Ngoan nào, trở về nhà với anh
Chương 17 : cảnh vũ thần, anh là nam nhân ngu ngốc!
Không thể trở về bên cạnh Cảnh Vũ Thần, lại không chịu được cảnh sống chung với vị hôn phu không hề quen, với Cảnh Hy Thần không khác gì tự lấy dây buộc mình, cô nằm dài trên giường mặc kệ số phận sẽ định đoạt.
Anh từng đọc được một câu nói như thế này: “Thời gian bạn dành để chăm sóc một đóa hoa hồng, khiến đóa hoa hồng trở nên vô cùng quan trọng.”, quả nhiên chính là đạo lý này, người ngốc nhất mới có thể đem thứ mình trân quý đi giao lại cho người khác.
Lần này, anh tuyệt đối không mang cô cho Kỷ Nam Thần bao dưỡng nữa!
Vũ Thần đứng trước phòng Thần Thần, tay người đàn ông liên tục gõ mạnh vào, giọng nói quen thuộc truyền thẳng đến tai cô khiến não ai đó như ngưng đọng.
- Thần Thần, là anh, anh hai đến mang em trở về, em mau mở cửa cho anh có được không?
Cư nhiên là Vũ Thần, anh đến đón cô về rồi sao?
Nữ nhân ngu ngốc, không, cô sao có thể theo anh về, ngàn lần không thể về!
Kỷ Nam Thần băng lãnh như vậy, cô sao có thể làm trái lời, nếu như vậy anh hai cô xảy ra bất trắc gì thì sao?
Chưa kể anh em yêu nhau là loạn luân, dù anh kiềm chế được thì sao? Cô sợ người mất đi khống chế sẽ là cô, cô sẽ làm chuyện bại hoại mất!
Nhất vạn không sợ chỉ sợ vạn nhất, cô không thể nào liều.
Cứ cho là cô sẽ bị Kỷ Nam Thần thôn tính, mặc kệ là cô không hề yêu anh ta, nhưng mà, ở bên cạnh người yêu cô, không phải cô sẽ tốt hơn sao?
Bước chân Cảnh Hy Thần sựng lại, hai tay nữ nhân xiết chặt đến mức độ run lên, miệng nhỏ thốt ra trong nghẹn ngào:
- Anh hai, xin lỗi, em giờ đã là hôn thê của Kỷ Nam Thần rồi, em ngàn vạn lần cũng không thể theo anh về, anh đừng phí công vô ích có được không?
Một thanh đại chùy đâm thẳng vào tim Cảnh Vũ Thần, đau đến không thể tả, bên tai vẫn còn văng vẳng lời lẽ đó của cô. Phải, em gái của anh rất tuyệt tình!
Nhưng mà, có chết anh cũng không tin đây là lời lẽ của Thần Thần, chắc chắn cô gặp phải vấn đề gì đó rất khó xử mới nói bừa như vậy.
Không sai, trong chuyện này nhất định có vấn đề!
Tay người đàn ông xiết chặt lại, ánh mắt ôn nhu thường ngày xuất hiện vài tia máu.
Cảnh Vũ Thần tức giận nghiến chặt răng:
- Được thôi Thần Thần, nếu như em đã quyết định lựa chọn Kỷ Nam Thần rồi, vậy thì anh chúc phúc cho em, sau này, anh cũng sẽ xuất hiện trước mặt của em nữa!
Dứt lời, Cảnh Vũ Thần quay đi.
“Cạch”, một tiếng mở cửa thật rõ ràng, Cảnh Hy Thần ở sau mắt đỏ hoe, hai tay run rẩy nắm chặt lấy gấu váy.
- Hức hức, Cảnh Vũ Thần, anh là nam nhân ngu ngốc!
Truyện khác cùng thể loại
28 chương
25 chương
16 chương
12 chương
54 chương
24 chương
14 chương