Nghịch chuyển thiên mệnh
Chương 2 : Trùng sinh
Hạ Vi Thủy mở to mắt,dùng hết sức bật dậy,tay vuốt vuốt ngực ướt đẫm mồ hôi,phun ra một hơi thở dài. Nàng đột nhiên trừng mắt,nhìn xuống đôi bàn tay của chính mình,khuôn mặt lộ ra vẻ kinh hãi. Sao tay nàng,đột nhiên lại trở nên nhỏ thế này? Hơn nữa còn sạch sẽ không một vết sẹo nữa,hay là. Hạ Vi Thủy lắc lắc đầu,nàng là bị đôi cẩu nam nữ Sở Hàn-Mộ Dung Hoa thiêu chết trong biển lửa ở Thủy Nguyệt cung chứ đâu phải bị Độc Cô Y Y* cho thử nghiệm thuốc. Nhưng sao tay nàng lại bán thành nhỏ như vậy? "A,đừng nói là..."
Hạ Vi Thủy lẩm bẩm một câu rồi cúi đầu nhìn thân thể của mình không khác nào tiểu oa nhi 5 tuổi,lại ngước lên nhìn xung quanh mọi thứ đổ nát hoang tàn,tức thì đại não vang lên một tiếng nổ inh tai,toàn bộ thông tin tắc nghẽn ngay tức khắc.
Xuyên,à không,trùng sinh rồi,đích thực là trùng sinh rồi!
Thật không ngờ một người tay nhuộm đầy huyết tinh như Hạ Vi Thủy nàng đến cuối đời lại được ban một ân huệ trở về quá khứ năm 5 tuổi,quả nhiên là đáng mừng. Cũng có thể trời cao trên khi chướng mắt với đôi cẩu nam nữ vong ơn bội nghĩa,không muốn chúng sống trên đời được hạnh phúc,liền đưa linh hồn nàng trở lại thay đổi định mệnh,đem hai kẻ đó trừng phạt đi. Nhưng dù sao được trùng sinh lại cũng tốt,ông trời đã cho nàng một cơ hội sửa chữa tất cả lỗi lầm ở kiếp trước,cho nàng cơ hội một lần nữa đem tất cả tuyệt học võ thuật kiếp trước nghiên cứu thêm một lần nữa,cho nàng cơ hội ở bên cạnh Lăng Phi Vân của nàng ,quả đúng là công bằng.
--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Nếu Hạ Vi Thủy nhớ không nhầm,thời điểm này là hơn một tháng sau cơn đại hồng thủy đã cuốn trôi tất cả mọi thứ ở huyện này. Nhớ lại chỉ càng làm Hạ Vi Thủy tức giận,nhớ hồi đó huyện nàng vừa nghèo khổ,vừa thường xuyên có thiên tai bão lũ,triều đình bao nhiêu lần cho lương thực cứu trợ đều bị lũ nhà giàu và bọn tham quan ở đây lấy hết sạch,lại không chịu chăm lo cho đời sống người dân. Năm nàng 5 tuổi,không hiểu sao trời đột nhiên mưa to gió lắm mấy ngày liền không dứt,đê không cản được nước lũ nên vỡ,hồng thủy cứ thế tràn vào huyện,cuốn trôi tất cả tài sản cùng rất nhiều sinh mạng,nàng cũng đã suýt chết trong đó,đều là nhờ phụ mẫu dùng hết sức lực đưa nàng lên bờ rồi lại bị dòng nước mang đi. Từ đó,Hạ Vi Thủy trở thành cô nhi,ngày ngày chỉ biết lủi thủi trong một huyện gần đây làm khất cái,đêm thì trở về miếu hoang này tạm ngủ,sáng hôm sau lại tiếp tục đi xin ăn,ngày qua ngày cứ thế mà đã được hơn một tháng rồi.
Năm Hạ Vi Thủy được 10 tuổi,trong một đêm lạnh thấu xương,Hạ Vi Thủy quyết định vào rừng tìm củi đem về sưởi ấm,lại tình cờ phát hiện những bí kiếp võ công cái thế của Vô Ưu bà bà-Một trong những nhân vật phong vân đã tạo nên lịch sử đại lục,bèn đem chúng tu luyện,tiếc là chưa thể luyện thành,những bí kíp đó không hiểu sao đã biến mất,chắc chắn đã có bàn tay của Mộ Dung Hoa dính dán vào việc này. Cũng nhờ thứ này mà nàng đã có thể cứu được Lăng Phi Vân khi đó 5 tuổi khỏi tay bọn khất cái khác.
17 tuổi,Hạ Vi Thủy nhờ tuyệt học võ công mà trở thành Huyết Vũ các chủ,Tinh Phong các khi đó kéo đến đòi nghênh chiến,sau khi bại dưới tay nàng thì cuối đầu xin hàng,nguyện về dưới trường làm thủ hạ cho nàng. Một năm sau nàng gặp Sở Hàn,bị hắn dụ dỗ sa chân vào lưới tình cẩu huyết của hắn,kết giao tỉ muội với ả hồ ly Mộ Dung Hoa. Nàng từ khi đó đến lúc chết đều nguyện vì hắn mà làm việc,nghe lời hắn không khác nào con chó trung thành,mặc cho Lăng Phi Vân,Độc Cô Y Y và các thủ hạ hai các hết lời căn ngăn,cuối cùng lại hứng chịu kết cục thê thảm và đáng hận như vậy.
Thật sự là quá khứ không mấy hay ho a,nghĩ lại chỉ càng làm người khác đau đầu thôi
*Độc Cô Y Y:Một người bạn đáng tin cậy của Hạ Vi Thủy ở cr kiếp trước và kiếp này,sở trường là dụng độc,vô cùng thích ám sát người bằng độc. Độc Cô Y Y là một mĩ nữ lạnh lùng,thích đi trêu chọc người khác,cả đời chỉ tin tưởng một người là Hạ Vi Thủy,ở kiếp trước,sau khi Hạ Vi Thủy chết vì muốn báo thù mà bỏ độc vào đồ ăn của Mộ Dung Hoa và Sở Hàn,cuối cùng chết trên pháp trường.
Truyện khác cùng thể loại
134 chương
181 chương
165 chương
60 chương
56 chương
293 chương