Nàng ôsin của đại thiếu gia " ôsin hay đại tiểu thư đây"
Chương 8 : Ngày ở nhà khủng khiếp 1
~~~~ 7h tại nhà hắn ~~~~
- TRẦN BẢO NAMMMMMMM.......NGUYỄN HOÀNG THIÊN PHONGGGGGGG.......HAI NGƯỜI CÓ ĐỊNH DẬY KHÔNG HẢ???????????- Vâng thưa toàn bộ anh chị em, bạn bè, người thân,người quen, người không quen... tiếng gọi dậy " nhỏ nhẹ", "dịu dàng" kia không ai khác chính là của nó. Chim chóc trong bán kính 5km vừa nghe thấy tiếng của nó đều tự động ngất trên cành quất. Và quay lại với 2 chàng nhà ta đang nằm ngủ ngon lành, vừa nghe nó gọi là bật dậy như lò xo tranh nhau cái nhà vệ sinh để VSCN không nó lên thì sẽ xảy ra bạo lực gia đình ạ. Chưa đầy 5 sau hắn và cậu đã có mặt dưới nhà, rất nghiêm trang và chỉnh tề (t/g: nghe cứ như trong quân đội ấy nhở).
- Được rồi, tạm thời tha cho 2 người. Hôm nay ko phải đi học.- Nó rõng rạc tuyên bố
- Ế, sao lại không đi học???- Hắn và cậu đồng thanh
- Tôi thích.- Nó đáp 1 câu rất nhanh gọn.- Giờ cả 2 người ra ngoài sân chạy 10 vòng cho tôi.
- Tại sao chúng tôi phải chạy nhỉ. Cô là mẹ tôi chắc.- Hắn phản bác trong khi
- Tập võ chứ sao. Trước nhất phải có thể lực tốt mới có thể học võ được nên 2 người ra ngoài kia chạy nhanh, luôn, liền và lẹ cho tôi. - Nó nói. Hắn và cậu cũng ngoan ngoãn ra ngoài sân chạy nhưng trời ơi cái sân nhà hắn rộng thênh thang, chạy xong chắc đi nhập viện luôn. Trong khi 2 người kia đang chạy một cách không khác gì là bò thì nó đang ngồi hóng gió rất chi là nhàn nhã.
- " hộc...hộc...hộc...Giờ sao nữa đây...Hộc...Chắc...sắp chết...Rồi"- Cậu hỏi nó, thở hổn hển. Chắc các bạn đang thắc mắc hắn ở đâu phải không ạ. Xin thưa hắn đang nằm ở trên đất kia, thở hồng hộc như sắp chết.
- Tốt - Nó vui vẻ đáp- Tôi cho 2 người 15 ngồi nghỉ xong lại vào nhà gặp tôi.
- Trời...Chắc hôm nay là ngày tận thế của con mất mẹ ơi... Ơi mẹ ơi- Hắn
- Mày bị điên ak thằng kia, nghỉ không nghỉ ngồi đấy mà than với chả vãn.- Cậu
- Ô tao đang nằm mờ- Hắn trả lời rất ngây thơ
- Mày...mày...mà thôi tao cũng chắp nhặt với mày làm gì. Lo nghỉ đi tí vào trong nhà chắc còn chết nữa- Cậu khuyên nhủ hắn.
~~~~ 15 trôi qua rất nhanh và hiện tại 2 anh nhà ta đang đứng trong nhà chuẩn bị " lãnh án"~~~~
- Giờ đề nghị hai người đi lau sạch toàn bộ căn nhà, giặt toàn bộ quần áo mà tôi đã để ngoài cửa- Nó
- Nhà có người hầu làm gì?- Hắn
- Nhà có máy giặt làm gì?- Cậu tiếp lời
- Thế giờ hai người muốn tôi làm gì?- Nó vừa nói vừa bẻ ngón tay " răng rắc" và tặng thêm cả bộ mặt nguy hiểm khiếp ai kia lạnh gáy
- Học võ hay làm việc nhà vậy?- Cậu
- Chạy để cơ chân tốt hơn. Lau nhà và giặt quần áo để cơ tay tốt hơn.- Nó giảng đạo- Và giờ thì đi làm đi, nhớ làm đàng hoàng không thì các người làm lại 10 lần. Nó vô cùng thích thú vì nghĩ được ra cái trò này, đơn giản thôi vì dù hiện tại nó đang là bảo mẫu, thầy dạy võ cho hắn nhưng nó vẫn đang là ôsin của nhà hắn mà. Sai hắn và cậu đi làm thì đương nhiên nó sẽ không phải làm rồi. hehehe.
~~~~ 3 tiếng trôi qua không nhanh một tí nào~~~~
- Rất tốt, 2 người rất tốt. Những ngày tiếp theo chắc chắn sẽ còn tiến bộ nữa- Nó nhìn căn nhà sáng chói mắt, quần áo sạch sẽ rất hài lòng. " Hai người này đi thi chương trình dành cho ôsin chắc chắn sẽ đạt giải đặc biệt, đặc biệt của đặc biệt"- nó nghĩ
- Còn những ngày tiếp theo nữa sao mẹ ơiiiiiiiiiiiiii.- Cậu và hắn nó xong liền ngất tại trận.
* Chap này nhiều thoại nên có vẻ hơi nhàm, mk sẽ cố gắng hơn ở chap sau.*
P/s: Sorry mọi người rất nhiều vì không đăng chap thường xuyên được nhưng thời gian sắp tới mk vào học nên sẽ có lịch đăng rõ ràng ạ. Rất cmas ơn mọi người trong thời gian qua đã luôn ủng hộ. THAKS KIU NHÌU NHÌU Ạ ^^
Truyện khác cùng thể loại
78 chương
23 chương
31 chương
559 chương
56 chương