Cả ngày trời nó bắt hắn và cậu làm đủ mọi việc: lau cửa, sắp xếp đồ đạc trong nhà sau khi nó lục tung hết lên, giặt chăn ga,...Và giờ hai chàng nhà ta đang nằm trên đất mẹ và thở một cách " nhẹ nhàng" không thể tả nổi. ~~~~ 8.00 PM ~~~~ - Hai người cứ nằm ở đấy là tối cho hai người chết đói. Có định vào ăn cơm không đấy hả?- Nó Nghe hai từ " ăn cơm" là hắn với cậu bật người dậy, phi vào trong bếp với tốc độ 100km/h. Hắn và cậu cắm đầu cắm cổ vào mà ăn không thèm quan tâm tới hình tượng xây dựng bao nhiêu năm tháng. Trách sao được vì trưa nó cho nhịn đói mà. ~~~~ Quay ngược thời gian về buổi trưa nha~~~~ - Hai người mang hết gièm cửa đi giặt đi.- Nó - KHÔNG- Câu trả lời rất dứt khoát từ cậu - Có làm hay không?- Nó hỏi thêm lần nữa - KHÔNG- Vẫn câu trả lời đó nhưng là từ hắn - Vậy thì nghỉ cơm trưa- Nó nói rồi bước đi - Nghỉ thì nghỉ, tưởng bổn thiếu gia sợ người như cô chắc. Hứ- Hắn - Con gái gì mờ ghê gớm đanh đá, mai sau ế chổng chơ chả có ai thèm rước về- Cậu Nó nghe rõ mồn một từng câu từng chữ và hiện tại núi lửa đang chuẩn bị phun trào. Cậu với hắn nhìn thấy cảnh tượng này liền xanh mặt và........ 1s... 2s... 3s... - NGUYỄN HOÀNG THIÊN PHONGGGGGGG............TRẦN BẢO NAMMMMMMM............. HAI NGƯỜI MUỐN SỐNG THÌ MAU ĐỨNG LẠI CHO TÔI.- Cậu và hắn không ai nói gì cùng nhau chạy ra ngoài tránh"núi lửa", nó nhanh như cắt cũng đuổi theo và hiện giờ ~~~ ~~~ ~~~ ~~~ ~~~ ~~~ ~~~ ~~~ ~~~ ~~~ ~~~ Trên con đường rợp bóng cây, gió thổi hiu hiu thì...có ba con người đang chạy với vận tốc ánh sáng. "Bịch"- cậu và hắn đã bại trận bằng 1 cú đá karate nhẹ nhàng của nó. Nó nhìn 2 người bằng ánh mắt "cháy áo", bẻ tay "rốp rốp" khiến 2 hoàng tử nhà ta chuẩn bị nhập viện. - Thư xênh gái, cute, đáng yêu, IQ vượt trội ơiiii- Hắn nói cái giọng ngọt sớt khiến nó nổi da gà - Định giở trò nịnh hót à cưng? Chị đây không bị lừa như thế đâu nhớ- Nó nói rồi đánh các "cốc" rõ kêu lên đầu hắn khiến hắn ngồi ôm đầu, mắt dưng dưng. - Thư à hơ...hơ...- Cậu ấp úng - Gì- Nó phán câu lạnh tanh - Tha cho lần này nha- Cậu nhìn nó bằng ánh mắt cún con vô tội (t/g: vô tội hay vô số tội đây???) Nó nhìn cậu rồi suy nghĩ: " Dù gì 2 người này cũng làm được khối việc rồi, đã thế còn tiến bộ rất nhanh. Chạy 3km trong vòng 5 phút thì đúng là chẹp...chẹp..." - Tạm thời tôi tha cho 2 người nhưng 2 người vẫn phải về nhà làm việc và đương nhiên vẫn bị bỏ cơm trưa. Ôkê- Nó giơ tay kí hiệu - Rồiiiiiii- Cậu và hắn đồng thanh ~~~~Quay về với hiện tại~~~~ - 2 người đi chơi không?- Nó - Đi chơi á?- Cậu - Ù uây đi luôn- Hắn hí hửng - 2 người ăn nhanh lên rồi ra rửa bát đũa mới được đi. Hôm nay đi chơi coi như là đi giải stress và cũng để tiế thêm năng lực cho những ngày tiếp theo.- Nó thao thao bất tuyệt trong khi mặt hắn và cậu ỉu xìu * Đón đọc chap típ theo nha mọi người* P/s: Xin lỗi mọi người vì đã đăng chap muộn, mong mọi người thông cảm vì trong thời gian này mình cần HỌC, HỌC và HỌC. Mình sẽ cố đăng chap thường xuyên, mong mọi người đừng mình nhak. Thaks kiu vì trong thời gian qua m.n đã ủng hộ mình ^^ Tặng mọi người bài hát này coi như là lời xin lỗi nhá ạ. ^^ Yeah It is too late now to say sorry Cause Im missing more than just your body, ohh Is it too late now to say sorry? Yeah I know oh that I let you down Is it too late to say Im sorry now? Im sorry yeah Sorry yeah Sorry Yeah I know that I let you down Is it too late to say Im sorry now?