Nam soa nữ thác
Chương 79
Đối với tính tham tiền đến chết này của Liễu Tiếu Liễu Hiếu ngược lại đã quen, kéo kéo tay áo nàng, nhẹ nhàng nói: “Tiểu Liễu Tử, trước khoan quan tâm đến tiền thuốc, người này rất đáng sợ, hắn muốn giết tất cả mọi người ở chỗ chúng ta đấy.” Ngón tay Liễu Hiếu chỉ thẳng vào người áo đen che mặt trước mắt, “Nếu không có ngươi chạy tới đúng lúc, ta đại khái sẽ bị hắn giết mất.”
Liễu Tiếu nghe vậy, vội vàng che Liễu Hiếu ở sau người mình, cảnh giác nhìn người áo đen trước mặt nói: “Đừng sợ, có ta ở đây.”
Nhìn thấy hành động của Liễu Tiếu, trong lòng Liễu Hiếu ngọt ngào, mừng rỡ đến đôi mắt to tròn híp lại thành một sợi chỉ, mềm nhũn dựa lên lưng Liễu Tiếu, ghé vào bên tai Liễu Tiếu nói: “Tiểu Liễu Tử, ngươi thật tốt.” Nói xong, còn giống như mèo híp mắt dùng mặt cọ lên lưng Liễu Tiếu hai cái.
Mọi người trong Trân Vị Trai lập tức rùng mình, người… người… người này thực sự là Liễu Hiếu sao? Sẽ không phải là bị thứ quỷ quái gì đó nhập vào người chứ?
Người áo đen che mặt kia đã sớm không kiên nhẫn, trong mắt tràn đầy sát khí, chậm rãi giơ kiếm lên, lạnh lùng nói: “Không cần tiếp tục lãng phí thời gian.”
Liễu Tiếu vừa nhìn thấy tư thế của hắn, vội vàng cởi cái bao nhỏ trên lưng mình xuống giao cho Liễu Hiếu cầm, lại đưa tay mở ra vật bị vải trắng bọc quanh.
Nàng ở một bên mở, Liễu Hiếu ở một bên tò mò hỏi: “Tiểu Liễu Tử, đây là thứ gì vậy?”
Liễu Tiếu cười hắc hắc: “Đây là kiếm mà Ninh Tiểu Mộng… Không đúng, mà sư phó đưa cho ta.”
“Ngươi bái Ninh Tiểu Mộng làm sư phụ?” Liễu Hiếu kinh hãi. Ninh Tiểu Mộng ấy à, võ công là rất cao cường, trên giang hồ có không biết bao nhiêu người dù là nằm mơ cũng muốn bái nàng làm sư phụ. Nhưng mà, kí ức bi thảm trong khoảng thời gian này đã làm cho hắn sâu sắc nhận thức được, Ninh Tiểu Mộng cũng thực đáng sợ a, bái một người đáng sợ như vậy làm sư phụ, có thể đoán được cuộc sống sau này của Tiểu Liễu Tử nhất định sẽ vô cùng thê thảm.
“Ân, không bái không được a, nàng nói nếu ta không bái nàng làm sư phụ, đan dược này sẽ không thể để ta cho ăn chùa, phải trả tiền, mặt khác nàng giúp ta đả thông kinh mạch, truyền cho ta tuyệt thế võ công cũng phải trả thù lao.” Liễu Tiếu vẻ mặt đau khổ, đan dược này rõ ràng là Ninh Tiểu Mộng cùng Tạ Nhiên cứng rắn đưa cho nàng ăn, cũng đâu phải chính nàng muốn ăn. Về phần giúp nàng đả thông kinh mạch, truyền cho nàng tuyệt thế võ công đều không phải là nguyện vọng của nàng, rõ ràng là Ninh Tiểu Mộng tự quyết định, kết quả cuối cùng lại tính hết trên đầu nàng, đây căn bản là ép mua ép bán mà. “Ninh Tiểu Mộng nói nể mặt ta cùng nàng rất thân, chỉ lấy ta một nửa số bạc là được rồi…”
“Đó là bao nhiêu bạc?” Liễu Hiếu vội vàng hỏi, muốn xem xem tiền của mình có đủ để chuộc thân cho nàng hay không.
“Ai… Một trăm ngàn lượng…” Liễu Tiếu thở dài một hơi, lúc ấy nàng nghe được Ninh Tiểu Mộng mặt không đổi sắc tim không loạn nói “Liễu Tiếu nha, hài tử nhà ngươi rất đáng yêu, lại quen thân với ta như vậy, ta cũng không thể không biết xấu hổ lấy nhiều tiền của ngươi, ngươi chỉ cần trả một nửa là được rồi. Như vậy đi, ngươi cứ tùy tiện trả một trăm ngàn lượng bạc coi như xong.” lập tức sợ tới mức trước mắt tối đen, ngã nhào xuống đất, không khí thiếu suýt thì không lên được não, thiếu chút nữa cứ như vậy bị tươi sống hù chết.
Liễu Hiếu im lặng, thương hại nhìn Liễu Tiếu. Đừng nói đến hắn không có một trăm ngàn lượng bạc, cho dù có, Liễu Tiếu nhất định cũng sẽ không cho hắn trả. Nàng thà làm độ đệ của Ninh Tiểu Mộng mười kiếp cũng quyết không tự dưng giao một khoản tiền lớn như vậy cho người khác.
“Nàng nói, nếu ta ngoan ngoãn bái nàng làm sư phụ, một trăm ngàn lượng này coi như hết. Nếu không chịu bái sư cũng được, nhưng phải trả bạc cho nàng. Nhưng nếu trong vòng ba ngày không trả xong bạc, nàng cũng chỉ có thể đem ta đi chém. Nếu ta không trả được bạc lại không muốn bị nàng chém, liền bán mình làm đồ đệ cho nàng để gán nợ…” Liễu Tiếu vẻ mặt đau đớn tố khổ với hắn.
“Như vậy có gì khác nhau sao?” Liễu Hiếu cảm thấy kì quái, đều là làm đồ đệ của Ninh Tiểu Mộng, hình như cũng đâu có gì khác nhau.
“Ninh Tiểu Mộng nói, ngoan ngoãn bái nàng làm sư phụ thì là đồ đệ ngoan của nàng, nàng sẽ không bạc đãi đồ đệ ngoan của mình. Nếu bán mình gán nợ làm đồ đệ của nàng, vậy chỉ có thể xem như nghiệt đồ, mà nghiệt đồ bình thường đều không có kết cục tốt…” Liễu Tiếu nhớ đến toàn bộ quá trình khi đó Ninh Tiểu Mộng mỉm cười giải thích nàng điểm khác nhau giữa hai người, trên mặt lộ vẻ tươi cười từ “vừa hiền lành vừa dịu dàng” biến thành “vừa tiếc hận vừa thương hại”, cuối cùng lại hóa thành “vừa hung ác vừa tàn bạo”, nhịn không được sợ đến mức rùng mình một cái, “Ta… Ta chỉ có thể chọn ngoan ngoãn bái nàng làm sư phụ…”
“Ngươi chọn như vậy thực bình thường a, nếu ngươi không chọn như vậy ta ngược lại phải nghi ngờ ngươi đã ngu ngốc đến vô biên.” Liễu Hiếu đồng tình vỗ vỗ vai Liễu Tiếu, nhẹ giọng an ủi nàng. Ninh Tiểu Mộng đã sớm quyết chí bắt cho được nàng, làm sao có thể để nàng trốn khỏi lòng bàn tay, vẫn là nhận mệnh thì hơn. “Quên đi, dù sao võ công của Ninh Tiểu Mộng vẫn là rất cao, danh tiếng trên giang hồ cũng rất vang, có một sư phó như vậy cũng không hoàn toàn là chuyện xấu.”
“Đúng rồi…” Liễu Tiếu nhớ tới chuyện Ninh Tiểu Mộng giao phó, vội vàng nói với hắn: “Ninh Tiểu Mộng… Không đúng… Sư phó nói với ta, ngươi và ta đã bái nàng và tướng công của nàng làm sư phụ, về sau ta phải gọi nàng sư phó, ngươi phải hô nàng sư nương, về phía Tạ Nhiên, ngươi phải hô hắn sư phó, ta phải gọi hắn sư công, nếu lại để nàng nghe thấy chúng ta không lớn không nhỏ, kêu loạn Ninh Tiểu Mộng, Tạ nhiên, sẽ mạnh tay trừng trị hai người chúng ta…”
“Ân, vậy…” Liễu Hiếu sợ đến nuốt một ngụm nước miếng, “Về sau chúng ta cần phải cẩn thận một chút, trăm ngàn lần đừng gọi sai.” Ninh Tiểu Mộng thực sự là quá đáng sợ, hắn cũng không muốn bị nàng mạnh tay trừng trị. Vừa quay đầu lại, nhìn thấy Liễu Tiếu sắp gỡ lớp vải trắng ra, vội vàng thúc giục nàng: “Tiểu Liễu Tử, ngươi mau cởi tấm vải ra, cho ta xem xem thanh kiếm Ninh… A, không đúng không đúng, cho ta xem xem thanh kiếm mà sư nương đưa cho ngươi.” Thanh kiếm mà Ninh Tiểu Mộng đưa cho a, nhất định không phải vật phàm, phải kiến thức một phen mới được.
Truyện khác cùng thể loại
46 chương
13 chương
54 chương
120 chương
62 chương