"An nha đầu......" Vừa mới sắp xếp xong đâu đấy, bên tai liền truyền đến giọng nói quen thuộc. An Hòa quay đầu lại, không ngoài ý muốn bắt gặp vẻ mặt chế nhạo của Vu Xuyến. "Nha đầu chết tiệt kia, nể tình nhà ngươi còn nhớ đến ta nên ta sẽ....." An Hòa khẽ nhếch đôi mi thanh tú, khóe miệng thấp thoáng ý cười đáp lại một câu. "Sẽ như thế nào a....." Vu Xuyền cười hì hì thong thả bước đến bên cạnh An Hòa, cực kỳ thân thiết nắm lấy bả vai cô nói: "Em gái à, nghe người bên ngoài nói --- người nào đó vừa lên chức phu thê đã cùng nhau quản việc nhà rồi?!" "A...!!" Bả vai An Hòa run lên, nơi đáy lòng vẫn vì một câu nói cuối cùng của Vu Xuyến làm cho rét lạnh một hồi: "Vốn từ của binh lính đại đội đặc chủng thật đúng là nghèo nàn, làm sao lời vớ vẩn như vậy cũng dám nói ra khỏi miệng được chứ?!" "Cậu không cần phải quan tâm họ có nghèo hay không, mình lại thấy đám đầu đinh kia hình dung quả thật là sinh động, thật là đúng chỗ a.... Mình nói, nhìn tình cảnh điều tạm của hai ta cũng tương đối giống nhau đấy chứ, cậu với vị kia nhà cậu --- cuối cùng cũng tiến đến một bước kia rồi hả?" Vu Xuyền vừa nói vừa lấy khuỷu tay huých vào người An Hòa. "Không nhìn thấy người ta chỉ có da bọc xương thôi à, muốn chọc chết mình à." An Hòa ngáp một cái, không có ý định trả lời trực tiếp câu hỏi của Vu Xuyến. "Mình nghe Lý Phong nói, dạo trước nói chuyện phiếm với ‘người nhà cậu’ thấy có đề cập đến chuyện đánh báo cáo kết hôn đấy." Vu Xuyến ung dung nhìn An Hòa, trên mặt không có chút dáng vẻ bát quái nào. "Nghe nói anh ta đã đưa báo cáo lên cấp trên rồi." Hóa ra người nào đó đã sớm giao lên rồi hả....An Hòa hơi sửng sốt một chút. "Kết quả thế nào?" "Gặp lúc đại đội trưởng vì một đống chuyện hỏng việc mà khí nóng bốc lên đầu, lập tức bị đày đến sân tập vác nặng việt dã chạy vòng tròn....." Vu Xuyến cực lực khống chế bản thân, khiến cho bả vai run rẩy không ngừng. "Ha ha - - " An Hòa cũng không nhịn được cười, lập tức đổi sắc mặt, nói: "Đáng đời!" "A" Vu Xuyến líu lưỡi nói: "Vị trước mặt tôi đây có phải là nàng dâu thảo không vậy? Vác nặng này ít nhất cũng phải hơn 100 cân.... Nhưng mình nghe nói, cái này cũng chưa là gì với đồng chí thiếu tá nhà cậu chỉ như dội nước tưới rau thôi --- cái kia ít nhất cũng phải 300 cân đó...." (*1 cân = 1/2 kg) An Hòa nghe vậy không khỏi ngẩn người. Tuy lúc phát cáu thì nói vậy....... Nhưng dù sao Hứa Úy cũng không phạm tội gì, trừng phạt như vậy có phải quá nặng rồi không?!! Hay là nói, khiến Đại đội trưởng phát giận, căn bản không phải là chuyện gửi báo cáo kết hôn này!!! Nghĩ đến đây, trong lòng tự nhiên cảm thấy mệt mỏi. "Làm sao vậy...... vẻ mặt này.." Vu Xuyến thu hồi bộ dáng chế nhạo lúc trước, nhẹ giọng hỏi: "Là đau lòng cho Hứa Úy nhà cậu hay là...." "Vu Xuyến." An Hòa vừa cô đơn lại có chút bất đắc dĩ khẽ nói: "Chỗ đại đội đặc chủng này.......Mình sợ là không thể ở cùng cậu thêm vài ngày nữa rồi." Cũng không phải là cô gái nhỏ mới bước vào đời, An Hòa vừa nói xong, Vu Xuyến đã lập tức nhận ra có chuyện. Quan hệ giữa hai người bọn cô luôn luôn thân thiết, đối với bối cảnh của gia đình mình, tuy An Hòa chưa từng nói rõ, nhưng Vu Xuyến ít nhiều cũng có thể nắm được bảy tám phần. "Mình nghe Lý Phong nói... Gia đình Hứa Úy cũng thế...." Vu Xuyến có chút do dự, lựa lời tìm từ thích hợp nói: "Nếu đã lưỡng tình tương duyệt lại môn đăng hộ đối.... Làm sao lại còn....." An Hòa biết nghi hoặc trong lòng Vu Xuyến, nhưng trong chốc lát lại không biết nên giải thích thế nào, vì thế lời nói đến bên miệng cuối cùng biến thành nụ cười chua xót. "Nếu lưỡng tình tương duyệt mà có thể ở bên nhau cả đời.... Vậy trên thế giới này cũng sẽ không có nhiều đôi trai gái si tình như vậy rồi." Vu Xuyến nghe vậy thì cuối đầu than một tiếng, giống như an ủi vỗ nhẹ lên vai An Hòa một cái.