Một nửa lưu manh
Chương 19 : Cuộc thi lục nghệ
“Chủ tử, phía trước Bắc Môn quan hình như có người ……”Cổ Ngọc đột nhiên hưng phấn nói.
“Đương nhiên rồi, không có ai vậy Bắc Môn quan còn không bị phá hay sao? “Thật là một kẻ ngốc!
“Không phải, là……”hắn thúc ngựa lên, kéo kéo tay áo Tịch Thiên Âm, chỉ về phía trước.
“Là cái gì? “Tịch Thiên Âm nhìn.
Trước cửa thành Bắc môn quan cao ngất, một đội ngũ ứng chiến chỉnh tề——có phải là sắp đánh nhau không vậy?
Làm cái gì, hắn tuổi thanh xuân này còn chưa có hưởng thụ đủ mà?
“Tướng quân, người xem……”Chung Quân Li nhìn hắn.
“Là phúc thì không phải họa, là họa thì tránh không được”Tịch Thiên Âm trả lời, tim còn đập bình bịch, ông trời à, ta còn chưa muốn chết sớm a!
Sắp tới trước cửa thành, Tịch Thiên Âm giơ tay ngừng tiến lên, nhìn về đội quân phía trước, hắn thật muốn xem xem đối phương muốn làm gì?
“Kẻ nào đến? ” người đứng đầu kia hỏi.
“Tông triều Bình loạn tướng quânTịch Thiên Âm”Tịch Thiên Âm trả lời.
“Thì ra là Tịch tướng quân, xin thứ vi tướng thất lễ rồi” người đứng đầu kia lập tức xuống ngựa.
“Vậy sao? ” có chuyện gì vậy?
“Vi tướng là tướng biên thành trấn thủ cửa Bắc Môn Lí Niệm Tử, dẫn theo binh sĩ dưới trướng tới nghênh đón tướng quân” người kia ôm quyền kính lễ.
Người nào đó hết lời mà nhìn về phía Chung Quân Li, Chung Quân Li nhìn coi thường “Tôi đang muốn nói đây vẫn là Tông triều, đó là người tới đón chúng ta, tướng quân đã ngắt lời rồi, tôi còn dám nói gì? ”
Tịch Thiên Âm hết lời để nói, vậy thật là xin lỗi a, ai bảo ta không biết Bắc môn quan là lãnh thổ Tông triều, những ngày tháng người ta sống quá hỗn loạn mà.
“Đứng dậy đi”Tịch Thiên Âm nói với Lí Niệm Tử.
“Tướng quân, cơm nước đã chuẩn bị xong rồi”Lí Niệm Tử đón hắn xuống ngựa.
“Cảm ơn nha, ngồi ngựa nửa tháng mông ta sắp rách ra rồi”Tịch Thiên Âm mượn tay hắn xuống ngựa, xoa xoa cái mông.
Lí Niệm Tử kia là một hán tử tướng mạo thành thật, thế nhưng còn hỏi Tịch Thiên Âm “Có cần kim sang dược hay không? ”
Mọi người đều cười ở cạnh, Quản Giác còn nhỏ giọng mắng hắn tên ngốc.
Ai biết Lí Niệm Tử thế nhưng còn ngoan ngoãn để hắn mắng, còn đỏ mặt nhìn Quản Giác.
“Xinh đẹp không? “Tịch Thiên Âm dùng khuỷu tay thúc thúc vào Lí Niệm Tử đang si si nhìn Quản Giác, người kia càng đỏ mặt hơn gật đầu mạnh một cái “Xinh đẹp ……xinh đẹp”
“Ha ha, Quản Giác, hắn thích ngươi”Tịch Thiên Âm cười nói.
Quản Giác vừa nghe, trừng Lí Niệm Tử một cái “Ta mới 13 tuổi, ngươi luyến đồng sao? ”
Xung quanh càng cười lớn hơn, Lí Niệm Tử vẫn không bị dọa bởi dáng vẻ hung hãn của Quản Giác, rất đô trọng mà gật đầu “Ta đợi ngươi lớn! ”
“Bà nó chứ, ta là nam! ” người nào đó vừa bị chạm đến nỗi đau không khách khí mà đánh một chưởng.
“Nam……nam ư? “Lí Niệm Tử kinh ngạc mà nhìn Quản Giác một thân hồng y, vô cùng mĩ diễm, làm sao nhìn không ra là nam.
“Hừ” Quản Giác vượt qua hắn, trực tiếp theo Tịch Thiên Âm đi tới dịch trạm bên thành lâu.
Lí Niệm Tử đáng thương, con đường ái tình chông gai a!
Ngày hôm sau, khi Tịch Thiên Âm đang mang theo hai vạn năm nghìn binh sỹ luyện quyền, Li triều phái sứ tiết nói với hắn Hoàng đế Li triều bệ hạ hạ chỉ ý: sứ tiết mỗi nước có thể mang theo một trăm hộ vệ tiến vào quốc đô, tham gia tiệc đồng minh tổ chức 5 ngày sau diễn ra trong 3 ngày.
Tịch Thiên Âm lập tức chọn ra một trăm tinh binh, mang theo ba đồng nhi của hắn và quân sư Chung Quân Li cùng Tông Chính Ngọc Nghiễn, tiểu bánh trôi, cứ như vậy mà xuất phát rồi.
Đợi khi hắn tới quốc đô mới biết, thì ra 5 nước khác đã tới đủ cả rồi, chỉ đợi bọn họ——nhìn dáng vẻ khinh bỉ của 5 nước kia, người nào đó xấu hổ!
Phần thứ nhất của đại hội——thiết tiệc đãi khách.
Ca vũ triều đường dâng lên, Hoàng đế phái vương huynh của mình Li Trạm Vương gia tiếp đãi.
“Hô oa~~~” không nhìn thấy người quen, người nào đó thấy vô cùng nhàm chán, buồn ngủ.
“Hắn chính là nhi tử đó của Tịch thừa tướng Tông triều, người ta gọi là hoa hoa thái tuế Tịch Thiên Âm ư? “con ruồi A
“Không sai không sai, Hoàng đế lúc đó phong hắn làm Bình loạn tướng quân, xem ra chính là hắn rồi” con ruôi B
“Ngươi nói Hoàng đế Tông triều sao có thể phái một tên lưu manh tới? ” con ruồi A
“Không đâu, không đâu, không phải phái hắn, mà là phải Nghiễn vương tới, hắn chỉ là đi theo thôi. Có điều, đừng thấy hoa hoa thái tuế là kẻ vô tích sự, nhưng nghe nói thiện âm luật, một khúc tóc như tuyết dương danh thiên hạ, võ công cũng vô cùng giỏi, nghe nói là đệ tử nhập môn của Thái duyệt lão tiên ông, bằng không Hoàng đế sẽ không phái hắn theo Nghiễn vương tới rồi” con ruồi C
“Xem ra hắn còn có hi vọng giúp Nghiễn vương đạt Ngọc quế rồi? “con ruồi A
“Ta vẫn tương đối cổ vũ Hiên Viên tam vương gia của Thương Long vương triều” con ruồi C
……
Đợi sau khi ruồi bay đi hết, Tịch Thiên Âm kéo người bên cạnh “Chung Quân Li à? Cái gì tên là Ngọc quế vậy? Có phải là người không a? Cái tên Hiên Viên tam vương gia của Thương Long vương triều là kẻ nào a? Nghe có vẻ rất chất! Ta ghét nhất có kẻ nổi tiếng hơn ta, đêm nay chúng ta đi đánh hắn một trận, đánh thành đầu heo là không thể ra gặp người rồi! ”
Không có câu trả lời như đã tưởng, chỉ có tiếng cười thầm.
Tịch Thiên Âm quay đầu vừa nhìn, đây còn không phải là Li Trạm?
“Tịch tướng quân rất hài hước a”Li Trạm ở trước mặt người nào đó lắc đi nghiêng lại cái mặt đào hoa anh tuấn của mình, mắt đào hoa bắn ra đào hoa thẳng tắp nhìn chằm chằm người nào đó.
Bốp bốp, bị người nào đó không chút lưu tình mà đập ra, hoa đào rơi tá lả.
“Vương gia có việc gì? “Tịch Thiên Âm nhìn nhìn Chung Quân Li, Tông Chính Ngọc Nghiễn và bánh trôi bị Li trạm kéo ra phía sau để chen lấn, khẩu khí bất thiện mà hỏi.
“Tịch tướng quân vừa nãy hỏi, bản vương trả lời có được không? “Li Trạm chống tay lên mặt, thư thả nhìn hắn.
“Nói đi”Tịch Thiên Âm dựa tới người Cổ Ngọc phía sau, hưởng thụ ba đồng nhi mát xa, lười biếng gật đầu.
Li Trạm cười lại cười, giống như rất có hứng thú với hành vi của hắn “Mỗi ba năm, bẩy nước sẽ họp mặt một lần, lấy danh nghĩa là kết đồng minh thật ra là đại hội nhân tài nhàm chán. ”
“Nhân tài đại hội sao? ” hắn nôn, đây là thế kỉ 21 sao?
“Đúng a, mỗi một lần bẩy nước sẽ phái ra nhân tài ưu tú trong nước tới, ngươi không thấy sư tiết mỗi nước đều là thanh niên ưu tú sao? ”
“Làm sao? Tương thân (gặp mặt kết thân đó) sao hả? Nữ tử Li triều các ngươi không gả đi được sao? “Tịch Thiên Âm tôi ngáp một cái, chế giễu nói, ai đưa ra cái chủ ý quỷ quái này? Hại lão tử muốn ngủ cũng ngủ không yên đã phải cưỡi ngựa không nghỉ chạy tới.
“Tương thân? Tịch công tử sao nghĩ như vậy? “Li Trạm hỏi, mắt lại bắt đầu phạm đào hoa.
“Không phải tranh đoạt Ngọc quế sao? Làm sao, nàng không phải là công chúa Li triều các ngươi? “Tịch Thiên Âm đột nhiên nhớ tới Hương Hương công chúa, rùng mình một cái.
“Ha ha ha……Tịch tướng quân, ngài quá buồn cười rồi”Li Trạm không chút cố kị cười lớn, dẫn tới rất nhiều người có mặt đều nhìn chằm chằm bọn họ.
“Tướng quân, Ngọc quế nghĩa là quế hoa ngọc chế, là huy hiệu thắng cuộc cao nhất trong cuộc thi lục nghị tuấn kiệt bẩy nước”Chung Quân Li rất vô lực mà ở một bên nói.
“A? Thì ra là ta biết ít trách nhiều rồi ……” gật đầu, trong lòng hối hận.
“Còn có cuộc thi lục nghệ? Ngoại trừ ngọc quế, còn có phần thưởng nào khác không a……”Tịch Thiên Âm hỏi, vô cùng hứng thú.
“Tướng quân, đây là thời khắc đẹp dành vinh dự cho nước nhà, ngài làm sao chỉ nghĩ tới phần thưởng vậy? “Chung Quân Li nhìn coi thường.
“Không có phần thưởng, sẽ không còn nhiệt tình tham đấu rồi”hắn Tịch Thiên Âm chính là tới vì phần thưởng!
“Ha ha ha……Tịch tướng quân, có giải thưởng”Li Trạm vừa cười vừa gật đầu, thoạt nhìn vô cùng điên cuồng.
“Sao? ” thì ra là có giải thưởng, nói sớm chứ.
“Mỗi một kì đều có, cứ lấy 3 kì trước nói, lần lượt là nghìn lượng hoàng kim, một cây thượng cổ thần kiến và 10 mĩ cơ”Li Trạm nói.
“Ngọc Nghiễn a, thương lượng chút được không? ” người nào đó rất là nịnh nọt mà chạy tới trước mặt Tông Chính Ngọc Nghiễn.
Tông Chính Ngọc Nghiễn bị nhiệt tình của người nào đó dọa tới chút nữa làm rơi cốc rượu trong tay xuống đất “Cái gì? ”
“Lần thi lục nghệ này, ta sẽ góp toàn lực giúp ngươi, nếu giải thưởng là hoàng kim bạch kim thì cứ chia ta một nửa có được không? ”
“Làm sao không cần mĩ nữ? ”
“Là mĩ nam còn được” vô cùng đáng tiếc mà trả lời, đột nhiên quay đầu nói với Li Trạm “Vương gia, nếu chúng ta thắng, mà giải thưởng là mĩ nữ, thì đổi một nửa thành mĩ nam”
“Được a……”Li Trạm cười tới có chút âm hiểm.
“Chung Quân Li” Tịch Thiên Âm đập bàn gọi người.
“Tướng quân có việc gì”
“Giúp vương gia báo danh! ”
“Tướng quân, vương gia vốn là phải tham gia! ” người nào đó vô lực nói.
“Vậy sao, vậy tốt, ta bây giờ trở về làm nóng người! Ngọc Nghiễn, thắng lợi thuộc về chúng ta! ” người nào đó đứng dậy, chuẩn bị dời đi.
“Tướng quân, ngài rất hăng hái nha”Chung Quân Li lành lạnh nói.
“Đương nhiên, giành vinh dự về nước nhà là trách nhiệm và nghĩa vụ mà mỗi một công dân chúng ta phải cố gắng” người nào đó vừa chảy nước miếng vừa nhanh chóng rời đi.
“Ọe~~~”
※※※z※※y※※z※※z※※※
Dịch quán
“Tướng quân, ngài không phải nói là làm nóng người sao? ”
“Đúng nha, ta đang làm đây! ”
“Thế tướng quân nằm trên giường như này, là lí gì? ”
“Aizz,ta đang tích trữ thể lực” tiếp tục nhắm mắt.
“Vậy người tiếp tục làm nóng người đi”
“Khò~~~khò~~~~”
Trong dịch trạm, người nào đó đang làm nóng mình trong giấc mộng~~~
Phần thứ hai của đại hội——cuộc thi lục nghệ
“Tuyển thủ của bẩy nước tham gia cuộc thi lục nghệ lần này lần lượt là: Ương Thương vương triều Bình Thanh vương Ương Huyền Hiên” lễ quan Li triều đang báo mục.
“Woa~~~Bình Thanh vương~~~~bọn thiếp cổ vũ ngài~~~” không ít nữ fan bên ngoài giơ lên bó hoa hoan hô.
Ương Huyền Hiên một thân bạch y đứng dậy ra ý.
Người mà Ương triều phái tới là hắn? Tối qua sao ta không nhìn thấy? Tịch Thiên Âm thắc mắc.
Ương Huyền Hiên đột nhiên quay lại, ném cho hắn một mị nhãn.
Tịch Thiên Âm rùng mình, vớ vẩn, biến đi ngươi!
“Hạ Liên vương triều Ngự thân vương Hạ Liên Bác Nhĩ” lễ quan tiếp tục báo.
Một nam tử anh tuấn mặc trang phục khá đậm chất dân tộc đứng dậy chào.
“Hạ Liên Bác Nhĩ……a……chúng tôi yêu ngài ……” lại một đám nữ fan.
“Thương Long vương triều tam vương gia Hiên Viên Du”
Mĩ nam tử mặt lạnh mặc y phục màu đỏ nhạt đứng dậy ra ý.
“A…………tôi sắp ngất rồi ……oa oa……cuối cùng đã nhìn thấy Hiên Viên vương gia rồi……” một đám ruồi mẹ hò hét.
“Phật Đại vương triều An Bình điện hạ”
Mĩ nam tiếu dung nào đó đứng dậy ra ý, không quên gửi hai nụ hôn gió.
Nữ fan có mặt cuồng loạn, người nào đó còn rất bất lực nhìn trời, dẫn tới tiếng thé nhiều hơn nữa.
“Khoáng Minh vương triều Phó Nghiêu điện hạ”
Mĩ nam ôn nhu bạch y nào đó vẫy tay.
“A a……là Phó Nghiêu…………” đám ruồi tiếp tục vo ve. kháo, họ Phó cũng tới rồi!
“Vương triều Tông ViệnTông Chính Ngọc Nghiễn điện hạ”
“Nghiễn vương……chúng tôi yêu ngài ……”
Thì ra fan của Ngọc Nghiễn nhiều vậy! !
“Cuối cùng, là Li Ca vương triều ta Li Trạm điện hạ”
Li Trạm đứng dậy, một mảng nữ fan lớn gào thét.
“Trước khi cuộc thi bắt đầu, hoan nghênh Hoàng thượng chúng ta giá đáo” lời của lễ quan vừa nói, một trận chiêng hoàng gia vang lên.
Bách tính xung quanh quỳ xuống, sứ tiết cúi đầu.
Liền nhìn thấy rất nhiều ngự lâm quân mở đường, nam tử nào đó tiến lên cao đài được dựng tạm thời trên sân.
“Bình thân đi” giọng nói trầm thấp mà rất có sức hút vang lên.
Tịch Thiên Âm ngẩng đầu vừa nhìn, thiết, trước cái chướng lớn còn có lụa trắng, tên hoàng đế này có phải xấu quá, không có mặt mũi gặp người khác không vậy, còn che che đậy đậy nữa.
“Bắt đầu đi” Hoàng đế kia nói.
Lễ quan đứng phía trước, vang giọng nói “Phần thi thứ nhất của trận đấu——Lễ, đề mục hôm nay là——vinh nhục”
“Cái gì gọi là lễ? “Tịch Thiên Âm hỏi Chung Quân Li bên cạnh.
“Bao hàm những nội dung như chính trị, đạo đức, chủ nghĩa yêu nước, thói quen hành vi thì chính là lễ”Chung Quân Li dùng giải thích giản đơn nhất nói cho hắn.
“Hiểu rồi” trong lòng đã có ý rồi.
“Ngọc Nghiễn, có biết không? ”
“Ta ghét nhất loại phát ngôn như này, đệ lên” Tông Chính Ngọc Nghiễn lắc đầu, vẻ mặt không cam nguyện.
Tiếp đó đại biểu mấy nước lần lượt thi, dã có được vô số bình luận tốt, trong đó xuất sắc nhất là “Kho lương đầy đủ mới biết lễ tiết, ăn ấm mặc êm mới biết vinh nhục” của Hiên Viên Du.
“Tiếp theo là Vương triều Tông Viện phát ngôn” lễ quan nói.
“Hắc hắc”Tịch Thiên Âm đứng dậy thanh thanh giọng “Ha ha ……Vương gia chúng ta gần đây nhiễm phong hàn, cổ họng không tốt, bỉ nhân truyền đạt ý của hắn vậy”
“Ngươi là……” lễ quan kia giống như không biết người nào đó.
Người nào đó xấu hổ cười” Bỉ nhân là Tông triều Bình loạn tướng quân Tịch Thiên Âm”
Phía dưới một mảng la hét.
“Tóc nàng tựa như tuyết cứ mãi phiêu dật trong thinh không. Mời trăng sáng rọi xuống những kỉ niệm ngày ấy, tình yêu dưới trăng vẫn mãi đẹp như thế ……Thiên Âm Thiên Âm ta yêu huynh, giống như chuột yêu gạo! ”
Đột nhiên, lời hát quen thuộc và tiếng hét vang lên bên tai.
Tịch Thiên Âm nhìn về phía những fan nữ đang hát lớn, đó không phải là người nhà của tam nương sao tỷ muội của “Quần Phương viện”? đúng nha, bọn họ là người Li triều……chỉ thấy bọn họ giơ chiếc biển “Hội mê nhạc của Thiên Âm tại Li quốc” “Hậu viện đoàn” nhiệt liệt hoan hô.
“Cảm tạ~~” cảm động~~ người nào đó phóng đi vô số nụ hôn gió.
Cách cổ vũ không giống quả nhiên nhận được kết quả không giống, trên hội trường xoẹt xoẹt xoẹt vô số ánh mắt bắn tới ……
“Nếu đã như vậy, mời tướng quân bắt đầu đi” lễ quan nói.
Trong ánh mắt chờ đợi của chúng nhân, người nào đó vang giọng nói: “Quan niệm về vinh nhục là guan niệm giá trị đạo đức cơ bản nhất của con người, sự hình thành của nó là kết quả tác dụng của rất nhiều nhân tố tổng hợp. Xây dựng xã hội chủ nghĩa lấy “bát vinh bát nhục” là nội dung chủ yếu, vô cùng tất yếu đối với con đường nghiên cứu, thăm dò quan niệm vinh nhục hiệu quả. Tại hạ chỉ tổng kết một chút bát vinh bát nhục kia: lấy yêu tổ quốc là vinh, lấy làm hại tổ quốc là nhục; lấy phục vụ nhân dân làm vinh, quay lưng với nhân dân là nhục; tôn sùng khoa học là vinh, thiếu hiểu biết là nhục; cần lao là vinh, trốn lao động là nhục; đoàn kết lẫn nhau là vinh, tổn hại lợi ích người khác là nhục; thành thật giữ tín là vinh, thấy lợi quên nghĩa là nhục; tuân thủ luật pháp là vinh, vi phạm pháp quy là nhục”
Hồ Bá Bá, yêm xin lỗi ông, yêm đạo văn của ông rồi!
Cái ánh mắt ở phía dưới a ~~ tất cả bắn tới!
“Ha ha ha, đừng có nhìn ta như vậy, người ta sẽ xấu hổ đó” người nào đó giả vờ giận dỗi nói.
“Ọe~~~” tất cả nôn khan!
Sau đó sau bài phát biểu ngắn gọn mà đặc sắc của Li Trạm, kết thúc hạng mục lễ này!
Người nào đó than dài, trong lòng hô lớn tôi yêu chủ nghĩa xã hội!
“Tiếp theo tiến hành phần thi thứ 2——Nhạc”
“Cái này không phải nói, ta biết” Tịch Thiên Âm búng tay một cái, cười đắc ý với Chung Quân Li một cái.
“Ta không muốn nói”Chung Quân Li nhìn trời hết nói.
“Ngọc Nghiễn, muốn hát bài gì, chúng ta giúp ngươi đàn”
“Đều đã cảm phong hàn rồi, còn có thể hát bài gì? “Tông Chính Ngọc Nghiễn tươi cười nhìn người nào đó.
“……”
Ương Huyền Hiên biết đàn? ? nhìn dáng vẻ hắn bạch y vừa ngồi, vừa đàn đàn tranh vừa đọc thơ thật là xúc động mà!
Hạ Liên Bác Nhĩ mang theo nhạc sư của hắn mà nhảy một bài nhảy dân gian kích tình, nhận được trận trận vỗ tay!
Hiên Viên Du không phải múa kiếm thôi sao, thế nhưng lại được chào đón như vậy? ?
An Bình cũng đàn tấu một khúc đàn tranh, còn không quên theo khúc nhạc cười ưu sầu, khiến trái tim những người phía dưới bịch bịch đập.
Phó Nghiêu không hổ danh xưng mĩ nam tử thư sinh, thổi chiếc bích tiêu của hắn một bản du dương.
“Tiếp theo là Nghiễn vương của Vương triều Tông Viện︿ tại sao lại là tướng quân? ”
“Đại thúc, vương gia chúng ta không phải bị nhiễm phong hàn rồi sao? “Tịch Thiên Âm khổ mặt.
“Đại thúc ư? ? “một người thanh niên tướng mạo già trước tuổi trong lòng quá mức bi thương rơi lệ “Thì ra, ta đã già rồi a! ”
Gió thu cuốn theo hai chiếc lá rơi vòng một vòng, không còn bóng dáng.
“Thiên Âm……hát một bài……” fan của người nào đó ở dưới hét lớn.
Người nào đó mang theo 3 đồng nhi lên sàn, bày ra nhạc khí.
“Được~~a~~~Thiên Âm, chúng ta cổ vũ ngươi!!! “rất nhiều fan giơ lên biển “Hội mê nhạc Thiên Âm” lên hét lớn.
Ngoại trừ đám fan cuồng nhiệt này ra, những người khác = =|||
“Các fan thân yêu của ta, có nhớ ta không? ”
“Nhớ~~~~~~~”
“Nói lớn thêm một chút, ta chưa nghe thấy! ”
“Nhớ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~”
“Mọi người muốn nghe bài gì? ”
“Tóc như tuyết”
Bỏ đi mà, vừa nhớ tới quốc sư đanh đá kia liền nôn ~~~
“Đổi bài khác đi, bài đó dù sao mọi người cũng đều biết hết, như vậy, ta hát một bài mới, ca từ đơn giản, âm luật cũng dễ hát, bài này hát về tiếng lòng của một nam nhân bị nữ nhân bỏ rơi, đảm bảo mọi người nghe xong sẽ rất vui! ”
“Được~~~~~” những nữ fan vẫn luôn ở trong thế yếu hưng phấn hét lớn.
“Rốt cuộc em yêu ai”Tịch Thiên Âm chớp mắt đọc tên bài hát. Bài hát này khi trong KTV hắn nhất định chọn, tuy rằng có chút thô, nhưng hay là được rồi!
Quản Giác thổi tiêu, bắt đầu giai điệu, dẫn dắt khúc nhạc kích tình, sau đó là đàn tranh của Huyền Bích và tiếng trống của Cổ Ngọc thêm vào.
Mà Tịch Thiên Âm trong tiếng hét cuồng nhiệt của fan, bê một cái ghế gỗ, đứng trên đó, tay cầm bó hoa làm micro, một tay khác đặt vào tim làm người nam đau thương, hát với nữ fan ở dưới:
Một người uống say rất muốn tìm một người ở bên
Giữa đôi ta có quá nhiều hiểu nhầm
Tình yêu không thể tiếp tục ngủ say
Là đáng buồn là rạn vỡ
Anh không muốn tiếp tục rơi nước mắt vì ai
Yêu rồi mới hối hận muốn lấy rượu để quên đi
Giữa hai ta có quá nhiều hiểu nhầm
Tình yêu không thể tiếp tục ngủ say
Là đang buồn là rạn vỡ
Anh không muốn tiếp tục tan vỡ vì ai
Cầu xin em cho anh cơ hội
Đừng tiếp tục nói không nghĩa gì với tình yêu
Nếu yêu nhau là hoàn mĩ
Hãy để chúng ta đối mặt bằng trái tim
Cầu xin em cho anh cơ hội
Đừng không quan tâm tới tình yêu
Để lại quá nhiều đau thương
Nói cho anh em rốt cuộc yêu ai
Tiếng hát thâm tình mà tan vỡ trái tim chốc lát đã khiến nữ fan mắt hoen hoen, thậm chí không ít fan của sáu nước khác cũng quay sang trận doanh của Tịch Thiên Âm, tiếng gào thét đủ để lật tung đài.
“Ha ha ha, thế nào, các nữ đồng bào, làm nữ nhân thì phải ác một chút, ác tới mức nâm nhân không biết thỏa mãn kia uống rượu nắm tay mọi người hát bài này! Hát đến mức bọn họ khóc hết tim gan vì mọi người! ”
“Thiên Âm, Thiên Âm, ta yêu huynh~~~”
“Woa~~~Thiên Âm~~~huynh thật đẹp~~~”
“A~~Thiên Âm, hát thêm một bài, tim của chúng ta ~~~”
“Thiên Âm, chúng tôi cổ vũ huynh, huynh mãi mãi là số 1 ~~”
“Ha ha……Thanks ! “Tịch Thiên Âm ngẩng đầu lên, cười lớn mà ném mấy nụ hôn gió đủ để khiến nữ nhân phát điên la thét xuống dưới đài, trong đôi mắt chứa ý cười kia toàn là tự tin và đắc ý, thuận tiện ném bó hoa trong tay cho Ương Huyền Hiên, trả lại hắn một cái nháy mắt, khiến người kia xấu hổ đỏ mặt.
Rất nhiều nhân vật cao cấp khác có mặt càng là không chớp mắt mà nhìn chằm chằm Tịch Thiên Âm, lại lần nữa nhìn chằm chằm khiến người nào đó xấu hổ.
“Hắc hắc hắc……” lễ quan dọn sân, sau khi ho khụ khụ rất lâu cuối cùng đã kéo lại ánh mắt của mọi người”hạng mục thi đấu tiếp theo là bắn! ”
Hắn vừa nói xong, lập tức có người đưa bẩy cây cung tới, xếp xa hơn 100 mét bên ngoài.
Tông Chính Ngọc Nghiễn nhìn Tịch Thiên Âm xuất thần nói “Đệ đi đi! ”
“Lại là ta? ”
“Nhiễm phong hàn thì thường thường tứ chi mất lức”
“Được”Tịch Thiên Âm đáp trả một nụ cười, tuy rằng có chút nghiến răng nghiến lợi.
Trên sân, Tịch Thiên Âm nhìn mục tiêu, lại nhìn nhìn cái kẻ vô cùng nặng trên tay, thở dài “Người ta chỉ biết phi tiêu thôi à! ”
Thế là, sau một tiếng hạ lệnh, người nào đó ném cung xuống, trực tiếp ném ba cây tên đi——toàn bộ đều trúng hồng tâm!
“Phạm quy! ” trọng tài phê bình đích danh.
“Ta không có biết mà~” vùi đầu vào hối hận.
“Hạng mục thi thứ 4 là——ngự! ” lễ quan thông báo
“Cái gì là ngự? “Tịch Thiên Âm hỏi.
“Chính là điều khiển chiến xa! “Chung Quân Li trả lời.
“Ngọc Nghiễn ngươi lên……”
“……”
“Tiếp theo là Vương triều Tông Viện Nghiễn……sao……bỏ thi? ” lễ quan nhìn thấy Tịch Thiên Âm giơ bảng!
“Làm gì không bỏ, chúng ta không biết cái này” người nào đó thẳng toẹt nói ra, dẫn tới vô số ánh mắt khinh bỉ.
“……”
“Hạng mục tiếp theo là——thư, mỗi người làm một bài thơ về cảnh tình này” lễ quan nói.
“Đệ lên”Tông Chính Ngọc Nghiễn nói.
“Lại là ta? ”
“Nhiễm phong hàn……”
“……”
Khi đến lượt người nào đó, người nào đó ha ha cười lớn ba tiếng, sau đó lên sân, đầu tiên trữ tình lớn một tiếng “A~~~”
Người phía dưới đều trừng lớn mắt, vạn phần chờ đợi.
“A ắt xì~”
Gần đây bị cảm rồi, xoa xoa cái mũi.
Toàn thể hết nói
“Có thể bắt đầu rồi chứ? ” người nào đó hỏi lễ quan bên cạnh, người kia nghiến răng trả lời “Đã bắt đầu rồi! ”
“Ồ, vậy được thôi” hít sâu một hơi, cảm thán nói “A~”
Toàn thể phía dưới che mặt, cơ thể rụt về sau.
“Thiên hạ phong vân xuất ngã bối
Nhất như giang hồ túy nguyệt thôi
Hoàng đồ bá nghiệp đàm tiếu gian
Bất thắng nhân sinh nhất trường túy. Xong, cảm ơn!” diện vô biểu tình, nhanh chóng xuống đài
(Thiên hạ phong vân có bọn ta
Giang hồ chốn ấy mới kinh qua
Ngai vàng bá nghiệp coi hư ảo
Một trận cuồng say vẫn hơn là Nguồn dịchhttp://quynhhnkido.blogspot.com/2010_01_01_archive.html).
Vô số người lại bắt đầu nhìn thẳng chằm chằm người nào đó, nhìn khiến người nào đó thấy ngại.
……
“Phần thi cuối cùng, chúng ta đổi thành hỏi đáp lẫn nhau, bản chiều rút ra, sáu nước còn lại phân thành 3 tổ, có thể hỏi đối thủ của mình 3 câu hỏi bất kì” lễ quan nói.
Ương Huyền Hiên VS Hạ Liên Bác Nhĩ, Bình An VS Phó Nghiêu, Tông Chính Ngọc Nghiễn VS Hiên Viên Du
Vừa lên sàn, người nào đó liền trực tiếp nói “Không sai, lại là ta”
Lễ quan hết nói, ta lại không có định hỏi!
Hai tổ phía trước, đều bất phân thắng bại.
Bây giờ tới lượt Tịch Thiên Âm và Hiên Viên Du rồi!
Vừa lên đài, Tịch Thiên Âm và Hiên Viên Du……xẹt xẹt xẹt xẹt~~~~ nhìn nhau.
Hiên Viên Du hỏi trước, Tịch Thiên Âm trả lời.
“Diện tích Vương triều Tông Viện là bao nhiêu? ”
“……”
“Dân số bao nhiêu? ”
“……”
“Danh húy của Lí Vũ hoàng đế? ”
“……”
Người nào đó quệt quệt mồ hôi trên trán, nhận được vô số ánh nhìn khinh bỉ.
Được lắm Hiên Viên Du nhà ngươi, ……hừ hừ hừ……Tịch Thiên Âm nhìn Hiên Viên Du, cười tàn nhẫn, xem ta chỉnh chết ngươi thế nào!
“Nhét Hoàng đế vào trong hòm tổng cộng cần mấy bước? ”
“……”
“Thứ gì khi mọc lông dài, thì cho thấy đã thành thục? ”
“……”Hiên Viên Du đỏ mặt
“Vậy trên cơ thể có bộ vị nào khi gặp kích thích sẽ to lên? ”
“……”Hiên Viên Du càng đỏ mặt!
“Ha ha ha, không biết đúng không? ” người nào đó đắc ý cười lớn.
“Vậy ngươi giải thử xem? “Hiên Viên Du nộ trừng.
“Nhét Hoàng đế vào trong hòm bao gồm 3 bước, bước thứ nhất, mở hòm ra, bước thứ 2, nhét hoàng đế vào, bước thứ 3, đóng hòm lại”
Toàn thể = = , Hiên Viên Du tức tới bại hoại mà nói “Ngươi cái tên xảo trá này! ”
“Vậy có bản lính ngươi giải đi? ” người nào đó càng dương dương đắc ý cười.
“Đề thứ 2 giải thế nào? ” Hiên Viên Du phẩy tay áo.
“Ý ngươi là thứ gì mọc lông, có nghĩa là trưởng thành đúng không? ” người nào đó thẳng tắp quét mắt qua cơ thể rất là đáng nhìn của đối phương, khi khiến tất cả mọi người đều cảm thấy ngại ngùng, mới không biểu tình mà trả lời “Bắp ngô”
Phía dưới thanh âm ngã ngửa một mảng.
“Vậy đề thứ 3 thì sao? “Hiên Viên Du trên mặt vừa là đỏ, lại là đen.
Hiên Viên Du lại lần nữa cong cong mà nhìn chằm chằm đối phương, không, nên nói là nhìn bộ vị nào đó quan trọng nhất trên người đối phương, cười *** nói “Bộ vị nào trên cơ thể khi gặp kích thích sẽ lớn lên? Ha ha, đương nhiên là ……”
Tất cả mọi người đều đỏ mặt, đè nén hô hấp đợi câu trả lời người nào đó sắp nói ra.
“Đồng tử mắt~”
Tiếng ngã ngửa phía dưới lớn hơn, người nào đó nhìn sang, trên cơ bản đều ngã hết rồi, người nào đó thở dài, hận luyện thép không thành gang mà giáo huấn nói “Ngươi xem tư tưởng của các ngươi đen tối bao nhiêu? Cứ chỉ có nghĩ theo hướng vẹo? Còn là chính nhân quân tử không? ”
Phía dưới một mảnh nộ trừng!
Truyện khác cùng thể loại
5 chương
2 chương
52 chương