"Hộc, hộc" Một người con gái đang chạy thục mạng, luôn miệng kêu cứu. Có vẻ như cô gái đó sắp kiệt sức rồi. Cô ta bắt đầu chạy chậm hơn rồi chẳng may bị vấp phải cái gì đấy trên mặt đất liền bị ngã. Nhưng cô ta không từ bỏ, vẫn cố lê lết trên nền đất ẩm ướt, bẩn thỉu. Đột nhiên có dây xích từ đâu bay tới quấn cổ cô lôi lên cao. "Bốp,bốp" Một tiếng vỗ tay không biết từ đâu vang vọng trong màn đêm tối. Cô gái nắm lấy dây xích ở cổ mình, cố gắng vùng vẫy nhưng càng vùng vẫy thì dây xích lại càng quấn chặt hơn nữa như đang bóp cổ chết cô vậy. Từ trong bóng tối xuất hiện một cô nàng mặc một bộ đồng phục học sinh. Kì lạ là dưới chân cô ta có cái dây xích quấn cổ cô gái kia: - Cô chạy nhanh lắm nhưng không bằng tôi bay bằng chổi đâu. Nào giờ hãy đưa đôi mắt kia cho tôi. Cô yên tâm, tôi sẽ làm đôi mắt của cô trở thành đôi mắt con rối đẹp nhất trong bộ sưu tầm của tôi.- Nói xong, cô ta cười một cách ma mị khiến cho người nhìn phải lạnh gáy. Chợt cô nàng quay ra sau nhíu mày, lập tức một dây xích khác bay thẳng đến hướng cô nhìn: - Giỏi đấy, tránh được dây xích của tôi. Ai? - Nhân Mã, cậu không cần nóng nảy thế đâu?- Một cô gái nữa không biết từ bao giờ đứng sau Nhân Mã. Sau khi nhận ra cô nàng này là ai, Nhân Mã liền cười khẩy: - Cậu không định cướp nguyên liệu làm rối của tôi đấy chứ, Thiên Yết? - Tất nhiên là không, chẳng qua thầy hiệu trưởng nhờ tôi đưa cậu cái này chứ tôi cũng không muốn dính vào Witch đâu.- Vừa nói Thiên Yết vừa lấy một bức thư từ trong túi áo ra. Một sợi dây thừng quấn lấy lá thư trên tay Yết rồi mang về cho Mã. Thấy Nhân Mã đã lấy được bức thư, Thiên Yết nói lời tạm biệt rồi mất hút trong màn đêm. Nhân Mã nhìn phong bao thư bằng ánh mắt tò mò. Ông thầy hiệu trưởng lại nghĩ được trò gì mới sao? Xé phong bao, Mã mở ra đọc. Ánh mắt cô hứng lên một sự thích thú: - Lớp học đặc biệt...?                                                                                            ***** - Thầy muốn em dạy bọn trẻ này sao?- Tiếng nói được vang lên từ trong một căn phòng làm việc ra. Trong căn phòng đó hai bên là tủ kính đựng đầy những lọ thuốc hóa học đầy sắc màu. Nhưng đừng vì thế mà dại sờ vào nó, những lọ thuốc này đều mang một chất độc riêng, nhẹ thì bị liệt người còn nặng nhất tất nhiên là lên nắp tủ ngồi ngắm gà khỏa thân rồi. Trên bàn làm việc có một tập hồ sơ và một cốc cà phê đang nghi ngút khói. Người con gái đang ngồi đó nhìn tập hồ sơ trên bàn ngao ngán, nói chuyện điện thoại với người đầu dây bên kia: - Được rồi em sẽ nhận vụ này.- Cô ta cúp máy rồi nhét vào túi, cầm cốc cà phê lên, uống một hụm. Mở hồ sơ trên bàn, cô mệt mỏi đọc: - Ma Kết, Xử Nữ quá quen thuộc rồi thôi bỏ qua.- Cô lười biếng giở sang trang tiếp theo và lại uống thêm ngụm cà phê nữa: - Thiên Yết... Đứa này mình cũng biết rồi này. Song Tử, điều khiển tự nhiên sao? Cũng thú vị đấy.- Từ đôi mắt mệt mỏi đã chuyển sang đôi mắt có tí hứng thú. Cô ta lại lật sang trang: - Nhân Mã, điều khiển dây xích và dây thừng, không tệ. Sư Tử, ủa con bé này không phải đứa kì lạ nhất trường đây sao?- Hiện tại đôi mắt tí hứng thú kia đã chuyển sang cực hứng thú. Hiệu trưởng nghĩ gì cho con bé này vào đây chứ. Cô ta nhìn về chỗ ghi sức mạnh nhưng nó lại để trống. Gấp quyển hồ sơ lại, cô ngả mình vào ghế. Chà ngày mai sẽ biết được thôi, lớp này chỉ có sáu đứa đúng là lớp học đặc biệt có khác nhỉ?                                                                                             ***** Tại một quán bar trong một thành phố lớn, đang sôi động trong tiếng nhạc sàn nhộn nhịp hằng ngày. Các vũ công nữ có cơ thể nóng bỏng, ăn mặc thiếu vải, mỗi người một cái cột, nhảy vô cùng hưng phấn. Bọn đàn ông nhìn bọn họ mà chảy nước giãi. - Cô em ngồi đây một mình sao? – Một chàng trai có vẻ công tử tiến đến chỗ một cô gái. Cô gái này mặc một chiếc áo che quần cùng quần tất đen. Cô đội mũ áo kín đầu nên không ai có thể nhìn rõ được khuôn mặt cô nàng. Thấy cô gái không nói gì chàng trai kia tiếp tục dụ dỗ: - Anh muốn mời em uống một ly được không?- Chàng trai vừa nói vừa nhìn đôi chân của cô, mỉm cười xấu xa. Đột nhiên cô gái đặt ly rượu đang uống xuống, chàng trai chốc lát trở nên thờ thẫn như người mất hồn. Cô xoay cốc rượu thì đầu anh ta cũng xoay theo. Cô đang định nhấc chiếc cốc nên thì đã bị một bàn tay chặn lại. Ánh mắt cô nhìn người đang chặn mình, anh ta có vẻ hơi quen. Chàng trai ngồi xuống ghế bên cạnh và gọi một ly rượu. Cô gái quan sát chàng trai vẫn đang giữ tay mình kia. Gọi đồ xong, chàng trai kia liền bỏ tay cô ra, nói: - Cô không nên giết người nơi công cộng đâu.- Nghe được câu đó, cô gái liền cười lớn rồi búng tay một cái. Chàng trai dụ dỗ cô lúc nãy thẫn thần đi chỗ khác. Cô chống cằm, thích thú nhìn anh chàng kia: - Anh muốn tôi chết khát đúng không, con trai nuôi của hiệu trưởng?- Cô cố tình nhấn mạnh câu nói vế sau. Chàng trai khẽ nhíu mày khi nghe câu nói của cô. Anh nhấc ly rượu người phục vụ mới đưa rồi đẩy một lá thư cho cô nàng: - Bố tôi nhờ tôi đưa cho cô cái này.- Cô nàng nhận bức thư rồi nhìn chàng trai kia đang đứng dậy, kẹp tiền vào cốc, bỏ đi. Trước khi đi, anh ta quay lại nói với cô một câu: - Tôi mong mai sẽ không phải gặp cô.- Cô nàng không đáp chỉ nhếch mép một cái. Nhìn vào bức thư trong tay mình, cô uống thêm một hụm rượu nữa... *Sáng ngày hôm sau* - Cậu nghe gì chưa? Hiệu trưởng mở thêm một lớp học đặc biệt đấy? - Thế sao, liệu mình có được chọn không ta? - Nghe nói có mỗi sáu người vào trong lớp đấy thôi. - Chắc là toàn người giỏi nhỉ?- Tất cả học sinh ở căn tin, sân trường, hành lang đều nói chuyện về lớp đặc biệt của thầy hiệu trưởng mới mở. Ai cũng tò mò những người được chọn là ai? Trong sáu người được chọn, tất cả mọi người cũng biết chắc chắn rằng Xử Nữ và Ma Kết, con của thầy hiệu trưởng, sẽ ở trong lớp này. Gần mười năm phút nữa là vào lớp, loa trường liền thông báo: - Mời các em đã nhận giấy chuyển vào lớp học đặc biệt đến phòng 209, tầng 5, dãy nhà sáu tầng. Thông báo này lại khiến cho học sinh nhộn nhịp bàn tán với nhau: - Không phải tòa nhà đấy bị cấm sao? - Ơ, tòa nhà đấy chỉ có giáo viên được vào thôi mà? - Vậy mới là lớp đặc biệt chứ!- Mọi người cứ xôn xao hết cả lên cho đến khi chuông reo báo hiệu vào lớp kêu lên... _Lớp học đặc biệt_ Ma Kết, Xử Nữ đến lớp đầu tiên. Họ tự động chọn chỗ ngồi cho mình. Ma Kết ngồi ngay bàn đầu tiên trước mặt giáo viên còn Xử Nữ chọn một cái bàn cạnh cửa sổ. Xử Nữ chống cằm nhìn ra ngoài: - Anh à, liệu có những ai trong lớp này nhỉ ngoài con bé kì coặc kia ra?- Ma Kết đang đọc sách nghe câu hỏi của em mình thì gập sách lại, nhìn ra phía cửa lớp: - Anh đoán người tiếp theo bước vào lớp là Thiên Yết. - Thiên Yết sao? - Ủa ai nhắc đến tên mình vậy?- Hai anh em Ma Kết, Xử Nữ nhìn cô gái đang bước vào lớp kia. Thiên Yết mỉm cười bước đến một chỗ ngồi. Vừa ngồi xuống, cô vừa nói: - Tôi tưởng sẽ đến sớm hơn hai anh em nhà hai người chứ nhỉ? - Ờ.- Ma Kết ờ một câu lạnh lùng rồi mở sách ra tiếp tục đọc. Xử Nữ chán nản, gục đầu xuống bàn ngủ. Thiên Yết lẩm bẩm nói hai em nhà này thật chẳng ra sao rồi nhìn ra ngoài phía cửa lớp. Để xem ai đến ta! Một lúc sau có hai người bước vào lớp, một nam một nữ. Cả hai cũng tự chọn chỗ cho mình, ngồi xuống. Thiên Yết liếc nhìn hai người rồi nói: - Chà hai người đi chung sao? Là một cặp hả?- Nhân Mã lườm Yết, muốn chọc tức người khác hay sao? Chàng trai kia mỉm cười đáp lại: - Song Tử tôi đây không thích những món tẻ nhạt như cô ta đâu! - Anh bảo ai là tẻ nhạt hả?- Nhân Mã đập bàn đứng dậy. Thiên Yết thích thú nhìn hai người. Ma Kết nhíu mày nhưng không rời mắt khỏi cuốn sách đang đọc. Chợt một người con gái che mắt phải bước vào khiến mọi người ngạc nhiên, Sư Tử liếc nhìn một vòng những người trong lớp, ngồi vào chiếc ghế cuối cùng. Thiên Yết, Nhân Mã, Song Tử nhìn Sư rồi lại nhìn nhau. Sao cô ta lại ở đây? Riêng Ma Kết đang đọc sách và Xử Nữ đang gục xuống bàn không thèm để ý đến. Chuông vào lớp reo lên thì có một người bước vào lớp, viết tên mình lên bảng. Cả lũ đều nhìn lên bảng kể cả Kết trừ tên Xử Nữ. Bảo Bình – Giáo viên chủ nhiệm đọc ở trên bảng xong lần lượt năm ánh mắt đều tập trung ở giáo viên tên Bảo Bình kia. Nhân Mã lên tiếng đầu tiên: - Chị đùa chúng em à ? Cứ coi như đúng là chị ra trường rồi nhưng mà chị chỉ hơn bọn em có hai năm thôi mà ?- Sau câu nói của Mã, Bảo Bình thở dài trả lời : - Em cập nhập tin tức kém quá đấy Nhân Mã ! Đúng là chị chỉ hơn bọn em hai năm nhưng đã được thầy hiệu trưởng giữ lại làm giáo viên.- Cả lũ há hốc mồm, nhìn Bảo Bình. Đúng là Bảo Bình là học sinh giỏi nhất trường, đạt giải nhất các môn pha chế thuốc, người mới năm thứ nhất đã là trưởng hội học sinh còn được đặt biệt danh là Thuốc độc của trường. Nhưng mà, thầy hiệu trưởng dám phá luật cho học sinh mới ra trường làm giáo viên sao? Không thể nào! Bảo Bình hiểu những gì bọn "học sinh" của mình đang thắc mắc, liền giải thích : - Từ đầu chị cũng thắc mắc như các em nhưng mà thầy hiệu trưởng giữ chị lại để đặc biệt dạy lớp học này. Lớp ta được tạo ra nhằm mục đích tập hợp những học sinh có sức mạnh đặc biệt lại để đào tạo, phát triển sức mạnh đó. Và chị cũng có sức mạnh đặc biệt vì thế thầy hiệu trưởng mới giao bọn em cho chị. - Vậy sức mạnh của chị là gì vậy ?- Song Tử tò mò hỏi. Cả bọn cũng tò mò hóng câu trả lời : - Đọc suy nghĩ của người khác. – Cả lũ há hốc miệng tập hai. Vậy thì chẳng nhẽ những suy nghĩ của bọn em sẽ bị chị mổ xẻ sao ? Bảo Bình nhìn cả bọn cười gian, vậy chị mới trừng trị được mấy đứa chứ. Xử Nữ bắt đầu ngồi thẳng dậy, ngáp ngủ, vươn vai. Sau khi làm mấy việc mà người mới ngủ dậy hay làm, Xử đã tỉnh ngủ và nhìn thẳng vào Bảo Bình đầy thắc mắc : - Ai có thể giải thích hộ tôi được không ?                                                                                               ***** Giới thiệu nhân vật mới *Bảo Bình: Nữ _Chủng loài : Witch _Đặc điểm : Khi sử dụng sức mạnh thì đôi mắt biến thành màu xanh ngọc. _Tính cách : Là Độc Dược của trường Monster, tài giỏi, không phải dạng vừa đâu. Bề ngoài trông hiền lành như thế nhưng không biết bên trong nguy hiểm như thế nào. _Sức mạnh đặc biệt : Đọc suy nghĩ của người khác. _Ảnh thường ngày: _Ảnh lúc chiến đấu:                                                                      "Có một sự thích thú không hề nhẹ!"