Mộng thiên thu - một kiếp nhân sinh
Chương 16 : thất bại thảm hại
Khi không khí của ngoài doanh trại nơi bát hoàng tử đang nằm bệnh u ám tới mức không tưởng, thì nàng bước ra nói.
Ta có thể cứu hắn.
Đại hoàng tử và Hiên Viên cung Dạ ngạc nhiên, Cung Dạ hỏi.
Muội có thể cứu sao?
Ta có thể cứu nhưng không chắc chắn là cứu được hay không, bởi vì ta thiếu dụng cụ y tế.
Có phải những thứ này?
Nàng vừa nói xong, Hiên Viên Cung Dạ cho người đem lên một chiếp hộp, khi nàng mở ra thì nàng hết sức ngạt nhiên, bên trong chính là dụng cụ để phẫu thuận và sơ cứu, bên gồm ba con dao phẫu thuận, 2 chiếc kéo,1 cái kềm và 3 kim tiêm loại 2( loại trung bình)những thứ này có độ bóng sáng như ở thời hiện đại hơn nữa lại đủ độ sắc bén, bên trong còn có hai lọ ma phi tán(tức thuốc mê), và một lọ cao cầm máu, những gì có trong hộp này đều đáp ứng để những yêu cầu mà nàng cần lúc này, nàng nhìn Cung Dạ, ngạt nhiên hỏi.
Làm sao mà thất ca lại có những thứ này?
Mấy ngày trước ta đi tới san đấu giá, những thứ người ta bán những thứ này, thấy hữu ít nên mua về, không ngờ lại phải dùng tới thật.
Nàng nghe những lời nói của y không tin lắm hỏi.
Làm sao huynh biết ta cần những thứ này?
Lúc ở sàn đấu giá người bán nó cũng từng nói như thế, ta nghĩ đây là thứ muội cần, còn nếu không phải thì thôi.
Nàng nghĩ một lúc cũng không hỏi thêm gì nữa chỉ nói.
Thứ này là thứ ta cần nhất bây giờ, làm sao không lấy được, ta phải vào bên trong phẫu thuật cho bát hoàng tử, tuyệt đối không ai được vào làm phiền, bằng không hậu quả khôn lường.
Nói xong nàng bước vào bên trong cái lều, một lúc sau Khánh vương và một số thị vệ cũng bị đuổi ra, bên trong chỉ còn nàng và đám đại phu, nàng xé vải ra chia cho đám ngự y làm khẩu trang tạm thời, sai người lấy nước nóng lấy dao kéo phẫu thuật trụng sơ qua, vì ánh nếm quá nhỏ nên nàng phải cho người đốt 100 câu nếm cùng một lúc, nàng dặn dò đám ngự y.
Trong quá trình ta phẫu thuật bất lận cái ngươi có muốn ho hay hắc hơi cũng phải nhịn, nếu không bát hoàng tử có chuyện gì ta cũng không thể gánh hết cho các ngươi đâu, còn nữa những gì các ngươi nhìn thấy hôm nay đều phải sống bỏ bụng chết mang theo nhớ chưa?
Đám ngự y nhìn nhau sau đó gật đầu đồng ý, nàng lấy mê phi tán cho tám hoàng tử dùng trước, sau đó bắt đầu phẫu thuật, bát hoàng tử bị thương ở chân trái vết thương nằm ở bắp đùi, nhờ thế lần này nàng cũng là dễ dàng một tý.
----------
Đã nửa tiếng trôi qua, những người ở bên ngoài đã bắt đầu lo lắng, ai nấy cũng đều đứng ngoài không yên, Hiên Viên Cung Dạ bước tới chỗ của đại hoàng tử đi qua người y lạnh lừng nói.
Nếu như đệ ấy không sao, chuyện này ta có thể bỏ qua, nhưng nếu như đệ ấy có chuyện gì, huynh đừng trách ta vô tình.
Hiên Viên Diệp lạnh run người, hắn cũng vô cùng lo lắng bởi hắn tới bây giờ vẫn chưa biết Lâm tướng quân ở hoàng cung đã thành công hay chưa, nếu như thành công thì hắn còn cơ hội nghịch chuyển nhưng nếu như mà thua thì lần này hắn khó mà qua nổi, Hiên Viên Cung Dạ tới chỗ của Khánh vương, vỗ vai an ủi.
Huynh đừng lo quá, hãy tin tưởng Thuần Nghi.
Khánh vương gật đầu, trong lều có bóng người bước ra, là nàng, nàng bước tới chỗ Khánh vương nói.
Những gì cần làm ta đã làm hết sức, huynh ấy đã qua được ải này rồi, nghĩ ngơi khoảnh một tháng thì sẽ khỏe lại thôi.
Nghe được câu nói này của nàng, đại hoàng tử, Khánh vương cùng với các binh sĩ, thị vệ đều như vứt bỏ được tảng đá đè nặng trong lòng, Khánh vương sai người đẩy y tới chỗ nàng, vui mừng tới rơi nước mắt nói.
Cảm ơn muội Thuần Nghi, ơn này ta xin khắc ghi cả đời.
Ngũ ca nói quá rồi, ta chỉ là dốc hết sức mình thôi, hiện giờ bát ca vẫn còn hôn mê do thuốc, để lác nữa huynh ấy tỉnh lại rồi mới vào thăm.
Khánh vương đồng ý, hai ngươi đang nói chuyện thì một tên binh sĩ cưỡi ngựa chạy như bay tới phía bọn nàng, tên binh sĩ ngảy xuống ngựa thở hỗn hển nói.
Bẩm đại hoàng tử, Khánh vương, thất hoàng tử, Lâm tướng quân tạo phản tấn công kinh thành...
Đại hoàng tử nghe thế lập tức chạy chỗ tên binh sĩ hỏi.
Vậy tình hình thế nào?
Tên binh sĩ lấy lại hơi thở vui vẻ nói.
Nhờ Ngụy tướng quân và Mộ Dung tướng quân mà hoàng thượng được bảo vệ thành công. Lâm phản tặc đã bị bắt, hoàng thượng lệnh cho các hoàng tử và các đại thần ở khu săn bắt lập tức hồi cung.
Đại hoàng tử nghe xong câu nói này, lập tức ngã huỵch xuống đất, y biết rõ lần này y đã thất bại hoàn toàn.
Truyện khác cùng thể loại
46 chương
161 chương
339 chương
64 chương
38 chương
67 chương