Dịch: Vi Vu Anh tôi nhíu mày, đưa tay sờ trán tôi. “ Sao?” Tôi cúi người về phía sau, khó hiểu nhìn anh ấy. "Chà chà chà chà, quả nhiên là chọc tức ai chứ không thể chọc tức người đã làm mẹ, em thật sự tức giận đến vậy sao? Đây là lần đầu tiên anh nghe thấy em nói những lời này.... " Anh tôi thở dài. Tôi có thể không tức giận sao? Nếu ngày hôm qua U Nam chỉ sợ hãi, có lẽ tôi sẽ không cảm thấy đau lòng đến vậy. Cái này không phải bởi vì tôi bất công, mà vì U Nam...... không khóc. Nếu nó giống Vu Quy, chẹp miệng uy khuất sau đó khóc vài tiếng thì tôi cũng sẽ không tức giận như vậy. Nhưng đứa nhỏ này, hôm qua làm tôi thật đau lòng. Giang Khởi Vân bẩm sinh đã là thần chỉ, đạo pháp thiên thành, không cần lo lắng nóng lạnh xâm nhập, mà Vu Quy và U Nam lại là Linh Thai âm dương, có pháp lực bẩm trong cơ thể, nên chúng tôi đều phải che chở cho chúng nó mau chóng lớn lên. Vì vậy, nhìn thấy nó chẹp miệng run rẩy, thật là sát ớt lên tâm can của tôi, đến cả Bạch Vô Thường cũng cảm thấy đau lòng. " U Nam hôm nay bị sổ mũi, tuy không bị sốt, nhưng nó có thể bị cảm lạnh.... Em thật tức chết mà, nếu cô ấy đến quầy trộm thứ gì đó, em cũng sẽ không tức giận đến vậy, cư nhiên dám lấy con em làm con tin, hừ!" "Được rồi, được rồi, bình tĩnh đi, cho dù muốn thu thập bên kia cũng không được tức giận, hành động theo cảm tính, chúng ta phải phối hợp một chút..... hơn nữa, em thật sự muốn hôm nay đi sao? Bên ngoài tuyết rơi dày đặc, vừa rồi anh đưa Thấm nha đầu vào trong xe, cô ấy suýt nữa thì trượt ngã… Loại thời tiết này không thích hợp để đi đánh lộn! " Anh tôi bĩu môi nói. Xác thật rất khác thường, dự báo thời tiết không nói có tuyết rơi dày như vậy, hôm qua chỉ là một bông tuyết nhỏ, sau đó nhanh chóng biến thành bông tuyết dày đặc như lông ngỗng, suốt đêm vẫn không ngừng rơi, hiện giờ cũng chưa có ngừng lại. Loại thời tiết này, lái xe hay đi bộ đều rất nguy hiểm, kỳ thật không thích hợp để đi tìm việc. " Anh sẽ đi gặp nữ nhân lưu manh kia, cô ta có thể nói chuyện không?" Anh tôi hỏi. " hẳn là có thể, Thất Gia khoá trụ hồn phách của cô ấy, Cô ấy bây giờ đang ở trạng thái nửa tỉnh nửa mê. Xem anh có thể hỏi được gì không..." Tôi bĩu môi. Anh tôi xoa xoa đôi tay, vươn tay tìm vũ khí, cuối cùng lấy chiếc chổi lông gà mà Lão Tác hay dùng để quét tước. "...... anh muốn đánh cô ấy sao?" Tôi im lặng nhìn anh tôi " Sao có thể, anh đánh cô ta làm gì? Anh lấy đồ vật để chọc, không muốn dùng tay chạm vào, ai biết trên người cô ta có bẫy hay không chứ!" Bên ngoài gió tuyết đan xen, xem điện thoại, nơi nơi hiện lên cảnh tượng màu trắng, người thì nói tuyệt đẹp, người thì nói đánh cầu tuyết, người thì nói tuyết rơi đúng lúc, trăm triệu năm mùa xuân thịnh vượng...... Nhưng mà vào ban đêm gió to bão tuyết liên tục dị thường, trời đã bắt đầu biến vị, tin tức phát đã chuyển sang đóng cửa đường cao tốc, rồi quét dọn những đống tuyết lớn trên đường, v.v. “ Này, chả nhẽ năm nay thật sự bầu trời biến dị sao?" Anh tôi xem tin tức nhíu mày nói:" Vào thời điểm này, không nên để một lượng tuyết rơi dày đặc trên phạm vi rộng như vậy được, em xem hơn một nửa quốc gia đều có tuyết rơi..... Mộ Vãn Thần đã từng nói, nhật nguyệt thay đổi, hung tinh sáng ngời, Lúc đó Giang Khởi Vân không để, có lẽ anh ấy đã biết, nhưng gần đây anh ấy cũng đã bắt đầu nhíu mày. " Tiểu Kiều, em nói xem, liệu có thiên tai nhân hoạ nào sảy ra không, giống như mấy năm trước đây có đợt bùng phát vi rút truyền nhiễm cấp tính, bão, sóng thần hoặc động đất... Phi, phi, phi đồng ngôn vô kỵ, đồng ngôn vô kỵ " "Phun... anh tính cái gì vậy? Không biết xấu hổ, còn nói chính mình đồng ngôn vô kỵ!" Tôi nhịn không được mà bật cười. Lúc này chúng tôi đang ngồi ở bên nhau, nãi nãi một tay ôm U Nam, một tay nhẹ nhàng vỗ về Vu Quy đang nằm ngủ trong nôi, nhỏ giọng nói: "Hai đứa nên cẩn thận một chút, lão nhân nói, trời có dị thường, nhân gian sẽ có tai ương, thời tiết và hình tượng khác tường, đều sẽ ảnh hưởng đến trường khí, đây cũng là một loại dấu hiệu." “Tiểu Kiều, không phải em đã quy y vào cổng núi rồi sao, hỏi sư phụ em đi?" Anh tôi thúc giục. Tôi lắc đầu nói: " em chưa bao giờ gặp được một đại tôn thần nào cả, chỉ cảm thấy ngài ấy sờ đầu em thôi.... tất cả đều chỉ nghe thấy tên chứ không nhìn thấy thân hình!" " Tiểu đồng tử đó đâu? Cõng trên lưng một cái hồ lô lớn, thường đến nhà chúng ta xin kẹo." Anh tôi hỏi. Khóe miệng tôi giật giật, tên đại loa kia khắp nơi tuyên bố đã nhảy thang trời một canh giờ, kết quả Đế Quân đại nhân và Tiểu Nương Nương ở bên trong pháp môn ân ái một canh giờ, là cho mọi người ở Minh Phủ đều cho rằng tôi lại mang thai. " Đã lâu rồi em không gặp hắn, không biết hắn đang ở đâu!" Tôi lắc đầu. " Tiểu tử này không phải đối vớ Tham Lang khá tốt sao? Tham Lang còn nói sắp đến kỳ nghỉ đông rồi, sẽ đến đây với chúng ta, anh nói nếu hắn đạt hạng nhất kỳ thi, anh sẽ mua cho hắn mười cân kẹo các loại..." Anh tôi uể oải nói. Điện thờ phía sau anh tôi đột nhiên vang lên tiếng nuốt nước miếng ùng ục, anh tôi hoảng sợ, quay lại nhìn, thì thấy tiểu đồng tử cõng hồ lô lớn đang ngồi trên điện thờ, thân hình dần dần hiện ra rõ hơn. Anh tôi được Thất Gia khai cho Âm Dương Nhãn, có thể thấy được đồ vật chuyển từ âm samg dương, anh nhíu mày trách mắng:" tiểu tử ngươi, có phải trốn tránh ở đây đã lâu rồi không, nói đến kẹo ngươi liền đến, còn thèm như vậy sao?" Tiểu đồng tử lắc đầu nguầy nguậy: "Không phải! Ta không có việc thì đến nhân gian làm gì, đương nhiên có việc ta sẽ đến!" Tôi trừng mắt nhìn hắn nói: "Ngươi lại nghe được tin đồn gì rồi! Lần này lại đi đến nơi nào tuyên dương?" Tiểu đồng tử ôm hồ lô cười nói: "Tiểu Nương Nương bình tĩnh, ta cũng hi vọng người và Đế Quân đại nhân hòa hợp ~~ ha ha, lần này xác thật ta có nghe được một tin đồn..... " Vừa nói, hắn vừa nhìn nãi nãi và hai đứa nhỏ, tôi đứng dậy đưa nãi nãi và hai đứa nhỏ về sương phòng phía đông, rồi quay về phòng mình, tiểu đồng tử đã bị anh tôi dùng kẹo mua chuộc, không đợi tôi về, liền vừa ăn vừa nói về tin đồn mới mẻ vừa ra lò. "... Để ta nói cho ngươi biết, Đế Quân đại nhân cũng thật tức giận, hai vị Tôn Thần kia không biết đã gây rắc rối bao nhiêu lần, nhóm cấp bậc Tinh Quân Tôn Thần còn dám động thủ, lần nào cũng chơi xấu, mỗi lần như vậy, đều phải kêu Đế Quân đại nhân trở về mới áp chế được bọn họ.... " Tiểu đồng tử ném hồ lô sang một bên, cầm lấy cái kẹo, ăn đến khoé miệng đều là sô cô la. Anh tôi gật đầu nói: "Tại sao lần nào cũng gọi Đế Quân của các ngươi trở về?" "A? Có lẽ là... Bởi vì vạn tinh chi chủ Tử Vi Đại Đế cảm thấy Đế Quân đại nhân là người lợi hại nhất.... Ngon quá, ngon quá.... " Hắn răng rắc cắn thanh kẹo, giống như con sóc ăn quả vậy. Tôi nhíu mày hỏi: " vậy ngươi rốt cuộc đến đây nói tin đồn? Hay tới đây ăn kẹo?" Tiểu đồng tử sửng sốt một chút, vỗ vỗ đầu nói: "Suýt nữa quên mất, một Đại Tôn Thần đến nhờ ta chuyển lời, nói Đế Quân đại nhân rất tức giận, đang cùng với hai vị Tinh Quân đánh nhau, làm cho thiên địa biến đổi, ảnh hưởng đến quy luật của nhân gian, cho nên.... Muốn tiểu nương nương người đi khuyên nhủ đế quân đại nhân!" “Ta sao?” Tôi mở to hai mắt hỏi: “Ta đến nơi nào thuyết phục anh ấy? Ta có thể đến Cửu Trùng Thiên, Tử Vi Viên sao?" " Ách, không thể.... Có thể nói cho ta, ta đi truyền đạt!" Tôi nhíu mày một lúc, nói: " được rồi, ngươi đi nói với Giang Khởi Vân--" " Vâng vâng, nói cái gì?" "Nói với anh ấy, đêm qua con trai anh ấy đã bị cảm lạnh, còn làm cho thiên hạ có bão tuyết, anh ấy muốn cãi nhau sao?" "..." "..."