Cái miệng dính đầy sô cô la của tiểu đồng tử há ra, anh tôi giơ tay ôm lấy cái hồ lô lớn cười đến phát run.
Tôi nhíu mày, làm sao? U Nam bị sổ mũi, còn nhỏ như vậy đã bị sổ mũi thì làm sao? Uống thuốc không tốt cho cơ thể, tiêm cũng không tìm thấy mạch máu!
Các ngươi thực sự nghĩ rằng sổ mũi không phải là một vấn đề lớn sao?
“Tiểu Nương Nương, người luôn nói chuyện với Đế Quân đại nhân như thế này sao?” Tiểu đồng tử đôi mắt sáng ngời nhìn tôi.
Tia thần sắc sùng bái này có ý gì?
"... Sao vậy? Nói như vậy có vấn đề gì sao?" Tôi nhíu mày hỏi.
"Không không... Ta cảm thấy... ưm... Cái kia..." Tiểu đồng tử nghiêng đầu suy nghĩ một hồi lâu, sau đó nói: "Ta chỉ là cảm thấy hai người thật tình cảm nha!"
"..... Tiểu đồng tử đừng quản nhiều như vậy, mau chóng ăn kẹo đi, rồi đến Cửu Trùng Thiên truyền lời!" Tôi thúc giục.
Thực ra tôi cũng có chút lo lắng cho Giang Khởi Vân, lần trước anh ấy bị thương ở mu bàn tay, lần này lấy một chọi hai liệu có nguy hiểm gì không?
Tiểu đồng tử, kỳ thật không phải là trẻ con, hắn so với tuổi của tôi, lớn hơn rất nhiều, an ủi tôi nói:" tiểu nương nương đừng lo lắng, Tử Vi Đại Đế chỉ là lười ra tay mà thôi, không sao đâu, bọn họ tuy rằng đánh nhau đến long trời nở đất, nhưng chỉ là đấu pháp mà thôi, sẽ không dồn đối phương vào chỗ chết!"
" Đánh đến long trời nở đất còn nói ta yên tâm? Đã hai đêm bão tuyết rồi, còn muốn đánh đến bao giờ?" Tôi hỏi
Tiểu đồng tử nghiêng đầu suy nghĩ một chút: "Cũng không giống nhau, hai ngày ở Tử Vi Viễn chỉ là một lát mà thôi... Lần trước, hình như là hai trăm bốn mươi năm trước... Nhân gian có một trận mưa to nửa tháng... Ngọc Đế chuyển lời cho Tử Vi Đại Đế, nói nếu sông Hoàng Hà bị vỡ, hãy để người của Tử Vi Viên đến đó ngăn chặn, lúc này mới ngừng nghỉ!"
Khóe miệng của tôi giật giật, Giang Khởi Vân nói nhóm Tôn Thần trên Cửu Trùng Thiên, Tam Thanh Bốn Ngự, đều là thần chỉ có đại mộng ngàn năm, nhưng tại sao trong miệng tiểu đồng tử này lại hoàn toàn không đúng?
Anh tôi vừa cười vừa lau nước mắt, nói: "Sao ta thấy giống ông A quát ông B ở sân nhà bên cạnh: quản tiểu hỗn đản nhà ngươi được chưa? Mỗi ngày làm ầm ĩ ồn ào đến nỗi lão tử ta không thể đánh bài...... loại cảm giác này...... Haha!"
Tiểu đồng tử trịnh trọng gật đầu nói: "Đúng rồi, đúng là như vậy!"
Tôi thở dài không nói nên lời: "Hừ, nhóm đại tôn thần một ngày cũng không có gì để giải trí, có thể hiểu được, mau Đi truyền lời đi. Bên ngoài tuyết rơi dày một tấc."
Tiểu đồng tử lau miệng, cõng hồ lô trên lưng, nói: "Tiểu Nương Nương, người có chuyện gì cứ gọi ta, người niệm Tôn Thần bảo cáo, Tôn Thần sẽ sai ta đi."
“ Cần gì bảo cáo, dâng chút đồ ăn vặt vào điện thờ này, ngươi trốn đi so với người khác sẽ nhanh hơn rất nhiều.” Anh tôi chế nhạo.
Tiểu đồng tử cười cười, rồi biến mất trước mặt chúng tôi.
Anh tôi pha thêm chút trà nóng, giảm bớt nụ cười, nghiêm túc nói với tôi: “Tiểu Kiều, Mã Lão Thái vẫn được mệnh danh là hội trưởng của Thông Huyền Sẽ. Nếu chúng ta đối phó với bà ấy, liệu có chọc giận những môn phái trong Thông Huyền Sẽ, và những người không biết chân tướng trong vòng tròn này không?"
Điều này... tôi không nghĩ nhiều như vậy.
“ Nếu anh đã đưa ra câu hỏi này, chắc anh đã tính đến biện pháp đối phó?” Tôi ngước mắt lên nhìn anh tôi
Anh cười nói: "Đương nhiên, tổ chức Thông Huyền Sẽ có thể xem như là đi lối đi tắt để hình thành một cái đoàn thể, không để ý tới xuất thân học lực, nhằm mục đích sắp đặt lại âm dương, thù lao cũng rất trực tiếp ---- tiền thưởng cũng rất.... Cho nên chúng ta không nên thù địch!"
" Kim chủ là Lâm Ngôn Hoan, hắn lại có quan hệ tốt với chúng ta. Nếu nói với hắn một tiếng, để người có quan hệ không tồi với chúng ta lên làm hội trưởng của Thông Huyền Sẽ, thì sẽ tốt hơn!"
Tôi nhìn hoa văn trên bàn, nghe anh tôi nói, nhỏ giọng hỏi: "Anh muốn đề cử ai?"
Anh tôi cười: " Ba loại tăng tục đạo, có quan hệ tốt với chúng ta, được mấy cái!"
"... Anh muốn Hối Thanh hoà thượng thay thế vị trí của sư phụ hắn Viên Tuệ Đại Sư sao? Sau đó để hắn thuận tiện quản lý Thông Huyền Sẽ?" Tôi suy đoán nói
Anh tôi gật đầu.
"Được rồi... Anh sẽ cùng Lâm Ngôn Hoan thảo luận, hắn đối với Mã Lão Thái cũng không thân, hẳn là sẽ không che chở cho bọn họ!"
“ À, chỗ của Hề Linh Chu, anh phát hiện ra một chút vấn đề… Cô ta sau tai có vết thương, dưới mí mắt cũng có vết thương.” Anh tôi lạnh lùng nói: “Hồ Tiên trong thân thể của Mã Lão Thái có lẽ đã lấy trùng độc để cắn cô ấy, dùng thuốc giải để áp chế!"
" Trùng độc ở đâu?"
" Anh biết ở đâu! Em đã quên lần trước Lâm Ngôn Thấm bị một người gọi là " tiên nương" ở Mật Giang làm cho khốn khổ thế nào rồi sao? Anh đoán Hề Linh Chu kia bị thảm hơn, cho nên mới liều lĩnh như vậy!"
Tôi có chút bực bội gãi đầu: "Cô ta dám làm loại chuyện này, không thể đảm bảo sau này sẽ có người khác tiếp tục uy hiếp đứa nhỏ... Lần này em thật sự không thể mềm lòng!"
Anh tôi đưa tay vỗ nhẹ tay tôi nói:" đừng lo, làm từng việc một, hiện giờ Kỳ Khả Hân, đầu hồ ly, công chúa quỷ, Mã Lão Thái, những việc này tập trung ở bên nhau, mới làm cho em tâm phiền ý loạn, nhưng thật ra lại không phức tạp!"
Tôi suy đoán Mã Lão Thái sắp chết rồi, Hồ Tiên trong thân thể của bà ấy cần thân thể mới, nhất thời không tìm được người sống thích hợp, giờ hữu dụng nhất chính là cái đầu hồ ly kia
Nếu quỷ hồn của Hồ Tiên lang thang bên ngoài, sẽ dễ dàng bị người của âm ty bắt đi.
Giang Khởi Vân ban đêm không về, nhưng trận bão tuyết trên trời đã bắt đầu yếu đi, sáng hôm sau đã ngừng, chúng tôi lập tức áp giải Hề Linh Chu ra cửa để hỏi tội.
Mã Lão Thái ở phương Bắc tương đối nổi tiếng, sản nghiệp của bà ấy ở Đế Đô này là một chuỗi nhà hàng, quán ăn uống, bên dưới kinh doanh bình thường, những người khác có việc phải đi lên lầu, nhưng phải dùng ám hiệu.
Bởi vì chúng tôi mang theo Hề Linh Chu cho nên chúng tôi không bị ngăn cản đã được mời đến một gian phòng u ám hoa lệ trên lầu,
Mã Lão Thái ngồi xếp bằng trên giường La Hán, ngoài cửa có hai đệ tử canh giữ, nhưng những đệ tử này không phát hiện Mã Lão Thái khác thường sao?
Bà ấy nhắm mắt lại, các cơ trên mặt đã trùng xuống không còn tự nhiên.
Tôi đã từng tiếp xúc với rất nhiều người "khác thường", bước vào căn phòng này tôi cảm nhận được một tia thi khí, cùng với khuôn mặt thất thường của Mã Lão Thái, làm tôi lập tức hiểu rõ một điều, vì sao Hồ Tiên lại chó cùng dứt giậu ép buộc Hề Linh Chu đi cướp đoạt đầu hồ ly.
Tôi nhịn không được mà nói: " Lão Hồ Tiên, đừng giả thần giả quỷ nữa.... Mã Lão Thái thật ra đã chết rồi!"
Sau khi cương thi xuất hiện một thời gian, sẽ có dấu hiệu mềm ra, nhìn làn da chảy xệ trên má của Mã Lão Thái, hẳn là đã chết được mấy ngày rồi
Hồ tiên u ám từ trong rèm giường bay ra, tức giận nói: "Giao cái đầu hồ ly cho ta, mọi chuyện sẽ được giải quyết!"
"Mọi chuyện sẽ được giải quyết? Hề Linh Chu cấu kết với Âm Ty bắt con ta làm con tin, cái này tính toán thế nào?"
" Cấu kết với Âm Ty? Haha A Nguyệt vốn dĩ là sư muội của ta, giám sát Hề Linh Chu làm việc thiên kinh địa nghĩa, cái này được gọi là cấu kết sao?" Lão Hồ Tiên thái độ cứng rắn.
Tiểu Nghiệt nhìn chằm chằm lão hồ tiên nói: "Ngươi là âm hồn ngưng tụ mà thành, cho nên mới khẩn thương tìm thân thể mới, đúng không? Đến đây lấy đi, xem ta có cắn ngươi đến chết không..... "
- ------------------
Truyện khác cùng thể loại
10 chương
15 chương
225 chương
80 chương