Mịch ái truy hoan
Chương 17 : Chương 8.1
Từ tuyết đến bãi biển, từ đầu mùa đông đến cuối hạ, hơn nửa năm đến đây, Lã Tân Mạn cảm thấy chính mình thay đổi rất nhiều.
Đương nhiên, phải nói trước kia, từ khi cô hai mươi mốt tuổi rời đi nhà tới nay, cô liền thay đổi. Nhưng năm năm biến hóa mông lung, bận thích ứng hoàn cảnh, căn bản không thời gian dừng lại thật tốt kiểm tra.
Mà hiện tại……Cô nhìn kỹ chính mình trong gương lớn.
Từ lúc đến đây công tác, kết quả hình ảnh rành mạch triển lộ trong gương. Được mặt trời Hawaii nhiệt tình soi rọi vài ngày, không chỉ toàn bộ hai má hồng, ngay cả bả vai, trước ngực, cánh tay đều bắt đầu phiếm hồng, mũi thậm chí có chút tróc da.
Như thế nào có thể dùng bộ dáng chật vật như vậy nghênh đón Chúc Bỉnh Quân? Anh nhưng là dành chút thời gian, ngàn dặm xa xôi bay tới thăm cô! Hơn nữa, lập tức sẽ đến!
Hoàn hảo trước khi về khách sạn, ở siêu thị Abc không quên cầm một chai lô hội đi tính tiền. Cô chạy nhanh lên tầng lấy ra thật nhiều đồ, chậm chạp sắp xếp. Sau đó bắt đầu tắm rửa, gội đầu, kì cọ, thay quần áo…… Tất cả đều là mấy ngày nay lục tục chọn mua, giống như tiểu nữ sinh hưng phấn chờ mong chuẩn bị trước khi gặp mặt bạn trai .
Trong phòng tắm chạy tới chạy lui, ra ra vào vào nửa ngày, không có thời gian tắm bồn cho tốt, cô lựa chọn tắm vòi sen. Gương thủy tinh cách vòi sen lập tức liền tràn ngập nhiệt khí, cô đang hưởng thụ cột nước vòi hoa sen mạnh xối lên người –
Một tiếng nói trầm thấp từ từ truyền đến,“Cửa phòng tắm là cố ý để vậy sao?”
Anh đã đến, còn trực tiếp tiến vào, ưu nhàn tựa vào trên khung cửa thượng, mỉm cười nhìn mỹ nhân tắm.
“A!” Lã Tân Mạn bị hoảng sợ, luống cuống tay chân muốn tắt nước ấm đi.
“Đừng đóng, anh cũng muốn tắm rửa.” Tiếng nói anh có mị hoặc mê người. Một mặt bắt đầu cởi nút áo sơmi, ánh mắt nhưng vẫn nhìn chằm chằm cô, như là luyến tiếc không thể lập tức nhìn.
Cô bị anh nhìn toàn thân đều nóng lên, hai tay cũng không biết nên thả như thế nào. Hai người đều là một thời gian mới có thể gặp mặt, sau ly biệt nhỏ mới gặp lại, ngay từ đầu cô luôn khẩn trương thẹn thùng như cô gái.
Phải nói, Chúc Bỉnh Quân luôn làm cho cô trở lại trạng thái ngốc muội đơn thuần nhất.
Quần áo từng kiện rơi xuống đất, lõa lồ ra thân mình tinh tráng, anh tự tại đi vào phòng tắm, từ sau ôm lấy người nào đó bởi vì ngượng ngùng mà toàn thân cứng lại rồi.
Nước ấm rơi trên người hai người, anh phủ ở vành tai cô, nhẹ nhàng nói:“Nước quá nóng, như vậy làn da dễ dàng khô ráo, ngứa. Em xem, đều đỏ. Anh giúp em kiểm tra xem.” (TNV: lợi dụng a ~~)
“Không phải, bởi vì –”
Anh không cho cô phản bác hay cự tuyệt, bàn tay to bắt đầu chậm rãi ở trên người nhẵn mịn của cô dao động, một tay ôm eo nhỏ, một tay giữ lên phong nhũ tuyết trắng.
“n……” Cô muốn hòa tan trong nước ấm. Vô lực ngửa ra sau tựa vào trên vai anh, tùy ý tay tình nhân làm càn.
Cái miệng nhỏ nhắn cũng bị cắn, hôn nóng bỏng nồng nhiệt truyền lại lẫn nhau khát vọng. Đến lúc đầu gối cô mềm nhũn do từ phía sau tạo ra, ngón tay dài của anh phủ tiến cô hết sức thật tâm, cô run run than nhẹ:“Không thể…… phải…… mũ……”
“Anh biết, đừng sợ.”
Tuy nói cô tín nhiệm tự chủ của Chúc Bỉnh Quân, nhưng cô không tin chính mình có lý trí, hơn nữa sau khi tương tư dày vò, được anh gắt gao ôm vào trong ngực như vậy, đầu của cô trong vài giây toàn bộ thiêu đốt!
Chúc Bỉnh Quân chính là Chúc Bỉnh Quân, cho dù đã mau bị dục vọng bức điên, anh vẫn là tôn trọng ý nguyện của cô. Giống lần đầu tiên bọn họ ở Paris, lấy âu yếm, hôn môi, cọ xát…… đùa cô tan rã, ở dưới tiếng nước che lấp, thở dốc nhẹ ngâm, uyển chuyển nức nở –
Chờ cô bất lực cao trào ở đầu ngón tay anh , anh mới ôm cô mềm nhũn trở lại trên giường. Có chuẩn bị đầy đủ, lại đến thật tốt hưởng dụng món điểm tâm ngọt tuyệt mỹ này.
“n…… Nhẹ chút……” Vừa mới cao trào qua thân mình cực mẫn cảm, còn tại từng trận co rút nhanh, anh phấn khởi liền thong thả mà kiên trì xâm nhập, làm cho cô thở hào hển kháng nghị,“Em còn không, không được…… đợi chút……”
“Anh đã muốn chờ đủ lâu.” Anh cắn răng nói, một cái thẳng lưng, thật sâu nhập vào!
“A!” Cô nhịn không được kêu đi ra, hai tay giữ chặt vai anh, ổn định chính mình bị va chạm thật mạnh.
“Mỗi một cái…… buổi tối tách ra, anh đều…… chờ giờ khắc này.” Thỉnh thoảng lời nói ồ ồ thở dốc, từng câu từng chữ, đều như muốn nói tương tư,“Chỉ có thể trách em…… rất mê người.”
Mặc dù bị từng trận va chạm làm cho đôi mi thanh tú nhíu lại, nhưng nghe quên tình thổ lộ khó được như vậy, cô vụng trộm nở nụ cười. Ý cười ngọt như vậy lại mị hoặc như vậy, làm cho trên người người nam càng phát ra điên cuồng.
Bác sĩ Chúc ngày thường nhã nhặn tiêu sái, giờ phút này chính là một người đàn ông mê loạn ở trong tình dục, anh hôm nay tựa hồ dị thường vội vàng xao động, ngang nhiên xâm chiếm, hung hăng đoạt lấy.
Thân thể thân mật triền miên, thường thường là một loại phương thức tiếp cận tâm linh khác. Cô lúc đang thừa nhận mưa rền gió dữ hết sức nhiệt tình, cũng cảm nhận được lo âu cùng buồn khổ anh không dễ dàng nói ra miệng.
Tay nhỏ bé vuốt ve khuôn mặt tuấn tú ẩm ướt mồ hôi của anh, vô cùng yêu thương nhẹ vỗ về, lại ở một trận dồn dập mãnh liệt hết sức nhịn không được kêu ra tiếng,“A, a…… chậm, chậm một chút……”
“Làm đau em sao? Thực xin lỗi.” Tuy là nói như vậy, anh lại nâng đùi đẹp của cô lên, đến trên vai, làm cho hai người trong lúc đó tiếp xúc càng sâu, quá nặng.
Tư thế này mới vài lần, cô lại bị cao trào bao phủ. Khoái cảm mãnh liệt đến làm cho cô đầu óc trống rỗng, cơ hồ muốn hôn đi qua: Ở trong mắt hoa bị anh bày bố, không chút khách khí tiếp tục –
Từ chạng vạng đến vào đêm, bọn họ ở trên giường lớn xa hoa dây dưa đã lâu. Nếu cô thật sự là một món điểm tâm ngọt như anh nói, đã sớm bị ăn sạch sẽ, ngay cả mảnh vụn cũng không thừa.
Cuối cùng, không còn sức lực cô rúc vào trong lòng anh, ngay cả mắt đều không mở ra được, anh lẳng lặng đùa bỡn tóc cô.
“Meo Meo.” Anh nặng nề gọi cô.
“n? Cái gì?” Trả lời dính dính, còn có chút khàn khàn; Không phải là anh làm hại sao? Làm cho cô rên rỉ thét chói tai đến cổ họng đều nhanh ách.
“…… Theo anh cùng một chỗ được không?”
“Đương nhiên a! Bằng không…… đây tính là cái gì?” Cô kỳ thật không có nghe thật sự rõ ràng, chính là mơ mơ màng màng đáp, một mặt hướng trong lòng anh chui chui.
“Anh là nói, nếu anh cái gì cũng đều không có…… em còn có thể theo anh cùng một chỗ không?”
Lã Tân Mạn kỳ thật không quá xác định anh là hỏi như vậy, cô đã muốn mệt đến không thể tập trung tinh thần đi nhận. Cô thì thào nói gì đó, lúc sau, đã bị buồn ngủ bao phủ –
Tình lữ sáng sớm, vẫn như cũ lửa nóng, mật ngọt.
Bọn họ gọi phục vụ phòng, chuẩn bị ăn bữa sáng ở trước hải cảnh xinh đẹp . Khi đang đợi đồ ăn đưa lên đến, danh y khoa da liễu kiên trì muốn kiểm tra cô đúng là do phơi nắng không, còn muốn làm mẫu dùng khuôn mẫu đo chính xác.
Lã Tân Mạn ngoan ngoãn nghe lời. Ánh mặt trời nóng bức từ cửa sổ chiếu sát đất, cô mềm mại rút đi áo choàng tắm, để cho tình nhân ở trên người “làm mẫu”. Đương nhiên, mới chạm đến lỏa lưng hết sức bóng loáng, có người liền chịu không nổi, đè nặng cô ở dài ghế trước cửa sổ, từ sau hung hăng yêu thương cô một lần.
Cửa sổ bên ngoài là lộ đài, ra xa chút là bờ cát trắng xóa, cùng với biển xanh trời xanh mênh mông bát ngát. Tại nơi như vậy bị ôm thắt lưng, mông nhi kiều cao cao, một chút hạ bị hung hăng tràn ngập, cái miệng nhỏ nhắn khẽ mở, bất lực lại kiều mỵ rên rỉ……
Trước kia, cho dù là mộng xuân cuồng dã nhất, cũng không có khả năng tưởng tượng chính mình cùng một người nam nhân thân cận như vậy. Cái miệng nhỏ nhắn năm đó hôn, tay nhỏ bé liền mặt đỏ tim đập, nhưng hiện tại, cô lại chìm đắm trong lửa nóng kích tình, thân thể hoàn toàn đều bị anh giữ lấy, cũng giữ lấy anh –
Thật vất vả tạm thời thỏa mãn khát vọng, một loại nhu cầu khác nháy mắt tăng vọt; Bụng đều đói, nhu cầu cấp bách bổ sung thể lực hai người cùng nhau hưởng dụng bữa sáng nóng hầm hập đưa đến phòng. Bàn ăn ngay trước cửa sổ rộng mở sát đất, gió biển thổi qua, vô cùng ưu nhàn thoải mái.
Chúc Bỉnh Quân ngồi ở trước bàn, mà Lã Tân Mạn là ngồi ở trên đùi anh, ăn bữa sáng mật ngọt, ngay cả tách ra vài phút đều luyến tiếc. Cái bánh dính đầy mật ong bị bàn tay to linh hoạt của bác sĩ tinh tế cắt thành khối nhỏ, một ngụm miệng đưa đến miệng cô, cô một mặt ăn, một mặt cười đến so với mật còn ngọt hơn, ánh mắt đều mị hoặc.
“Rất ngon nha, anh cũng ăn một chút đi.” Cô rúc vào trong lòng anh làm nũng.
“Không quan hệ, anh thích nhìn em ăn.” Mỉm cười bóng quang điện quả thực vẫn nhìn cô, bộ dáng một lát cũng không chịu dời.
Vì sao không muốn xa rời như thế? Lần này gặp mặt, anh thật nhiệt tình, rất lòng tham không đáy, giống nhau dường như muốn chứng minh cái gì, hoặc như là muốn nắm chặt cô. Vài lần đều đem cô làm đau, cô chỉ có thể nhịn xuống, mềm mại thừa nhận nhiệt liệt dây dưa như mưa rền gió dữ.
Dưới nhiệt tình, bộ dáng lại như là có tâm sự, thiếu rớt phần độc đáo tiêu sái kia.
Là do dự sao? Hay là mệt mỏi, muốn buông tha cho? Anh công tác nhất định bề bộn nhiều việc, giống như vậy một chuyến tranh đuổi theo cô, quả thật thực vất vả, tiêu phí lại lớn.
“Anh……” Lã Tân Mạn vuốt ve khuôn mặt tuấn tú của anh, muốn nói lại thôi.
“Làm sao vậy?”
Lời nói đã đến đầu lưỡi, nhưng là cô không dám hỏi. Vạn nhất anh nói đúng vậy? Vạn nhất anh lại ở thời điểm ngọt ngào nhất đột nhiên kêu ngừng, làm sao bây giờ? Cô có thể thừa nhận sao?
So với cô gái trẻ tuổi năm đó không chút nào sợ hãi, dũng cảm theo đuổi, tuổi trưởng thành của cô, lá gan lại trở nên càng ngày càng nhỏ. Một mình ở nước ngoài nhiều năm lại như thế nào? Ở chỗ sâu trong đáy lòng vẫn như cũ có thật sâu sợ hãi.
“Không có việc gì.” Cô ngọt ngào cười, quyết tâm làm cái người nhát gan.“Hôm nay muốn đi chơi đâu? Đàn Hương Sơn em đã tới vài lần, ảnh chụp tạp chí Nhật Bản ở bên cạnh đều thực thích dùng, bán rất khá, ông chủ của em cơ hồ mỗi một quý đều đưa em đến, em có thể bồi a.”
“Meo Meo tiểu thư đã bồi anh vài lần, thật lợi hại.” Anh một mặt nói, một mặt đút một miếng thơm cho cô ăn,“Trước kia là anh nói muốn mang em đi chơi, như thế nào hiện tại đều biến thành em dẫn anh?”
“Trước kia là trước kia.”
Trước kia đều là cô đuổi theo anh, hiện tại –
“Meo Meo.” Anh ý cười liễm liễm, trầm ngâm chậm rãi hỏi:“Em tính như vậy……”
Còn không có kịp nói xong, đột nhiên, bị một trận tiếng chuông nhẹ nhàng đánh gãy.
Truyện khác cùng thể loại
38 chương
51 chương
56 chương
34 chương
34 chương
299 chương
25 chương