Mịch ái truy hoan

Chương 16 : Chương 7.2

Anh là bác sĩ bề ngoài ngăn nắp, đúng vậy; Nhưng là khi đó, anh điên cuồng thiêu đốt sinh mệnh, đã không thể nói ra miệng bóng ma của mình với người ta. Cho dù Lã chủ nhiệm không bảo hộ em gái chính mình như vậy, cũng không thể để cô cùng con một tội phạm truy nã lui tới; Huống chi, Chúc Bỉnh Quân còn bị liên lụy, lưng đeo rất nhiều rất nhiều – “n……” Người trong lòng tựa hồ muốn tỉnh, mấp máy một chút. Anh cúi đầu hôn cô, nhẹ nhàng mà vỗ vỗ lưng mảnh khảnh của cô, trấn an. Thân là bác sĩ khoa da liễu, Chúc Bỉnh Quân nhịn không được muốn cảm thấy ông trời không công bằng, có người nhiều năm bị vấn đề làn da quấy nhiễu, mà có người, lại trời sinh có tinh tế nhẵn mịn, da thịt không hề tỳ vết. Anh lưu luyến vuốt ve lỏa lưng của cô, mà cô giống con mèo nhỏ ở trong lòng anh mấp máy, chân nhỏ mềm mại lớn mật cọ xát chân dài của anh, đêm qua làm anh điên cuồng, phong nhũ bị anh bừa bãi âu yếm hôn để ở trong ngực anh, tiếp xúc rất mất hồn – “Tỉnh sao, Meo Meo?” Tiếng nói anh mang theo tình dục khàn khàn, dục vọng một khi bị khơi mào, liền khó có thể dập tắt. Anh dịu dàng chuyển người qua, áp trên kiều nhuyễn cô,“Nếu còn chưa tỉnh, tại sao có thể như vậy khiêu khích người, ân?” Lã Tân Mạn giơ lên thật dài đế, mắt ngốc dày sương mù nhìn anh, nửa tỉnh nửa mê nỉ non:“Ôm em……” Dĩ nhiên phấn khởi của anh đang để ở đùi đẹp của cô chủ động gác lên thắt lưng anh, là lời mời ngọt ngào nhất. Hít vào, anh chậm rãi xâm nhập nơi ướt át non mềm của cô. “n……” Trong nắng sớm vây quanh, bọn họ dịu dàng mà thong thả hưởng thụ lẫn nhau, cũng thật sâu ngắm nhìn lẫn nhau. Thẳng đến khi rốt cuộc không thể chờ đợi, ở trong ngọt ngào khoái cảm, cô bất lực nhắm mắt lại, lại một lần nữa bị lạc ở trong tình dục. Không cần hỏi chuyện đã qua, không cần nghĩ đến tương lai, cô chỉ tại giờ phút này, để ý thật sâu chôn ở trong thân thể cô, cô được gắt gao ôm vào trong ngực anh – Paris, Newyork, Đông Kinh, Milan, Luân Đôn…… Trong khoảng thời gian này tới nay, Chúc Bỉnh Quân quả thực như là bắt được người dẫn chương trình kênh du lịch, vòng quanh Địa Cầu. “Viện trưởng, vừa xuất ngoại nha?” Thư ký cầm lịch làm việc tiến vào văn phòng, kinh ngạc cực kỳ,“Mấy năm nay tranh thủ làm việc, là đang trên đường tích lũy sao? Anh có thể đi chụp hình người mẫu nam làm nhật kí phi hành !” Chúc Bỉnh Quân đang xem báo biểu, cũng không ngẩng đầu lên, thuận miệng cười nói:“ Thư ký Tôn cảm thấy tôi là người mẫu nam? Thật sự là vinh hạnh, đa tạ.” Thư ký Tôn nhịn không được mắt trợn trắng. Chúc Bỉnh Quân vừa ra ba mươi liền mở phòng khám da liễu, thân mình chính là chiêu bài sống, ngoại hình so với nghệ sĩ, ngôi sao còn ẹ hơn, các tiết mục tivi mời không ngừng, cô một ngày phải từ chối vài cái. Loại cực phẩm này, cư nhiên hoài nghi danh hiệu người mẫu nam của chính mình? Gọi anh người mẫu nam đã muốn là ủy khuất anh! “Nói thật, viện trưởng, anh rốt cuộc xuất ngoại làm cái gì a?” Thư ký Tôn đem bệnh lịch, làm việc lịch đặt ở trên bàn anh, tò mò hỏi,“Anh đều chỉ đi ba bốn ngày, không giống đi nghỉ phép, cũng không giống đi họp –” “Thăm bạn gái.” Bay qua một tờ báo biểu, Chúc Bỉnh Quân nhẹ nhàng bâng quơ trả lời. “Ách, ha ha ha ha……” Thư ký Tôn nở nụ cười,“Viện trưởng đừng nói giỡn, rốt cuộc phải đi làm cái gì? Nói thật sự.” Cái này, Chúc Bỉnh Quân buông báo biểu trong tay xuống, ngẩng đầu nhìn trợ thủ đắc lực che miệng cười mỉa, cảm thấy hứng thú hỏi:“Cô vì sao cảm thấy tôi là đang nói giỡn?” “Bởi vì…… Bởi vì……” Thư ký Tôn nói quanh co. Bởi vì nghiệp giới đều thịnh truyền, năm đó hoàng tử hộp đêm đột nhiên thay đổi triệt để, là vì quan hệ với một vị khác danh y khoa da liễu khác – Lã Nho Hạo. Bản cũ truyền đến truyền đi có thật nhiều loại, một cái vớ vẩn nhất, cũng là một cái thư ký Tôn thích nhất là — nghe nói Chúc Bỉnh Quân từng hành vi phóng đãng chơi đùa, đều là vì che dấu chân tướng; Người mà anh âm thầm quý, kỳ thật là Lã Nho Hạo! Mà Chúc Bỉnh Quân vì yêu không thành, bị Lã Nho Hạo trục xuất dạy học bệnh viện. Không bao lâu, bắt đầu chuẩn bị mở phòng khám chính mình, một năm sau khai mạc, từ nay về sau tựa như ấn tiền mặt giống nhau, tài nguyên quảng tiến. Nghe đồn, hết thảy đều là nghe đồn! Nghe đồn đều thực khoa trương, nhưng thư ký Tôn cùng Chúc Bỉnh Quân cùng nhau làm việc lâu như vậy, cũng không thể không lay được — có lẽ viện trưởng thật là, ách, không thích nữ nhân? Bằng không, oanh oanh yến yến bên người anh thật sự chưa từng thiếu qua, thậm chí có nữ ngôi sao đến cầu chẩn, đem tay viện trưởng kéo đi đặt ở trên bộ ngực sữa đầy đặn lộ ra hơn phân nửa của chính mình, mềm nhũn nói:“Viện trưởng khai toa thuốc, cho tôi thuốc mạnh hơn sao, không tin, viện trưởng sờ sờ xem. Tại sao có thể như vậy?” Nếu thư ký Tôn không phải tận mắt đến, cũng sẽ không tin tưởng chuyện khoa trương như vậy. Nhưng là, Chúc Bỉnh Quân lại ổn như bàn thạch, chính là khách khí đem tay bỏ ra, mỉm cười,“Dưới tác dụng của liệu pháp quả thật sẽ có tác dụng phụ, Trần tiểu thư xin yên tâm.” Anh năm đó rõ ràng là hoàng tử hộp đêm a! Nhưng căn cứ thư ký Tôn cùng với trợ lý quan sát cùng bát quái, viện trưởng mấy năm qua tại đây, muốn làm không tốt đều bị vây “Quay xong” trạng thái. Anh vài năm nay bận việc phòng khám việc đến không có thời gian kết giao bạn gái, đúng vậy; Kia hiện tại sao có thể vô duyên vô cớ toát ra một bạn gái? Căn bản là nói giỡn đi. “Viện trưởng, anh nào có khả năng kết giao bạn gái? Anh từ sang tới khuya đều ở phòng khám, người đăng ký từ sáu giờ sáng đã xếp hàng, xem bệnh thường thường vẫn xem đến buổi tối mười hai giờ –” “Cho nên tôi muốn xuất ngoại đi hẹn hò.” Chúc Bỉnh Quân lưu loát tiếp được đi.“ Chuyện vé máy bay cùng khách sạn liền phiền cô, thư ký Tôn.” “Làm sao gạt được tôi?” thư ký Tôn nói thầm, một mặt nhìn theo viện trưởng tiêu sái rời đi làm công tuyên,“Rõ ràng muốn xem cái mới, tôi cũng sẽ không khinh thường đồng tính luyến ái!” Nói xong, cô thuần thục giúp thu dọn mặt bàn làm việc. Sửa sang lại đến một nửa, đột nhiên thoáng nhìn màn hình máy tính trên bàn chính hiện ra một cái blog. “Xôn xao –” Không nghĩ tới vừa thấy, Tôn thư ký đã bị dính ở đó, toàn bộ bị hấp dẫn đi qua. Đơn giản là blog này có thật nhiều ảnh chụp siêu hấp dẫn người khác: Món điểm tâm ngọt thoạt nhìn rất ngon, vật phẩm trang sức nhỏ rất đặc thù, mặt tiền cửa hàng tránh ở ngõ nhỏ thật đáng yêu, nhìn rất muốn thét chói tai nha! Là nói…… Viện trưởng thấy thế nào nương như vậy, blog mộng ảo như vậy a? Thật khéo nha, chủ nhân blog mới nhất, cũng nhắc tới muốn đi Hawaii – “Thư ký Tôn, cô còn ở nơi này nha?” Trợ lý tiểu thư thăm dò tiến vào,“Đăng ký bên kia không đủ người, có thể tới giúp hay không?” “Cô tới nhìn xem, cô xem bánh ngọt này!” Thư ký Tôn luôn luôn thực khôn khéo toàn bộ mất đi bình tĩnh, dùng sức ngoắc. “Oa, bộ dáng rất ngon, xem trang tiếp theo.” “Tôi muốn cái móc di động này! Rất đáng yêu!” Khi trợ thủ đắc lực đều trầm mê ở blog cô gái mộng ảo đáng yêu, Chúc Bỉnh Quân chuẩn bị bắt đầu một ngày hành trình chẩn bệnh chặt chẽ. Anh biết này vừa xem sẽ xem đến đêm, muốn xem đủ loại kiểu dáng bệnh mẩn ngứa, đậu đậu, bị loại nhan sắc chí, giải thích mấy trăm lần dùng cái thuốc gì, quả toan cùng a toan bất đồng…… Thật sự là rất làm người ta mệt mỏi. Lúc tiến vào phòng khám bệnh trang hoàng cực đơn giản, nhưng tràn ngập khuynh hướng cảm xúc, anh nhìn nhìn biểu, sau đó, xuất ra di động trong túi, quay số điện thoại. “Uy?” Đối phương rất nhanh tiếp khởi, bất quá, giống như có chút thượng khí không tiếp hạ khí,“Anh như thế nào còn không có đi vào khám bệnh?” Chúc Bỉnh Quân khóe miệng ý cười nhịn đều nhịn không được. Anh tư thế tuyệt đẹp đứng tựa vào hành lang đá cẩm thạch, mỉm cười hỏi lại:“Em sao? Ăn no chưa, đang làm cái gì?” Bên kia có tiếng tivi, còn có bang bang phanh quy luật tạp âm.“Em? Em ở phòng tập thể thao chạy bộ nha. Gần đây lại làm một loạt món điểm tâm ngọt đặc biệt, hại em béo hai kg.” Biết được cô muốn tới Hawaii công tác, Chúc Bỉnh Quân sẽ đến thăm nàng; Dưới ánh mặt trời sáng lạn, trên bờ cát trắng, cô nhưng là muốn mặc áo tắm hai mảnh, mới không cần bị anh thấy hai kg này đâu. Đương nhiên, anh còn có khả năng đụng đến, thân đến…… này càng nghiêm trọng! Nghĩ vậy, tiếng thở dốc của cô càng dồn dập chút. “Phải không? Anh thực chờ mong.” Anh chỉ cúi đầu nói. “Anh chờ mong thịt béo của em?” “n.” Nam nữ trong tình yêu cuồng nhiệt, mặc kệ bao nhiêu tuổi, tư mật lời tâm tình đều ngây ngốc. Mà nội dung của bọn họ tuy rằng thực bình thường, nhưng Chúc Bỉnh Quân trên mặt nhộn nhạo ôn nhu sủng nịch, thật sự là sẽ ngọt người chết. Một hai phút đối thoại ngắn ngủi, khiến cho Chúc Bỉnh Quân cả người như là tràn ngập điện, tâm tình tốt, cước bộ nhẹ nhàng, hoàn toàn có thể tinh thần no đủ một đường nhìn đến nửa đêm không thành vấn đề! Viện trưởng suất khí bức người tự mình chẩn bệnh, lại thân thiết lại chuyên nghiệp, mê nhiễm bệnh mọi người vui lòng phục tùng, cũng khó trách chuyện làm ăn của phòng khám bọn họ phát triển không ngừng. “Viện trưởng.” Tới gần thời gian giữa trưa, thư ký tiểu thư đột nhiên thăm dò tiến vào gọi anh. “Có thể, mời vị tiếp theo tiến vào.” Chúc Bỉnh Quân không nghi ngờ, cũng không ngẩng đầu lên nói. “Ách, nhưng là, viện trưởng, anh có khách.” “Khách? Hiện tại có khách?” Chúc Bỉnh Quân khó hiểu ngẩng đầu. Anh rõ ràng có người bệnh muốn xem, hơn nữa, thư ký Tôn ngữ khí có chút quái dị. “Phải, tôi mời ông ta đến văn phòng ngồi.” Chúc Bỉnh Quân đứng dậy hướng văn phòng đi. Vừa đi tiến văn phòng, bước chân anh đột ngột dừng lại. “Nơi này cũng không tệ lắm, thuê hay mua ? Tốn bao nhiêu tiền trang hoàng?” Vị “Khách ít đến” kia thoải mái đánh giá văn phòng rộng mở, còn tùy tay lật xem các báo biểu trên bàn làm việc,“Phòng khám mở vài năm nay cũng tốt, ta xem người bệnh bên ngoài rất nhiều, kiếm tiền nhiều chứ? Thu được vốn về chưa?” Đối phương thực tự tại, nhưng Chúc Bỉnh Quân cả người cương như tượng đá, đinh ở tại chỗ, không nhúc nhích. “Ông tới làm cái gì?” Anh lạnh lùng hỏi. “Quan tâm anh, đến xem anh, có cái gì không đúng?” Khách ít đến dựa vào ngồi ở bàn làm việc. Ông ta cùng với Chúc Bỉnh Quân cực vì tương tự, chính là phong sương tang thương hơn, dấu vết năm tháng trên khuôn mặt tuấn tú, giơ lên một cái mỉm cười trào phúng. Mà Chúc Bỉnh Quân mặt giờ phút này lại lạnh cứng rắn như thạch điêu, không chút biểu tình. “Ông có thể đi rồi.” Nói xong, Chúc Bỉnh Quân xoay người, chuẩn bị rời đi. “Chậc chậc chậc, tới thăm con, còn bị bãi sắc mặt, ta lão ba này làm cũng thật hèn mọn. Tốt xấu ta cũng cho anh từ nhỏ được ăn được mặc, tài bồi anh tốt nghiệp học viện y –” Chúc Bỉnh Quân quay đầu, lưỡng đạo tầm mắt lợi hại hung hăng bắn về phía cha anh. Anh một chữ một chữ, rành mạch nói:“Rời đi. Còn rầy rà tiếp, tôi sẽ báo cảnh sát.” Trong mắt phượng dài nhỏ lóe ra, là rành mạch hận ý!