Mau xuyên hệ thống nghịch tập oán khí

Chương 35 : quan hệ giữa ba người

Sau khi ra khỏi ma giới, phùng tranh tìm đến hồng hạc lâu uống rượu. Hồng hạc lâu là nơi trung lập của giang hồ, ở nơi này, loại giao dịch gì cũng có thể làm, chỉ cần có đủ giá có thể bỏ ra. Mà nhị lâu chủ của hồng hạc lâu..., nói đúng hơn là cái vị hay uống rượu chùa nghe nhạc chùa ở đây nhất... phùng tranh. Phùng tranh đi vào, rất tự nhiên như ở nhà, mỹ nhân trong lâu đều thức thời mà tránh sang một bên, thành thực cuối đầu cung kính. "ai nha, tiểu bích, tiểu sênh, không cần phải đa lễ chào đón như vậy, ta đã nói bao nhiêu lần rồi..." phùng tranh tiến tới đỡ các nàng dậy. "đa tạ nhị lâu chủ, là bọn ta không tốt, nhị lâu chủ đây... là muốn gặp tên kia?" tiểu bích lên tiếng hỏi. "phải a, hắn đâu rồi, sinh ý phải chia ra một nửa a, ta lần này là đến đòi nợ đây." phùng tranh nói xong liền cười hì hì, các mỹ nhân cũng cười theo, nhất thời bầu không khí căng thẳng trở nên náo nhiệt lại. "vậy nha, các vị cô nương, ta đi vào trước." phùng tranh vẫy tay, sau đó rời đi, qua một cái sân vườn rồi vào một gian nhà khác. "ây, tạ nghiên, ngươi có đó không a?" "thứ vô tâm vô phế ngươi cũng chịu lết mông về nhà rồi à? sinh ý mấy tháng nay không tốt lắm, lão tử không có tiền cho ngươi phí phạm nữa đâu!" "ấy ấy, tạ đệ đệ, ngươi bình tĩnh, rượu vào nóng người, dễ cáu gắt, không tốt cho sức khỏe..." "không tốt, tu vi của ta tăng lên là nhờ linh tửu, ngươi dám nói linh tửu thượng phẩm là không tốt?" "cái gì!? linh tửu thượng phẩm? ngươi... ngươi... vậy mà... trong lúc ta đi vắng, lấy tiền đi mua thứ xa xỉ đó! " phùng tranh tức giận, mẹ, tiền a, lão tử còn không dám tiêu đâu! Phùnglão nhân keo kiệt tranh bức xúc nắm cổ áo tạ nghiên mà lắc lắc. Tiểu bích đi vào thấy một màn này, vẻ mặt bất lực không biết làm sao, hai cái lâu chủ, kì thật, một người trông có vẻ phong lưu phóng khoáng, hoá ra lại là lão ki bo bủn xỉn chết tiệt. Còn một người, trông có vẻ nghiêm nghị , đứng đắn, lại là kẻ tiêu tiền như nước, dám ăn dám chơi. "e hèm, hai người có thể nghỉ ngơi một chút, ăn uống xong rồi muốn đánh giết gì đó thì làm được không? nhị lâu chủ, đi xa về hẳn là đói rồi." "ấu, tiểu bích , ta mới là lâu chủ chính thức a, ngươi nên quan tâm ta mới đúng chứ!" Tiểu bích :"..." "ngươi còn mặt dày vô liêm sỉ mà tự nhận mình là chủ sao? đem tiền ra so, ngươi nói xem là ta hay ngươi góp vào nhiều hơn!" phùng tranh giơ chân lên, không thương tiếc mà đạp thẳng vào mặt tạ nghiên. Quay mấy ngày gà bay chó chạy, xác thật xuýt chút nữa, phùng tranh đã quên được vũ nguyệt. Cơ mà, đoạn cảm tình giữa người với người, sao có thể nói quên là quên? chưa kể, phùng tranh đã sớm coi vũ nguyệt là bằng hữu. "thất thần cái gì, ngươi đi ma giới gặp tên tiểu tặc nào rồi, vậy mà lợi hại đến sức có thể cướp luôn trái tim vô tình của ngươi nha~" tạ nghiên ngồi xuống một bên, ngửa mặt nâng rượu uống, "khà" một tiếng, nghe ra được hắn có bao nhiêu thích ý. "ngươi hẳn là muốn tiễn ta đi sớm để lấy sinh ý đi mua rượu đấy phỏng? ta đi guốc trong bụng ngươi rồi!" phùng tranh mỉm cười châm chọc . " huynh đệ tốt, không cần giấu diếm ta, ngươi biểu hiện này, căn bản chính là tức phụ nhớ chồng, sao hả? khai thật đi, ta không tiếc chi tiền cho đám cưới đâu!" tạ nghiên vẻ mặt cười trên nỗi đau của người khác, bồi thêm một câu : " biết đâu lúc đó, ta còn có thể kiếm chác từ anh rể..." Phùng tranh bị hắn nói đến đen mặt, ai nói hắn là anh rể của ngươi, sao ngươi dám chắc bổn đại nhân sẽ nằm dưới chứ! Tên vũ nguyệt kia vừa nhìn là biết không có kinh nghiệm, hắn nằm dưới mới đúng á! ... ủa ủa??? trọng điểm hình như không phải cái này... Tạ nghiên một bên cắn hạt dưa uống rượu, vừa đánh giá vẻ mặt xoắn xuýt của phùng tranh, ai nha, thật sự có tình lang bên ngoài rồi kìa. Tạ nghiên hắn thấy việc đoạn tụ thật ra cũng được a, chẳng qua hắn không nghĩ đời này sẽ làm cái gì yêu đương kinh thiên động địa, chỉ cần hắn một mình, Có bằng hữu, có tiền, có mỹ nữ bóp chân đấm lưng, Cuộc sống êm đẹp như vậy mới là lí tưởng!!! Phải, chính là lí tưởng : ăn no chờ chết! Mời đọc #stratholme thần hào đồng nhân wow siêu hài, siêu lầy. stratholme thần hào