Mau xuyên hệ thống nghịch tập oán khí
Chương 36 : quan hệ giữa ba người 3
Hai năm sau, thành thanh an, biên giới ma vực…
Vũ nguyệt đứng ngây người hồi lâu ở nơi này, ánh mắt lơ đãng nhìn về nơi xa.
“vũ lộ, muội thấy nơi này thế nào ?” hắn bỗng quay đầu lại, nhìn cô bé loli đang ăn kẹo hồ lô, đoạn, lấy khăn lau vết đường bên mép cô bé.
"nơi này, an toàn, ổn, không có nguy hiểm." cô bé không thèm nhìn, tiếp tục chăm chú liếm kẹo.
"ây...bắt muội gánh chịu loại chuyên này. là lỗi của ta." vũ nguyệt ánh mắt ánh lên vẻ buồn bã, lặng lẽ nhìn ra xa rồi thở dài,
"ta sẽ dẫn muội đi gặp một người.hắn rất có tiền, muội muốn ăn bao nhiêu kẹo cũng được nha!" vũ nguyệt bế con bé lên, xoay người đi về lại ma giới.
Ma giới…
"vũ nguyệt đại nhân, ngài về rồi, các trưởng lão muốn gặp người!" vừa bước vào nguyệt cung, vũ nguyệt đã bị hai ma binh chăn lại. "các người lo cho vũ lộ, ta sẽ đi xem.” vũ nguyệt tựa như đã quen, nhẹ giọng phân phó.
Sau đó, hắn đi ngay ra chính điện, các trưởng lão ngồi trên bảo tọa xa xa nhìn xuống hắn, xem hắn như thử nhãi nhép không lọt nổi mắt, có một số người trực tiếp nhắm mắt dưỡng thần, mắt không thấy tâm không phiền.
Đối với thái độ của các trưởng lão, vũ nguyệt sớm tập thành quen. nếu không phải có đại sự gì, còn lâu hắn mới được quan tâm.
"vũ nguyệt, con hoang mãi mãi là con hoang, ý thức hẳn là nên rõ ràng rồi chứ?" một người lên tiếng.
"vũ nguyệt tự hiểu bổn phận của mình." vũ nguyệt chấp tay, cong lưng rành rọt đáp.
"tốt...tốt...em gái người đã giúp ma tộc phong ấn cải huyết ma kia lại, coi như cũng là có công trạng, nay phong thưởng đãi ngộ công chúa, ngươi có đồng ý không?"
Ha, cái này rõ ràng là các ngươi ngả bài muốn trói buộc ta, ngay từ đầu đã không có từ chối cái này lựa chọn!
"các vị ở đây, rốt cuộc là gọi vũ nguyệt ta đến làm gì? có thể vào vấn đề rồi chứ?"
"..."
Một trận im lặng trong chính điện, một lúc sau, một trưởng lão nói : " yêu tộc vênh váo, để tồn tại là một mối họa, diệt đi cái này liền tốt."
Yêu tộc? ý gì? vũ nguyệt nhướng mày.
" nói ra thì... cửu vĩ tuyết hồ đã hợp tác với loài người, ta e sợ là, ngươi biết đó, ma giới còn chưa có ma vương mới, không thể nào chống đỡ nổi nếu có chiến tranh xảy ra."
"các người là mong ta đem quân đi diệt hết tộc này?” đáy mắt vũ nguyệt thoáng qua một tia lạnh lẽo, nhưng rất nhanh đã dằn xuống.
“ ngươi không cần kinh ngạc, đám nhãi đó lục tục hành động đáng ngờ, nếu không thị uy một chút… chắc chắn không nhớ nổi vị trí của chính mình !”
Lời nói vừa ra, một luồn uy áp cũng chấn đến vũ nguyệt, từ cánh môi mỏng của hắn trào ra máu tươi, mặt không đổi sắc nhìn người vừa thả uy áp, người “cha” cao quý của mình.
“…là nguyệt nhi ngu dốt, tạ ơn cha… dạy bảo !” vũ nguyệt cuối người cung kính, sau đó mặt lạnh bình tĩnh đi ra khỏi đại điện âm u.
“ nguyệt, ta mệt rồi, đây là mệnh, không cải được…”
“ ừm, ngủ một giấc cho thoải mái đi…” vũ nguyệt vuốt ve khóe mắt phùng tranh…
“ không ngờ… ảo cảnh của ta, vậy mà cuối cùng… lại dùng cho chính mình…”
Đến đây, mọi người hẳn là hiểu được phần nào chuyện của vũ nguyệt, phùng tranh với tạ nghiên rồi ha, mình nhát viết tiếp quá… mọi người tự suy diễn tiếp há…
Phùng tranh muốn mình được chết dưới tay vũ nguyệt, nhờ vũ nguyệt chăm sóc cho đứa cháu mình là bạch hiên.
Nhưng tạ nghiên lại không đồng ý việc làm đó, vì lúc đó vũ nguyệt chưa có đủ sức mạnh và quyền lực để bảo vệ bạch hiên, tạ nghiên đã tự ý đưa đứa nhỏ đi trước.
Vũ nguyệt tìm hồi lâu không thấy đứa nhỏ, xuýt nữa phát điên, may mà hắn vẫn còn nghĩ đến vũ lộ, mới gắn gượng sống tiếp, trở nên mạnh hơn.
A~ tiếp tục mạch truyện chính nào~
Mời đọc #stratholme thần hào đồng nhân wow siêu hài, siêu lầy. stratholme thần hào
Truyện khác cùng thể loại
27 chương
484 chương
40 chương
501 chương