Mau xuyên hệ thống nghịch tập oán khí
Chương 18 : tu chân hiện đại 16
“mày không thành thật chút nào.”
Anh họ mắt lạnh nhìn phùng thanh dạ, dao giải phẫu đặt bên hông đông la, lập tức chuẩn xác đâm vào làn da của cô ta.
Đông la đau đớn hừ một tiếng, đồ vật lạnh buốt ghim sâu vào cơ thể cô, tên đàn ông này quả thực chính là tên điên !
“bây giờ mày cũng phải ném quả bom đi.”
Trong lòng phùng thanh dạ cực kỳ khó chịu, thời điểm cùng đông la lăn lộn cảm giác có người xâm nhập, liền trốn vào mật đạo, ném một quả bom ở lại để mật đạo nổ tung thành từng mảnh, loại cảm giác này khiến cho hắn vô cùng hưởng thụ, nhưng mà ở trong tình huống hiện tại liền khiến cả người hắn bực dọc không thôi !
Anh họ nhún nhún vai, đem quả bom ném về phía phùng thanh dạ, phùng thanh dạ tiếp được quả bom,
Vừa lúc nhìn thấy con số nhảy trên mặt, cho dù là thái sơn có sụp đổ trước mắt cũng không thay đổi sắc mặt phùng thanh dạ thì lúc này khuôn mặt hắn cũng có chút trắng bệch.
Phùng thanh dạ dùng hết khí lực đem quả bom ném xa, sau đó một tiếng
‘ầm’
Vang lên mặt đất nổ tung mang theo một luồng sóng nhiệt nóng rực kéo đến.
Diệp nhiên vì tránh đạn, đã sớm trước đó nằm rạp xuống trên mặt đất rồi, nên không có bị tổn thương.
Trái lại , anh họ vô lương tâm lại trực tiếp trốn ở sau lưng nữ chính, đông la cực kỳ bi ai hứng hết sóng nhiệt đến mức ngay cả tóc tai cũng bị sóng nhiệt của quả bom xoắn lại như uốn tóc, đã vậy sắc mặt cũng đỏ bừng bừng.
Bộ dáng cao quý lãnh diễm trước đó một chút cũng không còn, diệp nhiên cố gắng bụm miệng cười hì hì, quả thực bó tay đối với anh họ rồi, anh thật sự ái mộ đông la sao?
Tình huống này nam nhân bình thường không phải đều theo bản năng đem thân mình che chở cho nữ chính sao, hắn sao có thể núp ở đằng sau lưng của nữ chính một cách... khó nói như thế chứ .
Anh họ nha, anh như thế nào lại đáng sợ như vậy, nữ chính tuyệt đối sẽ không vừa ý với cái tên đáng sợ uy hiếp mình lại còn đem mình làm bia đỡ đâu !
Phùng thanh dạ lúc này nhìn đến đông la một mặt đỏ bừng, mái tóc bù xù do sóng nhiệt gây ra liền tức điên, đây là lần đầu tiên có kẻ khiến cho hắn phải bất lực như vậy !
" anh mau thả cô ấy ra !" phùng thanh dạ gằn lên với anh họ, ánh mắt hừng hực lửa giận.
"không nha, tôi muốn cô ta." anh họ cười cười đáp lại.
Sau đó, kéo đông la định chạy, phùng thanh dạ đuổi theo kéo đông la lại, sau đó hai nam nhân liền giống như chơi kéo co lôi kéo cô ta, thế này càng khiến cho dao phẫu thuật của anh họ đặt sau lưng đông la đâm vào càng sâu.
Diệp nhiên ở bên cạnh trừng to hai mắt, nhìn máu rơi trên mặt đất, lại nhìn sắc mặt đông la trắng bệch, quả thực là dở khóc dở cười.
Lặng lẽ nhặt lên cây súng vừa ném, ai nha~ bọn họ thật sự xem hắn là cái bóng đèn rất sáng a~
Vậy... cái bóng đèn này... cũng nên có chút việc để làm rồi ~
"hự ! ngươi !" phùng thanh dạ thanh âm tàn nhẫn kêu lên, trợn trừng mắt với kẻ đang áp súng vào đầu mình.
" ai ya~ sao có thể bất cẩn thế chứ~ "
" anh mà chết rồi thì đông la sẽ rất thảm đó ~"
" ngươi sẽ phải hối hận !" phùng thanh dạ trầm giọng, ý tứ cảnh cáo.
Hối hận...hắn sao ? hừ, hối cái cùi loi! hạ tràng hôm nay là do chính ngươi gây ra a, cái loại này căn bản không xứng gánh vác trách nhiệm của vai chính .
"cái miệng này thật phiền !" diệp nhiên chán ghét nhíu mày.
Xoẹt !
" ahhhh trần cảnh! ngươi đáng chết !" đông la nhìn tràng cảnh trước mắt này mà điên rồi, hết kẻ này đến kẻ khác , đám kiến hôi này cư nhiên dám ...
Trên cổ phùng thanh dạ bị rạch một đường nhỏ, máu theo đó tí tách chảy ra ngoài.
"yên tâm a, hắn còn có thể thở, chỉ rạch nhẹ một cái thôi, cùng lắm liền bị câm cả đời vậy ~" diệp nhiên cười ngả ngớn.
" thời gian không còn nhiều, giải quyết nhanh lên." anh họ vẫn còn có tâm xem đồng hồ, tốt bụng nhắc nhở.
"hầy, thôi, tôi cũng không muốn hành hạ gì hắn nữa, chết sớm đầu thai sớm vậy." diệp nhiên ra vẻ thở dài.
Đoàng !
Thân hình phùng thanh dạ tiêu điều ngã xuống trước mặt đông la, nước mắt trào ra, cô nhìn diệp nhiên căm hận :" tại sao, tại sao ngươi giết hắn !!!"
"đông la, cảm giác mất đi từng chút một thế nào ?"
"ngươi ! ngươi là ... người tung ra những việc đó ?" đông la mặt dại ra, không thể tin.
" phải a, tiền tài, danh vọng, tự tôn, nay... cả người ngươi yêu nhất cũng mất hết rồi ! thế nào, hận không? tuyệt vọng không ? cảm thấy thế nào nhỉ ?" diệp nhiên tiếp tục áp lại gần đông la. ánh mắt tiếp tục theo dõi từng đường nét biến hoá trên khuôn mặt nữ chính.
"ahhhh... không, dừng lại, ta ... đừng lại đây..." hắn thật đáng sợ ! đây là thứ duy nhất đông la có thể nghĩ đến lúc diệp nhiên sáp lại gần, hắn... ánh mắt hắn quá đáng sợ !
"ầy, anh họ, anh xem có cách nào xử lý thi thể tên nam nhân này không a?" diệp nhiên đứng dậy, mặc kệ nữ chính đang ôm mặt khóc lóc ở dưới chân.
"đồng đội heo, cậu làm xong liền là tôi xử lý rồi ?" anh họ nhếch nhếch khóe miệng.
"anh, ha ha, anh xem, ít nhất chúng ta cũng là đồng cam cộng khổ, giúp đỡ nhau là việc nên làm a!" diệp nhiên tiếp tục đơ mặt cười. mẹ nó, lão tử cười sắp lệch hàm rồi !
Anh họ ra hiệu cho cậu vác cái xác lên, còn mình thì tiến tới, đập ngất đông la sau đó bế lên.
"đi!" anh họ lãnh đạm nói một câu.
Mời đọc #stratholme thần hào đồng nhân wow siêu hài, siêu lầy. stratholme thần hào
Truyện khác cùng thể loại
27 chương
484 chương
40 chương
501 chương