Mau xuyên dưỡng thành: vai ác lão công, cầu buông tha!
Chương 87 : thái tử tàn bạo (36)
Edit: Cá Muối
_________
Trưa hôm đó, tin tức Đường Thanh Trúc bị giữ lại trong phủ Nhị hoàng tử lập tức truyền khắp toàn bộ Kinh thành.
Trong lúc nhất thời, cả giới quyền quý và bá tánh đều trợn tròn mắt.
“Nhị hoàng tử lại thật sự giữ một thứ nữ lại? Hắn nghĩ thế nào vậy?”
“Chẳng lẽ bọn họ thật sự có tư tình?”
Chẳng qua rất nhanh đã có gã sai vặt trong phủ Nhị hoàng tử đứng ra làm sáng tỏ: “Có tư tình cái gì chứ? Là Đường Thanh Trúc kia lấy cái chết ép buộc, Nhị hoàng tử của chúng ta thiện tâm, mới bất đắc dĩ giữ nàng ta lại! Nếu không, một mạng người sống sờ sờ chết ở trong phủ chúng ta, còn không biết người khác sẽ bàn tán về Nhị hoàng tử thế nào đâu?”
Mọi người tức khắc bừng tỉnh.
Thì ra là thế!
Vậy Đường Thanh Trúc cũng thật đủ vô sỉ!
Vì thế, tất cả hỏa lực đều lập tức tập trung lên người Đường Thanh Trúc, mà bản thân nàng ta lại hoàn toàn không biết, thậm chí còn đang vui rạo rực ảo tưởng đến cảnh tượng Nhị hoàng tử trở thành Hoàng đế, nàng ta sẽ khoác Phượng bào lên người, cảm giác khiến cho Đường gia phải hối hận có bao nhiêu sảng kɧօáϊ.
……
Phủ Thái Tử.
Sau khi Phượng Tê Đồng nghe được sự biến hóa của những lời đồn đãi bên ngoài, khinh thường cười nhạt một tiếng.
“Lão nhị lại thật sự có thể đối xử với mỹ nhân như vậy sao!”
Dứt lời, lại nói với ám vệ: “Điều tra được lý do hắn giữ Đường Thanh Trúc ở lại trong phủ sao?”
Ám vệ lập tức gật đầu, “Thám tử của chúng ta trước khi chết đã truyền tin tức về, nói rằng sau khi Đường Thanh Trúc ngủ một giấc tỉnh dậy, có thể nhìn thấy tương lai, nàng ta không chỉ có thể tiên đoán được lũ lụt xảy ra ở Giang Bắc và cái chết của lão phu nhân phủ Trung Dũng Hầu. còn nói…… sau này Nhị hoàng tử sẽ bước lên ngôi vị Hoàng đế, ngài…… Sẽ phát điên!”
Mà thám tử bọn họ xếp vào bên trong phủ Nhị hoàng tử, bởi vì lúc ấy cũng châm trà rót nước ở đấy, cho nên xong việc lập tức bị Nhị hoàng tử cho người xử lý.
Phượng Tê Đồng nghe xong, trêи mặt hiện lên một tia cười lạnh.
“Nếu cô thật sự điên mất, lấy thủ đoạn tâm cơ của lão nhị, hắn ngồi trêи ngôi vị Hoàng đế cũng không phải không có khả năng.” Phượng Tê Đồng nói.
Sau đó, hắn đột nhiên duỗi tay đem Đường Oản đang ngồi ở một bên kéo vào trong ngực mình.
Híp mắt khẽ ngửi sườn tai của nàng một chút, ánh mắt Phượng Tê Đồng thâm thúy nhìn Đường Oản, “Chỉ tiếc…… chuyện thành do người, nhìn thấy tương lai, cũng không nhất định sẽ trở thành sự thật.”
Phượng Tê Đồng hắn, trước nay chỉ tin tưởng nhân định thắng thiên!*
* Nhân định thắng thiên: ý chí của con người có thể thắng được hoàn cảnh, số phận.
Nếu cuối cùng lão nhị thật sự bước lên ngôi vị Hoàng đế, vậy vì sao trời cao lại đem Đường Oản đưa đến bên cạnh hắn đây?
Ngay sau đó, Phượng Tê Đồng cắn một ngụm lên môi Đường Oản, dưới ánh mắt kinh ngạc của Đường Oản, hoàn toàn chiếm lấy môi đỏ của nàng.
Ám vệ thấy thế lập tức lén lút tự mình biến mất.
Chờ đến khi Đường Oản kịp phản ứng, nàng lại bị Phượng Tê Đồng đẩy đến trêи giường ăn sạch sẽ.
Đường Oản: Trái tim mệt mỏi quá!
Càng đáng sợ chính là, nàng thế mà đã sinh ra thói quen với loại tần suất này.
……
Ngay khi Đường Oản khẽ nhếch cằm không ngừng thở dốc, Phượng Tê Đồng đột nhiên hỏi: “Ái phi, nếu như có một ngày cô thật sự phát điên, nàng sẽ rời khỏi cô sao?”
Nghe được lời này, ý chí muốn sống của Đường Oản lập tức dâng trào: “Đương nhiên sẽ không, mặc kệ xảy ra chuyện gì, ta tuyệt đối sẽ không rời khỏi ngươi. Hơn nữa, cho dù phu quân có phát điên, ta cũng tin ngươi có thể nhận ra ta, đúng không?”
Phượng Tê Đồng nghe xong, tức khắc sung sướиɠ nở nụ cười.
“Ái phi trả lời rất hợp tâm ý tâm, cô lập tức khen thưởng cho nàng.”
Dứt lời, đột nhiên va chạm Đường Oản một chút, chọc đến nàng hô lên một tiếng.
Sau đó lại tức giận trợn trắng mắt với Phượng Tê Đồng.
Nàng không cần khen thưởng kiểu này, được chứ?
Nhưng mà sự thật đã chứng minh, nàng căn bản không có quyền lợi từ chối nhận thưởng.
……
“Tích! Độ hảo cảm của Phượng Tê Đồng +2, độ hảo cảm hiện tại là 97, ký chủ cố lên, một tiếng trống làm tinh thần hăng hái, tiến tới full điểm nào! fighting!” Tiểu Khả Ái không biết từ nơi nào kéo ra hai cái cờ xí, phất cờ hò reo với Đường Oản.
Đường Oản:……
MDZZ!*
* MDZZ: cmn, đồ thiểu năng!
_____________________
Hello mn ~
Hôm nay t chỉ muốn báo với mn rằng thời gian sắp tới có lẽ t sẽ siêu siêu bận! (๑•́ ₃ •̀๑)
Càng thảm hơn nữa là cái tay t nó lại bị đau, hic @@…
Cho nên sắp tới t sẽ ko thể up truyện đều đc, lếch được chương nào hay chương đó. Nhưng mà t vẫn sẽ cố gắng có chương cho mn nhá! yêw mn nhiều nhiều!
~♡ ฅ’ω’ฅ
Truyện khác cùng thể loại
68 chương
1 chương
1917 chương
462 chương
55 chương
14 chương
59 chương
21 chương
96 chương