Mãi yêu mình em - cô nàng bướng bỉnh và các chàng hotboy
Chương 6 : Giảm cân (1)
Tan học, nó ra cổng trường, thấy hắn đứng đó chờ, nó chạy lại vẫy tay cười nhẹ:- Đi thôi. - Nó
- Ừ. - Hắn
Và thế là nó và hắn bắt đầu " khóa huấn luyện " đầu tiên. Nó dẫn hắn tới nhà nó, nhà nó có cả một phòng tập riêng, gym, yoga, erobic,.. nói chung tất cả những dụng cụ tập luyện thể thao đều có. Nó ngoắc tay một cái thì lập tức có một hàng người nam đứng đó.
- Làm phiền mấy anh thay cho cậu ấy một bộ đồ dùm em nha. - Nó
- Vâng thưa tiểu thư. - Đồng thanh
3 sau, hắn đã bước ra với một bộ đồ thể thao.
- Bây giờ chúng ta khởi động nha. - Nó
Sau đó nó dạy cho hắn một số bài khởi động cơ bản. Sau đó nó kêu hắn tập tạ thử coi thực lực hắn tới đâu, quả nhiên hắn rất mau mệt.
- Thôi bây giờ vầy đi, cậu lại cái cân đằng kia cân thử coi bao nhiêu ký nha. - Nó chỉ tay vào cái cân ở cuối gốc phòng.
Hắn leo lên cân.
- Trời ơi, 87kg? What? Ghê thiệt, cậu 16t mà đã 87 kg rồi sao? - Nó
- Ừ. - Mặt hắn tốt sầm lại
- Mình không có ý gì đâu, mình sẽ giúp cậu giảm cân nhanh nhát có thể. - Nó
- Ừ, vậy thì cảm ơn cậu. - Hắn
- Hôm nay chúng ta chỉ có thể tập khởi động trước thôi, rồi từ từ mới lên các bài tập luyện khó, ok? - Nó
- Ừ, cũng được. - Hắn
- Cậu yên tâm đi, sẽ có chuyên gia tập cho cậu nữa đó. - Nó
- Hả? À... không cần đâu...- Hắn
Hắn chưa kịp dứt lời thì nó lại ngoắc tay thêm một cái nữa, lập tức có một thanh niên cao to khỏe mạnh lại cuối chào.
- Anh hãy làm cho cơ thể cậu ấy nhẹ bớt, có thể dùng bất cứ phương pháp gì, miễn là cậu ấy có thể giảm cân mà không ảnh hưởng tới sức khỏe. - Nó
- Vâng thưa tiểu thư. - Nam thanh niên trả lời xong thì dắt hắn đi luôn.
Nó nhấc điện thoại lên:
- Tuyết Tinh sao rồi?
- Vẫn ổn thưa chị. - Người bên kia nói
- Ok, tôi đang chuẩn bị qua. - Nó
- Dạ thưa chị.
T/g : Chú ý nha các bạn, chị ở đây xưng giống như đại ca, cô ấy là chị 2 của thế giới ngầm, được tôn trọng nên mới xưng chị, chứ hông phải tại lớn tuổi hơn đâu nghen! À mình quên nói, cô ấy hiền thiệt nhưng khi tức giận hay là chuẩn bị vào bang là máu lạnh lùng lại nổi lên như tảng băng ngàn năm vậy đó, ai mà chọc tức cô ấy ngay lúc này là chắc sẽ không còn cơ hội sống sót trở về nhà ăn cơm mẹ nấu nữa đâu các bạn à.
Nó chạy lên phòng thay đồ, 3 sau, nó trở xuống với một chiếc áo phông đen, bên ngoài có mặc thêm một cái áo tay dài xoăn đến khuỷu tay, mặc quần dài đen có hai dây hai bên, tay có đeo vài chiếc vòng màu đen, tóc cột cao, nói chung là đen từ trên xuống dưới ngoại trừ con mắt, lúc này khi nhìn vào có thể thấy rõ sự lạnh lùng của nó, nhưng lại rất có cá tính, phong cách, khác với dáng vẻ ngây thơ, hiền lành của nó thường ngày. Nó bước vào gara, lấy chiếc Aston Martin rồi chạy ra ngoài, bác quản gia thấy nó chạy xe ra thì đi lại hỏi:
- Thưa tiểu thư, khi nào thì tiểu thư về ạ?
- Con đã nói bác đừng nói chuyện khách sáo với con mà, bác cứ coi như con là cháu gái bác, người trong nhà thôi mà, bác cứ nói chuyện khách sáo như vậy là con nghỉ chơi bác luôn, con đi khoảng 5h30 là con về rồi, bác chăm sóc cho bạn con dùm nha. - Nó ( Khi nói chuyện với người lớn thì lễ phép lắm nhe, dù là đang ở hình dạng nào )
- Vâng, tiểu thư cứ yên tam. - Bác quản gia
- Đó nữa kìa, bác cứ gọi con là tiểu thư hoài à. - Nó
- À... à...
- Thôi chào bác con đi. - Nó
- À, con đi sớm về sớm.
- Vậy mới đúng chứ bác, thôi cháu đi nha bác. - Nó
Nó vừa phóng xe đi thì trong đầu bác quản gia hiện lên một dòng suy nghĩ: " Tiểu thư tốt thật, vừa hiền vừa lễ phép, bây giờ ít có người nào được như vậy. " ( T/g: Đó chỉ là một mặt thôi bác ạ, chắc bác chưa biết mặt còn lại đau ). Vừa kết thúc dòng suy nghĩ bác quản gia mới nhận ra là mình đứng đây nãy giờ, đi vô thôi.
Truyện khác cùng thể loại
25 chương
17 chương