Magic queen
Chương 6
Tối đó sau khi vui đùa, ăn chơi xong thì nó quay lại phòng mình cùng Sandra và người bạn mới quen Jalia. Về đến phòng nó lấy đồ đi tắm trước rồi đến 2 đứa bạn nó. Trong lúc nó đi tắm thì 2 cô bạn nó ngồi tám chuyện với nhau cả buổi, lúc nó ra thì vẫn còn thấy 2 đưa này còn tám, nói bức tới hỏi còn 2 tay thì cầm cái khăn lâu đầu cho khô.
“chuyện j mà vui thế”_nó hỏi
“à đang nói chuyện phiến thôi ấy mà”_Sandra quay lại nhìn nó trả lời
“bà tắm xong rồi v để tui đi tắm nha”_Jalia nói
“ko đc tới tui”_Sandra gằng giọng nói
“ơ hay nhờ, ko tui trc”_Jalia cải lại
“ko, tui mà”_Sandra cải tiếp
“bà phân sử đi Jassica đi”_Sandra quay nhìn nó ánh mắt cương quyết
“ko biết chuyện của 2 ng 2 ng tự giải quyết”_nó trả lời bình thảng làm Sandra tức giận đầu muốn bốc khói.
Nói xong nó quay đầu lại bước ra lang cang cầm theo điện thoạigọi cho mẹ. Còn Sandra và Jalia sau khi thỏa thuận thì Sandra đi tắm trước còn Jalia đi đâu đó ra ngoài rồi. Nó gọi điện cho mẹ
“alo mẹ à”_nó nói
“ukm con ở đó có ổn ko”_mẹ nó hỏi
“dạ cũng được”_nó nói
“mẹ ăn tối chưa”_nó
“mẹ với ba con ăn rồi đang ngồi xem tin tức”_mẹ nó
Nó dâng nói chuyện thì nghe tiếng sột soạt trong phòng nó tưởng là Jalia về nên ko quay lại nhìn nhưng nó cảm giác j đó khác khác ko giống như Jalia mà là 1 kẻ khác vào phòng lục lọi j đó, nên cúp máy vào xem thử
“mẹ à v thôi ha con đi ngủ sớm sáng mai còn đi học, ngày mai rảnh con sẽ gọi”_nói
“ukm thôi cũng đc con đi ngủ sớm đi”_mẹ nó giọng buồn cúp mấy
Nó tắt điện thoại nhẹ nhàng ko tiếng động bước vào. Kẻ đó thấy ko còn tiếng nói chuyện nữa thì thấy lạ nhưng ko quan tâm lắm cố tìm nhanh thứ mình cần lấy thì cảm thấy có ai đó đang đi vào. Nó bước vào phòng nhẹ nhẹ đẩy cánh cửa ngăn cách giữa phòng và lang cang thì nhìn vào trông nhưng ko thấy ai. À vâng các bạn kẻ đó biến mất trước lúc nó bước vào vì cảm nhận được có người đang đi tới. Nó thấy rất kì lạ rõ ràng là mình có nghe thấy tiếng động mà sao lại ko có ai hết v. Nó đang đứng thừ ng ra thì Jalia từ ngoài bước vào nhìn thấy đống đồ của nó rối tung và nó đứng thừ ra đó thì hỏi
“cậu sao thế, sao lạ lục tung đồ đạc lên v, cần mình cho nó vào tủ luôn với tụi mình ko”_Jalia hỏi
“à ko cần để tự mình cho nó vào tủ đc rồi”_nó thoát khỏi suy nghĩ đồng thời nhìn qua đống đồ bày bừa trên gường mà trả lời(*v là cảm giác mình đúng và có ng đã vào đây và còn lục tung đồ mình để tìm thứ j đó sao* nó suy nghỉ)
Nó nhanh chóng bước tới gường để cất đồ vào tủ đồng thời xem cái vali của mình có bị mất j ko. Thật may là chẳng mất j cả. Nó cất đồ vào tủ xong thì Sandra trong phòng tắm cũng bước ra. Nhìn nó đang ngồi thẩn thờ suy nghĩ j đó thì hỏi
“ê Jassica bà sao v, có chuyện j mà ngồi thừ ra thế”_Sandra hỏi lay ng nó
“à ko có j đâu”_nó ngước lên nhìn Sandra
“bà tắm j mà lâu thế ko bt”_Jalia làm mặt dỗi nói
“à xin lỗi nha tui tắm hơi lâu thông cảm, thôi bà vào tắm đi r ngủ mai còn đi học”_Sandra cười lấy lòng
Jalia vào phòng tắm rồi nó cũng nằm dài ra gường cầm cuốn truyện đọc, nói là đọc chứ thật ra là đang suy nghĩ về lí do tại sao cái vali của mình lại bị lục tung ra như v.
Sandra ngồi lấy bịch bánh khoai tay ra ăn, kêu nó ăn cùng
“ê ko”_Sandra đưa bịch bánh ra hỏi nó nưng ko thấy nó trả lời kêu lần 1 lần 2 lầm 3 bực quá hét toán lên
“ê mày có nghe tao nói j ko đó”_Sandra nổi cáu quát lên làm nó giật mình
“hả chuyện j mà mày la lớn thế”_nó nói
“mày ko nghe à, hôm ny mày bị sao ấy cứ thẫn thờ hoài”_Sandra nhìn nó
“à ko có j đâu thôi tối r ngủ đi”_nó
Jalia bước ra từ phòng tắm thì thấy nó và Sandra ngủ rồi nên cũng bước lên gường ngủ luôn. Nói ngủ chứ thật ra nó đâu có ngủ, nó cố nhắn mắt lại nhưng ko ngủ đc, nên nó mở to 2 con mắt ra nhìn lên trầm nhà, nhìn lên đc 1 lúc thì nó cảm giác phía ngoài cửa sổ có ai đó đang theo giỏi mình,nên quay mặt ra xem thử nhưng ko có ai nó lại nhìn len trầm nhà và suy nghĩ lung tung ngủ lúc nào ko hay.
Phía ngoài cửa sổ ở 1 góc khuất mà ng ở trong nhìn ra ko thấy có 1 kẻ đang bay lơ lửng, nhìn kẻ đó như 1 thần chêt, ng mặt từ trên xuống dưới chỉ toàn màu đen trên đầu đội chiếc mũ dính liền với áo che đi gần hết nữa khuôn mặt chỉ để lại cái miệng đang hiện lên 1 nét cười thâm hiểm khó đoán
“rồi thứ đó sẽ thuộc về chủ nhân của ta”_nó nói chỉ để vừa đủ nghe rồi bay đi mất.
Truyện khác cùng thể loại
18 chương
33 chương
22 chương
33 chương
26 chương
11 chương
71 chương