Câu chuyện giữa hai ta như trò đùa của số phận
Chương 1 : Những cơn mưa luôn là bắt nguồn của nỗi đau trong em
GTNV
1. Bạch Dương:nam,21 tuổi,cậu con trai độc nhất của nhà họ Bạch,tính tình nóng nảy nhưng sôi nổi,hòa đồng dễ kết tâm giao vui vẻ.Cậu rất ưa những nơi nhộn nhịp đông vui nên cạ cứng của cậu là Mã và Sư.Với mái tóc màu xanh cùng đôi mắt tinh anh,khuôn mặt tuấn tú cậu được xem nhưng viên ngọc quý mấy đời mới có của nhà họ Bạch.
2.Kim Ngưu:nữ,21 tuổi,cô con gái thứ lớn của gia đình họ Kim,là một đương kim tiểu thư quyền quý nhưng Ngưu chan tính tình khảng khái,không hẹp hòi với bất kì ai,sở thích của cô là ăn uống và cùng hai người bạn là Cự Giải và Ngư Ngư vào bếp.Nước da trắng,mái tóc dài mềm mượt cô là 1 trong ngũ đại mĩ nhân của nhóm.
3.Song Tử:nam,22 tuổi,đương vị là phó giám đốc cho một công ty của tập đòan Song gia.Gương mặt "lừa tình" thư sinh nho nhã,cùng mái tóc nâu mềm nhiều lúc cậu bị hiểu nhầm là con gái hay là một tên nửa vời.Tính cách khá khó hiểu nhưng dễ kết bạn,cũng là kẻ luôn gây ra những tiếng động lạ và mỗi đêm khiến các sao khác cùng lũ chó canh cửa không yên ổn.
4. Cự Giải:nữ, 20 tuổi,em út của nhóm và là mĩ nhân thứ hai của ngũ đại mĩ nhân.Khuôn mặt ngây thơ,dáng vẻ yêu kiều cùng tính cách thân thiện hòa nhã,dịu dàng khiến cô em út Giải Giải rất được các anh các chị yêu quý nhưng họ luôn xem cô là người bạn chứ không chỉ là cô em gái nhỏ nhất nhà,cô cũng là một thiên kim tiểu thư địa vị cao sang.
5. Thiên Bình:nữ,21 tuổi,đang làm việc cho một công ty thời trang,dễ thương, ôn hòa và vui vẻ cô luôn được đồng nghiệp và mọi người yêu mến.Là chị hai của nhóm ngũ đại,luôn cởi mửo và thân thiện là mục đích sống cuả Bình Nhi
6.Sư Tử:nam,22 tuổi,cậu con trai danh giá của ông phó trưởng bộ ngoại giao,có lòng sĩ diện hay tự tôn rất cao.Tính tình nóng như lửa nên chỉ có hai người chịu được tính bốc đồng đó của cậu là Bạch và Tiểu Mã,mái tóc đỏ là đặc điểm nổi bật và cũng là niềm tự hào kiêu hãnh của cậu.Giống như Bạch Dương cậu rất thích những nơi sôi nổi và nhộn nhịp,nếu có lạc mất cậu ấy thì cũng rất dễ tìm thấy.Hơn hết bá đạo vừa là sở trường cũng là khát khao của cậu. ^^
7.Xử Nữ:nữ, 22 tuổi,chị cả của nhóm ngũ đại mĩ nhân,tính tình thoải mái thẳng thắn nên cô rất được mọi người yêu quý và nể phục.Nhưng nhược điểm của cô là nói rất nhiều và liên tục nhưng không thấy mệt,cô ưa những nơi gọn gàng sạch sẽ ghét nhất là bừa bộn nên mọi người rất sợ khi cô biết hiện tại phòng của họ đang bừa bộn.Là người bạn tinh thần của Thiên Yết.
8.Thiên Yết:nữ,21 tuổi,mái tóc dài đen nhánh,vầng trán cao cùng đôi mắt tinh anh đầy sắc sảo nên cô luôn hiểu thấu mọi người đang giấu cô chuyện j`.Tính tình trầm nhất trong số 12 người,luôn nghĩ đến kết quả xấu nhất mỗi khi làm việc j` nên mọi người luôn nghĩ cô có suy nghĩ tiêu cực,có trực giác tốt nhất,tuy lạnh lùng nhưng lại dễ làm bạn và nói chuyện,cô em gái cưng của Ma Kết.
9.Nhân Mã:nam,21 tuổi,tính cách như trẻ con rất ham chơi và nghịch ngợm kinh khủng.Cậu là cao thủ của mọi loại game đặc biệt là những game có liên quan đến tốc độ.Thính cách thân thiện và dễ dãi khiến cậu luôn nhận được sự yêu quý cao nhất của mọi người.Cậu ấm của công ty thiết kế những trang phục thể thao cao cấp.
10.Ma Kết:nam,23 tuổi,người lớn tuổi nhất nhóm,anh trai Thiên Yết,tính cách nghiêm nghị và rất có kỉ luật nên cậu luôn được cô em Yết Nhi kính trọng và khâm phục.Mái tóc bạch kim,cùng chiếc kính gọng mảnh bằng sắt càng tôn thêm sự nghiêm nghị cao sang của cậu.Hiện đang làm giám đốc cho một công tý lớn của nước ngoài và cũng là một luật sư khá có danh tiếng.
11.Bảo Bình:nam,21 tuổi,vị giáo sư tương lai của nền hóa học nước nhà,cậu rất thích làm những thí nghiệm và sáng chế ra những thứ mới nhưng....đều nhạn lấy thất bại.Mặc dù vậy cậu không nản và vẫn tiếp tục những thí nghiệm mà người ngoài nhìn vào cho là ngớ ngẩn,tính cách hơi lập dị nhưng dễ dãi nên ban bè rất quý cậu.
12.Song Ngư:nữ,21 tuổi,mĩ nhân cuối cùng trong nhóm,mái tóc tím nhạt cùng đôi mắt xanh sẫm Ngư Nhi toát lên một vẻ đẹp ngây ngất đến lạ kì rất dịu dàng và đằm thắm.Tính cách hay mơ mộng,hiền hòa vui vẻ với bạn bè nên không ai có thể ghét cô được,là nhị tiểu thư của Ngư gia
Mưa…..
Cơn mưa lạnh lẽo phả từng cụm hơi lạnh đến run người lên gương mặt thanh tú lẻ loi,cô độc một mình trong đêm…..
Ánh trăng cố gắng vươn khỏi màn đêm đen để chiếu ánh sáng vàng dịu nhẹ xóa đi nỗi đau thổn thức của một trái tim lẻ loi rạn vỡ đang run rẩy từng hồi phía dưới kia….
Bên dưới mái hiên nhà có một cô gái với mái tóc đen tuyền như màu của màn đêm, ánh mắt sắc lạnh như hơi lạnh của cơn mưa bất chợt đang xối xả ngoài trời.
“Tiểu Yết, anh xin lỗi nhưng thật lòng mà nói người anh yêu là….”
Cô giương ngón tay trắng trẻo lên bờ môi anh không cho anh nói thêm bất cứ điều gì nữa, cúi gằm mặt quay đi chỉ để lại trong không khí một câu nói:
“Thiên Yết trước kia mà anh quen giờ không còn nữa.”
Nói rồi cô cất bước đi,cô đi cùng với nỗi đau mà không ai có thể hiểu được,vừa đi cô tự dằn vặt chính bản thân mình sao cứ mù quáng mà yêu anh cho dù biết anh chưa từng yêu cô mà có lẽ là chẳng bao giờ anh sẽ yêu cô cả….
Giờ đã là nửa đêm cả con phố yên ắng chỉ còn tiếng mưa,cô có thể nghe rõ tiếng con tim vừa bị ai đó xé nát đang thổn thức đập nhanh loạn xạ trong lồng ngực.Ngồi lặng để cơn mưa hắt từng giọt nước mưa lạnh ngắt lên khuôn mặt xinh xắn của mình cô chỉ im lặng hòa dần vào màn đêm.Chợt có ánh sáng phía sau lưng Yết chẳng thèm để tâm cứ ngồi lặng im để cho cơn gió lạnh phả từng cụm lên mặt mình từng chút lạnh lẽo.
“Tiểu Yết sao em lại ngồi đây?”
Âm thanh đó thật trầm ấm và trìu mến chỉ nghe qua cô cũng biết đó là ai:là Bạch Dương, người luôn lo lắng cho cô từng chút một nhưng cô không thể nào yêu được anh.Bạch Dương khẽ nắm lấy tay Yết Nhi:bàn tay cô lạnh như băng khiến anh có chút do dự nhưng rồi anh nắm cả hai bàn tay của cô cố gắng dùng hơi ấm từ mình ủ ấm đôi tay lạnh giá này.Cô cảm nhận được sự ấm áp dịu dàng của anh, chẳng nói chẳng rằng cô rút tay ra rồi quàng lấy vai anh xiết thật chặt,cắn vào môi mình đến bật cả máu mà không hay.Không biết do cô bị cảm hay do hơi ấm của anh mà cô dần chìm vào giấc ngủ sâu….
“Thiên Yết chúng ta chỉ có thể là bạn.”
Một người con trai cao ráo đứng trước mặt cô tay vòng qua eo của một cô gái và người con gái, đó không ai khác là Cự Giải, đang nói những lời mà cô không muốn nghe nhất.Cô cũng chỉ im lặng mà không nói gì lặng lẽ quay lưng đi,cô vẫn nghe rõ phía sau cô là tiếng cười hạnh phúc của hai người….
Cô vội bừng tỉnh con tim đập rộn ràng từng hồi đau xót, khẽ nhói lòng cô nắm chặt lấy ngực mình thở hổn hển.Lại là giấc mơ đó, toan ngồi dậy thấy đầu mình nặng trĩu cô thở hổn hển khẽ đưa mắt nhìn về phía cửa sổ tràn đầy ánh nắng, nhíu mày cô thấy dáng hình của ai đó đang nhìn cô khẽ nở nụ cười hiền hậu.Nụ cười đó rất đẹp và hiền từ, vô cùng dịu dàng, hơn hết cô biết chủ nhân của nụ cười đó là Bạch Dương.Thấy cô đã tỉnh anh khẽ tiến lại bên mép giường nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn của cô khẽ cất tiếng:
“Em sao rồi Yết,có mệt lắm không”
Cô rút tay lại, anh hơi nhíu mày nhưng vẫn ân cần hỏi han cô gái mặt mày ủ rũ đang nằm bẹp trên giường:
“Em vẫn không quên cậu ta sao?Con người đó đáng để em nặng tình như vậy sao?”
Anh nói cố gắng dịu dàng nhất anh không muốn cô phải đau lòng, cô hiểu điều đó nhưng cô chỉ có thể coi anh như người anh trai tốt dù có cố gắng như thế nào cô cũng không thể yêu được anh.Khẽ nhấc cánh tay nặng nề vuốt nhẹ má anh, cô nói:
“Em muốn từ bỏ mà không được, anh cũng biết còn người em ướng bướng thế nào mà nhất là trong chuyện này…” cô ngừng lại rồi nói tiếp “Em chỉ từ bỏ khi em hiểu rõ ngọn ngành mọi chuyện.”
Anh nắm lấy bàn tay lành lạnh của cô nói, anh áp nó sát hơn vào má mình mỉm cười:
“Được rồi ngốc à,em nghỉ ngơi đi lát anh kêu Giải nó mang cháo lên cho.”
Nghe đến chữ “Giải” cô bấm năm đầu ngón tay lại thật mạnh cố gắng điềm tĩnh nói với anh:
“Em muốn nói chuyện với Xử Nữ anh kêu cô ấy lên đây với em.”
Cô nói ánh mắt không nhìn anh, đượm buồn, ngân ngấn lệ chực muốn tuôn ra.Anh nhìn cô mà đau xót anh luôn tự hỏi tại sao cô lại không yêu anh mà chỉ nhất mực với người đã từ chối cô, rồi khẽ gật đầu ậm ừ rồi xuống lầu.Nhìn bóng anh đi khuất cửa cô mới nới lỏng năm đầu ngón tay,bàn tay cô lúc này đỏ, đau và ươn ướt máu nhưng cô mặc vết thương đó đâu bằng vết thương khắc sâu trong trái tim cô.Nghĩ nhiều quá rồi cơn sốt lại kéo đến khiến cô chìm dần vào giấc ngủ….
Đến lúc tỉnh dậy thì cô ngửi thấy mùi thuốc khử trùng của bệnh viện, cái mùi cô rất ghê sợ, đảo mắt nhìn quanh cô thấy mình nằm trên một chiếc giường trắng xung quanh toàn dây dẫn ống truyền. Hình như cô đang nằm trong bệnh viện.
Nhìn quanh phòng cô thấy dáng của ai đó tiều tụy ngủ gục trên bàn, mái tóc hung đỏ đặc trưng rủ lòa xòa che đi khuôn mặt thanh tú, nhìn người đó lòng cô như quặn lại nhưng cố kìm lại nỗi đau cô khẽ gọi:
“Sư Tử tỉnh lại đi cậu mệt mỏi rồi.”
Người con trai ấy ngồi dậy khẽ vươn vai dụi mắt nhìn cô cười dịu dàng, anh toan định nói gì đó thì cô cướp lời anh:
“Sao mình lại ở đây? Mọi người đâu?”
Sư Tử định trả lời rồi nói những điều cậu muốn giãi bày thì cánh cửa phòng bật mở 3,4 người bước vào.Xử thấy cô đã tỉnh vội vã chạy lại nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn đang truyền nước lên trách:
“Cậu thật ngốc sao lại làm khó bản thân như vậy chứ, giờ thì sướng rồi nằm viện rồi đấy cậu mãn nguyện chưa?”
“Mình đâu có muốn chỉ là không ngủ được nên mới…” Thiên Yết khẽ nói giọng khản đặc.
“Nên mới dầm mưa chứ j`? Em gái ngốc này em vẫn như thế thôi làm gì cũng cần suy nghĩ chứ, lí trí của em đâu hết rồi?” Ma Kết nhìn Yết Nhi em gái anh nói đầy ẩn ý.
“Anh không cần quở em như vậy, ban than em biết mình đang làm gì mà?”
“Biết mà hành động vậy sao?”
Sư Tử biết Kết đang nhắm đến mình đành lui lại khẽ mở cửa đi ra. Thiên Yết nhìn dáng tiều tụy của anh trong lòng lại quặn lên đầy đau xót. Bạch Dương là người vào thăm cô sau cùng, đặt túi táo lên bàn thấy cô đã tỉnh vội vàng chạy lại ôm chầm lấy cô. Thiên Yết đỏ mặt khẽ đẩy anh ra nói:
“Bạch Dương, anh…”
Chưa kịp nói hết câu cô bị anh chặn lại bằng nụ hôn ngọt ngào như muốn xoa dịu nỗi đau trong lòng cô,cũng may trong phòng chỉ có anh và cô nên anh không đẩy cô vào tình cảnh khó xử nhưng trời đâu có thuận lòng ai đúng lúc môi kề môi thì một người bước vào đó là Sư Tử.Nhìn thấy cảnh đó anh thầm oán mình đã thương nhầm người hục hặc đóng cửa đánh rầm khiến cả hai giật mình,Yết chỉ nhìn thấy gương mặt cau có đầy giận dữ của anh thoáng qua rồi mất hút sau cánh cửa.Cô vội vã đẩy Bạch Dương ra ngồi tựa lưng vào thành giường thở dài, Bạch Dương nhìn cô với ánh mắt buồn bã có chút gì đó căm giận. Anh khẽ xoa đầu cô rồi lặng lẽ đi ra ngoài.
Truyện khác cùng thể loại
45 chương
69 chương
35 chương
9 chương
42 chương
20 chương