Long uy chiến thần

Chương 183 : Chiến đấu ngoan cường (2)

Cô biết nếu tiếp tục cố thủ trong xe, cô sẽ bị bọn chúng bắt sống. Nếu mạo hiểm lao ra ngoài thì còn có cơ hội tiếp tục chiến đấu với chúng thêm một lần nữa! "Đoàng! Đoàng!..." Ngay khi Ánh Hạ lao ra khỏi xe, cô lập tức cầm hai tay hai khẩu súng bắn thẳng vào đám đông. Trước khi lên đường, biết rằng sẽ có một trận chiến khốc liệt, vì vậy cô đã mang theo vài khẩu súng và đạn dự phòng lấy từ Sở cảnh sát. "Á! ... Ối! ..." Tiếng la hét lại tiếp tục vang lên trong đám đông. Ánh Hạ chỉ cần bóp cò mà không cần nhắm bắn. Xung quanh cô có quá nhiều kẻ ập tới bao vây nên dù có bắn chỗ nào cũng trúng đích! Bắn hết hai băng đạn, Ánh Hạ đang định rút súng lại để nạp thêm thì vô số kẻ tay cầm dao rựa, thanh sắt nhào tới trực diện tấn công cô. Ánh Hạ không kịp trở tay đành nhảy lên chiếc xe bị lật hòng tránh đòn tấn công điên cuồng của đối thủ. Cô vừa nhảy lên xe chúng lập tức ùa tới như vũ bão! Không đủ thời gian để nạp đạn, cô ném hai khẩu súng đi rồi nhanh chóng rút ra thêm hai khẩu súng khác nhằm thẳng đám đông bắn tiếp ! "Đoàng! Đoàng! Đoàng !..." "Á! ... Ối! ..." Máu bắn tung tóe khắp nơi. Rất nhiều kẻ ngã xuống ngay sau tiếng súng! Có rất nhiều tay chân trong bang Hổ Báo mang theo súng. Nhìn nhiều đồng đảng bỏ mạng dưới súng của Ánh Hạ họ không muốn bắt sống cô nữa mà muốn bắn chết cô ngay lập tức. Tuy nhiên, Hoàng Minh Yên và Cao Kim Bình đều yêu cầu bắt sống Ánh Hạ, vì vậy họ không dám trái lệnh. Ánh Hạ đứng trên xe và bắn liên tục. Chẳng mấy chốc, những viên đạn trong hai khẩu súng của cô lại hết! Trong lúc đó rất nhiều kẻ không ngừng cầm dao lia dưới chân cô! Ánh Hạ không có thời gian rút súng hoặc thay đạn, nên cô nhảy lên cao phía trên đầu bọn chúng. "Bốp! Bốp! Bốp! ..." Vài kẻ bị Ánh Hạ đá thẳng vào đầu. Chúng hét lên và ngã xuống đất. ‘Á! Á! Ối! …’ Nhìn thấy khe hở từ những kẻ vừa ngã xuống, Ánh Hạ rơi từ trên không xuống đám đông! Ngay khi Ánh Hạ chạm chân xuống đất, như một con cừu rơi vào bầy sói, đám người nhào tới điên cuồng hòng bắt sống cô. Ánh Hạ bất ngờ, vội vàng chống hai tay xuống đất, xoay người tại chỗ quét ngang bằng chân! Nhiều kẻ đang đà lao tới bị chân cô quét trúng ngã nhào xuống đất. Lập tức cô lăn người qua chỗ kẻ vừa bị ngã, nhặt hai con dao rựa lên, bật ngược người trở lại và cầm dao chém tới tấp! Máu bắn ra khắp nơi theo đà bay của hai cây dao! Một trận chiến bằng dao kiếm chính thức bắt đầu! Trong cuộc hỗn chiến, dù liên tục chém chết nhiều kẻ trong đám đông, Ánh Hạ cũng bị chém rất nhiều nhát vào người! Máu đã sớm nhuộm màu bộ đồng phục cảnh sát của cô. Lê Uy Long nhìn Ánh Hạ một mình xoay sở trong vòng vây của vô số kẻ thù, lòng anh như lửa đốt! Là Tổng tư lệnh trên chiến trường, đã giết chết cơ man kẻ thù, tung hoành ngang dọc khắp các chiến trường, là một anh hùng của đất nước, mà giờ đây Lê Uy Long lại phải chết đứng ở đây, chịu bó tay với xích sắt, gông cùm, hận không thể xông thẳng tới mà lấy mạng của đám quỷ dữ ngoài kia được! Cảm giác vô dụng của một anh hùng thực sự rất khó chịu! "Bốp!" Ánh Hạ bị đánh thẳng vào đầu bằng một thanh sắt. Máu dàn dụa chảy xuống từ trán cô! Nhưng cô vẫn kiên cường tiếp tục chiến đấu! Cảm xúc trong lòng Vĩnh Thiên trào dâng lẫn lộn. Anh quyết định, miễn là Ánh Hạ còn sống, cô chắc chắn sẽ là Giám đốc công an thành phố tương lai!