Long uy chiến thần

Chương 182 : Chiến đấu ngoan cường (1)

Để trở thành kẻ đầu tiên bắt được Ánh Hạ, những người này tràn lên một lúc, ngay cả khi một vài kẻ bị bắn ngã xuống chúng vẫn tiếp tục lao lên. Ai cũng nghĩ rằng đông người nhào lên như thế, khẩu súng của cô ta chắc không thể bắn vào mình được. Nhìn thấy hàng ngàn người như một con sóng thần ùa về phía mình, Ánh Hạ ngay lập tức quyết định quay ngược vào trong xe rồi đóng chặt cửa lại. Cô kéo ga, vọt thẳng vào đám đông! Bây giờ đã đến lúc anh chết hoặc tôi sống thì tất nhiên cô sẽ không còn tử tế nữa. Cô biết rằng nếu bản thân rơi vào tay bọn chúng thì chắc chắn sẽ có một kết thúc vô cùng tồi tệ! Lúc này, trong mắt cô, những kẻ này không còn là con người, mà là một nhóm quái thú đã mất lương tâm! Do đó, cô lao thẳng xe vào bọn chúng! "Brừm….!" Chiếc xe giống như một con ngựa hoang bứt đứt dây cương, điên cuồng lao vào đám đông! "Á! Á! Á ..." Chiếc xe đâm thẳng đến chỗ nào, đám người chỗ đó quay lưng lại vừa chạy vừa la hét. Vài kẻ còn bị đâm trúng văng lên không trung! Quyết định đột ngột của Ánh Hạ khiến tất cả bọn chúng đều bất ngờ! Không kẻ nào có thể nghĩ Ánh Hạ lại dám điên cuồng tông thẳng xe hơi vào bọn chúng! Ánh Hạ không dừng tay ga, tiếp tục tông sang bên trái, nghẹo sang bên phải. Chiếc xe gầm rú không ngừng ! "Ối ... Á ..." Nhiều kẻ trong đám đông kêu lên thất thanh vì bị thương hoặc bị giẫm đạp. Hoàng Minh Yên và Cao Kim Bình sợ mất mật khi nhìn chiếc xe bất khả chiến bại của Ánh Hạ, chúng sợ tới nỗi đã nghĩ đến phương án tìm đường thoát thân. Tất cả đều hối hận vì nghe lời Tạ Ngọc Liên định bắt sống nữ cảnh sát. Nhưng kẻ nào chết thì đã chết rồi. Chỉ cần bắt sống được cô ta thì có thể hả hê tra tấn mà trả thù cho những người đã chết. Vậy là bọn chúng suy nghĩ lại, tiếp tục dự định bắt sống Ánh Hạ! Lê Uy Long nhìn chiếc xe Ánh Hạ lái chìm trong một biển người, anh không khỏi đổ mồ hôi lạnh. Dù cho có tông thẳng vào chúng như thế thì sớm hay muộn cô vẫn sẽ rơi vào tay chúng. Đây chỉ là phương án tạm thời, không kéo dài được! Nếu anh có thể chiến đấu bên cạnh Ánh Hạ với những kẻ này thì vẫn có một cơ hội chiến thắng nhỏ nhoi. Nhưng bây giờ tay chân Vĩnh Thiên đang bị gông cùm bởi rất nhiều xích sắt, anh không thể nào thoát ra được. Nếu không phải mới bị trúng đạn vào chân thì thực tế Vĩnh Thiên vẫn có thể khuất phục được số gông cùm, thanh sắt đó. Bây giờ trong thâm tâm anh chỉ hy vọng rằng Ánh Hạ có thể chi trì lâu hơn một chút. Nếu có thể thì nên cố gắng trì hoãn càng lâu càng tốt. Bởi vì Vĩnh Thiên biết rằng đội quân của anh chắc chắn đang trên đường đến thung lũng Ngạc Na. Sư đoàn của Lưu Bảo Kim sẽ đến. Sớm hay muộn, đó chỉ là vấn đề thời gian. Dù kết quả có thế nào Lê Uy Long cũng vô cùng biết ơn Ánh Hạ. Sự xuất hiện của cô ấy ít nhất đã làm giảm bớt nỗi sợ hãi khủng khiếp của ba cô gái và kéo dài thời gian chờ đợi đội quân tinh nhuệ của Lê Uy Long. Nếu không phải có sự xuất hiện của Ánh Hạ, giờ này ắt hẳn Chu Nhược Mai, Ngô Vy và Nguyễn Tú Cẩm đã đang phải chịu đựng những điều khủng khiếp nhất trên đời và Vĩnh Thiên thì phát điên vì bất lực! Chu Nhược Mai, Ngô Vy và Nguyễn Tú Cẩm nhìn Ánh Hạ lái xe tông thẳng vào đám quỷ, họ âm thầm cổ vũ cho cô, hy vọng Ánh Hạ có thể mang đến phép màu đánh bại được lũ ác ôn đó. Đồng thời, tất cả họ đều ngưỡng mộ lòng can đảm của Ánh Hạ. Cô thực sự là một nữ cảnh sát anh hùng! Dù chúng đông và mạnh, cô vẫn can đảm chiến đấu một mình, không hề sợ hãi. Ánh Hạ cứ thế đâm thẳng vào đám đông hết lần này đến lần khác. Sau cùng cô cũng đành thừa nhận rằng đây không phải là một phương án tối ưu. Có rất nhiều kẻ ở đây, làm sao cô có thể tiếp tục làm như thế được mãi? Điều cần kíp nhất bây giờ là phải cứu Chu Nhược Mai và những người khác. Về phần Lê Uy Long, hiện tại cô không thể làm gì cho anh được. Ngay cả khi có thể tiếp cận anh thì trong một thời gian ngắn, Ánh Hạ cũng không thể nào tháo được mấy lớp xiềng sắt, gông cùm kia để giải thoát cho anh ta. Sau khi suy tính, Ánh Hạ vội vã bẻ tay lái xe hướng về hướng Chu Nhược Mai, Ngô Vy và Nguyễn Tú Cẩm để giải cứu họ trước. Tuy nhiên, bề mặt thung lũng Ngạc Na không hề bằng phẳng! Những tảng đá to nhỏ rải rác khắp mọi nơi. Đi được nửa đường thì chiếc xe khựng lại! Gầm xe bị kích lên bởi một tảng đá lớn, bốn bánh xe bị nâng lên khỏi mặt đất và chiếc xe không thể chạy được tiếp nữa! Ánh Hạ bất ngờ! Lê Uy Long nhìn chiếc xe kẹt trên một tảng đá, anh thảng thốt giật mình, thầm kêu không ổn! Đám tay chân nhà họ Trương và bang Hổ Báo thấy chiếc xe của Ánh Hạ không còn chạy được nữa liền hết sức vui mừng. Ngay lập tức chúng lao về phía cô từ mọi hướng! Vừa nãy Ánh Hạ đã tông thẳng xe vào đám đông làm rất nhiều người của chúng bị thương và chết, bây giờ chúng vô cùng tức giận, hè nhau định lật ngửa chiếc xe của cô lên! Ánh Hạ phản ứng rất nhanh. Cô lao ra khỏi xe ngay lúc chiếc xe bị lật.