Liệp quốc

Chương 35 : Luyện kim thuật

Vượt qua ao đầm là một rừng cây, địa thế dưới chân từ từ dóc lên, đi theo sườn dóc này lên cao, chính là ngọn núi có rồng cư ngụ. Chỉ là đang dẫn đường ở phía trước, A Đạt bổng nhiên dừng chân lại, nhìn trái phải xung quanh một chút, rất nhanh liền vòng qua một gốc cây đại thụ, sau đó sững sờ nhìn trên mặt đất. Hạ Á cũng đã theo sau tới nơi này, nhìn theo hướng A Đạt đang nhìn, chỉ thấy trên mặt đất, làm một cổ thi thể nằm bất động! ! Bộ dáng của thi thể có bảy tám phần tương tự như hình dạng của Hạ Á lúc này, cũng là toàn thân cháy đen, bị cháy tới thanh đổi hình dạng, không thể nhìn ra bộ dạng vốn có. Nhìn bộ dạng của người này, chắc là lúc vượt qua ao đầm bị thiêu cháy, đi tới được nơi này, bởi vì thương thế quá nặng mà chết. Thần sắc của A Đạt có chút kì quái, Hạ Á thấy thế liền hỏi: "Ngươi biết người này?" "Là một trong những ma pháp sư ta gặp phải." A Đạt cư nhiên thở dài, nhãn thần có chút sâu kín: "Hắn chính là người đề nghị chôn ta xuống đất." Hạ Á nhất thời kinh hô: "Bị cháy ra thế này mà ngươi cũng nhìn ra được? !" A Đạt hừ một tiếng, có chút kinh thường nhìn Hạ Á, sau đó chỉ vào cổ thi thể: "Thứ nhất, y phục tuy rằng bị đốt hơn phân nửa, thế nhưng vẫn còn có lưu lại một ít có thể phân biệt, chỉ có ma pháp sư mới mặc áo choàng da loại này. Thứ hai, bên cạnh thi thể còn có một thanh gậy gỗ bị cháy, ta có thể nhìn ra đây là gỗ hồ đào, là nguyên liệu chế tao ma trượng cho ma pháp sư. Thứ ba, tay phải của hắn chỉ có bốn ngón, cái này rất dể nhận biết." Dừng một chút, A Đạt bỗng nhiên nở một nụ cười, chỉ trong nháy mắt, nhãn thần của hắn lúc cười mang theo vài phần âm nhu, dùng một loại khẩu khí rất lãnh đạm từ từ nói: "Thứ tư, phàm là người nào đối xử không tốt với ta, coi như có hóa thành tro ta cũng nhận ra được." Khi nói xong câu cuối cùng, nhãn thần của hắn làm cho Hạ Á có chút nhịn không được phải sợ hãi. Hắn rùn mình một cái, chỉ cảm thấy A Đạt đang dùng một ánh mắt quái dị nhìn mình, vội vàng giả bộ hung hãn nhìn lại. A Đạt cũng không cùng hắn trừng mặt. Chỉ là cười cười sau đó nghiêng đầu đi. Ngồi xổm xuống đưa tay sờ sờ vào cổ thi thể. Hạ Á vừa nhìn thấy động tác của A Đạt, nhất thời ánh mắt sáng lên! Đúng vậy! Ma pháp sư đa số đều là bọn người giàu có. Nói không chừng trên người cái tên đã chết này còn có vài thứ tốt. Vừa nghĩ tới đây, quả nhiên liền thấy A Đạt móc ra một gói đồ được bao bằng da dê từ trong người tên ma pháp sư. Cái gói da này nằm sát thân mình, cho nên tuy rằng người bị đốt cháy, thế nhưng dù sao y phục ở bụng và ngực không bị cháy hoàn toàn. Bên ngoài gói đồ cũng có một vài chổ bị cháy, thế nhưng lại được gói thành nhiều lớp, đồ vật bên trong hoàn hảo không bị hao tổn gì. A Đạt mới mở được hai lớp. Ha Á cũng đã vươn tay chụp lấy, hướng về phía A Đạt hung hăn trừng mắt. Quát lớn: "Ê! Hiện tại ngươi là tác tác của ta, tất cả những thứ phát hiện được đều thuộc về ta!" A Đạt cũng không cùng hắn tranh giành, chỉ thoáng cười cười, sau đó khoanh tay đứng ở một bên. Đem toàn bộ miếng da dê mở ra, bên trong là một quyển sách nhỏ ố vàng, khoảng chừng có hơn mười trang, bìa ngoài dùng da bọc lại. Trừ thứ đó ra, còn có một quả cầu trong suốt nhỏ bằng ngón cái, nhìn giống như là phê lê hay là thủy tinh gì đấy. Hạ Á trước tiên mở quyển sách nhỏ ra, chỉ thấy ở trên trang giấy ố vàng là chi chít văn tự nhỏ như ruồi, bên cạnh văn tự còn có một vài hình vẻ cùng với chú thích -- Hạ Á trợn tròn mắt, bởi vì những văn tự này hắn thật sự đều không nhận biết được. A Đạt đứng bên cạnh nhìn thấy bộ dáng ngượng ngùng của Hạ Á, nhãn thần lướt qua quyển sách trên tay Hạ Á, cười cười kinh thường: "Đây là ‘Majike ngữ’, là ngôn ngữ chuyên dụng của ma pháp sư Byzantine đế quốc, chỉ có theo học ở giáo hội mới có thể nhận biết ngôn ngữ này, cái này được xưng là thần ngữ. Nói chính xác là thế này, các bản chép tay của ma pháp sư, còn có ma pháp chú ngữ, cùng với rất nhiều giáo lí cổ điển chân quý của giáo hội, đều là dùng loại ngôn ngữ này để ghi chép. Rất ít người bình thường có thể học được loại ngôn ngữ này." Mặt của Hạ Á có chút đỏ, nhưng có chút hoài nghi nhìn A Đạt: "Ngươi nhìn ra?" "Hừ." A Đạt làm ra bộ dáng lão luyện hừ một tiếng, không thèm trả lời. Tên kia đúng là biết ngôn ngữ này... Trong lòng Hạ Á có chút căm tức, thế nhưng lúc này nào còn mặt mũi mà đi thỉnh giáo đối phương, kiên trì đến cùng : "Biết thì hay lắm sao, ông đây bất quá chưa học qua nó, dĩ nhiên là không biết nó, nếu như ta có học qua, cũng sẽ biết nó là cái gì, chẳng có gì để ngạc nhiên." Đúng lúc này, kẻ đáng thương đang ở bên cạnh cũng đã từ trong hoảng loạn trở lại bình thường, nghe thấy đối thoại của hai người, rụt rè xen vào: "Cái kia... Majike ngữ, ta đại khái cũng có thể đọc một ít." "Nga?" Ánh mắt của Hạ Á nhất thời sáng lên, mặt mày rạng rỡ, đi tới vỗ vỗ vai kẻ đáng thương: "Ha ha, tốt tốt tốt, quả nhiên không hổ là chiến lợi phẩm đầu tiên của Hạ Á đại gia." Kẻ đáng thương do dự một chút, có chút thẹn thùng nói: "Ta chỉ có thể đọc được một ít, ta không có xem qua điển tịch thuộc về phương diên ma pháp, chỉ là nhìn qua một ít sách đạo kinh điển của giáo hội, trước đây có học qua một chút mà thôi." Hạ Á đã trực tiếp nhét quyển sách vào tay kẻ đáng thương, rộng lượng nói: "Không sao, trước hết nhìn xem nó thuộc về phương diện nào đã." Kẻ đáng thương cúi đầu nhìn văn tự ở trên bìa sách, do dự một chút: "Ân, phía trên viết hình như là《 ma pháp tài liệu từ ... từ..." Nói đến đây, trên mặt kẻ đáng thương có chút đỏ lên, hiển nhiên là không biết đọc chử tiếp theo. "《 ma pháp tài liệu từ lục-- ghi chép cách thu hoạch các loại tài liệu chuyên dùng cho luyện kim thuật - quyển thứ ba》." A Đạt đứng ở bên cạnh khoanh tay thong thả nói "luyện kim thuật là cái gì vậy?" Hạ Á vẻ mặt hưng phấn, hai mắt tỏa sáng: "Có phải hay không là một loại ma pháp biến hóa ra vàng?" Rất hiển nhiên, nhận thức của tên dế nhũi với ma pháp thật là quá mức nghèo nàn... Kẻ đáng thương còn chưa trả lời, A Đạt liền không nhịn được cười nhạo: "Vàng? Ha ha! Ngươi nói như thế mà để cho một luyện kim ma pháp sư nghe được thì sẽ phẫn nộ giết chết ngươi đấy." Dừng một chút, A Đạt thở dài, dùng nhãn thần thương hại nhìn Hạ Á: "luyện kim thuật là một loại ma pháp, chử "kim" ở đây, ý là tất cả tài liệu kim loại dùng trong ma pháp. Nói rõ ra thì như thế này, kim loại phổ thông thường có tính bài xích đối với ma pháp nguyên tố, cho nên chỉ có các kim loại được luyện chế đặc biệt mới có thể gia trì (DG: add element, imbuse) ma pháp để lên đó. Mà "luyện kim thuật", từ chính xác ý nghĩa ban đầu mà nói, chỉ là luyện chế ra cái loại ma pháp đạo cụ hữu dụng, tỷ như các kim loại dùng thủ pháp đặc biệt để gia trì ma pháp cũng chính là các loại vũ khi phép thuật hay các loại phòng cụ pháp thuật vân..vân.... Mà hiện tại "luyện kim thuật" ý nghĩa của nó đã được mở rộng, tất cả phương pháp chế tạo đạo ma pháp đạo cụ, đều được gọi là luyện kim thuật, tỷ như chế tạo áo choàng ma pháp, nhẫn ma pháp, thậm chí là chế tạo ma pháp quyển trục, những công nghệ này đều được xưng là ‘ luyện kim thuật ’. Cho tới hai trăm năm trước, thậm chí ngay cả ‘ma dược học’ cũng được đưa vào phạm trù là luyện kim thuật . Trong truyền thuyết, luyện kim thuật nếu đạt tới đỉnh cấp, trở thành luyện kim thuật đại ma đạo sư mà nói, thậm chí có thể chế tạo ra ma pháp trang bị cấp bậc thần khí vô cùng hùng mạnh. Nhưng thật đáng tiếc, ta nghe nói trên đại lục, rất rất là lâu chưa xuất hiện qua một vị ma pháp đại sư lợi hại như thế. Luyện kim thuật là một loại khó học nhất trong hệ thống ma pháp, muốn tu luyện luyện kim thuật, phải có kiến thức thông thái về phương diện ma pháp lý luận cơ bản, đối với tất cả ma pháp của các hệ phải cực kỳ tin thông, khi có được tri thức thông thái trong mọi lĩnh vực, mới có thể chế tạo ra các loại ma pháp tài liệu cũng như đạo cụ của các hệ khác nhau. Mà theo ý nghĩa thông thường, một ma pháp sư luyện kim thuật đúng tiêu chuẩn, đều là chuyên gia tinh thông vài hệ ma pháp, chí ít đối với tác dụng cùng đặc tính của ma pháp tài liệu mười phần tinh thông. Cho nên môn ma pháp này cực kỳ khó học, cho tới hiện nay, nghe nói trên đại lục, ma pháp sư tu luyên môn này ngày càng ít. Quan trọng là, luyện kim thuật pháp sư, đều tốn thời gian để nghiên cứu tất cả ma pháp các hệ, bản thân mình thì không có kỷ năng chiến đấu hùng mạnh, hơn nữa, nếu như không luyện tới trình độ ma pháp cao thâm, thì cũng không có cách nào chế tạo ra những trang bị ma pháp hùng mạnh. Chỉ là muốn học hết tất cả lý luận của các hệ ma pháp, thì cần hao tốn tinh lực hầu như cả đời của một ma pháp sư bình thường, còn muốn tinh thông thì không phải chuyện dễ dàng, trừ phi là thiên phú kinh người, nếu không thì tuyệt đối không có khả năng tu luyện cao thâm. Quan trọng nhất là, dù cho ngươi chịu đựng được sự tịch mịch, chịu nổ lực nghiên cứu luyện kim thuật, nhưng trừ phi ngươi luyện tới cấp bậc cao, bằng không luyện kim thuật của ngươi căn bản cũng không thể hiện được giá trị-- luyện kim thuật sư mà không làm ra được ma pháp đạo cụ cường lực, tối đa chỉ có thể là một học giả uyên bác tinh thông lý luận của các hệ ma pháp mà thôi. Hiện tại ở trên đại lục, luyện kim thuật pháp sư ngày càng ít, bởi vì môn ma pháp này quá không thực dụng, đầu tư nhiều thời gian, mà thu hoạch thành quả lại ít. Nghe nói, hiện tại chỉ có mấy vị luyện kim thuật đạo sư là đang ở trong vương thành giáo hội tổng bộ, nhưng dù bọn họ là luyện kim thuật pháp sư thế nhưng không có sức chiến đấu hùng mạnh, nên chỉ có thể ở lại giáo hội tổng bộ, làm công tác giáo dục bồi dưỡng ma pháp học đồ đệ tử. Trước mắt, trên đại lục có rất ít luyện kim thuật ma pháp sư, tối đa cũng chỉ có thể gia trì ma pháp lên một ít vũ khí thông thường, chế tao một ít cấp thấp vũ khí cùng trang bị ma pháp, chế tạo một ít ma pháp quyển trục có uy lực hữu hạn, thế nhưng những thứ này đối với một vị chân chính ma pháp sư mà nói, giá trị sử dụng trong thực tế không lớn. Hơn nữa mấy cái vũ khí cùng trang bị được gia trì phép thuật này, thường thường giá cả mắc kinh người, trừ phi là kẻ có tiền, võ sĩ phổ thông đại bộ phận là không thể mua nổi." Hạ Á nhìn A Đạt đang chậm rãi nói, không khỏi ngây người, vô thức hỏi lại: "Như vậy, luyện kim thuật ma pháp sư, chẳng phải là không có tiền đồ? Chẳng lẽ vẫn còn người học môn ma pháp này?" A Đạt dùng một loại nhãn thần "ngươi là đồ ngu" trừng mắt liếc Hạ Á: "Tiền đồ nhất định là có, luyện kim thuật pháp sư nếu như chân chính có thể đạt tới cấp bậc đại sư, là có thể làm ra ma pháp vũ khí hùng mạnh uy lực kinh khủng. Nhưng... đây chỉ giống như là hoa trong gương, trăng trong nước ... Thật giống như ** của xử nữ (1), tất cả mọi người đều biết nó tồn tại, thế nhưng cũng rất ít người có thể chân chính nhìn thấy..." Những lời này làm cho kẻ đáng thương đang ở bên cạnh đỏ mặt lên. (1) Chổ này tác giả hoặc là trang đăng truyện nó để ** nên ta cũng để ** . Để phục vụ các bạn "đầu óc trong sáng" ta cho một gợi ý : đây là thứ để xác định con gái là xử nữ. PS : mấy chương câu giờ như thế này ta sẽ cố đốt cho qua nhanh