Liệp quốc
Chương 158 : Dế nhũi phá sản
Đối với những người này, Hạ Á theo bản năng cảm giác được bọn họ không phải là loại người dễ bị trêu chọc, hắn cũng không muốn quan hệ cùng đám người Junker, không kiêu ngạo không siểm nịnh nói: "Junker đại nhân, không biết ngài tới chơi..."
Junker cũng không vào cổng, hắn đứng ở ngoài đường, nhìn thái độ lãnh đạm của Hạ Á, thần sắc của hắn cũng lạnh lùng, hắn vốn chính là thủ lĩnh ám dạ ngự lâm, là tử sĩ trung thành của hoàng đế, theo lệ cũ thì không được kết giao với bất kỳ thần tử nào, chỉ có thể duy trì thái độ lạnh lùng đối với bất kỳ đại thần quyền quý mới có thể bảo trì được tín nhiệm của hoàng đế. Cho nên Junker chỉ hướng về Hạ Á giật đầu đơn giản, liền sau đó hắn khoát tay, hai người tùy tùng ở phía sau liền đem vài cái rương lớn nhỏ khác nhau từ trong xe ngựa ven đường đặt xuống trước cổng.
"Nam tước đại nhân, phụng mệnh bệ hạ, ta đem vài thứ đến cho ngài, đây đều là vài món đồ tự tay ta lựa chọn trong kho vũ khí hoàng cung, nếu như ngài không thích, cũng có thể phái người mang đến chỗ ta để thay đổi."
Giọng nói của hắn rất bình thản, thái độ như vừa giải quyết xong một nhiệm vụ. Nói xong, hắn phảng phất cũng không đợi Hạ Á nói thêm lời nào, giống như không muốn đợi lâu, chấp chấp tay, liền mang theo tùy tùng lên xe ngựa rời đi.
Nhìn trên mặt đất trước cổng là vài cái rương lớn nhỏ khác nhau, Hạ Á sửng sốt một chút, mới nhớ tới lần trước bản thân hiến tặng một mảnh vải rồng, hoàng đế đã hứa ban vũ khí cùng trang bị cho bản thân.
Hắn cũng không lưu tâm, tùy ý cùng mọi người mang mấy cái rương vào trong nhà, hắn vừa nâng thử một rương liền cảm giác được mấy cái rương này nặng một cách dị thường!
Đóng cổng biệt thự, Shaerba cùng Katuo còn có Afuleika cũng đã sớm tập trung, mọi người cùng nhau mở mấy cái rương, cũng đều muốn biết trang bị mà hoàng đế ban tặng rốt cục là tốt tới mức nào, chờ đến lúc mở ra vài cái rương, mọi người trong nhà không khỏi hít vào một ngụm khí lạnh !
Katuo đã từng trải qua một thời gian làm quan quân hậu cần, lúc này hắn ngẩng đầu nhìn Hạ Á một chút, nhịn không được cười nói: "Hạ Á, lần này ngươi phát tài rồi ! Mấy thứ này, vài cái trước đây ta cũng chỉ nghe nói qua còn chưa tận mắt thấy qua ! Mẹ nó, mấy thứ trong kho vũ khí của hoàng cung quả nhiên đều là đồ tốt!"
Thái độ của tên gia hỏa Junker tuy rằng lạnh lùng, thế nhưng đối với những việc mà hoàng đế giao phó, hắn đều thực sự rất tận tâm, lựa chọn vài món từ trong kho vũ khí cấp cho Hạ Á, cũng đều là thứ tốt hàng thật giá thật, một điểm cũng không có tiết kiệm theo lệnh của hoàng đế.
Đây là một bộ đầy đủ vũ khí dài ngắn, giáp người cùng giáp ngựa! Mà Junker cũng không biết Hạ Á quen dùng loại binh khí nào, cho nên trong số các loại vũ khí dài ngắn, hắn liền thẳng thắng lấy ra mỗi thứ một cái !
Binh khí ngắn có ba loại, đầu tiên là một thanh bạch ngân thập tự kiếm, đương nhiên không thể là loại của các võ sĩ thường dùng hay xuất hiện trên thị trường, tuy rằng không ít võ sĩ trong đế quốc thích dùng loại trường kiếm đầy hoa lệ và rất có khí thế này, thế nhưng đại đa số đều là hàng nhái. Mà chân chính bạch ngân thập tự trường kiếm, chính là vũ khí đặc chế của thánh điện kỵ sĩ đoàn trong truyền thuyết, trực thuộc giáo hội vào mấy trăm năm trước !
Chân chính thánh điện kỵ sĩ đoàn trực thuộc giáo hội, chính là một đám kỵ sĩ tín ngưỡng ngoan đạo khổ tu với lực lượng hùng mạnh, chuyên môn phụ trách bảo vệ sự vinh quang của giáo hội. Thuật lại rằng chi kỵ sĩ đoàn này đã thành lập trước thời khai quốc, dưới sự chèn ép của hoàng quyền, quy mô của chi kỵ sĩ đoàn này cũng không lớn, tổng số thành viên cũng chưa từng vượt quá 50 người, thế nhưng 50 người kỵ sĩ này đều là cao thủ thực lực siêu quần. Thời kỳ đầu trước khi khai quốc, bọn họ cũng đã từng giúp đế quốc lập nhiều chiến công, hiển hách một thời, thế nhưng từ sau khi lập quốc, thần quyền cùng hoàng quyền trải qua vô số lần đấu tranh, cuối cùng giáo hội dần dần bị hoàng quyền chèn ép, thánh điện kỵ sĩ đoàn cũng từ từ bị suy thoái.
Trong truyền thuyết, thành viên của thánh điện kỵ sĩ đoàn, vũ khí mà bọn họ sử dụng chính là bạch ngân thập tự trường kiếm, tạo hình rất hoa lệ hơn nữa rất thích hợp cho chiến đấu cự ly gần.
Quan trọng nhất là, chân chính bạch ngân thập tự trường kiếm, trên chuôi kiếm không có khảm bạc bình thường như các trường kiếm phổ thông, mà là -- bí ngân! ! (DG: bí - bí mật, ngân - bạc, bí ngân là loại bạc do tác giả tạo nên)
Đây là một loại kim loại hiếm có thể gia trì ma pháp thuộc tính!
Các thập tự trường kiếm phổ thông lưu hành trên thị trường, bất quá chỉ là phỏng chế của các võ sĩ bình thường ngưỡng mộ thần thánh kỵ sĩ, ước ao có thể sử dụng thập tự trường kiếm đầy uy lực uy vũ. Về sau còn trở thành một trào lưu, trong các cửa hàng vũ khí to nhỏ, đều có trường kiếm phỏng chế.
Nhưng chân chính bạch ngân thập tự kiếm, cũng chỉ có trong kho vũ khí của giáo hội cùng hoàng thất ! Bởi vì kiếm còn có thể dễ phỏng chế, thế nhưng bí ngân thì không dễ tìm!
Dù sao Afuleika cũng xuất thân là võ sĩ, nhìn thấy thanh kiếm này hai mắt liền sáng lên, cầm thanh kiếm lên nhìn một hồi lâu, mới thở dài: "Mẹ nó, rốt cục hôm nay cũng thấy được hàng thật ! Thân kiếm làm bằng thép tinh chất chui rèn hơn trăm lần, lưỡi kiếm dùng công nghệ túy hỏa (DG : Lửa tinh chất? Lửa lớn, lửa bự, lửa to, ta không rành rèn đúc), tốt hơn xa so với loại hàng nhái thường hay thấy trên thị trường."
Nói xong, hắn rút bội kiếm bên hông ra, mỗi tay cầm một kiếm, dùng sức chém mạnh hai kiếm vào nhau! Keng một tiếng, trên thân bội kiếm của hắn nhất thời xuất hiện một lỗ hỏng ! Afuleika ném thanh kiếm của bản thân xuống đất, cầm bạch ngân thập tự kiếm nhìn kỹ một chút, xúc động nói: "Quả nhiên sắc bén! Chuôi kiếm đúng là được khảm bí ngân! Nếu như có thể tìm được ma pháp sư gia trì một ít ma pháp, như vậy thanh kiếm này sẽ trở thành vũ khí có thuộc tính ma pháp ! Trong lúc đối địch, uy lực sẽ tăng lên gấp bội a."
Sau đó Afuleika giải thích tỉ mỉ một chút: "Một vài ma pháp gia trì giản đơn như là gia trì lực lượng, hoặc là gia trì mẫn tiệp, thế nhưng có thứ tốt như là bí ngân, thì càng có thể gia trì một ít ma pháp phức tạp, thậm chí có thể gia trì một ít phong hệ ma pháp hoặc hỏa hệ ma pháp! Lúc ta còn trẻ đã từng thấy qua một vị chân chính thánh điện kỵ sĩ bên trong giáo hội, hắn chém ra một kiếm, trên lưỡi kiếm còn xuất hiện một ngọn lửa ! Có lẽ đó chính là tác dụng của việc gia trì ma pháp hỏa hệ đây."
Hạ Á cười ha ha: "Ta không thích dùng kiếm, thanh kiếm này, ta cho ngươi ."
Afuleika sửng sốt, mắt thấy sắc mặt của Hạ Á rất chân thành, rõ ràng là không nói đùa, nhất thời hắn vui mừng đan xen kinh ngạc: "Đại nhân!"
"Bất quá chỉ là một thanh kiếm mà thôi, ta có thói quen dùng hỏa xoa của ta, mà Shaerba cùng Katuo đều xuất thân là kỵ binh, bộ chiến không rành, vũ kỹ cũng không bằng ngươi, hiện tại những người bên cạnh ta, cũng chỉ có ngươi là xuất thân võ sĩ chính thống, kiếm này cho ngươi, coi như là vật tẫn kỳ dụng." (DG : vật tẫn kỳ dụng - giao vật cho người có thể sử dụng)
Afuleika mừng rỡ, hắn hướng về Hạ Á khom mình hành lễ: "Đa tạ đại nhân ban thưởng kiếm!"
Trong lòng hắn vui mừng khôn xiết, coi như là một thanh bạch ngân thập tự trường kiếm hàng nhái ( tỷ như thanh thập tự kiếm của thủ lĩnh võ sĩ đoàn rắn bạc Philip), giá trị ở trên thị trường chí ít cũng mấy nghìn kim tệ. Mà một thanh chính phẩm, giá trị đương nhiên phải gấp mấy lần!
Ngoài ra trong số ba loại vũ khí ngắn còn có một thanh mã đao, cũng là dùng tinh cương rèn thành, bất quá thân đao hơi hẹp dài một tý, cầm trong tay có chút nhẹ, Hạ Á nhìn thoáng qua, liền dứt khoát đưa cho Katuo -- Trong mấy người bên cạnh dế nhũi, Shaerba có khí lực lớn, mà vũ kỹ của Katuo thuộc về nhẹ nhàng cùng kỹ xảo, loại mã đao nhẹ này, rất thích hợp cho hắn sử dụng.
Về phần Shaerba, trong ba loại vũ khí ngắn còn một món cuối cùng chính là một thanh trọng kiếm hai lưỡi cầm hai tay, trọng lượng có hơn 20 cân, rất thích hợp cho loại mình người sức trâu như Shaerba sử dụng.
Mã đao cùng trọng kiếm hai tay tuy rằng không được khảm bí ngân như bạch ngân thập tự kiếm, thế nhưng phẩm chất cũng là hàng tinh xảo thượng đẳng, nếu là trong quân đội, chỉ sợ cũng chỉ có cao đẳng quan quân cấp tướng mới có tư cách sử dụng loại vũ khí như vậy.
Ngoại trừ binh khí ngắn, còn có binh khí dài sử dụng trên ngựa, Junker cũng chọn ra ba loại, đầu tiên là một thanh thập tự chiến thương, nhìn tạo hình của chiến thương, khiến cho Hạ Á không tự chủ được liền liên tưởng đến chiến thương màu đen trong tay Heisiting, thế nhưng hình dáng của thanh chiến thương này, so với chiến thương đen thui của Heisiting thì còn hoa lệ hơn nhiều lắm.
Đầu thương hình thập tự, mũi nhọn của thương cũng có hình thập tự, có thể gia tăng sát thương khi đâm, mà thân thương còn phủ một lớp sắt làm tăng thêm trọng lượng của thương, cũng không biết thân thương này dùng kim loại gì tạo thành, cứng rắn nhưng vẫn đủ mềm dẻo, Hạ Á tuy rằng không biết vũ kỹ sử dụng thương, thế nhưng liếc mắt cũng nhận ra, muốn sử dụng loại chiến thương này, người sử dụng phải có vũ kỹ cương nhu điều hòa, mới có thể phát huy hoàn toàn uy lực của thương.
Hắn thử một chút, hai tay nắm lấy hai đầu thương, hai tay dùng sức gập lại, thậm chí còn gia tăng thêm lực lượng của phi hồng sát khí, hầu như đem chiến trương uốn cong thành một cái trường cung! Mà sau đó hắn buông một tay, nhất thời mũi thương hô một tiếng bay vút ra! Dưới lực đàn hồi cực mạnh, mũi thương nện thẳng vào mặt đất, liền đập tan một khối đá vuông nằm trên mặt đất thành bốn năm mảnh! Mà thân thương sau khi đàn hồi cũng trở lại hình dáng ban đầu, không hề bị cong dù chỉ một chút !
"Đồ tốt !" Hạ Á khen một một câu, nhưng sau đó hắn nhìn ba người ở bên cạnh, Shaerba cùng Katuo tuy rằng là xuất thân kỵ binh, thế nhưng dù sao vũ kỹ vẫn còn hơi kém, mà Afuleika là xuất thân võ sĩ, cưỡi ngựa chiến đấu cũng không phải sở trường của hắn, một thanh chiến thương tốt như thế này, ba người đều không thể sử dụng được.
Về phần bản thân Hạ Á, xưa nay hắn chỉ thích các vũ khí hạng nặng như chiến phủ hay lăng chùy.
"Trước hết cứ cất giữ." Hạ Á thở dài: "Ta nghe nói chó điên Green là cao thủ sử dụng thương, sau này sẽ đưa cho hắn."
Ngoài ra còn có hai loại vũ khí dài sử dụng trên ngựa, một thanh phủ thương cùng một thanh lăng chùy hạng nặng.
Cán thương của phủ thương có mạ một lớp kim loại màu vàng, ánh vàng lấp lánh, mà lưỡi phủ thương là tinh cương màu trắng, mũi thương dùng sắt pha chung với thép, Hạ Á suy nghĩ một chút, liền dứt khoát đưa cho Katuo.
Còn về phần lăng chùy, thì cho Shaerba. Thân chùy làm bằng thép tinh luyện, trên thân chùy còn có 360 mũi đinh! Trọng lượng đạt hơn vài chục cân, ngay cả loại đại lực sĩ như Shaerba lúc huy vũ cũng có chút cực lực-- Vũ kỹ của Shaerba còn chưa đạt tới cấp độ phát ra đấu khí, bất quá chờ tới lúc hắn đột phá cấp bốn, thanh lăng trùy hạng nặng này sẽ là vũ khí phù hợp nhất đối với hắn .
Vũ khí dài ngắn đều không có thứ gì thích hợp cho Hạ Á, trong lòng dế nhũi không khỏi có chút thất vọng, bất quá mở ra chiếc rương tiếp theo, rốt cục cũng khiến cho Hạ Á mừng rỡ reo lên!
"Là một bộ Khâu Sơn Khải ! !" Katuo là người đầu tiên nhận ra.
Đế quốc Byzantine lấy kỵ binh mà nổi danh, tuy rằng tố chất của từng binh sĩ không cách nào bằng các cuồng chiến sĩ của người Odin ở phương bắc, thế nhưng binh sĩ Byzantine lại hơn hẳn về mặt trang bị. Nhất là trang bị của kỵ binh lại càng là có một không hai trên đại lục.
Thông thường mà nói, áo giáp do Byzantine chế tạo đều là thứ tốt nhất trên đại lục. Trong quân đội đế quốc, trang bị phòng ngự được chia làm vài cái đẳng cấp: kỵ binh phổ thông đều giống nhau không được trang bị giáp sắt, mà lấy giáp da cùng giáp vải làm trang bị chính, thỉnh thoảng để gia tăng lực phòng ngự, từ trên cơ sở là giáp da, sẽ gia cố thêm vài miếng sắt ở nhưng nơi yếu hại, rốt cục trở thành giáp sắt nhẹ nhàng và phòng ngự yếu nhất . Mà giáp sắt chân chính, chỉ có cấp độ đội trưởng trở lên mới có thể được phân phối, cũng chỉ là giáp da cơ bản được gia cố thêm hai miếng giáp ngực cùng giáp lưng, còn có hai miếng lót vai và giáp tay, loại này là giáp sắt cơ bản nhất dành cho cấp độ đội trưởng.
Nói cách khác, loại giáp sắt này dùng cho sĩ quan cấp thấp, bởi vì ngoại hình tương đối nhạt nhẽo, mà đại đa số đều là màu đen, cho nên được gọi là "hắc bình giáp". (GD: Giáp đen bình thường)
Bắt đầu từ cấp tiểu đoàn, rốt cuộc cũng được xem như là sĩ quan trung cấp. Áo giáp vẫn dựa trên tiêu chuẩn "hắc bình giáp", thế nhưng lại gia cố thêm vài miếng sắt các vị trí yếu hại, hơn nữa để tăng mạnh lực phòng ngự, những miếng sắt cũng không còn tạo hình là một miếng lớn, mà là dùng một ít công nghệ cao cấp tạo thành nhiều mảnh sắt nhỏ như vảy cá hợp lại. Bởi vì bản thân giáp vẫn màu đen, mà các bộ phận yếu hại lại có các vảy màu trắng, tạo hình hiện rõ một ít văn lộ đen trắng, cho nên giáp sắt này gọi là "văn giáp". (DG : văn là hoa văn, vân, vằn)
Mà cao cấp hơn, chính là cấp trung đoàn của các binh đoàn chủ lực, hoặc là các tướng lĩnh phòng giữ địa phương ở tuyến sau, hay các tướng lĩnh chỉ huy một phương vân...vân.... Tới rồi cấp độ này, rốt cuộc chỉ bước thêm một cấp là có thể tiến vào tướng lĩnh cao cấp, từ cấp độ này giáp trụ bắt đầu được đặc chế, cũng không còn dùng chất liệu là sắt. Vô luận là phẩm chất hay chất liệu đều là nhất đẳng, cùng lúc trong tạo hình cũng đã thay đổi, sử dụng rất nhiều công nghệ cao, do sĩ quan từ cấp độ trung đoàn rất ít khi phải chiến đấu ở tuyến đầu, cho nên cũng không còn sử dụng công nghệ tạo giáp liền mảnh-- giáp liền mảnh chỉ thích hợp cho phòng ngự vũ khí từ chính diện, mà sĩ quan cao cấp không cần phải chính diện giao chiến, cho nên lúc này tạo hình cho giáp trụ cũng chỉ chuyên dùng cho phòng ngự tiễn là việc chính, lân giáp hình vảy cá được cho rằng có lực phòng ngự tốt nhất đối với các loại vũ khí xuyên phá như tiễn, vì thế toàn giáp trụ của cấp trung đoàn đều được tạo hình là những miếng thép hình vảy cá nhỏ, bởi vì các mảnh thép có màu trắng sáng, cho nên giáp trụ này được gọi là "minh quang giáp".
Tới đây, lại lần nữa xuất hiện một phân giới.
Nói như vầy, trong quân đội Byzantine, gặp phải một quan quân, cho dù không nhìn thấy huy chương quân hàm của đối phương, nhưng chỉ cần nhìn áo giáp trên người của đối phương, là đại lược có thể ước đoán ra cấp vụ của đối phương cao hay thấp.
Nếu như thấy một người toàn thân giáp sắt màu đen, như vậy hơn phân nửa đối phương chỉ là cấp độ đội trưởng.
Mà nếu như nhìn thấy đối phương mặc một thân là giáp thép màu trắng, như vậy đối phương phải là sĩ quan cấp trung đoàn hoặc tướng lĩnh cao cấp.
Lúc trước Hạ Á trên đường đi từ biên cương về đế đô, quan viên dọc theo đường đi đều tỏ ra khách khách khí khí đối với hắn, chỉ là bởi vì hắn mặc một thân giáp thép màu trắng trong quân đội. Đây cũng là một cách tượng trưng cho thân phận.
Tới rồi "minh quang giáp ", coi như đã là giáp trụ tốt nhất dành các sĩ quan cao cấp bình thường của đế quốc.
Mà tiếp tục lên thêm một cấp, vậy chính là đã vào cấp tướng. Có thể đơn độc chỉ huy một binh đoàn tác chiến, đảm nhiệm chức vị tướng quân thực quyền của đế quốc.
Ở cấp độ này, áo giáp càng thể hiện ra trình độ cao cấp của công nghệ quân sự đế quốc Byzantine.
Giáp liền mảnh chỉ thích hợp chống lại chính diện chém đập, mà giáp vảy cá tương đối chỉ phòng ngự các công kích xuyên phá như tiễn. Nhưng tới rồi cấp tướng, đối với áo giáp đều phải yêu cầu rất cao về mặt phòng ngự cho dù là cận chiến hoặc là bắn từ xa.
Cho nên, tới cấp độ này, áo giáp hoàn toàn từ bỏ tạo hình giáp liền mảnh cũng như giáp vảy cá, mà càng nhiều là tạo hình "tỏa giáp". (DG: giáp xích, ta quạo rồi nha, giáp chi mà lắm thế)
Loại giáp trụ này lấy thép mềm thượng đẳng làm phẩm chất chính yếu, loại thép mềm này so với thép miếng thông thường thì cứng rắn hơn nhiều, nhưng lại còn mang tính mềm dẻo, khiến cho các võ tướng khi mặc giáp trụ sẽ không cảm thấy thân mình trở nên cứng nhắc hay cồng kềnh, trong lúc chiến đấu cũng sẽ không hạn chế vũ kỹ cao siêu của bản thân. Cùng lúc từng miếng từng miếng thép mềm rất nhỏ giống như được đinh chặt vào nhau, một tầng xích với một tầng, cho dù gặp phải chính diện đâm chém, cũng có thể đem lực lượng va chạm truyền theo các vòng xích tản ra xung quanh, diện tích thụ thương mở rộng, giảm thấp thương tổn. Cùng lúc rất nhiều miếng thép mềm xích với nhau, tao thành vô số các kẽ rất nhỏ, đối với cung tiễn của đối phương cũng có lực phòng ngự rất mạnh.
Giáp trụ tới rồi cấp độ này, sẽ không được gọi là "Giáp", mà được gọi là "Khải" . (GD: tới đây ta chịu, hết phân biệt được nữa rồi, nói chung Giáp theo ta biết là các loại giáp sắt hạng nặng, mà Khải thì cũng là giáp sắt nhưng tinh chế cho nó nhẹ đi)
Dùng thép mềm làm thành giáp chuyên dùng cho tướng lĩnh cao cấp, còn được gọi là "Khâu Sơn Khải".
Nghe đâu cái tên của loại giáp này chính là lấy tên của một chế tạo giáp sư gọi là "Khâu Sơn" đã phát minh ra loại giáp này.
Có thể nói, người mặc Khâu Sơn Khải, đều là nhân vật nắm giữ thực quyền cao trong quân đội, không phải tướng lĩnh chỉ huy một binh đoàn, thì cũng là thống lĩnh cao tầng trong quân đội.
Lần này Hạ Á trên đường đi về đế đô, chính thị mặc trên người một bộ "Khâu Sơn Khải" làm từ thép mềm, mặc bộ giáp này vào chính thị tượng trưng cho thân phận tướng quân!
Thế nhưng Khâu Sơn Khải đương nhiên cũng còn có phân chia đẳng cấp. Bộ giáp trước đây của Hạ Á, bất quá chỉ là trang bị cơ bản vơ vét được từ trong chiến khu quân bộ, mà người mặc Khâu Sơn Khải, phi phú tức quý (không giàu thì cũng quý), trên cơ sở của Khâu Sơn Khải, lại làm ra một ít cải tiến cùng hoàn thiện, gia tăng mạnh lực phòng ngự.
Tỷ như bộ Khâu Sơn Khải đang nằm trong rương trước mặt, tuy rằng vẫn chế tác theo phong cách tỏa giáp chất liệu cũng là thép mềm, thế nhưng lại làm thêm một vài cải tiến.
Tỷ như tại vị trí ngực của giáp, xung quanh viền ngực còn mạ thêm một lớp bạc, mà nhìn kỹ lớp bạc nọ, rõ ràng chính là bột bí ngân ! Mà bên trong giáp trụ còn đệm thêm một tầng da tê giác trắng thượng đẳng! Bởi vì giáp trụ là do kim loại rèn thành, cho nên các chỗ mối nối thường hay xuất hiện các kẽ nhỏ, như thế cũng sẽ xuất hiện yếu điểm cho địch nhân khai thác! Có lớp da tê giác trắng lót bên trong giáp trụ, liền đem các kẽ nhỏ này che lại. Trọng lượng không tăng thêm bao nhiêu, thế nhưng lực phòng ngự lại gia tăng thêm hai thành.
Hơn nữa, thép mềm dùng chế tạo cũng không giống những bộ Khâu Sơn Khải bình thường, ánh kim loại trên bộ giáp này sáng hơn nhiều, so với Khâu Sơn Khải thông thường, bộ giáp trước mặt mơ hồ còn tỏa sáng hơn không ít, màu sắc của nó cũng sáng như là màu sắc trên lưỡi kiếm bạch ngân thập tự trường kiếm ! Trong ánh sáng còn mang theo một cổ sắc bén lành lạnh!
"Trời ạ..." Afuleika nhìn kỹ một hồi lâu, mới thở dài một hơi: "Loại thép mềm này chỉ sợ cũng dùng công nghệ túy hỏa rèn thành ! Công nghệ này phi thường khó, chỉ thường dùng một chút lên lưỡi vũ khí nhằm gia tăng độ sắc bén cùng độ cứng trên lưỡi vũ khí. Hiện tại lại dùng lên một bộ áo giáp lớn như vậy... Cái này tiêu hao không ít tiền của a!"
Hạ Á cầm bộ giáp lên, sau đó nhịn không được mặc thử vào người, tên Junker kia có vẻ cực kỳ tỉ mỉ, bộ giáp này rõ ràng căn cứ theo thể hình của Hạ Á mà sửa đổi, hắn mặc giáp vào, liền cảm giác được bộ giáp cực kỳ vừa người.
Hạ Á vốn đối với các loại áo giáp hắn cũng không bận tâm, bởi vì dù sao hắn cũng có vảy rồng hộ thân, còn có máu rồng cường hóa thân thể, lực lượng phòng ngự của hắn đã đủ cường hãn, thế nhưng khi hắn mặc bộ "Khâu Sơn Khải" này lên người, nhất thời sát khí đằng đằng, cả người oai hùng ! Ba người ở bên cạnh nhịn không được cùng lúc hoan hô một tiếng.
Shaerba nhịn không được thở dài: "Mẹ nó, bộ giáp trụ này giống như trời sinh đã định sẵn là sẽ dành cho ngươi!"
Afuleika ở bên cạnh bỗng nhiên nghĩ ra một ý, hét lớn : "Đại nhân! Xem kiếm!"
Nói xong, hắn vung bạch ngân thập tự trường kiếm ở trong tay, hướng về cánh tay của Hạ Á chém xuống!
Hạ Á mỉm cười, giơ tay lên đón đỡ...
Keng! !
Lưỡi bạch ngân thập tự trường kiếm chém vào giáp bảo vệ tay của Khâu Sơn Khải, nhất thời phát sinh một chùm tia lửa ! Thân kiếm bị tính đàn hồi của giáp trụ nhẹ nhàng đẩy ra ! Hạ Á cúi đầu nhìn lại, giáp bảo vệ tay không hề có chút rạn nứt, chỉ là xuất hiện một vết tích màu bạc, hắn đưa tay dùng sức lau một cái, vết tích liền biến mất!
Tuy rằng một kiếm của Afuleika cũng không có xuất toàn lực, thế nhưng hắn đang cầm bạch ngân thập tự trường kiếm a! Một lần thử này, nhất thời khiến cho mọi người cảm thụ được uy lực của Khâu Sơn Khải !
Katuo thở dài: "Trong truyền thuyết, năm đó công tước Minasi còn trẻ chinh chiến trên sa trường, bệ hạ đã từng ban tặng cho hắn một bộ Khâu Sơn Khải bí chế của hoàng cung, bộ giáp nọ đao thương bất nhập, cung tiễn nan thấu, coi như là sử dụng đấu khí cũng không dễ dàng chém đứt... công tước Minasi trở thành đệ nhất danh tướng của đế quốc lúc bấy giờ, chinh chiến liên miên, kiện áo giáp nọ cũng nhiều lần bảo vệ tính mạng của hắn... Ngày hôm nay xem ra, Hạ Á nhà ngươi đạt được bộ Khâu Sơn Khải này, chưa hẳn là thua kém so với bộ giáp của công tước Minasi năm đó!"
Katuo nói xong, Afuleika ở bên cạnh cũng tiếp lời : "Không sai ! Bộ giáp này ở vị trí trước ngực còn khảm bột bí ngân ! Có lẽ là cần phải tìm ma pháp sư giúp đỡ gia trì ma pháp ! Đến lúc đó uy lực của bộ giáp này mới có thể hoàn toàn biểu lộ ra !"
Trong lòng Hạ Á rất sảng khoái, cười ha ha, cũng có chút đắc ý.
Bộ giáp này đúng là làm cho hắn thỏa mãn, mặc bộ giáp đi qua đi lại trong sân nhiều lần, còn rút hỏa xoa thi triển toàn bộ vũ kỹ phá sát thiên quân một lần, cũng không hề cảm thấy trở ngại, hiển nhiên các khớp của bộ giáp đều đã được trải qua một lần xử lý đặc thù.
※※※
Đạt được nhiều thứ tốt như vậy, Hạ Á đương nhiên là vui vẻ trong lòng, mà tới buổi tối cùng ngày, gia tộc của công tước Minasi lại lần nữa phái người tới.
Người tới lần này không phải là thiếu gia Roddy giả dạng xa phu, mà là vài tên người hầu trong gia tộc Minasi, bọn người hầu này cũng không nói gì, mà là trực tiếp giao cho Hạ Á một đống chìa khóa cùng giấy tờ đất đai nhà cửa các loại, sau đó cũng không nói tiếng nào trực tiếp rời đi.
Trong lòng Hạ Á hiểu rất rõ, đây là đúng theo lời nói của Kaweixier, công tước Minasi đã đem tòa trang viên của gia tộc hoa tu-líp trả lại cho hắn.
Tuy rằng sự tình của gia tộc hoa tu-líp để lại trong lòng hắn một chút kiêng kỵ, thế nhưng vô duyên vô cớ lại đạt được một tòa nhà lớn, coi như là thu hoạch ngoài ý muốn đi.
Về phần câu hỏi của mọi người xung quanh, vì sao công tước Minasi bỗng nhiên mang tới trước cửa nhà một phần hậu lễ lớn như vậy, Hạ Á đương nhiên sẽ không nói thật, hắn chỉ cười ha ha, sau đó cố ý làm mặt dày nói: "Có lẽ công tước đại nhân nhìn thấy ông đây tuổi trẻ tài cao, tiền đồ vô lượng, muốn nhận ông đây làm con rể, cho nên mới đem quà cưới tới trước cửa !?"
Đối với câu trả lời này của Hạ Á, mấy đồng bạn của hắn đương nhiên đều cười một trận, bất quá nhìn thấy Hạ Á được đệ nhất trọng thần của đế quốc coi trong, trong lòng đám đồng bạn đều mừng rỡ. Lúc này Hạ Á đã là hạch tâm của mọi người, mọi người sau này rốt cục cũng là thuộc hạ đi theo bên cạnh Hạ Á, hắn được công tước Minasi coi trọng, như vậy tiền đồ sau này của mọi người xem như là có thể bảo đảm.
Hạ Á là một người có rất ít lòng nhẫn nại, vừa có được tòa nhà, ngay ngày hôm sau hắn cũng đã dẫn mọi người tới đó một lần, tuy rằng hắn không mang mọi người tới mật thất bí ẩn kia, thế nhưng một tòa trang viên to lớn nằm ở trên một ngọn đồi, tuy rằng có chút cổ xưa rách nát, thế nhưng một tòa kiến trúc rộng rãi, vẫn như cũ đủ khiến cho mọi người phải há to miệng.
Vẻ mặt của dế nhũi vô cùng đắc ý, quyết định trở về chi tiêu ăn mừng một phen, nhưng đợi tới buổi tối tính toán kỹ lại, dế nhũi liền trợn tròn mắt!
"Làm, làm sao có khả năng?"
Dế nhũi trừng to tròng mắt: "Nhận được một tòa trang viên lớn như vậy, nhưng trái lại ta rất nhanh sẽ bị phá sản ? !"
Truyện khác cùng thể loại
531 chương
33 chương
148 chương
66 chương
541 chương
1541 chương
386 chương
115 chương
124 chương