Lão công là zombie vương
Chương 88 : ♦ Chương 88
CHƯƠNG 88: ZOMBIE XUẤT HIỆN
Edit: Lan Anh
Nghe thấy lời của Kim Ngọc, vốn Lê Tử còn đang vui vẻ liền dừng bước, bước đến bên cạnh Kim Ngọc, mắt nhìn chằm chằm vào vết thương của hắn, nhịn không được mà hít vào một hơi, “Kim Ngọc, ngươi bị cái gì vậy? Chỉ có mấy con zombie mà cũng đánh không lại, còn chật vật như vậy?”
Kim Ngọc lần này vậy mà không mạnh miệng đáp lại, “Cho nên ngươi phải ráng mà tập luyện cho tốt.”
Lê Tử làm động tác im miệng, trên tay cũng bắt đầu ngưng tụ ánh sáng màu xanh lục, bao trùm cả người Kim Ngọc, thuật trị liệu của hệ thực vật lúc này đã thi triển ra toàn bộ.
Được cô chữa trị, Kim Ngọc cũng cảm giác được vết thương đang nhanh chóng khép lại.
Nhưng cuộc đời sinh không thể luyến, Lê Tử có chút nóng nảy, “Chỉ có chút vết thương nhỏ mà thôi, chỉ như vậy mà ngươi đã bị đánh bại rồi? Cái khí thế đối đầu với tên hỗn đản lúc trước đâu rồi?”
Nói đến lúc đó liền khiến sắc mặt Kim Ngọc biến hóa, qua một lúc lâu mới nhìn về phía Lê Tử, “Coi như ta có chết đi thì ngươi cũng nhất định phải tìm được hắn.”
“Dựa vào cái gì? Ta mặc kệ đấy.” Lê Tử trừng mắt, nhìn vết thương của Kim Ngọc, cô biết rõ tại sao Kim Ngọc lại nói như vậy, trong lòng không khỏi có chút nhoi nhói, nếu như Kim Ngọc biến thành zombie thì sau này cô phải làm sao đây?
Cô chỉ có một người anh là hắn a, khóe miệng của Lê Tử hơi dẩu lên, trong mắt cũng đã bắt đầu ngưng tụ nước, nhưng sau khi nhìn qua Lôi Nặc thì hai mắt cô liền sáng lên, nếu như biến thành zombie giống như Lôi Nặc thì không sao.
Nhưng, có khả năng sao?
Phải biết rằng nghị lực của Lôi Nặc là một phương diện không thể cầu, có thể vứt xa Kim Ngọc mấy con phố.
Cho nên nếu như thật sự Kim Ngọc bị lây bệnh thì chín mươi phần trăm sẽ trở thành mấy con zombie ngoài kia, cho nên trên mặt Lê Tử đã không nhịn được mà hiện lên sự lo lắng.
“Tên hỗn đản kia là ai?”
Lạc Dật nhìn Kim Ngọc đang hạ quyết tâm, cánh tay của Kim Ngọc hắn cũng đã nhìn qua, tự nhiên biết rõ tình hình lúc này có bao nhiêu nguy hiểm.
Hắn cũng không nói lời tâm tình, nhưng nếu như Kim Ngọc có tâm nguyện gì chưa thể hoàn thành, thì hắn cũng không ngại mà giúp Kim Ngọc hoàn thành nó.
Lê Tử hơi do dự một chút, còn Kim Ngọc lúc này cũng hiện ra vẻ thoải mái, ở chung với nhau đoạn thời gian này, hắn cũng đã hiểu rõ tính cách của mấy người Lạc Dật, còn nữa, hắn cũng không yên tâm khi Lê Tử ở một mình, nếu như có bọn họ hỗ trợ thì hắn cũng yên tâm phần nào.
Còn có một điều, nếu như hắn không nói thì cả đời này Lê Tử cũng sẽ không bao giờ nói.
“Tên hỗn đản kia ở Đế Đô, là người tạo ra phòng thí nghiệm nghiên cứu con người, tự xưng là Từ tiến sĩ.” Kim Ngọc nói xong hơi dừng lại một chút, nhìn trên mặt Lạc Dật có chút nghi hoặc, lúc này mới nói tiếp, “Từ tiến sĩ là người mà hai anh em chúng tôi phải bảo vệ, sau đó chúng tôi biết bí mật của hắn ta, cho nên bị...”
Lời phía sau, Kim Ngọc không thể nói nên lời.
“Bí mật gì?”
Chuyện này lại khiến Kim Ngọc do dự.
Nhưng nếu như không nói rõ ràng, thì dựa theo tính cách của Lê Tử thì em ấy sẽ tự mình đi tìm Từ tiến sĩ trả thù, chỉ có một mình em ấy chắc chắn sẽ không đánh lại, cho nên sau khi Kim Ngọc do dự thì cuối cùng cũng hạ quyết tâm.
“Bọn chúng nghiên cứu một hạng mục, đó là cải biến tuổi thọ của nhân loại.”
Lạc Dật nghiêm túc nhìn Kim Ngọc.
Mà Lôi Nặc đứng một bên sắc mặt cũng vô cùng khó coi, đặc biệt là khi nghe được ba chữ ‘Từ tiến sĩ’, cả người căng cứng như dây cung, tùy thời đều có thể bộc phát.
“Nói đến thí nghiệm sinh hóa này, tôi nghĩ mọi người cũng đã đoán được?” Kim Ngọc nhàn nhạt cười, qua một lúc lâu mới nói tiếp, “Không sai, xuất hiện zombie không phải do thiên tai, mà là do con người gây ra.”
Hoàng Lượng nhịn không được mà hít khí lạnh, mắng mấy tiếng “Mẹ nó!”, rồi lên tiếng: “Mấy thằng súc sinh đó bị điên rồi sao? Lại dám đi nghiên cứu zombie, bọn chúng có muốn chết cũng đừng có kéo người khác đi chịu tội thay...”
Kim Ngọc cười khẽ, có lẽ hắn cảm thấy tử vong đang tới gần, trước đây hắn giấu chuyện này trong lòng cũng cảm thấy vô cùng ngột ngạt, bây giờ mới dám thoải mái nói ra miệng.
“Mọi người có nhớ hai ba năm trước có thiên thạch rơi xuống không? Viên thiên thạch đó có một loại năng lượng kì lạ, nơi nó rơi xuống, những cư dân sống gần đó vốn bị bệnh nặng liền chậm rãi biến mất, cũng vì điểm đó mà viên thiên thạch đó trở thành đối tượng nghiên cứu của bọn chúng.”
“Mới đầu bọn chúng cảm nhận được có năng lượng dao động bên trong, bọn tiến sĩ vô cùng hưng phấn, hao tốn không ít tiền của vào nó, mà ngay lúc đó Từ tiến sĩ cũng nói, năng lượng bên trong viên thiên thạch này, chỉ cần điều chế được nó thì có thể khiến người ta trường sinh bất lão.”
“Nhưng cuối cùng năng lượng trong viên thiên thạch quá ít, không đủ để thỏa mãn bọn chúng, nên bọn chúng bắt đầu đặt tâm tư vào những viên thiên thạch ngoài vũ trụ.”
Mà chuyện này cũng bắt đầu cho bi kịch sau này, Kim Ngọc nhắm mắt lại, cả người đều lộ rõ sự cô đơn.
Lê Tử ngồi một bên cắn môi, bọn họ là thế gia võ học, những người giỏi nhất đều đi bảo vệ những nhân vật trọng yếu, cũng bởi vì nghiên cứu của bọn chúng mà cả gia tộc của họ chỉ còn hai người là họ, không, ngay cả bọn họ cũng xém chút nữa là chết rồi.
Đối với hai người Kim Ngọc và Lê Tử, ý nghĩa để sống là phải giết chết Từ tiến sĩ, cùng với đám người cùng nghiên cứu ra zombie kia, nếu như không phải tại bọn chúng, thì người nhà của họ, tộc nhân của họ sẽ không chết, thế giới này cũng không trở thành địa ngục như hiện tại.
“Tiến vào vũ trụ rồi sau đó thì sao?” Làm sao lại nói một nửa liền dừng rồi, khiến mọi người có chút không hiểu.
“Ở ngoài vũ trụ tìm được không ít thiên thạch, cho nên bọn chúng lần lượt mang nó về trái đất, nhưng thiên thạch được mang về lại có chút bất đồng với viên thiên thạch lúc trước rơi xuống trái đất, ngay cả nó không giống mà bọn chúng cũng không rõ.” Thân thể Kim Ngọc vô thức mà run lên.
“Nhưng lúc đó bọn tiến sĩ cũng không biết chuyện đó, tự cho là giống với viên thiên thạch kia, cho nên bắt đầu tìm người tình nguyện, cưỡng ép đi vào trong viên thiên thạch để xem tình hình như thế nào?” Kim Ngọc hơi ngừng lại thở dốc, “Người tình nguyện kia bị bệnh ung thư, sau khi đi vào thì mấy ngày sau tế bào ung thư liền chậm rãi giảm bớt.”
“Cũng vì như vậy mà bọn chúng mới có thể tin tưởng, từ đó tìm nhiều người để thí nghiệm, thẳng đến lúc người bị thí nghiệm đầu tiên biến thành quái vật, thì bọn chúng mới biết có chỗ không thích hợp.”
“Nhưng coi như là biết rõ mà bọn chúng vẫn không chịu quay đầu, ngược lại liên tục thí nghiệm, mới đầu chỉ có người bị bệnh nặng thí nghiệm, nhưng sau đó chỉ cần là người sống, bất kể là ai, bắt được thì đều bị lấy ra thí nghiệm.”
“Cứ như vậy qua mấy năm, mà trong mấy năm này, liên tục liên tục thí nghiệm, chết không dưới ngàn người, thi thể những người này sau khi xác định không dùng được nữa, thì bị đem đi thiêu cháy, bọn chúng cho rằng thiêu cháy rồi thì sẽ thanh trừ được hết, nhưng lại không biết rằng, làn khói đó lại khiến cho thế giới này chân chính lâm vào địa ngục.”
Nối đến cuối cùng, sắc mặt của Kim Ngọc cũng hoảng hốt, ngay cả những gia tộc khác cũng có không ít người bị bắt đi làm thí nghiệm a. Chỉ tiếc rằng lúc đó bọn họ ngây ngốc, chỉ biết phục tùng, bây giờ nghĩ đến thật đúng là ngu ngốc a.
Truyện khác cùng thể loại
749 chương
166 chương
169 chương
19 chương
12 chương