"Em có phải phát sốt hay không ? Người này không phải là người bình thường có thể trêu chọc! Đừng gây chuyện, anh xem em là bạn tốt mới nhắc nhở em!" Thanh âm A Ly rất thấp, nếu không lắng nghe cũng sẽ không nghe được.
"Nói đi, có biết hắn ở đâu hay không ?" Dương Phỉ lại hỏi, dáng vẻ chưa từ bỏ ý định , nhất là mới vừa rồi nghe được A Ly nói người này không phải là người bình thường có thể trêu chọc, trong lòng chợt nhận định chính là hắn, chỉ có hắn mới có tư cách đối phó Lãnh Dạ, đến lúc đó Bạch Tuyết không còn người chống đỡ, thì cô muốn thế nào đối phó với Bạch Tuyết liền thế đó. Hôm nay bị khuất nhục, cô sẽ bồi gấp đôi cho Bạch Tuyết.
"Biết, nhưng là anh không thể nói cho em biết, người này em không chọc nổi! Hôm nay rượu anh mời, uống xong nhanh rời đi!" A Ly mặc dù là một tên côn đồ, thế nhưng trong tâm cũng không phải rất xấu, hắn biết Dương Phỉ còn nhỏ, cho nên hảo tâm nhắc nhở cô một chút.
"Anh nếu như có thể nói cho tôi biết, tôi sẽ đáp ứng anh một chuyện." Dương Phỉ nói.
Vốn vội vàng pha chế rượu bỗng nhiên dừng lại, hắn rất tò mò Dương Phỉ tìm người kia làm gì? Lại khiến cho cô lấy điều kiện chao đổi với hắn, cô luôn biết hắn vẫn muốn cái gì mà? Vậy mà còn dám nói như thế, chẳng lẽ cô liền không lo lắng hắn nói muốn thân thể cô?
"Lời nói của tôi là chắc chắn, chỉ cần anh nói cho tôi biết, tôi sẽ đáp ứng anh một chuyện." Dương Phỉ thấy A Ly động lòng nói. Hiện tại ở trong lòng cô không có gì quan trọng bằng việc báo thù. Từ nhỏ đến lớn cô không có bị bất kỳ ủy khuất nào, cho nên hiện tại trải qua chuyện này làm sao có thể chịu được!
"Em biết anh vẫn muốn cái gì? Kia, em cũng sẽ đáp ứng?" A Ly không xác định hỏi.
"Bất cứ chuyện gì cũng có thể, chỉ cần anh giúp tôi tìm được hắn." Dương Phỉ chờ đợi nói, hiện tại cô cái gì cũng không quan tâm, bao gồm đem thân thể cho hắn.
"Hảo, một lời đã định, chỉ cần em nói thời gian, đến lúc đó anh sẽ dẫn em đi tìm hắn là được." A Ly hạ quyết tâm, vì có được Dương Phỉ hắn chịu bất chấp tất cả.
A Ly nằm mơ cũng không có nghĩ đến vì Dương Phỉ hắn đã đem số mệnh của mình chấm hết! Hơn nữa còn ngay cả thân thể của Dương Phỉ cũng chưa có kịp đến gần.
"Tốt, liền hiện tại đi, anh có thời gian hay không?" Dương Phỉ không thể chờ đợi phải tìm được người kia, cô bây giờ đã bị cừu hận xông lên toàn thân, mà không biết mình muốn tìm người nguy hiểm cỡ nào, cô tương lai cũng vì sự lỗ mãng này mà hối hận!
A Ly sửng sốt, hắn không nghĩ tới Dương Phỉ vội vã như vậy, trong lòng không khỏi vui mừng một trận, hình như là hạnh phúc tới quá nhanh, có chút không tin được!
"Em hãy chờ, anh đi nói một tiếng với quản lý ." A Ly cười cười, nhìn Dương Phỉ , trong lòng vui không tả nổi.
Cuối cùng, những vướng mắc của Dương Phỉ đã tốt hơn, kỳ thực, những vướng mắc này cũng là do Lãnh Dạ tạo ra, hắn không đánh nữ nhân, thế nhưng hắn lại dùng biện pháp như thế giáo huấn cô, hi vọng cô sẽ biết sửa, cho nên mới làm bác sĩ trong bệnh viện nói cô mắc bệnh AIDS biến dị.
Bây giờ Dương Phỉ đã khôi phục bộ dáng trước kia , bởi vì tuổi trẻ chiếm ưu thế, cho nên vẫn là người thật hấp dẫn .
A Ly cùng quản lý xin nghỉ, sau đó mang theo Dương Phỉ trở về chỗ ở của mình , hắn vạn lần không ngờ lần này rời đi chính là vĩnh viễn không quay lại , càng không nghĩ đến hắn ngay cả lông của Dương Phỉ cũng không có đụng đến thì đã chết.
Bởi vì người Dương Phỉ muốn tìm vốn là Lão Đại đầu rồng của xã hội đen : Cung Hàn, cũng là đầu lĩnh của một tổ chức bí mật. Người này tới vô ảnh đi vô tung, không có ai biết hắn rốt cuộc ở nơi nào, hơn nữa người này xuất quỷ nhập thần, chỉ cần là chuyện hắn muốn, không có gì không làm được, cho nên người người đều sợ hãi hắn, không dám đắc tội với hắn.
Cung Hàn có thế lực của Hắc bang, hơn nữa còn có một tổ chức bí mật , chính là thay người giết người, chỉ cần là mục tiêu của bọn họ, cũng chưa có thất bại, Dương Phỉ làm sao có thể biết hắn đây?
Bởi vì cha Dương Phỉ là cục trưởng, hắc bạch từ trước có tiếp xúc qua, hơn nữa cha của Dương Phỉ cũng không phải là người tốt gì, tự nhiên cùng có tiếp xúc với những nhân vật như thế , nên Dương Phỉ đã sớm nghe nói qua người này, cũng biết người này thủ hạ là sát thủ giỏi, đặc biệt giết người, cho nên cô tìm Cung Hàn chính là muốn thuê người giết Lãnh Dạ.
Sự trả thù của Dương phỉ cuối cùng đã vượt qua sức tưởng tượng, cha của cô thế nào cũng không nghĩ đến đứa con gái bốc đồng của mình dám tìm người giết Lãnh Dạ, người đến thị trưởng cũng phải sợ . Mà con gái ông lúc này đang bắt đầu tiến hành kế hoạch của mình, nếu như ông biết sẽ bị hù dọa đến ngất , đây chính là cầm trứng gà đập tảng đá!
Cha Dương phỉ gần đây vì trong cục có vụ án bận rộn , đều là bởi vì tên giết người BT , hơn nữa còn là liên tiếp phát sinh, nên lãnh đạo đã rất giận dữ, vì không phá được án, nên cái ghế cục trưởng cũng khó giữ được!
A Ly mang theo Dương Phỉ trở lại chỗ ở của mình , đem cửa khoá lại, sau đó cởi áo khoác, cười hì hì quay đầu lại.
"Anh đi tắm một cái, em đợi nhé?" A Ly thật ra thì muốn cùng Dương Phỉ tắm uyên ương , chẳng qua là bị Dương Phỉ cự tuyệt!
"Anh tắm đi, em chờ anh, nhưng là có một chuyện nhất định phải nhắc nhở anh, chính là ti nữa phải mang bảo hộ!" Dương Phỉ nói.
"Tốt, tất cả nghe theo em." A Ly hướng phòng tắm đi tới, Dương Phỉ sẽ không nghĩ tới A Ly đi như vậy sẽ không ra ngoài nữa.
Đợi đã lâu, Dương Phỉ tò mò, một người đàn ông sao lại tắm lâu như vậy?
Tựa đầu ghé vào cửa phòng tắm nghe một chút, có tiếng nước chảy.
"Này? Đã xong chưa vậy? Nếu không ra tôi sẽ vào đấy!" Dương Phỉ hô.
Không có ai đáp lại, Dương Phỉ thấy kì lạ?
"Cái đó, tôi vào đây!" Dương Phỉ muốn đi vào xem một chút tình huống ra sao?
Vẫn là không có ai đáp lại.
Dương Phỉ đưa tay vặn khoá cửa phòng tắm , từ từ đẩy ra . . . . . .
Dương Phỉ sợ hãi, vừa định kêu to, lại cảm giác trước mắt tối sầm, cái gì cũng không biết?
Dương Phỉ đang hôn mê bị một chén nước lạnh làm tỉnh, xoa xoa đầu, cô nhớ mình đang ở nhà A Ly, sau đó. . . . . .
Chợt cô hoảng sợ ngẩng đầu lên, cô nhớ mình đẩy cửa phòng tắm, thấy A Ly nằm trên mặt đất, cả người cái gì cũng không có mặc, máu chảy lênh láng, làm sàn nhà đã bị nhuộm thành màu đỏ , Dương Phỉ còn chưa kịp kêu to, người liền hôn mê, sau đó làm sao sẽ xuất hiện ở nơi này?
Nhìn chung quanh một chút, nơi này là một khu nhà cấp cao, cô tại sao lại tới nơi này? Chẳng lẽ cô bị người ta bắt cóc?
Và người nơi này chính là người đã giết chết A Ly, cô tin chắc A Ly đã chết, bởi vì mặt hắn tối sầm lại, bất quá hắn tại sao phải chết? Là ai giết hắn? Tại sao cô không có nghe được bất kỳ thanh âm gì? Tên sát thủ này thật là lợi hại!
Sát thủ? Dương Phỉ chợt nghĩ đến sát thủ, chẳng lẽ là người kia sai thủ hạ làm?
Là Cung Hàn sao?
Trừ hắn ra dám lộ liễu giết người như vậy , còn có ai dám làm?
Dương Phỉ ở trong lòng suy nghĩ.
"Cùng nhau tới đây dùng cơm." Chợt sau lưng có người nói chuyện, Dương Phỉ trong lòng run sợ quay đầu lại, chẳng lẽ người này không phân rõ ràng liền giết người sao?
Dương Phỉ có chút hối hận đã tìm đến hắn, còn làm liên lụy tới A Ly bị giết!
Vốn tưởng rằng phía sau là một người xấu xí, dáng vẻ hung hãn mang bộ dáng sát thủ, ai ngờ Dương Phỉ quay đầu lại một khắc, lại thấy là một người đàn ông trẻ tuổi.
Dương Phỉ thật bất ngờ, người này làm sao sẽ biết cô? Còn muốn cùng nhau dùng cơm.
"Anh là? Chúng ta quen biết sao?" Dương Phỉ nhỏ giọng hỏi, mặc dù người đàn ông này luôn cắt thịt nướng, nhưng là, cô cũng cảm giác được người đàn ông này trên người có loại hơi thở rất nguy hiểm .
Vì trả thù Bạch Tuyết, Dương Phỉ ưỡn ngực, tận lực để cho mình biểu hiện bình tĩnh.
"Tới đây dùng cơm đi, là đồ mỹ vị đấy." Người đàn ông đem một khối thịt nướng cắt thành miếng , thả vào hai cái đĩa. Dương Phỉ thấy nơi này không có người khác, chẳng lẽ chiếc đĩa kia là cho cô? Nhìn cái bộ dáng người này hẳn không phải là Cung Hàn, bởi Cung Hàn là một nhân vật lợi hại, làm sao lại không có ai phục vụ? Hơn nữa còn tự mình động thủ chuẩn bị bữa trưa!
"Cám ơn, tôi không đói bụng!" Dương Phỉ không dám ăn, cô lo lắng trong thức ăn có độc! Cô không biết người này, vạn nhất người này hại cô thì làm sao bây giờ?
"Lo lắng có độc?" người đàn ông nói.
"Không phải , là tôi thật không đói bụng!"Dương Phỉ bị ánh mắt của hắn doạ sợ hết hồn, giống như đó không phải là ánh mắt của con người, rất đáng sợ, chẳng qua là ánh mắt đó chợt lóe lên.
"Không ăn đừng mơ tưởng rời đi nơi này." Người đàn ông bắt đầu tự mình ăn, Dương Phỉ có chút bất an, kia, có phải hay không nếu ăn là có thể rời đi? Trong lòng suy nghĩ, đi về phía bàn ăn.
Ngoan ngoãn ngồi vào một bên, cầm lên nĩa cắm một miếng thịt thả vào trong miệng, di? Mùi thật đúng là không tệ, hơn nữa thịt cũng rất mới lạ.
Dương Phỉ nằm mơ cũng không có nghĩ tới đây là thịt. . . . . .
Nhìn kỹ một chút, thịt này tất cả đều nạc , không có một chút mỡ , dù sao cô cũng không thích ăn thịt mỡ.
"Thịt này ăn thật ngon, cũng rất mới lạ?" Dương Phỉ cố bình tĩnh nói.
"Dĩ nhiên."
Dương Phỉ xem một chút thịt trong đĩa, nhìn người đàn ông này giống như rất có tiền, không nghĩ tới lại hẹp hòi như vậy!
"Thịt này phân lượng rất ít, nhưng là tuyệt đối là tinh hoa cũng là bổ dưỡng, không nên lãng phí." Người đàn ông nhìn Dương Phỉ, lại bổ sung.
Dương Phỉ cả kinh, chẳng lẽ người đàn ông này có thể nhìn thấu lòng người, nếu không tại sao cô mới nghĩ như vậy, người đàn ông này đã biết cô đang suy nghĩ gì?
"Đây là thịt bò sao?" Dương Phỉ nhìn miếng thịt trong đĩa không giống như là thịt lợn, bởi vì thịt lợn không giống như vậy, cũng sẽ không ăn ngon như vậy.
"Mau ăn đi, không nên lãng phí, loại thịt rất tươi , mới lấy từ trên con vật xuống , sau đó sẽ nhanh chóng mang đi nướng , trên mặt còn có nhiệt độ của con vật, cho nên thịt mới có thể mới mẻ mỹ vị như vậy.
"À." Dương Phỉ dùng dao cắt một miếng cho vào trong miệng, ăn.
Chỉ chốc lát sau Dương Phỉ đem thịt nướng ăn hết tất cả, lau khoé miệng, trong lòng đang suy nghĩ có nên rời đi hay không? Người này chưa chắc đã để cho cô rời đi? Còn chuyện A Ly chết cùng có liên quan tới hắn hay không?
"Cô tại sao lại giết người?" Người đàn ông nghi hoặc hỏi, Dương Phỉ sợ đến choáng váng, người đàn ông này tại sao lại nói như vậy? Cô lúc nào thì giết người?
"Tôi không có giết người. . . . . ." Dương Phỉ không dám lớn tiếng nói, nhỏ giọng giải thích, bởi vì đây là chuyện giết người , vạn nhất bị người khác nghe được thì rất phiền toái, dù sao lúc ấy cô cũng ở hiện trường!
"Người nào sẽ tin tưởng cô? Lúc ấy cô cũng ở đó mà." Người đàn ông lại nói.
Truyện khác cùng thể loại
21 chương
118 chương
40 chương
91 chương
30 chương
97 chương