Lần nữa bắt đầu
Chương 8
Lúc Khải Minh tỉnh lại, mình mẩy đau nhức, đầu óc choáng váng. Cảm giác giống như khi nhỏ bị phát ban sốt liên tục 3 ngày, cả người nóng bừng, vô lực.
" Chỉ huy, chỉ huy....." Tiếng của T liên tục vang lên bên tai, giống như cậu thực sự có mặt ở đây mà không phải mối liên kết sóng não.
" Chỉ huy, ngài thấy thế nào?"
" Không ổn." Khải Minh bật cười, cậu chưa từng cho phép bản thân yếu ớt đến vậy.
" Chỉ huy bị nhiễm phóng xạ rất nặng, nhưng ở đây không có đủ thiết bị y tế, không thể tiến hành lọc máu được. Chỉ huy tha lỗi cho tôi, đã tự hành động mà không xin phép."
" Cậu đang nói cái gì?"
Khải Minh lúc nãy mơ màng, căn bản không nhìn rõ người trước mặt, bây giờ thứ cậu nhìn thấy chính là bộ chiến giáp cũ của cậu, nhưng nó đã được sữa chữa. Vài vết hở mạch đều được đóng lại, hơn nữa giọng nói của T còn phát ra từ nơi đó.
T đã tự ý cắt đứt liên kết khi phát hiện chỉ số sinh học của chỉ huy bắt đầu dao động, cùng lúc cậu cũng nhận được tín hiệu đứt quãng của bộ giáp. Tuy không phải là một cơ thể hoàn chỉnh, nhưng đó là lựa chọn duy nhất. Sau khi kết nối lại, hình thành bộ não điện tử bên trong bộ giáp của chỉ huy, rốt cuộc cũng tìm thấy vài thiết bị y tế giúp ích. Cho nên dù lần này chỉ huy có tức giận, cậu cũng không hề có ý định trở lại làm một chiếc đồng hồ điện tử vô dụng.
Khải Minh day trán nói : " Những người khác phản ứng thế nào?"
Những người khác, chính là chỉ những thú nhân. T nhớ lại vài ngày trước, bọn họ còn cho rằng cậu là loài sinh vật nguy hiểm, Edgard thậm chí còn không cho cậu đến gần chỉ huy. May mắn lúc còn liên kết với chỉ huy, cậu đã biết người có suy nghĩ tân tiến trong tộc chỉ có mình thú nhân tên Lạp Á. Dù cũng mất thời gian để chứng minh cậu vô cùng hữu dụng và là người của chỉ huy, nhưng đều đáng.
" Hơi khó khăn lúc đầu tiên. Haha"
Khải Minh phì cười, trong bộ dạng này T vẫn như cũ, vẫn là cậu người máy trợ năng tốt của cậu.
" Khải Minh, ngươi tỉnh rồi!" Edgard vừa đến để thăm bạn đời của mình thì nghe thấy giọng nói quen thuộc, lập tức chạy vào trong, ôm chầm lấy cậu.
" Ngươi ôm như vậy, chỉ huy sẽ không thở được, tia gamma căn bản không được tách ra hoàn toàn, cơ thể chỉ huy đang vô cùng suy yếu."
Sao tự nhiên lại cảm thấy T đang giận dỗi nhỉ?
Khải Minh cũng cảm thấy khó thở, người nam nhân này sức lực kinh người, đến ôm cũng khiến cậu không chịu nổi.
" Ta ổn..."
Vừa nói dứt lời, đôi môi của đối phương đã tiến đến bao phủ lên môi Khải Minh. Giống như dã thú lâu ngày đói bụng, vừa thấy con mồi liền chộp lấy, ngấu nghiến. Đầu lưỡi ấm nóng tiến hành công thành đoạt đất, càn quét khoang miệng của Khải Minh, cậu căn bản không thể chống cự, cũng không hề muốn.
"Chỉ huy...." T từ lúc bắt đầu đã rời đi. Người máy trí năng không thể xuất hiện cảm xúc, thứ duy nhất hiện ra chỉ là những dãy số điện tử, nhưng lúc này, ngay cả dãy số cũng đang dao động.
Trong căn phòng bằng đá, không khí nóng dần lên. Edgard chống hai tay lên trường, ép Khải Minh vào đường cùng, nụ hôn kia rút đi sức lực trong cậu, khiến cậu chỉ có thể dựa vào tường thở gấp. Khải Minh chưa bao giờ cảm thấy bản thân yếu đuối như vậy, dù đã từng bị bức cung bằng nhiều hình thức, từng bị dụ dỗ bằng cách hèn hạ nhất, dù đứng trước Réne , lúc này, nhìn người nam nhân trước mặt, tuy ngũ quan giống như đúc, nhưng hắn khác Réne, hắn quyết đoán.
" Khải Minh, ta muốn ngươi...." Edgard chưa từng hạ mình trước ai, cũng như chưa từng xin phép ai, cậu chính là người đầu tiên.
Edgard ép sát thân thể vào Khải Minh, để cậu cảm nhận được vật đang cương cứng giữa hai chân hắn, muốn cho cậu biết, khao khát của hắn với cậu mạnh mẽ thế nào. Cùng lúc đó, hắn cũng nhận thấy Khải Minh cũng có phản ứng với hắn, từ kinh ngạc chuyển sang vui sướng. Edgard ôm chầm Khải Minh đặt lên giường, bắt đầu cuộc tấn công của riêng hắn. Nụ hôn của Edgard lần nữa phủ lên đôi môi vốn đã sưng mọng của Khải Minh, day dưa triền miên, không còn như lúc ban đầu mạnh mẽ quyết liệt, lần này lại nhẹ nhàng, quyến luyến. Hắn sợ đối phương lần nữa rời xa hắn, giống như thời gian Khải Minh hôn mê, Edgard như rơi vào một hố sâu tối mịt, ngày đêm đầu áp tai lên ngực trái của đối phương, sợ lúc bản thân không để ý, cậu sẽ biến mất, điều khiến hắn cảm thấy kì lạ chính là hình như hắn đã trải qua cảm giác thế này.
" Ta không cho phép, ngươi tiếp tục rời xa ta...."
Chất giọng khàn đục của Edgard vang lên, cùng lúc đôi môi hắn cũng di chuyển dần xuống dưới vùng bụng phẳng lì của Khải Minh, chiếc khố lông thú không biết từ lúc nào đã biến mất, lộ ra vật nam tính của cậu, e lệ ngẩng cao đầu.
Cảm giác ươn ướt lạ lẫm khiến Khải Minh không chịu nổi, cổ họng phát ra tiếng rên rỉ càng khiến cho hành động của Edgard càng trở nên lỗ mãng. Cậu căn bản không hề biết, đối với những thú nhân khác, thuận mắt liền đưa nhau lên giường, sau đó mới tính đến chuyện khác, Edgard vì cậu đã trở thành ngoại lệ, cấm dục cả thời gian dài, lúc phát tiết giống như muốn ăn sống cậu, từng tấc da thịt đều bị hắn gặm cắn.
" Edgard....." Khải Minh chưa từng có kinh nghiệm những chuyện này, cảm giác còn khổ sở hơn lúc đánh trận bị giác bao vây, bốn phương tám hướng đều không có đường thoát.
Edgard cũng cảm thấy bản thân không còn chịu nổi, trực tiếp nâng hai chân đối phương lên cao, bắt đầu cuộc truy đuổi của bản thân.
Trong đêm tối, tiếng hét cùng tiếng rên rỉ của Khải Minh cũng thực rõ ràng. Trong khung cảnh hoang sơ, câu chuyện của người lính chỉ huy Khải Minh được giở sang một chương hoàn toàn mới.
( Mộc Chan : Bởi vì đoạn này tình tiết mang màu hồng .-. Thật sự không nỡ chuyển cảnh, cắt đứt sự ngọt ngào của họ nên tôi nghĩ nên tiếp tục màu hồng này với một câu chuyện nhỏ khác~)
Câu chuyện nhỏ số 1:
Dữ liệu bắt đầu được ghi lại từ khi người máy trí năng số hiệu T107 được kích hoạt.
Những dãy số liệu đầu tiên được ghi lại là ở phòng thí nghiệm, video và các loại thông tin được nhập vào đầu não, nhưng tất cả đều là dãy số liệu đứt quãng về nhiều gương mặt và giọng nói khác nhau.
" T107, cậu có nghe tôi nói không?"
" T107, cậu có nghe tôi nói không?" Một giọng nói máy móc lần nữa lặp lại lòi nói vừa rồi.
" Haha, chúng ta rốt cuộc cũng thành công rồi."
Ngày 4 tháng 3 năm XX
Dũ liệu ghi lại có nhiều đoạn video về chiến tranh và tình hình quốc gia. Ngoài ra T107 còn thấy được bản thân nó, là một chiếc máy tính rất lớn, xung quanh đều là dây điện kết nối. Bởi vì họ đang tìm cách tạo ra một bộ não tân tiến, sau đó nhập nó vào một thiết bị cầm tay nào đó, cải thiện việc người máy cồng kềnh to lớn, khó khăn khi di chuyển xa.
Ngày 15 tháng 4
T107 đã có một cơ thể mới, là một chiếc đồng hồ bán kính 1,3 cm. Liệu nó có vừa với cơ thể mới kia không? Tuy hình dáng kia có hơi xấu xí, nhưng vẫn đỡ hơn cơ thể rối rắm này.
Ngày 28 tháng 4
Đã có một người chức vị cao đặt hàng mua nó, máy quay ghi lại được rất nhiều hình ảnh về việc những người áo trắng ôm nhau nhảy nhót. T107 lúc đó đã có thể truy cập vào mạng lưới toàn cầu, tìm kiếm từ khoá " Nhảy", kết quả tìm kiếm không hề giống với hành động với những người áo trắng kia.
Thì ra lời con người nói không phải lúc nào cũng chính xác, T107 cho rằng đây là một điều quan trọng nên lưu vào danh sách đặc biệt.
Ngày 10 tháng 5
Dữ liệu về người chủ mới được đưa vào, tên gọi là Lâm Khải Minh, còn được gọi là chỉ huy.
Ngoài ra còn rất nhiều thông tin khác. T107 quyết định tìm từ khoá này trên mạng lưới, kết quả tìm được khá nhiều, điều nó thấy nhiều nhất là " soái ", " lão công tốt " ngoài ra còn có " cường tiểu thụ"
Ngày 15 tháng 5
Thông báo có người đang nhập dữ liệu.
Ban đầu là : " Khải Minh, chúc mừng cậu thăng chức, sau này mỗi ngày cậu sẽ đều nhìn thấy tôi."
Sau đó xoá đi, lại viết : " Làm rất tốt."
Sau 25 lần. Chính là câu :" Sinh nhật vui vẻ, rất thương cậu."
Lần nhập dữ liệu này khá dài dòng và rắc rối, hơn nữa nhiều từ còn được lặp lại.
Lúc T107 nghĩ đã hoàn thành xong thì đột nhiên dữ liệu lại thông báo đổi
" Chúc mừng cậu. Réne"
Truyện khác cùng thể loại
461 chương
380 chương
32 chương
179 chương
106 chương
6 chương
37 chương