Kỷ nguyên huyền thoại
Chương 13 : (¯`•._) Iros tỉnh lại
Tại căn nhà cũ của mà ba người thiên minh chạy ra trươc đó, một tên thanh niên mang vest đen với mái tóc đen, ngậm điếu thuốc trong miệng, đang đứng ngắm nhìn đám lửa cháy rừng rực của căn nhà .
xung quanh của hắn là lính cứu hỏa và cảnh sát đang sơ tán người dân ra khỏi khu nguy hiểm.
ánh mắt của hắn sắc bén, nhìn lướt qua xung quanh, đánh giá cả căn nhà .
bất chợt nhìn thấy điều gì, khóe miệng hắn khẽ nhếch, vứt điếu thuốc trên miệng xuống đất sau đó đạp tắt lửa .
hắn chậm rãi bước đến trước cửa căn nhà, nơi vẫn chưa bị đám cháy lan đến .
người thanh niên đưa tay nhặt một vật đang bị rơi dưới đất - chiếc ổ khóa bị chẻ đôi, sau đó tò mò ngắm nhìn , ánh mắt mang theo suy tư.
“thú vị, lại mất dấu con oán linh nhưng có vẻ phát hiện một thể loại nguy hiểm hơn.”
Hắn cầm trên tay chiếc ổ khóa, nhìn căn nhà cháy phía trước lẩm bẩm:
“kiếm sao, là nhân loại à…”
đằng sau hắn vang lên một giọng nói, một người mặc trang phục cứu hỏa đến, nhìn bóng lưng hắn trầm giọng nói:
"cảnh sát trưởng, đám lửa đã cơ bản được khống chế, sẽ không thể lan ra xa được."
người thanh niên quay đầu lại, trên khuôn mặt trẻ trung của hắn hiện lên một vệt kì lạ, giọng nói thâm trầm vang lên:
"diễn thanh, ngươi đã từng gặp một người dùng kiếm chặt đôi được thép chưa."
khuôn mặt người lính tên là diễn thanh hiện lên vệt ngạc nhiên khi nghe câu hỏi bất ngờ từ hắn, có phần chần chờ hỏi:
"ý ngài là samrurai nhật sao, hay kiếm khách trung hoa trong truyện, nếu như có tôi rất muốn gặp họ đấy."
người thanh niên cười lớn sau khi nghe câu trả lời của hắn, vứt cho diễn thanh nửa ổ khóa sau đó nói:
"mang nó đi đến phòng xét nghiệm, kiểm tra dấu vân tay đi, còn nữa ....."
ánh mắt hắn nhìn người lính cứu hỏa, cười nói:
"ít xem những cuốn sách vô bổ lại, suốt ngày mơ mộng, hahaha."
nói xong, hắn không chờ người lính đáp lời , chậm rãi bước đi về hướng xóm trọ để lai người lính tên diễn thanh một mặt mê mang, không hiểu chuyện gì xảy ra.
thế nhưng, duễn thanh không thấy, cánh tay nắm nửa phần ổ khóa còn lại của người thanh niên được bóng lưng che mất.
chiếc ổ khóa đen kịt đang bốc lên những dòng khói xám, hóa thành hình kí hiệu chỉ hướng mũi tên đang quay sang một nơi.
......-
tại một căn hẻm nhỏ nằm xa xóm trọ nghèo, ba người kì lạ đang đi vào một căn nhà hoang nhỏ.
giọng nói trầm thấp của mulan vang lên:
"đại nhân, ta nghĩ nơi này đã là khá ổn rồi."
người đi đầu gật đầu, sau đó nhìn một ông lão đang ngất xỉu nằm trên vai người đàn ông trung niên, có phần lo lắng hỏi:
"hắn vẫn ổn chứ?"
người sau gật đầu, giọng nói bình tĩnh vang lên:
"hắn chỉ bị ngất xỉu thôi, có lẽ cũng đã sắp tỉnh rồi."
Thiên minh ngồi xuống nền căn nhà, sau đó đưa mắt đánh gia căn nhà bỏ hoang này.
Sàn nhà đều thủng vài chỗ, khắp nơi đều có nước đọng bẩn. một số tia sáng xuyên qua mái nhà bẩn thỉu chiếu xuống khiến nơi này không như trong tưởng tượng âm u, vẫn đủ nhìn thấy xung quanh.
Liếc mắt xung quanh một vòng, hắn nhìn mulan đang đặt iros xuống nền nhà, mở miệng hỏi:
"có vẻ ngươi đang lo lắng cho hắn nhỉ?”
Vừa nói hắn vừa lấy một chai nước từ trong balo đưa cho mulan, người sau cầm chai nước uống một hớp lớn.
“loại nước thật dễ uống, ta chưa uống nước lọc tinh khiết như thế này bao giờ.”
Thiên minh cười nói:
“còn rất nhiều, mà hai người các ngươi quen nhau đã lâu chưa?”
Khuôn mặt mulan hiện lên vệt hồi ức, cười mở miệng nói.
"tính ra ta và hắn gặp nhau cũng được năm năm, là một kỵ sĩ sơ cấp của vương cung đã được chuyển đến thành ernald, mọi thứ khá lạ lẫm nhưng hắn đã giúp ta vượt qua giai đoạn đầu tiên đầy khó khăn đấy."
Thiên minh hứng thú hỏi:
"nói vậy, hắn đến thành ernald còn trước ngươi sao?”
Người sau gật đầu, khuôn mặt nghiêm túc nói:
"khi ta đến hắn đã ở đó, lúc trước khi gặp hắn ta cũng rất ngạc nhiên, thường thì các ma pháp sư sơ và trung cấp mới hay đến những thành trì nhỏ như ernald. các cao cấp ma pháp sư thường xuất hiện nhiều hơn ở các thành thì bậc trung và đại thành của căn cứ bắc phương."
Thiên minh nhớ lại biểu cảm kích động của iros khi nhìn thấy chiếc nhẫn, hắn cười nhẹ :
"xem ra, lão già này vẫn còn nhiều bí ẩn đang giấu chúng ta."
Ánh mắt hắn nhìn lão iros đang nằm trên sàn nhà, một nụ cười hiện lên trên mặt hắn.
Cặp mắt lão iros hơi chớp, thân hình khẽ nhúc nhích.
Mulan và iros nhìn lão, mulan đi đến trước mặt lão, dùng vỏ kiếm đâm vào tay lão, mở miệng nói:
"tỉnh chưa?"
Lão iros mê mang mở mắt, nhìn hai người đang quan tâm nhìn mình, sau đó cười khổ:
"vừa nãy ta nghĩ mình tinh thần đã tan vỡ rồi chứ."
Thiên minh nghe lão nói vậy, khuôn mặt nghiêm túc, sau đó nói:
"iros, ta không biết ngươi ẩn giấu cái gì cũng không muốn biết. ta mang theo ngươi đến đây là để giúp ta, trước khi mọi việc hoàn thành ngươi không nên đưa bản thân mình vào những chuyện nguy hiểm như vậy nữa."
Mulan đứng một bên, gật đầu đồng ý với thiên minh, sau đó nói:
"thần sứ đại nhân nói đúng đấy iros, lần này ngươi quá liều lĩnh rồi, ngươi phải biết rằng cấm kỵ tri thức đáng sợ như thế nào mà."
Nghe hai người nói như vậy, iros miễn cưỡng từ trên nền xi măng ngồi lên, khuôn mặt mang theo cười khổ nói:
"thật ra lần này, ta một phần cũng muốn thử nghiệm xem bí mật này có thể chia sẻ với những bậc cao tồn tại như thần sứ đại nhân được hay không mà thôi.”
Thiên minh như cười mà không cười nói:
"vậy là lỗi do ta rồi, hừm.”
Người sau khuôn mặt thay đổi, trên khuôn mặt già nua có sự nịnh nọt nói:
"haha, là ta nói nhầm, là lỗi của ta không có liên quan gì đến ngài cả."
Thiên minh nhìn hắn chốc lát, sau đó mở miệng nói:
"nếu như ngươi muốn mượn chiếc nhẫn, cứ nói ta , ta sẽ đưa cho ngươi . ta nhắc trước là "mượn" đấy, nhớ trả.”
Lão mừng rỡ nói:"vậy thì thật tốt.”
Thiên minh nhìn lão iros đang vui mừng, nhướng mày nói:
"không nói chuyện này nữa. mang con ác linh ra đây, ta vừa nghĩ ra một kế hoạch khá hay ho cần nó nghiệm chứng.”
Lão iros khuôn mặt hiện lên vệt không nỡ, hắn có phần lo lắng nói:
"ngài có kế hoạch gì với nó vậy, tôi rất muốn nghiên cứu nó đấy, nếu được ..."
Thiên minh cắt ngang lời lão, khuôn mặt hiện lên vệt dở khóc dở cười nói:
"ta chỉ là dùng nó làm thí nghiệm thôi, sẽ không giành của ngươi đâu.”
Lão có phần do dự đưa tay lên, móc ra chiếc dây chuyền kì lạ chứa con oán linh, ma lực tràn vào bên trong dây chuyền.
Một đồ án ma trận nhỏ xuất hiện trước mặt lão được tạo thành từ tia sáng từ cặp mắt con quái vật, thân hình con ác linh xuất hiện bên trong của ma trận.
Con ác linh vừa xuất hiện, cặp mắt mang theo phẫn nộ nhìn ba người, sau đó giãy dụa cơ thể.
Lão iros đứng một bên đắc ý nhìn nó, mang theo phần suy yếu, đạp mạnh vào con ác linh, tức giận nói:
"khôn ngoan một chút, đừng có mà chống đối, muốn chết hả."
Thiên minh mặc kệ lão, hắn hứng thú đánh giá con ác linh trước mặt mình .
Xấu, thật xấu .
Đây là ấn tượng đầu tiên của thiên minh.
Làn da sần sui đầy mủ của nó như da con cóc, đã vậy còn nửa người nửa cóc, thật đúng là cay con mắt.
Thiên minh chuyển chú ý qua thời không thiên môn trong đầu mình, tinh thần lực tạo thành một nhân hình hư ảo vòng vo cánh cửa,
Trên khuôn mặt hư ảo của ý niệm thể, sự xoắn xuýt hiện lên, hắn nhíu mày tự lẩm bẩm:
"ta rõ ràng nghe nói cần tế phẩm mới có thể đến victoria lần nữa, nhưng cần cái gì nhỉ, với lại nó lại còn chẳng nghe ta sai khiến."
Tinh thần quay trở về cơ thể, hắn đi đến gần con oán linh, sau đó cố nén buồn nôn chạm vào thân thể của nó.
“hay là chạm vào nó mới có tác dụng nhỉ.”thiên minh thầm nghĩ.
Hai người iros và mulan ở một bên nhìn hành động của thiên minh, khẽ sửng sốt , sau đó quay sang thiên minh hỏi :
"ngài đang làm gì vậy?”
Thiên minh tức giận nói:
"ta muốn thực hiện nghi thức hiến tế, ta đang xem thử nó có dùng được không."
Mulan có phần ngạc nhiên nhìn hắn, sau đó hỏi:
"đối tượng tế phẩm của ngài mang theo thuộc tính nào, ngài cần thuộc tính tương thích với đối tượng hiến tế chứ."
Thiên minh nghe mulan nói như vậy, ghét bỏ lấy tay mình khỏi con oán linh, sau đó hỏi:
"vậy ta muốn hiến tế cho chiến tranh thần điện victorya thì ta cần thứ gì?”
Lão iros và mulan nhìn nhau, khuôn mặt hai người hiện lên vệt đã hiểu, có phần bất đắc dĩ nói:
"hiến tế cho chiến tranh thần điện là loại hiến tế cổ xưa, đã thất lạc rất lâu trên thánh địa. có lẽ chỉ có những cổ lão thế lực như các đại thánh thành hay các đại hiệp hội trên đại lục may ra vẫn biết. còn lại tôi nghĩ không ra ai nữa”
Khuôn mặt thiên minh có sự bất đắc dĩ, xem ra việc thực hiện lần du lịch lần hai của hắn phải gác lại một quãng thời gian nữa rồi.
Nhìn hai người, thiên minh nghĩ đến một chuyện, hắn quay qua hỏi iros:
"ngươi nói ngươi biết ma pháp biến hình. vậy thực hiện ngay đi, chúng ta có việc phải làm tối nay.”
Lão gật đầu, thu con oán linh lại bên trong dây chuyền, sau đó móc ra ma pháp trượng của mình.
Cánh tay khẽ phất ma trượng, một nguồn ma lực hiện lên trên đó, một đồ án ma trận quỷ dị xuất hiện dưới chân ba người.
Thiên minh hứng thú đánh giá đồ án ma trận màu bạc kì lạ, có lẽ một hệ ma pháp hoàn toàn khác biệt với các ma pháp khác.
Giọng nói của lão iros vang lên: (ma pháp: biến hình)
Thân hình ba người dần biến thành một hình dạng khác, thiên minh hứng thú đánh giá ngoại hình mới của mình.
Nếu lúc trước, hắn còn tự tin mình vẫn tính đẹp trai thì giờ hắn cảm giác mình hoàn toàn là một chuẩn soái ca.
Khuôn mặt non mịn, da trắng, khuôn mặt có vẻ thư sinh với những nét nam tính cực kì á đông .
Đưa mắt đánh giá lão iros và mulan.
Một ông già tuổi khoảng năm mươi, mang một bộ quản gia trang phục cùng với một trung niên ba mươi cầm kiếm, tỏa ra khí tức hung hãn hiện lên trước mặt của hắn.
Giống ba tên cosplay kẻ yêu thích, à đó là không chú ý tới sự chênh lệch tuổi tác.
Thiên minh nở nụ cười sau đó nói:
"đi thôi, đi làm giấy chứng minh cho hai người, sẵn tiện kiếm ít tiền.”
Nói xong, hắn đi ra ngõ con hẻm.
Mời đọc #stratholme thần hào đồng nhân wow siêu hài, siêu lầy. stratholme thần hào
Truyện khác cùng thể loại
100 chương
27 chương
8 chương
53 chương
12 chương