Kiếm Đạo Độc Tôn
Chương 536
Diệp Trần rung thân thể, vô số những sợi tơ thanh sắc bắn ra, tơ thanh sắc này đan xen chằng chịt với nhau, kết thành một quả cầu nhỏ lớn chừng vài mét, chụp lấy Diệp Trần, chân nguyên thuỷ lưu vừa chạm đến, liền bị tơ thanh sắc cắt nát, không thể tiến thêm.
- Cái gì, chân nguyên thành tơ!
Không chỉ Mộ Dung Vũ biên sắc mà Mộ Dung Chỉ Thuỷ và các trưởng lão Mộ Dung gia tộc cũng phải biến sắc, trong mắt đầy vẻ kinh ngạc.
Họ không phải chưa từng nhìn thấy chân nguyên thành tơ, chỉ là chưa từng nhìn thấy ai dùng tơ chân nguyên như Diệp Trần, lấy thân thể làm trung tâm, để tơ chân nguyên bao phủ, đan thành dạng cầu bảo vệ bản thân, vậy phải cần năng lực điều khiển như thế nào!
- Đúng là khó nhằn!
Mộ Dung Vũ bắt đầu có chút đau đầu, thực lực Diệp Trần, đã vượt qua tầm dự liệu của hắn, có thể diễn hoá chân nguyên thành tơ đến cảnh giới này.
Thấy chân nguyên thàn tơ phá được thuỷ phong thuật của đối phương, bản thân Diệp Trần cũng có chút kinh ngạc, hắn học chân nguyên thành tơ từ cương nguyên thành tơ của Sở Trung Thiên, lúc còn ở Tinh Cực Cảnh tầng thứ, có thể làm được đến cục bộ chân nguyên thành tơ, nâng cao lực công kích, sau khi đến Linh Hải Cảnh, linh hồn lực bạo tăng năm lần, năng lực điều khiển tự nhiên phát triển theo, thành tựu trên chân nguyên thành tơ thậm chí còn vượt qua cả Sở Trung Thiên, bỏ xa hắn.
Có chân nguyên thành tơ bảo vệ mình, Diệp Trần không còn sợ chân nguyên thuỷ lưu nữa, cực tốc bay về phía Mộ Dung Vũ, một kiếm chém tới.
Hộc!
Kiếm khí dạng trăng lưỡi liềm lao ra.
- Phong!
Mộ Dung Vũ vội vàng thu chân nguyên thuỷ lưu, hội tụ trước người.
Binh!
Một khắc sau, chân nguyên thuỷ hoa tuôn trào, Mộ Dung Vũ bay ngược ra ngoài.
- Kim diệu chấn sát kiếm!
Chân nguyên thuỷ lưu tan rã, Diệp Trần đợi đến lúc tầng phòng ngự của Mộ Dung Vũ mỏng nhất, tung ra một kiếm mạnh nhất, kiếm mang kim thanh sắc tung hoành.
- Tiểu tử giỏi lắm!
Mộ Dung Vũ nhãn đồng co lại, một kiếm này mang đến cho hơn nguy cơ quá lớn, kiếm đi đến đâu, không gian nổi sóng đến đó.
- Cánh tay ma hoá, phá cho ta!
Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, tay phải Mộ Dung Vũ bắn phát ra hắc sắc khí tức cường liệt, hắc sắc khí tức thập phần linh hoạt, xuyên vào cánh tay Mộ Dung Vũ, két, két, cơ bắp căng ra, cánh tay Mộ Dung Vũ trong nháy mắt bành trướng một vòng, tay áo cũng bị nứt, lộ rõ da thịt, không, phải nói là cơ bắp mơi đúng, đây là một cánh tay với chi chít vảy, ma khí cuồn cuộn, móng vuốt lớn với những bó cơ đen bóng.
Siết chặt nắm đấm, Mộ Dung Vũ một quyền đánh lên kiếm mang kim thanh sắc.
Xoạt xoạt xoạt...
Hoả tinh văng khắp nơi, Mộ Dung Vũ chà xát hai chân xuống đất, trượt xa mười mấy mét, trừ sắc mặt tái nhợt trong giây lát, một ngụm máu cũng không thổ.
- Hử? Cánh tay này, giống như cánh tay yêu ma, một quyền có thể chặn đứng kiếm mang của mình.
Diệp Trần nhìn cánh tay Mộ Dung Vũ, nếu như không có cánh tay đột hoá này, đối phương chăc đã bị thương, đương nhiên, thân là ngũ trưởng lão Mộ Dung gia tộc, hắn có lẽ có thượng phẩm khiên bài, nhưng dùng thượng phẩm khiên bài để trung hoà công kích, khác gì nhận thua.
- Hắn ép được lão ngũ ma hoá cánh tay của mình.
Mộ Dung Chỉ Thuỷ hít ngược một hơi lãnh khí, kinh ngạc nhìn Diệp Trần.
Những trưởng lão khác cũng vô cùng khiếp sợ, ma hoá, là cấm kị của nhân ma gia tộc, chưa đến thời khắc then chốt, rất ít người lựa chọn dùng ma hoá tăng cường thực lực, Mộ Dung Chỉ Thuỷ chỉ có thể ma hoá được một cánh tay, nhưng cánh tay sau khi được ma hoá, không còn là cánh tay bình thường nữa mà là cánh tay yêu ma, uy lực tăng gấp đôi. Họ khiếp sợ là, một kiếm của Diệp Trần mặc dù bị Mộ Dung Vũ đánh vỡ, nhưng bản thân Mộ Dung Vũ cũng trượt xa mười mét, rõ ràng không thể áp chế được công kích của Diệp Trần.
- Các ngươi có cảm nhận được, một kiếm vừa rồi, ý chí hình như mạnh hơn không.
- Đúng, ta cũng cảm nhận được.
Một số trưởng lão phát hiện chi tiết.
Cánh tay giống như dẫn điện, tê rần vô lực, Mộ Dung Vũ nhíu mày, hồi tưởng lại cảnh tượng vừa rồi. Khi nắm đấm của hắn đánh lên kiếm mang, tựa hồ như đánh vào kim sơn, lực rung cường liệt không ngừng chồng chất, tác dụng lên cánh tay.
- Một kiếm này, trong nháy mắt rung động hai ngàn lần, khiến ta không thể tập trung lực đạo, hơn nữa, một kiếm này kiếm ý càng mạnh, khiến kiếm mang cực kì ngưng luyện, giống như một tấm gang cứng rắn.
- Tứ giai đỉnh phong kiếm hồn!
Sau khi phân tích tỷ mỷ kiếm ý, Mộ Dung Vũ đưa ra một kết luận giật mình, cường độ của kiếm ý Diệp Trần là tông sư cấp đỉnh phong kiếm ý, không lẽ kiếm hồn đối phương đã đạt đến cấp bậc tứ giai đỉnh phong, ngẫm lại cũng đúng, đối phương chỉ là Linh Hải Cảnh sơ kì đỉnh phong tu vi, áo nghĩa kiếm chiêu nắm bắt chưa có đại thành, chỉ có thông qua kiếm ý mới có thể bù đắp yếu điểm này.
- Được rồi, chiến đấu kết thúc, bây giờ còn ai nghi ngờ thực lực Diệp Trần nữa không?
Mộ Dung Chỉ Thuỷ hít một hơi thật sâu, ánh mắt quét ngang.
Chúng nhân nhất tề lắc đầu.
- Sau khi Mộ Dung Vũ ma hoá cánh tay, mặc dù có thể thi triển một số sát chiêu bí mật, nhưng Diệp Trần chắc chắn cũng có đòn sát thủ của riêng mình, nói tóm lại, Mộ Dung Vũ vẫn rơi vào thế hạ phong,
- Không sai, với thực lực này, đủ để đi Vũ Văn gia tộc, về phần nguy hiểm, khẳng định có, không nguy hiểm mới lạ.
Nghe các trưởng lão nghị luận, Mộ Dung Chỉ Thuỷ chỉ mỉm cười, Mộ Dung Vũ là đỉnh tiêm chân nhân cấp đại năng, sau khi ma hoá cánh tay, thực lực tổng hợp còn tăng lên hai ba phần, gần chạm đến cấp bậc tông sư, Diệp Taraannf có thể chiếm một tia thượng phong, đã là nằm ngoài dự đoán của hắn.
- Diệp Trần, ta thừa nhận ta đã xem nhẹ ngươi.
Trên tỷ võ tràng, cánh tay Mộ Dung Vũ vẫn chưa biến trở lại, nhân ma một khi ma hoá, phải đợi một khoảng thời gian nữa mới có thể hồi phục nguyên trạng.
Tra hoàng kim kiếm vào vỏ, Diệp Trần nói:
- Cái này không quan trọng.
- Đúng, đúng là không quan trọng, bất luận ta có xem nhẹ ngươi hay không, kết quả đều như nhau.
Thổ ra một ngụm khí, Mộ Dung Vũ nói tiếp:
- Cháu gái Khuynh Thành của ta, nhờ ngươi đưa nó về, tuyệt đối đừng làm ta thất vọng, ta tin ngươi nhất định thành công.
Mộ Dung Vũ cũng giống như Mộ Dung Chỉ Thuỷ, không muốn Mộ Dung Khuynh Thành bị gả đến Vũ Văn gia tộc, đương nhiên, mục đích của hắn đơn thuần hơn Mộ Dung Chỉ Thuỷ một chút.
Diệp Trần gật gật đầu,
- Vâng.
- Thanh niên Vũ Văn gia tộc, ngươi phải cẩn thận ba người, một là Vũ Văn Hạo, hắn là ca ca của Vũ Văn Dã, hai là Vũ Văn Kiệt, hắn là thúc thúc nhỏ nhất của Vũ Văn Dã, dưới bốn mươi tuổi, một người nữa chính là Vũ Văn Dã, ba người này thực lực rất mạnh, cụ thể mạnh cỡ nào thì gián điệp của Mộ Dung gia tộc ta chưa rõ, về phần những thanh niên khác, có lẽ sẽ không can thiệp, nội bộ Vũ Văn gia tộc không được hoà thuận, phe phái rất nhiều.
Mộ Dung Vũ nhắc nhở Diệp Trần.
Diệp Trần lại gật đầu, kì thực hắn cũng không chắc, dưới ba mươi tuổi, hắn tin mình có chín phần cơ hội, dưới bốn mươi tuổi thì hắn không rõ, tu luyện trên mười năm và tu luyện dưới mười năm có lúc khác nhau một trời một vực, điều duy nhất hắn có thể làm là dốc toàn lực.
- Diệp Trần đi theo ta, những ngươi khác, giải tán.
Mộ Dung Chỉ Thuỷ bỏ lại một câu, bay về phía nội bộ Mộ Dung gia tộc.
Diệp Trần theo sát phía sau.
...
Trong một toà tháp hùng vĩ, Diệp Trần và Mộ Dung Chỉ Thuỷ đến tầng cao nhất, tầng thứ hai mươi mốt.
Mỗi tầng tháp đều rất cao, đủ bảy tám mét, hai mươi mốt tầng là một trăm năm sáu mươi mét, đứng trên tầng bảy, có thể nhìn thấy tuyệt đại bộ phận kiến trức của Mộ Dung gia tộc.
- Thực lực của Mộ Dung Vũ, ngươi cảm thấy thế nào?
Mộ Dung Chỉ Thuỷ hỏi.
Diệp Trần nói:
- Cũng được, nếu dốc toàn lực, mười chiêu có thể đánh bại hắn.
Cái này không hề khoa trương, sau khi giao thủ với Mộ Dung Vũ, hắn có thể tính toán rất chuẩn thực lực tổng hợp của đối phương, bao gồm của biên độ tăng trưởng sau khi ma hoá cánh tay.
- Ồ!
Mộ Dung Chỉ Thuỷ nghiêng đầu, kinh ngạc nhìn Diệp Trần,
- Diệp Trần, ngươi có thể nói cho ta biết, kiếm hồn của ngươi, đang là cấp mấy, là tứ giai đỉnh phong, hay là ngũ giai.
- Là tứ giai đỉnh phong.
Diệp Trần thật thà nói, kiếm ý của hắn mặc dù hơn hẳn kiếm ý cấp bậc tông sư, nhưng phẩm giai kiếm hồn, vẫn là tứ giai đỉnh phong, vẫn chưa đạt đến trình độ ngũ giai, về phần nguyên nhân, rất đơn giản, bởi vì kiếm hồn của hắn là kiếm hồn giết chóc, tứ cấp đỉnh giai kiếm hồn giết chóc, đủ để so sánh với ngũ cấp đỉnh giai kiếm hồn bình thường, đương nhiên, lúc hắn chiến đấu với Mộ Dung Vũ, không thôi động kiếm hồn giết chóc, dùng là kiếm hồn bình thường cộng thêm thuộc tính huỷ diệt.
Kiếm hồn bình thường của hắn kì thực không hề bình thường, giống như kiếm hồn sát lục, sớm đã sản sinh hào quang ý chí, uy năng tương đương nhị giai đỉnh phong kiếm hồn bình thường, phối hợp với thuộc tính huỷ diệt, tương đương tứ giai kiếm hồn bình thường, cũng chính là kiếm hồn cấp tông sư.
Hắn rất rõ, đừng thấy tứ giai đỉnh phong kiếm hồn giết chóc chỉ tương đương ngũ giai đỉnh phong kiếm hồn bình thường, số lượng vượt cấp vẫn không nhiều, nhưng phải biết, phẩm giai kiếm hồn mỗi lần nâng lên một giai, khoảng cách mỗi lúc một lớn, từ tam giai vượt cấp lên tứ giai, từ tứ giai lên ngũ giai, ý nghĩa vẫn như nhau, bởi vì, ngũ giai kiếm hồn là vương giả kiếm hồn, giống như tứ giai kiếm hồn là tông sư cấp kiếm hồn.
- Tứ giai đỉnh phong, chẳng trách, không ngờ thành tựu kiếm đạo của ngươi lại lớn như vậy, ta cũng giống như những người khác, đều xem nhẹ ngươi.
Sau một hồi kinh than, Mộ Dung Chỉ Thuỷ bật cười, tâm trạng rất tốt, lần này bất luận thua hay thắng, hắn đều không hối hận, tiềm lực Diệp Trần vượt qua sức tưởng tượng của hắn, cho hắn thời gian, hắn nhất định tạo ra kì tích, dù sao hắn mới tấn thăng Linh Hải Cảnh chưa được bao lâu, chỉ cần tu vi tiến bộ, áo nghĩ võ học tiến bộ, Linh Hải Cảnh tầng thứ, chẳng mấy người có thể trở thành đối thủ của hắn, loại người này, đúng là vương giả bẩm sinh, tiến nhập tầng thứ nào, đều trở thành vương giả của tầng thứ đó.
- Nếu như hắn tiến nhập Sinh Tử Cảnh?
Trong đầu Mộ Dung Chỉ Thuỷ đột nhiên nảy ra một suy nghĩ, và hắn bị chính suy nghĩ của mình làm cho sợ hãi.
Bây giờ hắn đã hiểu tại sao Long Vương lại coi trọng Diệp Trần, có lẽ hắn đã nhìn ra tiềm chất vĩ đại của Diệp Trần, một thiên tài đáng sợ như vậy, lịch sử rất hiếm gặp, chỉ cần đợi hắn trở thành Sinh Tử Cảnh vương giả, cường giả của cả đại lục này đều phải run sợ.
Nghĩ đến đây, hắn đặt mình vào địa vị Long Vương, với góc độ Long Vương, bất luận thế nào, cũng không thể từ bỏ một thiên tài như Diệp Trần, vì hắn, dù phải đối quyết với hoàng giả, cũng không hối tiếc, đầu tư lớn, thu nhập mới nhiều, bất cứ ai dám ỷ đông hiếp yếu, đều là đối nghịch với Long Vương, Long Vương mà giận, hậu quả thập phần đáng sợ.
- Có lẽ bản thân Diệp Trần cũng không ngờ mình lại quan trọng đến vậy, Long Vương vì hắn, chuyện gì cũng có thể làm.
Mộ Dung Chỉ Thuỷ liếc nhìn Diệp Trần, tâm trạng kích động, có Long Vương bảo vệ, phá hoại quy tắc vạn năm của Nhân Ma gia tộc cũng chẳng là gì, Long Vương đặt cược lên người Diệp Trần, hắn tại sao không đặt, con mắt nhìn người của Long Vương, không phải ai cũng có thể bì được.
- Tiểu tử này, tương lai nhất định khiến thế giới này long trời lở đất, đi theo hắn, hò reo cổ vũ hắn, là vinh hạnh của Mộ Dung gia tộc ta.
Chỉ bằng một suy nghĩ, Mộ Dung Chỉ Thuỷ đã dùng con mắt khác hẳn nhìn nhận Diệp Trần, sâu trong lòng, hắn đã coi Diệp Trần như một nhân vật có thể hô phong hoán vũ, trước mặt Diệp Trần, dù có thấp hơn một bậc, hắn cũng không cảm thấy mất mặt, bởi vì những người này luôn được mặc định ở trên người khác, những người không rõ sự thật mới mất mặt.
- A a, những việc liên quan đến nhân ma, ta vẫn chưa kể cho ngươi nghe hết, bây giờ nói cũng không sao.
Hắng hắng giọng, Mộ Dung Chỉ Thuỷ nói:
- Ngươi biết ma hoá là gì chứ?
Diệp Trần đoán:
- Là vì huyết mạch ma tộc?
- Không sai, bên trong cơ thể nhân ma nhất tộc chúng ta, ẩn hàm một nửa huyết mạch ma tộc, ma tộc, là chủng tộc ngự trị trên nhân tộc, sở hữu huyết mạch của họ là chuyện tốt hay chuyện xấu, phải xem ngươi có thể điểu khiển huyết mạch ma tộc hay không, ví dụ năng lực ma hoá. Ngươi cũng nhìn thấy, Mộ Dung Vũ sau khi ma hoá cánh tay, cánh tay hắn liền biến thành cánh tay yêu ma, yêu ma cường đại, chắc ta không cần phải nói!
Diệp Trần gật đầu, đúng, yêu ma thập phần cường đại, hắn đã từng tận mắt nhìn thấy yêu ma vương và ba vị vương giả đại chiến, yêu ma vương bị phong ấn vài chục vạn năm, đang ở trạng thái yếu nhất, vậy mà vẫn khiến ba vị vương giả chật vật vô cùng, không cần nghĩ cũng biết, yêu ma cường đại như thế nào, rất khó dùng ngôn ngữ miêu tả.
- Năng lực ma hoá phải đợi đến Linh Hải Cảnh tầng thứ mới có thể nắm bắt sơ bộ, nếu dưới Linh Hải Cảnh phát sinh ma hoá, thì trăm phần trăm sẽ trở thành một nhân ma giết người không lý trí, đó chính là biểu hiện của việc không thể khống chế, Linh Hải Cảnh, thông thường đều có thể khống chế ma hoá, sẽ không xuất hiện hiện tượng mất lý trí, ngươi xem ta, năng lực ma hoá của ta còn trên cả Mộ Dung Vũ.
Vừa nói, cánh tay của Mộ Dung Chỉ Thuỷ vừa bành trướng, ma khí cuồn cuộn, những chiếc vẩy như những chiếc móng tay màu đen phủ khắp cánh tay, nhưng bắp thịt chằng chịt mang đến cho người ta cảm giác như kim loại, ẩn hàm sức mạnh và phòng ngự cực kì đáng sợ.
Truyện khác cùng thể loại
457 chương
22 chương
29 chương
35 chương
40 chương
12 chương