Kiếm Đạo Độc Tôn
Chương 535
Mộ Dung Chỉ Thuỷ biết Diệp Trần tiềm lực kinh nhân, nhưng vẫn chưa biết thực lực Diệp Trần thế nào, nhân ma không giống con người, ư thế cơ sở rất rõ ràng, sau khi đạt đến Linh Hải Cảnh, ưu thế vẫn khuếch đại, ví dụ phương diện linh khu, cùng là nhất giai linh khu, nhân ma linh khu cường đại hơn nhân loại linh khu, chân nguyên nhiễm lên ma khí, có một số đặc tính ma lực, cũng mạnh hơn nhân loại, nếu như Diệp Trần không thể đỡ được năm mươi chiêu của Mộ Dung Vũ, kế hoạch lần này, coi như bỏ.
Ầm!
Khí lưu trên tỷ võ tràng ập tới, là Mộ Dung Vũ và Diệp Trần đang lao vào đối phương, chân nguyên khí tức bên ngoài cơ thể hai người đè ép lẫn nhau, hình thành hai nửa màng mỏng hình cầu, mỗi bên chiếm cứ nửa bầu trời, nhất thời, bích sắc và thanh sắc quang hoa bạo phát, chói mắt vô cùng.
- Tiếp một chiêu kinh đào quyền của ta!
Mộ Dung Vũ một chân đạp đất, bật thẳng người, bích sắc quang hoa hội tụ trên nắm đấm, khi quang hoa hội tụ thành một điểm, một quyền đánh xuống Diệp Trần bên dưới.
- Cái gì? Vừa lên đã là thuỷ hệ áo nghĩa quyền pháp king đào quyền, Mộ Dung Vũ không lẽ định tốc chiến tốc quyết?
Thấy công thế Mộ Dung Vũ cường liệt như vậy, một số trưởng lão trở nên kinh ngạc.
Đối diện một quyền không biết nông sâu, Diệp Trần cũng không hoảng hốt, thân thể đột nhiên dừng lại giữa đường, tay phải hạ thấp, nắm chặt chuôi hoàng kim kiếm, sau đó rút mạnh. Khoảnh khắc hoàng kim kiếm xuất vỏ, một phiến kim quang chói mắt lấy thắt lưng Diệp Trần làm trung tâm, bừng bừng bạo phát, trong kiếm sắc kiếm mang này, là vô số kiếm ảnh mơ hồ, bởi vì tốc độ quá nhanh, mắt thường căn bản không thể nhìn thấy, chỉ có linh hồn lực mới có thể mô phỏng chút ít.
Thịch thịch thịch thịch thịch thịch...
Quang hoa bích sắc và quang mang kim sắc trùng kích vào nhau, trong nháy mắt vài trăm tiếng nổ vang lên, hoàn toàn khiến trái tim một Bão Nguyên Cảnh võ giả thực lực không yếu nhảy loạn nhịp, bị trọng thương, người thường cho dù đứng xa cũng vỡ tim mà chết.
- Ý! Kiếm tốc nhanh quá!
Một quyền của Mộ Dung Vũ vốn dĩ phải nổ tung trước người Diệp Trần, nhưng vì tốc độ xuất kiếm của Diệp Trần quá nhanh, kiếm tốc còn nhanh hơn, nên nắm đấm vừa đánh ra, bích sắc quang hoa ngưng tụ trên quyền phong đã bạo phát, nắm đấm không lớn, tựa hồ ngưng tụ năng lượng một dòng sông, quyền kình dính như nước, cuộn trào mãnh liệt, đợt này cao hơn đợt khác, đợt sau nối liền đợt trước.
- Quyền kình áp súc thành một điểm, bạo phát trong nháy mắt, lợi hại!
Vừa giao thủ, Diệp Trần đã cảm nhận thấy sóng quyền huyền ảo, đối diện với quyền pháp này, nhất định phải nhanh hơn nó, nếu không bị đánh trúng, hậu quá rất khó tưởng tượng.
Quyền kình bạo phát mãnh liệt, vô số kiếm ảnh, hai bên như quang như ám, đối kháng lẫn nhau, trung hoà, cuối cùng mai một, ai cũng không làm gì được ai.
- Không tệ, đỡ thêm một đòn hãi lang cước của ta!
Mộ Dung Vũ nghiêng người, chân phải lăng không phi cước, giống như lưu tinh, đã mạnh vào đầu Diệp Trần, một cước này cực giống kinh đào quyền, cũng là thối kình ngưng thành một điểm, tập trung bạo phát.
Diệp Trần không lùi không tránh, bàn tay trái đang đặt trên hông nắm chặt phỉ lục sắc trường kiếm, chém ngược lên trên, kéo theo một phiến lôi hồ rực rỡ.
Ầm!
Lần giao kích này không giống lần trước, thối kình của Mộ Dung Vũ trực tiếp phân thành hai nửa, thối kình tàn dư bị kiếm quang hồ hình cuộn ngược về phía Mộ Dung Vũ.
- Phát sau mà đến trước!
Mộ Dung Vũ kinh hô một tiếng, rõ ràng là hắn phát hãi lang cước trước, nhưng phản ứng của đối phương quá nhanh, tựa hồ sớm có phòng bị, hơn nữa đòn phản kích của Diệp Trần khiến hắn cực kì khó chịu, thối kình vừa ngưng tụ, liền bị đánh tan, thậm chí cuốn ngược trở lại.
- Diệp Trần này hình như không đơn giản! Cả hai chiêu thức mạnh của Mộ Dung Vũ đều bị hắn hoá giải.
- Kinh nghiệm chiến đấu rất lợi hại, không hề thua kém Mộ Dung Vũ, linh tính thậm chí còn hơn hắn, không hổ là thiên tài được Long Vương coi trọng.
Linh tính thiên tài thường rất mạnh, một lão tiền bối cũng không bằng, điểm này mọi người thừa nhận, đương nhiên, các trưởng lão quan chiến không nghĩ Mộ Dung Vũ không làm gì được Diệp Trần, trận chiến vừa mới bắt đầu.
Bị thối kình của mình đẩy ngược, Mộ Dung Vũ kinh ngạc nhìn Diệp Trần.
- Được rồi, vốn dĩ ta cứ tưởng ngươi không thể đỡ được tám phần thực lực của ta, bây giờ xem ra, ta đã xem nhẹ ngươi, nhưng trận chiến chỉ mới bắt đầu, tiếp theo, ngươi sẽ phải đối mặt với cục diện khó khăn nhất, tốt nhất là chuẩn bị đẩy đủ tâm lý, khó cử ở đây còn tốt hơn khó xử ở Vũ Văn gia tộc.
Mộ Dung Vũ bị kích thích chiến ý, dự định toàn lực xuất thủ, xem rốt cục Diệp Trần đạt đến tầng thứ nào, thực lực không đủ, thì không có tư cách đi Vũ Văn gia tộc.
- Phóng mã đi! Ta sẽ khiến ngươi hài lòng.
Mái tóc dài của Diệp Trần phất phơ trong gió, cả người như một thanh kiếm, một thanh kiếm vừa mới xuất vỏ, có thể bay ra giết địch bất cứ lúc nào, chính là kiếm ý này, khiến Mộ Dung Vũ nảy sinh chiến ý cường liệt, biến Diệp Trần thành đối thủ của mình.
Ầm!
Mộ Dung Vũ bạo phát, rất nhiều bích sắc chân nguyên thuỷ lưu tràn ra ngoài cơ thể, thuỷ lưu này giống như vật sống, phiêu động lên xuống, trường độ chừng trăm mét, biến một trăm mét vuông quang đó thành lĩnh vực của hắn, chỉ cần tiến nhập vào phạm vi này, thì sẽ bị chân nguyên thuỷ lưu trói buộc.
Sưu một tiếng, Mộ Dung Vũ bắn về phía Diệp Trần, chân nguyên thuỷ lưu nổi lên, giống như một con bạch tuộc nhân hình, vặn xoắn hư không.
- Tiếp chiêu đi!
Cùng là kinh đào quyền, lần này, quyền thế của Mộ Dung Vũ nhanh hơn và mạnh hơn, khí hắn tấn công, những dải chân nguyên thuỷ lưu cùng lúc quấn lấy Diệp Trần.
Diệp Trần một kiếm cực nhanh chém đứt chân nguyên thuỷ lưu, phát hiện chân nguyên thuỷ lưu sau khi bị chém đứt, vẫn có thể tiếp tục bò lên, và chiếc bị đứt, sẽ có càng nhiều chân nguyên thuỷ lưu quấn lấy, liên miên bất tuyệt, dưới sự quấy nhiễu của chân nguyên thuỷ lưu, Diệp Trần và Mộ Dung Vũ đỡ một chiêu của nhau, lùi sau hơn mười bước.
Xuy xuy xuy xuy!
Chân nguyên thuỷ lưu như giòi trong xương, đuổi sát sau lưng Diệp Trần, nếu không phải Diệp Trần kiếm tốc, kĩ xảo và phản ứng của Diệp Trần đều rất tuyệt vời, rất có khả năng đã bị chân nguyên thuỷ lưu quấn lấy, rơi vào sự trói buộc của nó, lúc đó tình huống sẽ trở nên rất tệ.
- Thuỷ phong thuật tập trói buộc của ta có cả công kích và phòng ngự, no sẽ hạn chế thực lực cua ngươi, khiến ngươi không thể toàn tâm toàn ý chiến đấu.
Mộ Dung Vũ âm thầm tích luỹ sức mạnh, chuẩn bị cho sát chiêu.
- Tiền bối, ngươi cũng thử chân nguyên thành tơ của ta!
Truyện khác cùng thể loại
3 chương
172 chương
102 chương
33 chương
221 chương
41 chương