Kị sĩ thứ chín
Chương 50 : Thân vương thứ tư của huyết tộc
"Ta khuyên ngươi không được có ý nghĩ cường công, ta đã dám đứng ở đây thì chắc chắn trong hang núi đã có phòng bị chu đáo".
Khi biết con gái yêu của mình đang ở ngay trước mặt, vẻ lo lắng trong mắt Pulver càng lộ rõ. Ông ta đặt tay lên chuôi kiếm, đấu khí lấp lánh quanh người hình thành một lực trường vô hình, cành khô đá vụn xung quanh bay khắp nơi, ông ta bước về phía trước một bước.
Lão Khuê Nô vẫn lù lù không động.
"Két két", Lich cười khẽ mấy tiếng, "Nâng lên được mà không hạ xuống được, Pulver, vừa mới lên thánh vực, ngươi không cần phải tự làm nhục mình trước mặt lão già này đâu. Ta có thể nói với ngươi, Deron Ferron chính là do một tay lão già này huấn luyện mà thành đấy".
Pulver rất quyết đoán thu kiếm xoay người trở lại bên cạnh xe ngựa, nhìn lão Khuê Nô nói, "Thì ra là sư phụ của Deron, tha thứ cho sự mạo phạm của ta. Có điều tiểu nữ Alizée ngây thơ ấu trĩ, bị người khác xui khiến nên đã mạo phạm quý phương, mong ngài để lại đường sống cho nó".
Vì sự tôn trọng đối với người mạnh, Pulver nói chuyện ngày càng khách sáo.
"Lão quái vật, chẳng lẽ ngươi muốn ta mang khuôn mặt này đến phủ công tước khúm núm với lão Shuster à? Ta từ ngàn dặm xa xôi chạy tới, trên đường còn phải tách khỏi đội ngũ để né tránh lũ đáng ghét đó, chính là hi vọng ngươi có thể nể mặt ta một lần. Ta thừa nhận trong chuyện này thành Diack chúng ta lại thiếu các ngươi một món nợ ân tình, nhưng sự nhẫn nại của một vu yêu là có hạn". Lần này Lich đã đe dọa trắng trợn.
Lão Khuê Nô thở dài một hơi, ông ta biết Lich đã nói đến nước này thì cũng đã không còn khả năng thương lượng, hoặc là giao người, hoặc là động thủ. Nếu động thủ thì lão Khuê Nô cũng không sợ Lich, vấn đề là mấy năm nay gia tộc Stedman đã gặp nhiều khó khăn, thật sự là không thể để xuất hiện thêm một kẻ thù mạnh mẽ ở phía bắc nữa.
Nghĩ tới đây, lão Khuê Nô hơi nghiêng người nhìn về sườn núi phía sau.
Trong hang núi tối om có tiếng tranh cãi huyên náo.
"Này, ngươi đi nhanh một chút, làm gì mà cứ lề mề thế?" Bị nhốt mấy tháng trong hang núi, Alizée mong muốn được nhìn thấy ánh mặt trời biết bao, đáng tiếc cô ta không biết rằng lúc này bên ngoài chỉ có ánh trăng.
"Hay là ngươi đi trước đi", đã cướp đồ ăn trước mặt hổ dữ thành công, tâm tình Geriferry quả thật rất thoải mái.
"Ta... ta... sợ tối".
Geriferry choáng váng vội bám vào vách hang. Một kỵ sĩ rồng sợ tối? Hắn cảm thấy không có chuyện gì hoang đường hơn chuyện này.
"Vậy ta đi nhanh thì ngươi có phần thưởng gì không?" Không có lợi không dậy sớm, Geriferry quá hiểu cách bắt chẹt người khác.
"Đừng hòng!"
Khóe miệng Geriferry kéo ra thành một độ cong xảo quyệt, đột nhiên hắn bước đi nhanh hơn.
Alizée phía sau vội đuổi theo, nhưng chưa đi được mấy bước Geriferry bỗng dừng lại đột ngột, vì vậy cả người Alizée hầu như dán sát vào sau lưng Geriferry. Hắn rất thoải mái nheo mắt lại hưởng thụ cảm giác mềm mại sau lưng, trong lòng cảm thán, "Muốn tiểu ác ma tặng thưởng, quả nhiên vẫn phải dựa vào chính mình là chính".
"Hừ, đồ tồi, ngươi muốn chết à?"
"Ngươi xem, ta đến đây lần đầu tiên, không quen đường, cho nên ngươi không được đi quá sát ta. Vừa rồi là cái gì mà cứng như hai hòn đá vậy, bây giờ lưng ta vẫn còn đau", Geriferry vội giải thích trước khi tiểu ác ma nổi điên, có điều vừa giải thích như vậy, tiểu ác ma đã bắt đầu giương nanh múa vuốt.
Thấy tình thế không ổn, Geriferry vội bỏ chạy. Alizée lập tức đuổi theo, từ bé đã sợ bóng tối, cô ta đâu còn nhớ gì đến việc tìm Geriferry tính sổ mà vội vàng van nài, "Chờ đã!"
Geriferry thật sự rất nghe lời cô ta. Hắn dừng lại, vì vậy hai người lại dính vào nhau.
Cứ như vậy vừa đi vừa cười đùa chửi mắng, một lát sau hai người thấy một vầng trăng sáng dịu chiếu sáng ngoài cửa hang. Lần đầu tiên Geriferry cảm thấy hóa ra mò mẫm trong bóng đêm cũng có thể vui vẻ như thế, điều không được hoàn mỹ là quãng đường này hơi ngắn một chút.
Bên ngoài không còn cảnh giương cung bạt kiếm, là ba cường giả của đại lục, tinh thần lực cực mạnh của bọn họ sớm đã phát hiện có người trong hang núi đang đi ra ngoài, việc giằng co đã trở thành vô nghĩa.
Vừa đi ra khỏi hang núi tối đen, việc đầu tiên Alizée làm chính là hung ác đạp Geriferry một cái trong lúc hắn còn chưa phòng bị, sau đó chạy ra phía ngoài rất nhanh. Có điều khi ra đến cửa nông trang nhìn thấy Pulver đang đứng sừng sững dưới ánh trăng, Alizée chợt run bắn, vừa định xoay người chạy về thì khóe mắt lại liếc thấy chiếc xe ngựa phía sau phụ thân. Cô ta lập tức hoan hô một tiếng, vòng qua Pulver chạy lên xe ngựa với tốc độ nhanh nhất. Rõ ràng vị Lich trên xe chính là chỗ dựa lớn nhất để cô ta có thể hoành hành ngang ngược.
"Bà, cháu nhớ bà chết đi được. Sao bà đến cứu cháu muộn như vậy?" Giọng nói ngọt ngào đến phát ngấy vang lên trong thùng xe, sau đó là tiếng cười ken két đặc hữu của Lich.
Pulver bất đắc dĩ nhìn thùng xe lắc đầu, quay lại gật đầu chào hỏi Geriferry vừa chạy tới bên cạnh lão Khuê Nô. Geriferry hoàn toàn không biết bên ngoài vừa xảy ra chuyện gì, khi lão Khuê Nô thì thầm nói với hắn trước mặt hắn là những người thế nào, Geriferry hoảng sợ vỗ ngực, vội vỗ về trái tim đang đập thình thịch, thầm nghĩ, "May mà bố hạ thủ nhanh, bằng không thì ngay cả một sợi lông cũng không xơ múi được".
Trong tình hình này, vừa mới bắt nạt Alizée xong, đương nhiên Geriferry phải tránh bọn họ càng xa càng tốt. Tiểu ác ma quay lại tìm hắn tính sổ thì đúng là cực kì không ổn. Trong lúc hắn ra hiệu cho lão Khuê Nô rút lui thì vị Lich trong thùng xe lại lên tiếng.
"Ơ, một tiểu quái vật thú vị..." Geriferry cảm thấy giọng nói của Lich đúng là cực kì khó nghe. Cả người lạnh buốt, hắn cũng không bước chân nổi, tựa như toàn thân trên dưới đều bị người khác nhìn thấu. Hắn nhắm hai mắt lại, nhìn thấy con mắt trong cơ thể đó đã bị một lớp hơi nước bao quanh, không ngờ hắn còn có thể cảm thấy nó đang khẽ run rẩy, nó đang sợ hãi.
Sau khi loại cảm giác này biến mất, Geriferry suýt nữa tê liệt ngồi bệt xuống. Hắn biết, trước cảm giác mạnh mẽ đối với linh hồn của Lich, tất cả mọi thứ hắn che giấu trong cơ thể đều hoàn toàn lộ rõ.
"Bà, Laura có đi cùng không?" Trong thùng xe, Alizée đảo mắt mấy vòng, trên gương mặt lộ ra nụ cười ác độc đặc trưng.
"Két két, chắc cũng tới rồi đấy".
Alizée lập tức nhảy từ trên xe xuống đất, trợn mắt nhìn Geriferry, lại làm mặt quỷ với Pulver rồi chạy đến bãi đất trống bên cạnh, lấy viên đá minh ước loài rồng đó ra và bắt đầu niệm chú.
Geriferry thầm kêu không tốt, kéo tay lão Khuê Nô định chạy trốn. Nhưng lão Khuê Nô không đi nên hắn có kéo mấy cũng không hề động đậy, "Thiếu gia, có lão nô ở đây, không cần phải sợ!" Nghe đến đó, Geriferry cho rằng lão Khuê Nô đúng là ngốc thật. Lich, kiếm thánh, lại thêm một con rồng, ngươi còn nói không sợ?
Có điều nói chung Geriferry cũng biết rõ, không có lão Khuê Nô kéo thì hắn có chạy nhanh đến mấy cũng không thể chạy nhanh hơn một con rồng, hắn đành phải hoảng sợ nhắm hai mắt lại.
Trong đêm trăng Ronage, một điểm ánh bạc lấp lánh xuất hiện trên bầu trời và nhanh chóng tới gần. Một lát sau ánh sáng của nó đã át cả ánh sáng của mặt trăng. Trong tiếng rồng ngâm vang vọng trời đất, tất cả mọi động vật trong thành Ronage đều run rẩy quỳ sát xuống đất. Sau một khắc, con rồng đã lượn vòng trên đầu Alizée và phát ra một tiếng ngâm vui sướng.
Đây là một con rồng bạc dài hai mươi ba mét, không có cánh, toàn thân màu sáng bạc, những chiếc vảy rồng to bằng miệng bát phát ra ánh sáng trắng lóa dưới ánh trăng. Đầu rồng khoảng một mét, miệng mũi bị che phủ dưới một lớp sương mù mông lung. Trên đầu có hai chiếc sừng màu trắng bạc, trên gáy còn có mười mấy chiếc gai nhọn và một hàng gai lưng kéo dài từ gáy đến tận đuôi, khiến Geriferry rất khó sự Alizée ngồi trên lưng nó kiểu gì.
Alizée vẫy vẫy tay với con rồng bạc, Laura ngoan ngoãn hạ xuống đất, phía sau đầu lập tức huyễn hóa ra một chiếc yên. Sau khi leo lên đầu rồng, Alizée nhìn Geriferry cười kỳ lạ rồi ghé vào tai con rồng bạc nói khẽ, "Laura, ta đã chuẩn bị rất nhiều bảo bối làm quà cho ngươi, nhưng bị thằng khốn kia cướp đi mất rồi!" Nói xong cô ta chỉ tay về phía Geriferry, một tiếng rồng ngâm kinh thiên động địa lại vang lên lần nữa.
"Không tốt!"
Một luồng long uy tràn tới rợp trời ngập đất, nếu không có lão Khuê Nô đỡ lại thì sợ là Geriferry đã phải quỳ xuống đất.
Ngay sau đó, rồng bạc giận dữ vung đuôi đánh về phía Geriferry.
"Alizée"! Tiếng quát nghiêm khắc của Pulver chỉ vẻn vẹn khiến mí mắt Alizée khẽ giật mà không thể ảnh hưởng đến tốc độ của rồng bạc.
Một đám khói màu xanh đen bốc lên từ trên người lão Khuê Nô, trong đám khói, sống lưng cong của lão Khuê Nô đột nhiên trở nên thẳng tắp, vóc người ông ta cao dần, thậm chí Geriferry bên cạnh có thể nghe thấy tiếng bộ xương kêu lách cách. Một đôi cánh dơi to lớn mở rộng ra sau lưng lão Khuê Nô, đôi cánh màu đen như mực, một vệt vàng mờ nhạt kỳ lạ chạy quanh mép đôi cánh dơi, dường như có một loại ánh sáng thần thánh lưu chuyển trên đó.
Nếp nhăn tiều tụy trên gương mặt lão Khuê Nô đã biến mất, từ mũi ông ta trở lên được một chiếc mặt nạ màu bạc xinh xắn che khuất, cái cằm Geriferry dài, cái cổ trắng tinh, nước da trơn mịn khiến Geriferry cũng than thở không bằng. Mái tóc bóng mượt của ông ta được chải về phía sau chỉnh tề, một chiếc áo bành tô cắt may cẩn thận khiến ông ta có thể sánh với những quý ông mẫu mực nhất, đáng tiếc là hai chiếc răng nanh sắc bén lộ ra khỏi miệng ông ta đã phá hoại mỹ cảm tổng thể.
Trong ánh mắt sợ hãi của Geriferry, lão Khuê Nô hoàn thành màn biến hình hoa lệ trong nháy mắt. Ông ta dang rộng đôi cánh dơi, kéo Geriferry bên cạnh về phía sau lưng mình, hoàn toàn không sợ hãi đòn tấn công bất ngờ của con rồng bạc. Ông ta tung quyền đấm mạnh vào cái đầu rồng đã đến ngay trước mắt, uy thế một quyền này mang theo thậm chí còn hình thành một làn sóng gợn có thể thấy được bằng mắt thường trong không gian xung quanh nắm đẫm.
"Chết tiệt, thân vương huyết tộc..." Vệt màu vàng bắt mắt trên đôi cánh của lão Khuê Nô nhắc nhở Pulver rằng con rồng bạc Laura hai trăm tuổi đang phải đối mặt với một đối thủ như thế nào. Ông ta không cho rằng cái đầu vẫn còn yếu ớt của Laura lại có thể yên lành sau khi trúng một quyền của thân vương huyết tộc anh ấy.
Chỉ một nháy mắt nữa là nắm đấm của Khuê Nô đã đấm trúng đầu Laura.
Đột nhiên một cơn gió thổi tới, đêm nay vẫn có gió đêm, nhưng điều bất đồng là cơn gió này lại thổi ra từ trong thùng xe...
Truyện khác cùng thể loại
108 chương
10 chương
74 chương
161 chương
126 chương
751 chương
388 chương
171 chương