Khiêu vũ trong trái tim anh
Chương 24
Trong bồn tắm lớn Bạch Chỉ còn đang đặt nước, nghe được tiếng chuông cửa, còn cho rằng là đàn chị, liền ra mở cửa.
Còn không thấy rõ người đâu, đã bị anh nghiêng mình tiến vào, cửa rất nhanh bị đóng lại.
“Anh làm gì vậy? Không ai thấy anh chứ?” Bạch Chỉ một lần nữa mở cửa, ló đầu ra, ở hành lang nhìn trái phải.
“Tới đưa đồ ăn.” Trần Lưu đỡ đầu cô dựa vào trong lồng ngực, chân dài đá lên cửa.
Đặt đồ ăn lên một chiếc bàn nhỏ thấp, nghe tiếng dòng nước, thì biết cô chuẩn bị tắm rửa, trực tiếp tự mình ôm lấy cô đi vào phòng tắm, lột sạch váy và đồ lót của cô, khi đến lượt mình, để cô cởi, thong thả ung dung nhìn đầu ngón tay trẻ trung mà run rẩy của cô, rất có kiên nhẫn dạy dỗ cô loại chuyện này.
Một khắc Bạch Chỉ cởi quần lót kia của anh ra, bị người đàn ông một phen nhấc tới, đặt lên bồn rửa mặt cẩn thận nhấm nháp hôn.
Khí nóng trong phòng tắm lượn lờ, ý thức Bạch Chỉ nhẹ rời đi, tùy ý anh lôi kéo, môi âm hộ bị anh vê đến hoa đế sung huyết, huyệt nhỏ cũng bị một ngón tay anh tiến vào thọc vào rút ra.
Bị anh ôm vào bồn tắm, lúc cùng ngồi xuống, vật đâm chọc giữa hai chân anh nóng đến mức trái tim cô run lên, thần hồn cũng chấn động bay lên.
Trần Lưu đỡ gậy thịt, quy đầu trơn bóng hoạt động vài lần kẽ hở bông hoa, mới chậm rãi đẩy ra cửa động thật nhỏ khép lại.
Huyệt thịt mềm ấm co bóp nhẹ nhàng, Trần Lưu ngột ngạt rên rỉ thở gấp, thẳng lưng hướng lên trên đưa đưa, tay và miệng liếm chơi đùa đầu vú cô.
“Ưm… A a…” Bạch Chỉ cắn môi rên rỉ, từng đợt hoa dịch ấm nóng từ bụng chảy ra.
Quy đầu bị trói chặt chà xát lớp thịt non mềm ở lối giữa nông hết lần này đến lần khác, miệng huyệt bị căng lớn căng đầy, còn không biết thỏa mãn mà hiện ra vòng co lại.
Nước ấm khiến Bạch Chỉ thích ứng lạ thường với sự no căng thậm chí khát cầu phía dưới, tay bám ở hai bên bồn tắm chống thân mình, eo nhỏ lõm xuống không tự giác vặn mông lôi kéo chơi đùa.
Thấy thế, Trần Lưu nắm vú mềm mại, bắt đầu đẩy hông liên tục, bắt đầu di chuyển rất nhỏ.
Bạch Chỉ nhìn anh chăm chú một cách mê ly, người đàn ông anh tuấn rực rỡ mặt mày nhiễm màu sắc tình dục khoái cảm, trong lòng cô cảm giác thành tựu cọ cọ tăng lên.
Sương mù xung quanh nóng rực, hun đến đầu óc cũng nóng lên, hơn nữa cũng nếm được chút mùi vị, thì dùng lực lớn mật ngồi xuống.
Không đề phòng một cái, quy đầu lại phá vỡ tiến vào bên trong đường hoa một chút, cô thế nhưng đau đến chân mềm xuống dưới, suýt nữa cả cây thịt đã vào toàn bộ, may mắn anh kịp thời nắm lấy eo cô, cố định.
Nhưng mà vẫn bị sợ hãi, miếng thịt quyến rũ co lại.
“Ưm a! --” Ngực Trần Lưu lên xuống mạnh mẽ, nhấp môi, đường hàm dưới hẹp dài lạnh cứng rắn, rõ ràng cắn chặt khớp hàm, một tay vỗ ở mông cô chơi đùa lặp đi lặp lại, “Đồ lẳng lơ! Thật không sợ bị làm chết! Che chở em còn ở trên vội vàng tìm đau!”
Cô tủi thân phiếm nước mắt, cắn môi không dám nói lời nào.
Cô cũng không nghĩ tới chỉ một chút, mà sẽ đau như thế, giờ biết sợ, nào còn dám lộn xộn.
Sau một lúc lâu, cô gái cúi đầu vào ngực anh như muốn lấy lòng, hai má áp vào cơ ngực săn chắc của anh cọ xát, mái tóc mềm mại cũng theo đó mà di chuyển, trêu chọc khiến ngực anh phát ngứa.
Trong miệng còn nói những lời không khoan nhượng: “Em chỉ là muốn cho anh thoải mái hơn một chút…”
Trần Lưu nặng nề lăn lăn hầu kết, âm thanh khàn khàn: “Đủ thoải mái, không thấy được anh nhanh chóng bị em bức điên rồi sao.”
Gân xanh ở thái dương người đàn ông ẩn nhẫn đập, mồ hôi nóng theo má lăn xuống dưới.
Anh nâng cô gái lên, xoay người cô lại, ôm ngồi ở trên người, ngực bụng dán lên phía sau lưng cô, truyền lại độ ấm da thịt.
Một bàn tay của Bạch Chỉ bị bàn tay to của anh dẫn đi xuống, một ngón tay thăm dò tiến vào trong khe mật, để cô tự mình trải nghiệm sự non mềm kín chặt của nơi đó.
Cô cảm thấy ngón tay mình nhét vào huyệt nhỏ, được thịt mềm ấm áp bao vây lấy.
Trần Lưu nắm lấy cổ tay cô, dẫn dắt di chuyển xoay một cái, ngón tay liền đảo nhẹ một chút, Bạch Chỉ lập tức nhíu mày đẹp ưm một tiếng, đồng thời, huyệt thịt cũng giống như có sinh mệnh, trở mình hiện ra liều mạng co lại cắn ngón tay, giống như có một cái miệng nhỏ mở mở, hút các đốt ngón tay ở mọi hướng.
“Biết chính mình có bao nhiêu mềm bao nhiêu chặt, có thể hút bao nhiêu sao? Đây vẫn là ở bên ngoài, đã muốn chết như vậy, có thể thoải mái mất hồn người.” Trần Lưu nói, lấy ngón tay cô ra, thay chính mình, rút ra chơi đùa nước huyệt.
Cánh tay vạch nước ấm, trên mặt nước trùng điệp âm thanh mập mờ vỗ.
“Ưm… Bảo bối thơm quá rất mềm.” Trần Lưu ngửi hôn bên gáy cô, “Vừa mới vào bên trong một chút, đã khiến thầy biến thành như vậy, về sau cắm vào trong tử cung nhỏ kia còn được? Hả? Không phải đâm vài cái sẽ hút hết tinh nóng của thầy sao?”
Người đàn ông rất thích dùng giọng trầm gợi cảm phát ra "Hả?" dụ hỏi cô.
Gợi cảm quá mức, mỗi lần đều có thể thành công khơi dậy điểm dâm đãng và điểm ngứa của cô, muốn xoay mông nhỏ cầu anh chơi đùa.
“A, a… Ưm… Thầy…” Bạch Chỉ ngửa khuôn mặt nhỏ môi mở thở gấp, “Cắm vào, cắm vào cho em được không…”
“Miệng nhỏ dâm đãng lại phát ngứa, muốn gậy thịt ma sát lại ma sát sao?” Trần Lưu nóng đến khóe mắt ửng đỏ.
Bạch Chỉ gật đầu.
Tiếng nước trong bồn tắm vang động, Trần Lưu đẩy cô xuống, quỳ gối đưa lưng về phía anh.
Bạch Chỉ chống thành bồn tắm, hõm eo xuống, lắc mông nhỏ cầu vui vẻ.
Gậy thịt đỏ hồng dưới háng ngẩng cao chen vào giữa hai chân cô, dâm thủy dính đặc sệt nóng ướt lập tức dính vào trên thân gậy.
“A a… Ưm…” Hoa đế Bạch Chỉ bị nóng đến cả người đều run rẩy, không chịu được, khẽ nức nở, mềm nhũn ra, không có sức lực kẹp chặt.
Đùi Trần Lưu tách ra đầu gối quỳ xuống, dễ dàng kẹp bên ngoài đôi chân nhỏ của cô.
Cơ bắp bên trong chân dùng sức căng ra, cũng kẹp chặt hai đùi cô, Trần Lưu nặng nề hừ một tiếng, nắm lấy mông giống như hai cánh đào, trước sau hoạt động phần hông, cắm giữa hai chân mềm mại.
Bốp -- bốp, bốp, bốp…
Gốc rễ to lớn cứng rắn nóng bỏng cắm vào, túi tinh tròn đầy nặng nề vỗ lên mông nhỏ, dần dần nhanh hơn, vùng da mông cố định ửng hồng, mơ hồ đỏ hồng.
Bạch Chỉ bị đâm cho trước sau đong đưa, thân gậy nóng như lửa thô ráp đánh cọ xát vào hoa môi và âm đế, dâm thủy không ngừng tưới xuống dưới, làm bôi trơn, anh ra vào càng thêm vui sướng.
“Ưm ưm, thầy, a… A… Chậm, chậm một chút a……” Cô xin tha.
Không chậm lại được.
Trần Lưu rũ mắt nhìn chằm chằm cơ thể trắng như tuyết của cô gái, dương vật lại trướng to một vòng, bên háng đâm thọc chơi đùa, bên lại tách cánh mông cô ra.
Thấy hồng phấn được giấu ở phía dưới, có chút mất khống chế mà dùng sức véo véo mông thịt.
Khi buông ra lần nữa, mười ngón tay dài đã vùi ra dấu tay.
Trần Lưu ‘bạch bạch’ tiếng vang đánh thanh thúy vài cái, đánh ra vài đường bọt sóng trắng sữa.
“A --” Bạch Chỉ ăn đau mà vặn vặn mông nhỏ, quay đầu lại, ánh mắt như nước rớm nước mắt nhìn người đàn ông.
“Còn không làm thật, cứ như vậy chịu không nổi?” Trần Lưu cười cúi người, cùng cô môi lưỡi giao triền.
Chìm đắm một hồi toàn thân cô mềm nhũn như bị hòa tan, quay đầu lại nhỏ giọng mềm mại thở gấp.
Khó chịu quá, chỗ nào cũng khó chịu, lại nóng.
Cố tình anh còn cười hỏi cô: “Xảy ra chuyện gì?”
Cô gái nhỏ có quá nhiều lời nói xấu muốn nói anh, thút tha thút thít nức nở lên án, đứt quãng lại nói năng lộn xộn, Trần Lưu kiên nhẫn nghe xong, mới hợp lại cả câu: “Anh anh anh… Lại không cắm vào, mà, mà còn vui vẻ như vậy tra tấn em, bảo anh chậm một chút cũng không chịu, về sau không làm… Ô, không làm nữa.” Nói còn lắc lắc đầu tỏ ra quyết tâm.
Không làm? Sao được?
“Ngoan, em còn nhỏ.” Anh hôn lưng cô, “Thầy không đi vào làm, cũng không chịu nổi.”
Bạch Chỉ tức giận.
“Anh lừa người, lúc trước nếu sợ em nhỏ tuổi, anh đã không chặn em ở trong phòng vũ đạo… Làm loại chuyện kia.” Lúc ấy cô cũng dọa nạt phá hoại, anh cũng không dừng tay, “Hiện tại liền nói em nhỏ, không cảm thấy rất mâu thuẫn sao?”Ý nghĩ của Bạch Chỉ lúc này rõ ràng không ít, càng cảm thấy logic hợp lý, muốn đẩy anh ra, “Dù sao anh chính là không muốn đi vào làm, bởi vì không muốn phụ trách, anh lưu manh, đồ tồi, tránh ra!”
“Này --” anh có chút nổi giận, “Bạch Chỉ.”
Gọi tên đầy đủ của cô để cảnh cáo nguy hiểm, để cô một vừa hai phải.
“Em cũng không biết cả ngày anh đều muốn cái gì…”
“Ừ, em là không biết, cũng quản không được, dù sao sẽ không thật sự làm em, không liên quan đến em.”
Trần Lưu ấn đậu đỏ phía dưới của cô phía hung hăng chà đạp, cắn răng.
“Mẹ nó. Như thế là muốn bị làm có phải không? Được, thỏa mãn em, này thì làm chết em!”
Cáu kỉnh vào lúc này, thói hư tật xấu gì, không thể quen, thế nào cũng phải trị.
Trần Lưu lửa giận trong lòng bốc cháy, đỡ dương vật liền hướng tới âm hộ nhỏ nhét vào.
Nhưng mà cho dù như vậy, vẫn không cắm vào, chỉ dùng đầu tròn gậy thịt ở chỗ mật nghiền nát chậm rãi lặp lại, vê đến mật nước giàn giụa.
Bạch Chỉ thương tâm đã chết, cô phát giận không phải bởi vì anh không chịu cắm vào, mà là nguyên nhân anh không chịu.
Dưới sự tức giận, trong đầu vơ vét không ít mê sảng, đều nói ra, tốt nhất có thể tức chết anh, “Đồ tồi, anh mà vẫn không cắm vào, em, em muốn đi tìm… A… Ưm, ô…” Cô bị đâm cắn vào đầu lưỡi một chút, đau đến nước mắt đều toát ra.
“Muốn đi tìm cái gì? Hả? Còn chưa nói với em cả ngày anh đều nghĩ muốn gì đâu.” Trần Lưu nắm lấy vú mềm của cô theo trọng tâm mà lộ ra giọt nước mưa dáng rũ xuống dùng sức xoa nắn, thịt vú như tuyết trơn nhẵn thỉnh thoảng ở giữa ngón tay thon dài tràn ra, trầm thấp lẩm bẩm dâm ngôn lãng ngữ: “Cả ngày anh đều nhịn không được, muốn nhốt em ở trong phòng, mỗi ngày cho thầy làm nơi nhỏ hẹp.
Dương vật cắm vào huyệt nhỏ của em hung hăng mà làm, rót tinh vào trong tử cung của em, dương vật cũng không rút ra, liền như vậy lấp kín cả ngày, cứng thì tiếp tục làm, làm xong lại bắn ở bên trong, khiến em có thai con của thầy. Sao? Có chịu sinh con cho anh không?”
Hai ngón tay Trần Lưu kẹp đầu vú màu dâu tây niết chơi, gậy thịt lớn chọc vách tường hoa co rút lại.
“Ưm a… A… Vú, đau quá ô ô…”
“Nếu có thai, ba tháng trước không thể làm nơi nhỏ hẹp, thầy muốn em mỗi ngày đều ngậm gậy thịt tỉnh lại. Lâu lắm không bị cắm, cơ thể em càng thêm mẫn cảm, thầy sờ sờ âm hộ nhỏ liền ngứa ngáy khó nhịn mà xin làm, tựa như bây giờ…” Lòng bàn tay anh phủ lên âm hộ, cô liền hõm eo dán lên cọ xát.
“Ha a…… Dùng sức xoa xoa nơi đó nha, thật thoải mái… Ưm… Thầy…”
Trần Lưu lúc nặng lúc nhẹ ấn đè hai cánh hoa và hoa hạch.
“Bảo bối sinh con, sẽ có sữa. Nếu đủ sữa, cha con bọn anh một người một vú, nếu không đủ, nó uống sữa bột, anh ăn vú, một bên ăn, một bên làm huyệt, đem huyệt thịt đều làm cho nhảy ra… Đây chính là anh nghĩ, em thì sao? Em đang nghĩ gì trong đầu? Hả? Suy nghĩ phải làm thế nào mới có thể để anh móc trái tim ra cho em phải không?”
“Ưm… A…” Ý thức cô gái mơ hồ mà lắc đầu, dẫn tay anh nâng vú, quay đầu lại nhìn anh, tiếng nói nhỏ mềm ngọt đến cực điểm mà lấy lòng: “Em suy nghĩ, huyệt nhỏ chỉ cho thầy làm, nếu có sữa, cũng chỉ cho, thầy uống.”
Trần Lưu ngẩn ra một chút, mạch máu bên trong cơ thể ở một tấc một tấc nổ tung.
Không.
Cô gái nhỏ, em phải là suy nghĩ làm sao để anh cam tâm tình nguyện mà móc trái tim ra hiến cho em.
Trần Lưu ở biên giới giữa kiềm chế với mất khống chế liều chết chơi đùa cô, Bạch Chỉ bị lăn lộn đến lệ rơi đầy mặt, cầu anh cắm vào, âm hộ nhỏ muốn ăn tinh dịch thầy, bắn vào, phải sinh con cho anh từ từ mê sảng nói lung tung một hồi.
Trần Lưu nhún eo thở gấp hơi thở hổn hển hỏi cô, ai dạy cô lời nói thô tục.
Cô hừ hừ nói: “Trong lòng em dạy.”
Trong lòng chính là muốn ăn tinh dịch, chính là muốn anh làm tiến vào bắn.
Trần Lưu nghe xong, ngay tại nơi đó, cắm đỏ mắt, tự lẩm bẩm một câu “Muốn cắm cũng không phải hiện tại cắm, ngày mai chân đau không chết em” xoay cô lại mặt đối mặt, để phía sau lưng cô chống thành bồn tắm lớn.
Hai chân Bạch Chỉ bị anh khiêng lên vai, cả cơ thể nâng lên không, treo trên mặt nước, Trần Lưu nghiêng nửa người dưới ăn huyệt nhỏ của cô.
Đầu lưỡi tiến vào khe mật ướt át, liếm láp quét đùa vách tường thịt.
Cao trào như ngập đầu, cô thất thần rất lâu, lúc trước còn nhanh mồm dẻo miệng, bây giờ hai từ cũng không hợp lại.
Trần Lưu đưa quy đầu vào âm hộ nhỏ co rút mấp máy, nhìn chằm chằm chỗ kết hợp, huyệt dâm đãng đỏ thắm như thế nào liếm mút anh, không bao lâu thì eo tê rần, bị mút bắn, kịp thời rút ra, một luồng lớn trắng đặc bắn ở giữa hai chân cô, nóng đến mức cô ê ê a a kêu lên, lắc lư eo nhỏ muốn tìm gậy thịt, “Ưm, ưm a… Nóng… Ô… Ưm…”
Trần Lưu vê hoa đế sung huyết của cô không ngừng xoa bóp kích thích, quả nhiên chìm đắm một lát thì lại phóng túng kêu đến một đợt cao trào.
Buông chân cô gái xuống, mềm như bông muốn trơn bóng tiến vào bồn tắm lớn, được anh vớt vào trong lòng.
“Thầy… Huyệt nhỏ thật thoải mái…” Dư vị của cô gái chưa lui, bộ dáng dâm đãng cả người vẫn còn, hôn lên môi mỏng của anh tinh tế liếm, tay cũng lớn mật mà duỗi đến đầu nấm dưới mặt nước hơi lạnh chơi đùa đỉnh quy đầu.
Trần Lưu lại dán đến bên tai cô, cánh môi đóng mở: “Bảo bối, bên ngoài có người ấn chuông cửa, đã vài phút.”
Truyện khác cùng thể loại
10 chương
156 chương
1913 chương
137 chương
2017 chương
10 chương