Khi lưu manh gặp bá đạo
Chương 20 : Chưa kịp đối đầu_đã bị tập kích nặng
“Ơ! Thiên Phong” Thiên Anh vẫy tay khi thấy Phong bế Jun đi tới
“Lâm Tổng sao lại có mặt ở đây?” Phong tỏ ra ngạc nhiên
“Lãnh Tổng ko biết sao? Tôi với Hạ có CHÚT quen biết a! Cũng coi như ko tồi đi>> Quân nhếch nhẹ phiếm môi châm chọc
“A! Đã vậy sao lại để khách quý đứng đây thế này, thiệt ngại quá! Tôi thay Hạ tiếp đón anh một chút a! Mời” Phong cao giọng
“Lãnh Tổng khách khí” Quân nhìn Jun “thằng bé này là?”
“Chào chú! Con là Jun – con của mẹ Hạ” Jun cười ngọt ngào
“Chào con” Quân cười nhẹ
“Chặc! Bị lơ đẹp luôn” Thiên Anh tặc lưỡi “số khổ đứng nghe tuồng cổ – Anh Hùng Giành Gái”
“Đồ điên! Còn ko mau vô trong” Phong đạp Thiên Anh
“Sh*t! Vợ chồng tụi bây đúng là tâm đầu ý hợp. Vợ dơ cẳng thằng chồng đạp” Thiên Anh oán hận xoa mông LÉP
Quân đang đi thì cứng người
Phong cười thầm
———
“A! Anh đến rồi sao?” Nhi reo lên
“Ừ”
“Tiểu bảo bối! Cho dì Nhi bế một cái” Nhi vươn tay với Jun
“Jun muốn đi tìm mẹ” Jun dụi dụi lên vai Phong
“Được được! Ba ba bế con đi tìm mẹ” Phong vỗ nhẹ lưng Jun rồi xiay người lên lầu
Quác quác quác – Một khoảng im lặng ngay cả quạ bay còn sợ rớt……quần (Siêu : có quần hả ta? =.=)
“Haha! Bà nó à! Tôi mới nghe gì vậy?” Ông Lâm khoé miệng co quắp
“Tôi…. tôi….” Bà Phương lắp bắp ko thành lời
“Haha! Chắc là nghe lầm nghe lầm thôi” Bà Hà phá tan bầu ko khí ghê rợn này
Quân siết chặt nắm đấm
(Siêu : chặc chặc nghe mùi gian tình đâu đây! Ko phải BL đi?)
“Ô hô! Lâm Minh Quân phải ko?”
“Chào chủ tịch Lãnh” Quân bắt tay ông Lâm
“Haha! Cậu cũng quen con dâu tôi sao? Mời ngồi mời ngồi”
Mọi người cảm thán
—–Phòng Hạ———
Cạch
“Mẹ ơi? Jun về rồi đây” Jun nhảy xuống khỏi vòng tay Phong
Im Ắng~~~~
Rào Rào Rào
“Hình như mẹ đang tắm, chúng ta lên giường ngồi chờ thôi Jun” Phong tinh ý bế Jun ngồi lên đùi mình
“Ba ba! Jun ko thích chú kia” Jun xoay đầu nhìn Phong
“A? Vì sao?” Phong kinh ngạc
“Mẹ nói! Mẹ ko thích những tiểu bạch ưa sạch sẽ, rất khó chịu, điều quan trọng là trong rất THỤ mẹ chỉ mê CÔNG”
“Con đang nói bậy gì? Thụ Công là sao?” Phong bế Jun dơ lên cao
“Aaaa! ko có nói bậy! mẹ Hạ nói cho con nha” Jun lúc lắc hai chân nhỏ trên ko
Cạch
BẤT ĐỘNG
“Mẹ” Jun phá tan bầu ko khí quái dị của hai kẻ trơ mắt nhìn nhau
“Hai..hai người đang làm gì? Phụ tử luyến?” Hạ lấy khăn lai tóc nói
Người ta nói thời điểm đẹp nhất của người con gái là khi LAU TÓC
(Siêu : bà con lấy xô gọi đầu đi =.=)
Phong nhìn Hạ đến ngẩng người
“Mẹ” Jun chạy tới ôm chân Hạ
“Ngoan! Mẹ lau khô tóc sẽ dắt con đi ăn” Hạ xoa đầu Jun
“Dạ” Jun tươi rói “à! Ba mua hoa cho mẹ nha”
“Ba? Hoa?” Hạ sửng người
“Đúng đúng! Hoa hoa” Jun kéo tay Hạ tới giường
“Nè! Anh làm sao vậy?” Hạ lay lay vai Phong
“Hả? A! Ừm! Tôi ko sao?” Phong hằn giọng
“Ba ba! Hoa cho mẹ” Jun nhắc Phong
“Ờ! Cái này cho em” Phong với tay ra sau lưng lấy bó hoa đưa cho Hạ
“Oa! Hoa hồng xanh! Thật thơm! Cám ơn anh nha” Hạ phấn khích ôm chầm lấy Phong hôn hôn khắp mặt
Phong xảo trá suy tính trong lòng
“Đến! Hôn môi một cái” Phong ôm chặt eo Hạ mắt gian tà tràn ngập ý cười
“A!” Hạ ngốc lăng nhìn Phong
Chụt
“Cho em nợ” Phong hôn phớt lên môi Hạ thật kêu rồi một tay bế Jun một tay dắt tay Hạ xuống dưới nhà
Bên dưới mọi người quay quần bên nhau cười nói vui vẻ duy nhất chỉ một người khuôn mặt tái nhợt xám trắng, hehe còn ai ngoài Quân ca ca của chúng ta.
A! Các bạn hỏi xảy ra chuyện gì sao? Kì thật cũng ko có gì to tác. Sao? Các bạn muốn nghe? Hảo! Hảo! Ta kể a
Quay ngược lại khoảng thời gia Phong bế Jun lên phòng Hạ được 5′ thì Ông Lâm cùng Quân trò chuyện về công việc một lúc thì bà Phương mở lời
” Lâm tổng! Cậu với con dâu tôi là quan hệ gì a?”
Ko gian lập tức yên tĩnh, mỗi người hít vào một ngụm khí lạnh
“Tôi và Hạlà quan hệ-” Quân dổ mồ hôi tráng
“A! Ko phải là tình nhân đấy chứ! Hay là cậu muốn theo đuổi con dâu?” Chưa kịp để Quân nói bà Phương liền cướp lời
“Ây da! Thật ko tốt! Như vậy là hồng hạnh vượt tuồng À mà ko đúng con dâu yêu Phong đến như vậy làm sao có thể, vậy phải nói cậu là kẻ thứ 3 phá hoại hôn nhân nha…blap blap…”
Bà Phương càng nói càng hăng ko kiêng nể ai, làm cho mọi người trắng xanh đầy mặt cảm thán
< >
“Phù” Bà Phương hụt hơi rót một ly trà uống sảng khoái
“Vì vậy cậu nên bỏ cuộc đi” Một câu này của bà Phương làm mọi người nhìn Quân thương cảm
“Cậu Quân! Tôi là mẹ Hạ! Nhìn sơ qua tôi biết cậu rất thích sạch sẽ! Tôi nghĩ cậu ko thích hợp với nó, con bé ấy nó ở dố như mọi, làm biếng như heo….blap…blap”
Vậy thế là sau bà Phương lại tới bà Hà ca tụng. Được một lúc khi xác định Quân sắp chịu ko nổi nữa thì kêu mọi người bưng đồ nhập tiệc
Hehe hồi tưởng kết thúc
“Tiểu Bạch anh làm sao vậy? ko khoẻ sao?” Sau khi để Phong bế Jun ra chơi với ông bà Lâm Phương thì Hạ chú ý tới khuôn mặt trắng bệch kia
“Tôi… tôi ko sao?” Khi biết người gọi mình là ai Quân hoảng sợ cực đại
“Xin lỗi! Tôi có cuộc hợp! Tạm biệt” Sai câu nói Quân chạy một cái vèo mất hút
“Ơ” Hạ ngơ ngác nhìn theo
Truyện khác cùng thể loại
6 chương
4 chương
25 chương
42 chương
17 chương
82 chương