Khải huyền hệ thống

Chương 58 : Tân binh

- Này chỉ huy à ! Không phiền cho tôi hỏi một câu chứ. Bằng mập nghe xong lời của chỉ huy, liền hướng hắn nói. - Không có gì ! Cậu cứ thoải mái hỏi đi. - À thế cái đặc chủng gì gì đó của các ông là cái loại gì vậy ? Tại sao chúng tôi lại phải đến đó. Thấy Bằng mập hỏi thế, tên chỉ huy cười, sau đó ho khan mấy tiếng rồi mới trả lời. - Là đặc chủng doanh, sau khi tận thế, xác sống xuất hiện tràn lan, các cậu cũng biết sức mạnh của bọn chúng rồi đấy, bộ đội chính quy còn phải một phen vất vả mới chống đỡ được thời gian đầu. Sau đó, các vị tướng lĩnh chính là tìm ra được một phương pháp bí mật, biến các quân nhân có kinh nghiệm hoặc biểu hiện xuất sắc thành những người có siêu năng lực, cùng với đó, căn cứ cũng liên tục chiêu mộ bên ngoài những người có dị năng, sau đó tập hợp thành đặc chủng doanh, các cậu cũng là người có siêu năng lực, vì thế thủ trưởng đặc biệt phái tôi đên để chiêu mộ các cậu về căn cứ. Mấy cái bí mật đó, người cấp thấp như tôi làm sao mà dám biết được. Tên chỉ huy thở dài không thôi, mọi người cũng chú ý đến câu trả lời của hắn, trong lúc mấy người họ trò chuyện, xe hơi của bọn họ cũng đã tiến tới trước cổng của quân doanh. Hiện tại xe đang dừng trước một cổng lớn, trên cổng đề 3 chữ lớn "Đặc Chủng Doanh", tên chỉ huy xuống xe, sau đó tiến đến mở cửa sau, lần lượt đợi 4 người bọn Vũ xuống xe sau đó mới đóng cửa, ra hiệu cho tài xế đợi. Một người mặc quân phục chỉnh tề đã đứng đợi ở trước cổng, thấy bọn họ xuống xe người này liền tiến đến chào nghi thức với tên chỉ huy. - Đây là đội trưởng Vĩnh, Phùng Chí Vĩnh, chính là đại đội trưởng của các cậu, sau này có việc gì cứ liên hệ cậu ta, tôi hết nhiệm vụ rồi, hẹn gặp lại các cậu sau. Tên chỉ huy đưa tay giới thiệu người đàn ông trước mặt cho bọn Vũ, từ đầu đến cuối ông ta cũng chưa từng nói tên của mình, Vũ cũng không quản điều đó, chỉ hướng đội trưởng Vĩnh gật đầu một cái, tên chỉ huy đã lên xe, tiếng động cơ khởi động vang lên, liền rời đi rất nhanh. Người gọi đội trưởng Vĩnh này, tiến đến bắt tay bọn họ, ngoại hình chính là một lão bình thuần thục, da ngâm đen, dưới ánh nắng buổi chiều chiếu lên, làn da có chút giống như màu đồng vậy, vị đội trưởng mặt vuông lại rất hay cười, cứ nói một câu là lại cười, tính cách có vẻ rất hào sảng, chỉ là ở bên má phải lại có một vết xẹo dài tới mang tai, làm người ta cũng có chút hơi kinh sợ, bất quá răng của hắn khá trắng, ấn tượng đầu tiên trong đầu bọn Vũ đối với đội trưởng Vĩnh khá tốt. - Chào các cậu ! Tôi là Phùng Chí Vĩnh, sau này cứ gọi tôi một tiếng đội trưởng Vĩnh là được, hiện tại tôi chính là đội trưởng của đội tân binh thuộc đặc chủng doanh, không phiền giới thiệu mình một chút chứ. Đội trưởng Vĩnh niềm nở bắt chuyện, ấn tượng khác xa so với mấy người quân nhân khô khan khác, Vũ tiến đến bắt lấy tay của đội trưởng Vĩnh, sau đó giới thiệu. - Tôi tên Vũ, còn đây là Bằng mập, đây là Tiger cùng Mỹ Mỹ, đội trưởng à ! Không phiền cho tôi hỏi nhé ! Tiger với Mỹ Mỹ là con gái, lại còn bé tuổi, không lẽ đặc chủng doanh cũng thu trẻ em hay sao ?. Đội trưởng Vĩnh cười haha mấy tiếng. - Đương nhiên không rồi, haha ở cạnh quân doanh chúng ta chính là khu nhà dành cho thân nhân của bộ đội, 2 cô bé này sẽ được bố trí ở đó, còn về đãi ngộ của căn cứ, quân quy, giờ giấc, sau khi bố trí cho các cậu nơi ở tôi sẽ hướng dẫn sau, hiện tại mời các cậu theo tôi. Thư ký Trương...thư ký trương đâu rồi ? Đội trưởng Vĩnh quay ra phía sau gọi với tới, từ phía cổng liền chạy ra một cậu thanh niên trẻ tuổi, hướng hắn chào một cái, sau đó nhìn bọn họ gật đầu cười. - Đây là em gái của hai tân binh đặc chủng doanh, cậu bố trí nơi ở cho bọn họ, nên nhớ cẩn thận một chút, 2 cô bé này còn nhỏ tuổi, phải chuẩn bị kĩ một chút, sau đó cậu hướng dẫn bọn họ về quy định của căn cứ, và đãi ngộ của thân nhân, chìa khóa nhà liên hệ cán bộ quản lý mà lấy, bảo là thủ trưởng đã có lệnh là ông ta biết. Đi đi, đi sớm về sớm. Cậu thanh niên trẻ liền dạ một tiếng, sau đó dắt Tiger cùng Mỹ Mỹ đi, Tiger chỉ nhìn Vũ cười mỉm một cái, sau đó đi theo sau Thư Ký Trương, mọi chuyện cứ thế diễn ra, thật sự rất nhanh, một phần cũng do bản thân bọn họ đã thống nhất tìm một nơi an toàn để trú ngụ như căn cứ, sau đó cùng dựa vào nhau mà sống, chỉ là từ đầu tới cuối Vũ luôn có cảm giác chuyện này diễn ra có chút khuất mắt, mặc kệ là gì, có nơi an toàn là tốt nhất. Tiếp theo, đội trưởng Vĩnh đưa bọn họ vào cổng, đi qua một bãi cỏ xanh liền tiến vào khuông viên đặc chủng doanh, bốn dãy nhà hai tầng khép với nhau thành hình chữ nhật, giữa lại là sân cỏ lớn, cỏ xanh mơn mởn, xung quanh chính là đường chạy bằng xi măng. - Bốn dãy nhà này, trừ dãy ở giữa là nơi ở của chỉ huy và hội trường, 3 dãy còn lại chính là phòng ở các quân nhân, mỗi phòng có 8 giường hai tầng, dành cho 16 người ở, mỗi phòng cũng vừa vặn là một tiểu đội, sẽ bầu ra tiểu đội trưởng, tức là trưởng phòng, căn nhà lớn kia chính là nhà ăn. Phùng Chí Vĩnh vừa đi trước, vừa liên tục hướng dẫn bọn họ bố trí của quân doanh, mãi đên dãy cuối cùng của tòa nhà B, tức là tòa nhà bên phải, sau đó còn lên 2 cầu thang, mới đến phòng của bọn họ, trong phòng hiện tại chưa có ai, đội trưởng hướng họ bảo tùy ý mà chọn, đương nhiên hai người đều chọn 1 cái giường ở góc phòng, đội trưởng Vĩnh bảo bọn họ đợi, mấy phút sau hắn quay lại với mấy túi đồ trên tay. - Đây là quân trang, bao gồm quân phục, chăn, màn, cùng giầy dép, các cậu hãy giữ lại 5 vật dụng ca nhân cần thiết, sau đó đưa ba lô cho tôi, tôi sẽ bảo thư ký Trương gởi cho hai người em gái của cậu, bây giờ hai cậu hãy thay đồ, sau đó chuẩn bị sẵn sàng tư trang tập họp giữa sân gặp tôi.