Kết hôn tuy đáng xấu hổ nhưng hữu dụng

Chương 18 : Kết hôn tuy đáng xấu hổ nhưng hữu dụng

CHƯƠNG 18: HỒ ĐIỆP Mễ Nhiễm chào hỏi: “Chào cô.” Thăm hỏi như vậy, cơ hồ trở thành thói quen nghề nghiệp. Trình tự lúc sau là ® hỏi cô ấy vì sao lựa chọn khế ước hôn nhân ® đối  với nhà trai có yêu cầu gì ® giới thiệu một chút nội dung khế ước hôn nhân cùng yêu cầu ® cuối cùng lấy ra hợp đồng, ký tên. Nhưng nữ nhân trước mặt lại nhàn nhạt nói: “Tôi không được,” Cô ấy là Hồ Điệp, trùng tên với ảnh hậu quốc dân, công việc của cô là vận động viên Taekwondo. Bởi vì diện mạo tú lệ, lại đạt được huy chương vàng Olympics. Bởi vậy, cô được tôn xưng là “Hoàng Hậu Taekwondo.” Ở khu văn phòng, lại có chế độ thay phiên--- nếu một khách quen của khế ước thất bại, đương nhiên cô ấy sẽ tới xin khế ước hôn nhân lần nữa, liền đổi thành một nghiệp vụ viên khác đến tiếp đãi. Mà vị Hồ Điệp tiểu thư này đã qua tay Tiểu Âu ® A Đoá ® rồi mới đến tay cô. Trước đây, Hồ Điệp đã có hai khế ước hôn nhân thất bại. “Cô ấy lớn lên cũng không tệ lắm, tiền lương thu vào rất cao..... Nhưng nơi này lại có tật xấu.....” Thời điểm A Đóa chuyển giao tư liệu, thần bí hề hề mà chỉ chỉ trán. “Bệnh nhân tâm thần?” “Không phải bệnh tâm thần, nhưng so với bệnh tâm thần thì nó càng đáng sợ hơn.” “Đó là cái gì a?” Mễ Nhiễm buồn cười nói: “Chẳng lẽ cô ấy sợ. Sợ phần tử sao?” “Đúng vậy, cậu nói đúng! Hồ Điệp này chính là sợ. sợ phần tử!” ...... Lần đâu tiên gặp mặt, còn chưa nói được hai câu, Mễ Nhiễm liền cứng họng. Cô lật lật tư liệu trong tay, mặt trên ghi sơ yếu lý lịch của Hoàng Hậu Taekwondo, cũng có thể nói là biến đổi bất ngờ. Thời thơ ấu của Hồ Điệp thập phần bất hạnh. cha của cô có tiền sử bạo hành gia đình, thường xuyên uống rượu say liền đem vợ ra để xả giận. Vì bảo vệ mẹ, Hồ Điệp gia nhập lớp học Taekwondo, hơn nữa rất nhanh liền trỗ hết tài năng, trở thành quán quân Taekwondo tổ thanh thiếu niên. Vì thế, bạo lực gia đình liền biến thành cha cùng con gái đánh nhau, hơn nữa tuổi càng lớn, tiểu bằng hữu Hồ Điệp dần dần chiếm thế thượng phong. ông cha cặn bã không bao giờ có thể tùy tâm sở dục* (làm theo ý mình) mà đánh người, ông ta tức muốn hộc máu. Có một lần, thừa dịp con gái không có ở nhà, tra phụ*(người cha tồi) đem mẹ Hồ cột vào trên ghế mà ngược đãi, vừa lúc tiểu Hồ Điệp về nhà bắt gặp được. Cô không nhiều lời liền ném cặp sách xuống, một cước đá xoay 360 độ, trực tiếp đem ông cha cặn bã đá ra ngoài cửa sổ. Đáng tiếc nhà bọn họ ở tại lầu hai, người cha cặn bã không có lập tức ngã chết, mà là sau khi bị quang ngã trở thành một kẻ tàn tật, bám trụ viện điều dưỡng ở bản địa.  Hồ gia tố cáo hai mẹ con Hồ Điệp,  muốn bọn họ bồi thường cho hồ gia một khoản 100 vạn nguyên*( ~3tỷ3),  Hơn nữa còn phải phụ trách chi phí điều dưỡng của cha Hồ. nếu không sẽ giết chết hai mẹ con họ.  Tiểu Hồ Điệp liền nói ra những lời tàn nhẫn: “Có Ngon thì nhào vô đây a, ai giết ai, còn chưa biết trước được đâu”  Từ đó về sau,cô càng thêm chăm chỉ luyện tập Taekwondo. cuối cùng vô địch thủ ở nội thành, gia nhập đội quốc gia.  Hiện tại, Hồ Điệp đã 29 tuổi. Năm cô ấy 25 tuổi đã đạt được huy chương vàng Olympic,  huy chương bạc giải vô địch thế giới, công việc kiếm sống có thể nói là thập phần viên mãn. hiện giờ cô đã xuất ngũ,  giảng dạy ở tại giáo đường Taekwondo, lương tháng hơn 10 vạn *(~335trđ), bất động sản có ba cái.  Theo lý thuyết, nữ nhân có tiếng tăm lừng lẫy như vậy đã sớm trở thành mục tiêu săn đón,Nhưng không phải vậy, Hồ Điệp căn bản chưa qua yêu đương. Năm trước, ở mỗi năm một lần trong hoạt động ‘khu xã độc thân nam nữ đại càn quét’ Hồ Điệp bị A Đóa các nàng liệt vào khoản đối tượng trọng điểm, vì thế liền có những vỡ kịch sau: A Đóa: “Hồ tiểu thư, cô là một vận động viên mang vinh quang lại cho đất nước. Chúng tôi tôn trọng thành tích chuyên môn của cô. chỉ cần cô đăng ký tơ hồng liên minh nghiệp vụ,  Chúng tôi có thể  an bài cho cô đối tượng có tài nguyên tốt nhất.” “Ồ,Tôi không muốn một kẻ yếu đuối, Tôi muốn một người đàn ông có thể đánh bại tôi.” Vì thế A Đóa đi cơ sở dữ liệu, ngàn chọn vạn tuyển mới chọn một quán quân võ thuật cấp thành phố, để xứng đôi với cô ấy. Kết quả ba ngày sau, nhà trai liền không chịu nổi Hồ Điệp --- bởi vì Hồ Điệp từ lúc vừa thấy mặt liền muốn cùng anh ta thi đấu. Lúc đứng một mình, thì Hồ Điệp so với bên nhà trai có chút cường hãn* (mạnh mẽ) rất nhiều, vẫn luôn chiếm thế thượng phong. Thượng phong còn chưa tính, Hồ Điệp còn dùng cú xoáy chân, đá văng nhà trai ra khỏi quán. Cuối cùng nhà trai khóc nói: “Ta cùng cô ấy không thù không oán, cô ấy vì sao muốn đánh chết ta?!” Vì thế A Đóa thất bại, đổi thành Tiểu Âu tiếp nhận. Tiểu Âu hồi học đại học, chính là học xã hội luân lý, nên cô rất nhanh đã ý thức được: Hồ Điệp có khuynh hướng là một nữ tử bạo lực, và những người luyện tập võ thuật tạp nham, chỉ khiến cô ấy nghĩ đến hai chiêu. Vì thế cô phải tìm được một đối tượng mà Hồ Điệp không thể hạ thủ, trong đám người có liên lạc với cô ấy, liền có thể tránh bạo lực gia đình. Thế là Tiểu Âu đến cơ sở dữ liệu tìm kiếm và cuối cùng tìm thấy đối tượng cùng luyện võ thuật vào lúc học sơ trung* (trường trung học cơ sở) của cô ấy. Theo lý thuyết, hai người từ nhỏ đã quen biết, khi gặp lại sẽ không so chiêu đi! Qủa nhiên, Hồ Điệp gặp lại bạn cũ, mặt mày hớn hở*, bữa cơm đầu tiên cũng tốt đẹp. Vào lúc Tiểu Âu đang tán thưởng EQ của chính mình, Hồ Điệp đối với vị bạn thân này dùng một cú quá vai quăng ngã..... *xuân phong mãn diện (nghĩa gần nhất thì là ‘gió xuân phủ kín mặt’. nhưng theo mình nghĩ chắc là ‘mặt mày hớn hở’ sẽ hợp hơn.) “Tiểu tử, mười mấy năm không gặp, sao giờ lại yếu đi như vậy a!” Thế là Tiểu Âu thất bại thảm hại, hơn nữa đem vị đại thần này trịnh trọng giao lại trên tay Mễ Nhiên.  “Bạn học Tiểu Mễ, hiện tại cô chính là niềm hy vọng của cả làng a!” Đóng lại cuốn sách nhỏ, Mễ Nhiễm biểu hiện vẽ mặt táo bón. “Hồ tiểu thư...” “ Tôi biết những gì cô muốn nói, hai người họ đều đã nói với tôi rồi. Nhưng những người đàn ông mà họ giới thiệu với tôi đều là loại nhược khê* (gà yếu ớt)? Ngay cả một nữ nhân như tôi mà họ đánh không lại, bọn họ còn được xem là nam nhân chân chính sao?!” Hoàng hậu taekwondo chính là hoàng hậu, đây là đang bắt bẻ các nghiệp vụ viên các cô không đúng. Mễ Nhiễm cứng họng không nói nên lời, nếu người đàn ông có thế đánh bại cô ấy, chắc phải là một vận động viên quốc gia. Người đàn ông như vậy chắc chắn sẽ có nhiều người phụ nữ vây quanh? Đúng vậy, xã hội hiện thực là như vậy. Đàn ông là phụ nữ ở bên nhau, không phải gặp mạnh thì phải cường, mà là lấy nhu thắng cương chiếm đa số. Bạn quá mạnh mẽ, ngược lại sẽ bị các đối tượng nam kiêng kị, và cảm thấy bị từ chối. Mễ Nhiễm vì thế nói: “Hồ tiểu thư, trước tiên tôi cũng có vài điều muốn nói, tất cả các hồ sơ trong cơ sở dữ liệu của chúng tôi đều là những người đàn ông độc thân, những người đàn ông này đã trở thành những người đàn ông lớn tuổi vì nhiều lý do. Vì vậy họ phải nhờ sự giúp đỡ của chúng tôi, về tài nguyên những người đàn ông này có thể không phải là những người được tìm kiếm nhiều nhất trong xã hội.” Không sai chỉ có những người đàn ông không thể cưới vợ mới lựa chọn cơ sở dữ liệu và đánh cược may mắn. Hồ Điệp gật gật đầu, một lần nữa đánh giá Mễ Nhiên một chút rồi nói: “cô rất thành thật.” “Cùng khách hàng thương lượng đại sự, đương nhiên phải thành tâm thành ý.”  Mễ Nhiễm nhàn nhạt cười nói: “Vì vậy, tôi hy vọng cô có thể nói với tôi một cách chân thành. Tại sao cô không muốn kết hôn?” “Làm Sao cô có thể khẳng định rằng tôi không muốn kết hôn?” “Thái độ trước đây của cô đã nói lên tất cả, cô đang tránh xa hôn nhân.” “Cũng được. Tôi cũng trực tiếp nói với: cô tôi không kết hôn là bởi vì tôi không muốn sinh tiểu hài tử.” Hồ Điệp vỗ bàn dựng lên “Dựa vào cái gì mà nữ nhân nhất định phải kết hôn sinh con, bởi vì là nữ nhân, liền xứng đáng làm công cụ sinh sản thôi sao?!” Mễ Nhiễm bị khí thế này lại dọa sợ. Cô lập tức an ủi nói: “Hồ Điệp tiểu thư Tôi tôn trọng suy nghĩ của cô. Chính xác có một ít phụ nữ Không thích hợp hôn nhân. Cũng có một ít người lựa chọn Double Income No Kids. Nếu như thật sự không muốn, chúng tôi sẽ không cưỡng bắt cô tiếp tục khế ước.”  Double Income No Kids, tên nói lên ý nghĩa, gia đình hai người được gọi là DINK. Hồ Điệp lạnh lùng nói: “Được thôi, tôi cũng nói rõ rành: tôi không muốn kết hôn, tôi không muốn có hài tử, tôi hiện tại một người rất tốt.” “...Rồi!...” Mễ Nhiễm gian nan mà gật đầu. Hồ Điệp mắt thấy thời gian không còn sớm, liền xách túi lên đứng dậy. Chỉ là thời điểm xoay người, ánh mắt cô ấy lại dừng lại ở trên tường, trên đó có một vài bức hình cưới, đều là những đôi tình lữ được vụ sở này kết thành. Trong cái nháy mắt này, Mễ Nhiễm thấy được cô đơn trong mắt cô ấy. Tác giả có lời muốn nói: Hôm nay chúng ta nói thêm về bạn học Hồ Điệp.