Kết hôn tuy đáng xấu hổ nhưng hữu dụng

Chương 19 : Kết hôn tuy đáng xấu hổ nhưng hữu dụng

CHƯƠNG 19: BIỂU TỶ [THÔNG BÁO MỚI]   Mới sáng sớm đã nháo đến gà bay chó sủa. Mễ Nhiễm đem ‘tình hình chiến đấu’ báo cho A Đóa cùng Tiểu Âu, hai người vỗ vỗ bả vai cô: “Người như vậy tốt hơn hết thì không cần kết hôn, bằng không người chồng thật sự rất đáng thương.” Mễ Nhiễm lắc lắc đầu, “Mình cảm thấy, cái cô Hồ Điệp này giống như có lý do khó nói nào đó.” Cô cảm giác Hồ Điệp cũng không phài là nữ nhân không lý trí, nhưng tính tình cô ấy táo bạo, quả thật không thích hợp lập gia đình. Bởi vì người mạnh mẽ như vậy cần một người có tâm lòng bao dung mới có thể để mọi thứ lắng xuống. Tuy nhiên, một người đàn ông kiên nhẫn giống như một nguồn tài nguyên hiếm, không thể tìm thấy. Một lúc sau, Mễ Nhiễm mới rời khỏi tâm trí. Muốn giúp cho Hồ Điệp gặp được hạnh phúc quả thực rất khó, có lẽ là cấp độ địa ngục* (chắc là cấp độ siêu cấp khó đây) [Ngày 12 tháng 1, hôm nay tiếp đãi một vị khách tên Hồ Điệp, tính cách có khuynh hướng bạo lực. Tôi nghe A Đóa phân tích nói, Hồ Điệp đã sống trong bóng tối của bạo lực gia đình trong thời gian dài, và đã phát triển một nhân cách sử dụng bạo lực để kiểm soát bạo lực. Nếu tôi nói điều gì sai, nói không chừng Hồ Điệp cũng sẽ cho rôi một trận.] Đóng máy tính, Mễ Nhiễm phát sầu. Nếu Hồ Điệp thực sự đánh cô, văn phòng toàn là chị em người giấy, ai cũng không chống đỡ được a! Lại không biết còn có người cũng đang rầu rĩ. Lục Phỉ Nguyên mỗi đêm đều về nhà đúng giờ, anh rót một ly cà phê, rồi lại mở blog ra xem. Xem xong, anh nhíu nhíu mày, liền gọi một cuộc điện thoại: “Chào, chị Mẫn, giúp em một chuyện...” “Thật là hiếm thấy, cậu lại gọi điện thoại cầu cậu chị này?!” Đầu dây bên kia truyền đến tiếng cười vũ mị: “ Lần này em họ tốt của tôi gặp phải rắc rối gì rồi?” “Là một bằng hữu, cô ấy gần đây gặp một vị khách phiền toái.” Lục Phỉ Nguyên không cần nghĩ ngợi nói ** Ngày hôm sau, trong sở có hai vị khách không mời mà đến. Người phụ nữ mặc váy công sở màu đen đang uống một tách cà phê nhỏ thanh lịch, và có một người đàn ông đeo kính bên cạnh. “Vị này là Khương Thắng Mẫn, người đại diện của Tơ hồng liên minh cao cấp VIP”. A Đóa giới thiệu: “Tốt nghiệp ở Đại học Đông Kinh (Tokyo), khoa Quản lý xã hội. Sau đó trở về nước để học tại Đại học Bắc Kinh. Có hàng triệu người theo dõi trên Weibo và là blogger tình cảm phổ biến nhất trên internet, rất nhiều vị chức vị cao, con cái quý nhân đều sẽ thỉnh cô ấy tới bắc cầu nối duyên...” Mễ Nhiễm gật gật đầu, sáng sớm cô liền thấy được Khương Thắng Mẫn tới chơi, còn đang suy nghĩ là vị lãnh đạo nào, hóa ra là dồng nghiệp tinh anh của mình. Tiểu ca mang mắt kính nói: “Lý sở trưởng, nghe nói nơi này có một khách hàng tên Hồ Điệp phải không?” “Phải phải phải.” Ngày thường Lý sở trưởng hoành hành ngang ngược, lúc này cũng cúi đầu khôm lưng. “Đây là trường hợp, tổng bộ liên hệ với chúng tôi, người tài năng mang vinh quang cho đất nước, phải tận hưởng các dịch vụ VIP chuyên nghiệp nhất. Vì vậy, chúng tôi phải chuển thông tin của cô Hồ Điệp đến văn phòng, chúng tôi sẽ xử lý” “Được, được” Ở điều khoản Tơ hồng liên minh, quả thực có cái quy định: Đối với người xông pha cống hiến cho quốc gia, liên minh đều phải tiến hành chiếu cố đặc thù. Khương Thắng Mẫn nhàn nhạt nói: “Lý sở trưởng, cô mau chóng an cậui một chút, chúng tôi không có nhiều thời gian.” “Được, được. Mễ Nhiên, A Đóa, hai nười còn đứng ngây ra đó làm gì?! Mau đi đem hồ sơ của Hồ Điệp ra đây!” Vì thế hai người yên lặng không tiếng động mà lui đi ngoài. “A Đóa, cậu nói cái vị Khương Thắng Mẫn xác xuất thành công rất cao, nhưng mình thấy tính cách Hồ Điệp không được tốt lắm, chuyện tác hợp e rằng không dễ dàng, liệu chị ta có thể làm được không?” Mễ Nhiễm một bên thu dọn một bên hỏi. A Đoá cười thần bí: “Cậu có biết bọn mình ngầm gọi vị Khương đại tiểu thư là cái gì không?” “Là cái gì?” A Đóa chạm nhẹ mũi cô một cái, thanh âm lãnh lót nói: “Trưởng trung đoàn dự bị người mẫu nam!” “Vì cái gì?” “Mối quan hệ của Khương Thắng Mẫn rất rộng lớn và chị ta biết rất nhiều người đàn ông đang làm người mẫu. chị ấy thu thập những người đàn ông có bề ngoài đẹp, rồi sau đó giới thiệu họ cho những tiền phú bà* (người phụ nữ giàu có) làm tiểu bạch kiểm. Nghe nói rằng tất cả người mẫu nam mỗi người đều tốt, mặt đẹp thịt giai. Miễn là họ lên giường với nhóm phú cậu, hầu hạ nhóm phú cậu thoải mái, hôn nhân này liền thành!” Mễ Nhiễm: “.........Còn có thể như vậy?.........” “Đúng vậy, nghe nói nhóm phú bà cùng người mẫu nam bị chị ta tác hợp, đều có một sự tăng mạnh.” Mễ Nhiễm vô ngữ cứng họng, cô phát giác trước đây chính mình đã quá coi thường cái chức vụ “Tơ hồng viên” này rồi. Bất quá cô quản nhiều thì có làm được gì? Hồ Điệp là khoai lang phỏng tay, không phải là rất nhiều rắc rối nên ném nó đi sao? Cô lại tìm không thấy nam nhân thích hợp với Hồ Điệp. ** Bàn giao xong tư liệu, Mễ Nhiễm tức khắc cảm giác một thân nhẹ nhàng. Chỉ là Khương Thắng Mẫn đứng lên, đi tới trước mặt cô, hỏi: “Cô là Mễ Nhiên?” “.....Phải.” “ Tôi nhớ ra rồi, cô là bạn gái cũ của Lục chủ nhiệm?” ....Toàn thể trầm mặc. --- Tuy rằng trong lòng mọi người đều biết rõ chuyện này, nhưng Lục Phỉ Nguyên đã sớm cùng Mễ Nhiên cắt đứt sạch sẽ. Hơn nữa hai người thân phận cách xa, cơ hồ không còn ai gọi Mễ Nhiên là “Bạn gái cũ” của Lục chủ nhiệm—bởi vì Mễ Nhiên căn bản không xứng với cái danh hiệu này! Nhưng Khương Thắng Mẫn lại khởi xướng vở diễn này? Mễ Nhiễm đành phải ngượng ngùng nói: “Chúng tôi đã sớm chia tay...” Ngữ khí Khương Thắng Mẫn dịu lại. Dường như căn phòng này chật kín người, cô ấy lại đối với Mễ Nhiễm có chút khách khí: “Mễ tiểu thư, Lục chủ nhiệm cùng tôi là bạn tốt, tôi biết cậu ta là người như thế nào. Cậu ta thực nhớ tình cũ. Các ngươi chia tay cũng có thể hợp lại.” Sau khi Khương Thắng Mẫn rời đi, ba người lại tụ tập với nhau. “Mễ Nhiên, chị ta vì sao lại nhắc tới chuyện của cậu với Lục phỉ Nguyên a?” A Đóa nghĩ trăm lần cũng không ra. “Không biết, mình đã ba tháng chưa gặp qua Lục chủ nhiệm. Qủy mới biết vì sao chị ta lại nhắc đến.” Mễ Nhiễm muốn khiếu nại a. “Nghe ngữ khí của chị ta, có thể là muốn giúp cậu với Lục chủ nhiệm hợp lại hay không?” Đây là giác quan thứ 6 mạnh mẽ của Tiểu Âu.  Nhưng Mễ Nhiễm vẫn cảm thấy các cô lo nhiều: “Lục Phỉ Nguyên cùng mình không có khả năng, bọn mình đều không có quan hệ, Khương Thắng Mẫn chỉ là thuận miệng trêu chọc thôi.” Cô đã lâu chưa gặp Lục Phỉ Nguyên. Nói không chừng Lục Phỉ Nguyên đã đem chính mình quên đi! ** Màn đêm buông xuống. Tại biệt thự, là một tòa nhà kiểu Tô Châu tinh tế và thanh lịch. Bức tường màu đỏ và gạch màu lục* (xanh lá), có một sự đối lập tương đối bắt mắt. Đi vào bên trong, con đường qunah co phảng phất giống trong những cậui thơ cổ dẫn đến một nơi hẻo lánh. ---Có được một sân nhỏ như vậy ở thủ độ gần như là mục tiêu theo đuổi suốt đời của một số người. Thời tiết rét lạnh vào tháng chạp (12 âm lịch), Lục Phỉ Nguyên phủ một chiếc áo choàng màu xám, bên trong là một bộ đồ ngủ và quần dài, sau khi uống cà phê, anh đi qua sân để tới phòng làm việc. Nơi này là văn phòng riêng của anh, trên tường là những bức ảnh của anh ở MIT* (viện công nghệ Massachusetts là một viện đại học nghiên cứu tư thục ở thành phố Cambridge bang Masachusetts, Hoa Kỳ. là một trong những trường đại học tốt nhất trên thế giới. Nguồn: wikipedia) 5 năm trước, sau khi anh cùng Mễ Nhiên chia tay, luận văn tốt nghiệp thạc sĩ của anh đã nhận được giải vàng quốc gia và anh được trường giới thiệu là sinh viên trao đổi tại MIT. Hai năm trước, sau khi học kỳ trao đổi kết thúc, anh trở lại làm việc tại Trung Quốc và thành lập nhóm riêng chịu trách nhiệm phát triển phần mềm bảo mật mạng. Vào thời điểm đó, một loại virus có tên “Thiên Nhện” đã xâm nhập và phá hủy nhiều cơ sở dữ liệu của chính phủ cấp cao. Các công ty bảo mật phần mềm đều bất lực trước Thiên nhện và không ai biết lỗ hổng hệ thống ở đâu. Chính nhóm của anh đã là người đầu tiên phát hiện ra lỗ hổng hệ thống và sau đó đưa ra biện pháp bảo vệ. Đã giữ được nhiều cơ sở dữ liệu, bao gồm cả Tơ hồng liên minh. Cứ như vậy, anh lại bị liên minh dùng 3000 vạn/ năm* (tính ra tiền vnđ thì một tháng được tầm 8 tỷ) săn đón chiêu mộ. Thời gian 5 năm ngăn ngủi, rời khỏi RIT, về nước thành lập đội an ninh mạng, sau này lại chuyển đến Tơ hồng liên minh với tư cách là trưởng kỹ sư máy tính. Hết thảy mọi thành tựu đến nhanh đến không thể tưởng tượng. Nhưng mãi đến bây giờ, anh đều là lẻ loi một mình. Những năm gần đây không phải là không có người giới thiệu đối tượng cho, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt đánh giá của những cô gái kia, đều làm anh nhớ tới ánh mắt Mễ Nhiên kia. Cùng Mễ Nhiên chia tay, quả thực là một thảm họa, đồng thời cũng làm anh hiểu rõ rất nhiều đạo lý về nữ nhân. Bởi vậy, thái độ của anh đối với tình cảm ngày càng trở nên khắt khe. Chỉ là..... Tuy vẫn là bộ dạng của Mễ Nhiên, nhưng lại là một người khác Mễ Nhiễm. Mở máy tính ra, mấy ngày nay cơ hồ đã tạo ra thói quen, nhìn xem cô có đổi blog mới hay không --- ba tháng đã đi qua, hình như Mễ Nhiễm còn không phát hiện: đối tượng được xem đã bị sửa chữa, thành chỉ mình anh mới có thể xem. ---nhưng khi nhìn đến nội dung Mễ Nhiễm viết hôm nay, Lục Phỉ Nguyên liền nhăn mày. Trầm mặc một lát, anh cầm lấy microphone. ** “Cái gì? Chị xen vào chuyện của người khác?!” Nhận được điện thoại này, ngữ khí của Khương Thắng Mẫn cao lên ba phần: “Lục Phỉ Nguyên, lời này của cậu không nên nói bậy, nếu không phải cậu gọi điện thoại tìm chị, chị sao có thể đem cái vụ khó giải quyết này tiếp nhận chứ?” Trong danh sách khách hàng của Khương Thắng Mẫn, căn bản không có Hồ Điệp. Tuy rằng nói Hồ Điệp là khách VIP, nhưng còn không tới mức đích thân đoàn đội của cô đi tiếp đãi. Chẳng qua tối qua Lục Phỉ Nguyên gọi điện thoại, nói sở phục vụ kia không an toàn để thi thố, tự tiện tiếp đãi một cái phần tử bạo lực là rất nguy hiểm, cô mới đi. “Em nhờ chị đi tiếp nhận Hồ Điệp, nhưng không có muốn chị ở trước mặt Mễ Nhiên nhắc tới em.” Lục Phỉ Nguyên cũng không biết nói sao--- đêm qua thấy được blog của Mễ Nhiễm, anh mới biết được Mễ Nhiễm bị Hồ Điệp làm cho tức giận. Từ miêu tả của Mễ Nhiễm anh biết được cô Hồ Điệp này có khuynh hướng bạo lực, vì thế anh liền nghĩ tới nhờ đoàn đội của Khương Thắng Mẫn tiếp nhận, nhưng đến bây giờ mới biết sáng nay lại có một màn như vậy. Kết quả đêm nay, blog của Mễ Nhiễm liền nhắc tới Khương Thắng Mẫn khuyên bọn họ hợp lại. “ Nói hợp lại thì có gì sai?” Khương Thắng Mẫn một chút ngu ngốc cũng không, trực giác của nữ nhân, đôi khi lại chuẩn như vậy: “Lục Phỉ Nguyên, cậu rõ ràng đối với Mễ Nhiên kia có cảm tình, vì cái gì không nói cho cô ấy biết?” “Ai nói?” “Chị nói, cậu khẳng định thích cô ta. Bằng không cậu sao lại biết cô ta có khách hàng là cái phần tử có khuynh hướng bạo lực? Ta nhìn ra rõ ràng chính là cậu sợ cô nàng ấy bị thương tổn nên mới tới nhờ cậu chị này.” Tâm tư bị người chọc trúng, Lục Phỉ Nguyên dừng một chút rồi nói: “Chuyện này chị không cần phải xen vào.” Khương Thắng Mẫn cười: “Đứng ở góc độ bạn bè mà nói, cậu cùng ai yêu đương không liên quan đến ta. Nhưng đứng ở vị trí biểu tỷ của cậu mà tính, Lục Phỉ Nguyên, cậu cũng sắp 30 rồi, cũng nên thành gia lập nghiệp đi!” “Chị Mẫn .....” Lục Phỉ Nguyên một cái đầu ba cái đại. Ai cũng đều thúc giục anh kết hôn, nhung thật ra vị biểu tỷ này thật lòng, đây là bệnh nghề nghiệp sao? “Hiện tại biết gọi người chị này rồi ư? Nói đi, muốn ta an cậui cho cậu mấy cuộc hẹn hò hay không?” “không cần, quan hệ của em với cô ấy không giống như tưởng tượng của chị đâu.” “Không phải như ta nghĩ, vậy cái chuyện kia là như thế nào?” Lục Phỉ Nguyên một lần nữa bị hổi đến nghẹn họng: Quan hệ của bọn họ rốt cuộc là thế nào? Là ai một bên tình nguyện, hay vẫn là hai ta không thân? Rõ ràng Mễ Nhiễm đều đã nhanh chóng quên anh, vì sao anh lại phải giúp cô ấy dọn dẹp chướng ngại vật? Điều này chính anh cũng không thể nói rõ ràng. Tác giả có lời muốn nói: nhận được thông báo của BB, ngày mai rạng sấng nhập V~~ đến lúc canh ba~~~ thỉnh các vị tiểu thiên sứ quan tâm nhiều hơn~~ Chương truyện online, Khương Thắng Mẫn biểu tỷ Lục Phỉ Nguyên, cô là tính anh trong công việc, cũng là đối thủ trong công việc của Mễ Nhiễm. Khương Thắng Mẫn phụ trách xây dựng một cây cầu cho Lục Và Mễ, để cả hai bên có thể hiểu biết nhau hơn. Là một người ủng hộ mạnh mẽ couple chính ~~ Đại biểu tỷ là một người có tâm địa rất tốt nha~ Trừ việc hay trêu chọc em họ Lục Phỉ Nguyên nha Ngoài ra, những dòng cảm xúc của tiểu Lục và tiểu Mễ trong truyện cũng sẽ được đưa lên. Cả hai không nên luôn là chú gấu trúc to lớn gặm tre, ngay cả những con gấu trúc cũng phải khôn ngoan. (●-●) Chưa kể hai ngưởi rất dễ thương