Kết hôn tuy đáng xấu hổ nhưng hữu dụng
Chương 10 : Kết hôn tuy đáng xấu hổ nhưng hữu dụng
CHƯƠNG 10: TIỀN NHIỆM
Thân Hạo hôm nay không có việc gì làm, chạy đến quán cà phê đối diện trêu nghẹo phục vụ.
Mấy người phục vụ biết anh ta là anh em tốt của Lục Phỉ Nguyên, đều đón tiếp rất ân cần, thuận tiện hỏi thăm sở thích của Lục nam thần.
“Cái gì, loại hình nữ nhân mà anh ta thích sao? Đương nhiên là da trắng mặt đẹp, giống cái người bạn gái hám làm giàu Mễ Nhiên kia.” Nam nhân thích mỹ nữ, những lời này là châm ngôn chân lý bất biến.
Có một người phục vụ hừ một tiếng: “yêu tiền vứt bỏ bạn trai, thật là không đúng, cái người họ Mễ kia đã bỏ lỡ Lục Phỉ Nguyên, đáng lắm.”
“Này, cô cũng đừng để tâm, kỳ thật, Lục Phỉ Nguyên cùng Mễ Nhiên đã sớm tách ra. Nhân phẩm Mễ Nhiên thực sự không được. Tôi thấy Lục Phỉ Nguyên gần nhất cùng với tiểu thư ký của anh ta không tồi.”
Đang nói, Thân Hạo liền thấy Mễ Nhiên .
Nhìn qua bên kia đường, nữ nhân hám làm giàu, lại ngồi trên xe của Dư Anna.
Dư Anna là người đại diện hôn nhân, đã sớm nghe thanh danh hỗn độn, nghe nói, cô ta vì giúp các phú hào săn người đẹp, mà không từ bất cứ thủ đoạn nào.
Suy ra, vấn đề là: Mễ Nhiên tại sao lại đi cùng với Dư Anna?
Thân Hạo lập tức nghĩ tới: số liệu tín dụng của Mễ Nhiên không tốt, thời điểm năm trước, cô liền đem thông tin của khách hàng buôn bán cho người khác. Chuyện này trực tiếp đem cô liệt vào danh sách đen của cơ sở dữ liệu. Hay là Dư Anna nghĩ sẽ mua được thông tin gì từ trên tay Mễ Nhiên.
Thân Hạo lập tức đánh xe đuổi theo, thuận tiện báo cho Lục Phỉ Nguyên.
“Lão Lục, cái người tiền nhiệm của anh, quả nhiên không phải thứ tốt gì, cư nhiên cùng với Dư Anna giao dịch!”
Tiệm cơm, Mễ Nhiễm còn đang khẩu chiến.
Nếu cô không đoán sai nói, Lâm Tử Diễn khẳng định là mê luyến Tô Nguyệt Phinh.
Tô Nguyệt Phinh thời trẻ thành danh, ở địa phương có danh mỹ nữ họa sư, không ít phú thương đều đặc biệt thưởng thức tài hoa cùng mỹ mạo của cô. Người này hẳn cũng là kẻ ái mộ Tô Nguyệt Phinh, mềm không được, hắn liền dùng thủ đoạn hạ lưu phá hư nhân duyên Tô Nguyệt Phinh.
Cô bổng nhiên chú ý tới: trên ngón áp út của Lâm Tử Diễn có một chiếc nhẫn.
“Lâm tiên sinh, ngài đã kết hôn sao?”
Lâm Tử Diễn lại không hề kiêng dè: “Đúng vậy, bất quá đó là liên hôn thương nghiệp , tôi cùng vợ của tôi cũng không có cảm tình.”
Dư Anna cũng biện giải nói: “một đàn ông thành đạt đi tìm chân ái của mình là một điều bình thường không phải sao? Tô tiểu thư nếu theo Ôn Tuấn Nghiệp, đó chính là ngọc sáng phủi bụi trần, chỉ có nhân tài như Lâm tiên sinh mới có thể cho cô ấy được hạnh phúc.”
Mễ Nhiễm bỗng nhiên cảm thấy một trận lạnh lẽo.
Lâm Tử Diễn đây là muốn Tô Nguyệt Phinh làm vợ hai sao? Ai cho hắn cái dũng khí đó?
“Để tôi suy xét, suy xét.” Mễ Nhiễm nhanh chóng đứng lên, cô đi tới bên cửa sổ, quan sát tìm đường chạy trốn, cửa thang máy có người gác, tầng lầu phía dưới có một chiếc xe màu đen, kéo cửa sổ WC xuống nhìn thấy có hai bảo tiêu mặc đồ đen đứng đó.
Lâm Tử Diễn cùng dư Anna đã đem gian phòng khách sạn này vây quanh.
Mễ Nhiễm thở dài, cô không có biện pháp, đành lợi dụng thân phận “bạn gái cũ của Lục Phỉ Nguyên” một chút.
Lần trước dư Anna nhìn thấy Lục Phỉ Nguyên liền bỏ chạy, cô kết luận dư Anna sợ Lục Phỉ Nguyên, vì thế nói: “Dư tiểu thư, chuyện này tạm thời để sau, tôi cần suy nghĩ thêm, rồi sẽ cho các ngươi một cái hồi đáp được không?” lại làm bộ nhìn xuống tay: “Chờ lát nữa tôi còn muốn cùng bạn trai đi ăn cơm, không thể cùng các ngươi nói chuyện tiếp.”
Dư Anna hỏi cô: “Bạn trai cô là ai?”
“Lục Phỉ Nguyên a”
“A” Dư Anna khinh thường nhìn nói: “Nếu cô thật là bạn gái của Lục Phỉ Nguyên, sao lại ở tại một gác mái nhỏ?”
“Nếu các người có điều tra tôi, thì sẽ biết tôi luôn muốn truy Lục Phỉ Nguyên, Gần nhất tôi cùng anh ấy hợp lại như ban đầu, không dược sao?”
Dư Anna vẫn không tin, nữ nhân theo đuổi Lục Phỉ Nguyên như á diếc trên sông, Mễ Nhiên là thứ gì? “Nếu nói như vậy, vậy cô cho tôi xem lịch sử trò chuyện của cô với Lục Phỉ Nguyên. Nam nữ bằng hữu chi gian, tổng lại phải có chút gì đó chứ?”
“Dư tiểu thư, cô đây là muốn từ tôi biết được wechat của Lục Phỉ Nguyên sao? Mọi người đều biết, tài khoản wechat cá nhân của anh ấy là bí mật, có người dùng năm vạn đồng tiền để mua thông tin của anh ấy, tôi đều cự tuyệt, tôi dựa vào cái gì để tin tưởng, mà cho cô xem?”
Nói thêm sẽ chọc người, Mễ Nhiễm từ trước tới giờ chưa sợ ai bao giờ.
Vừa dứt lời, di động của cô vang lên, là một dãy số không biết.
Dư Anna nhìn thoáng qua nói: “loa ngoài, nhận.”
Cô nhận máy, lại là giọng trầm thấp của Lục Phỉ Nguyên: “Gặp phiền toái?”
“....”
Nghe được thanh âm của Lục Phỉ Nguyên, Dư Anna tức khắc hoảng loạn, làm một cái ‘X’ thủ thế.
Mễ Nhiễm đành phải nói: “Không, không có.”
“Cô đang ở lầu bốn khách sạn Cảnh hào phải không? tôi lập tức tới đó.”
Lục Phỉ Nguyên lo chính mình nói xong, liền cắt đứt điện thoại.
Dư Anna cùng Lâm Tử Diễn hai mặt nhìn nhau, thật ra, bọn họ dám đêm Mễ Nhiên trói tới đây, chính là ỷ vào cô không có ai chống lưng cả, có thể không kiêng nể gì mà khi dễ. Không nghĩ tới, Mễ Nhiên bên này, mới vừa uống lên một ly cà phê, bên kia Lục Phỉ Nguyên liền đuổi theo lại đây, nói bọn họ hai không có tình, quỷ đều không tin!
Cái này, dư Anna tin tưởng hai người bọn họ thật là hợp lại.
Ngược lại nghi hoặc chính là Mễ Nhiễm, Lục Phỉ Nguyên như thế nào biết cô ở chỗ này?!
Mễ Nhiễm không biết nên khóc hay nên cười, vài phút sau, Lục Phỉ Nguyên thật sự liền đến, anh còn thở hổn hển, nhìn dáng vẻ là khẩn cấp mà đuổi tới. Trọng điểm phức tạp ở cổ áo bên cạnh, lộ ra đường cong duyên dáng, cằm giơ lên, độ cung phảng phất giống những thiên thần từ đá mà Michelangelo đã tạo ra.
Trước đây, Mễ Nhiễm còn cảm thấy Lâm Tử Diễn có chút tiêu soái, nhưng khi nhìn thấy Lục Phỉ Nguyên, liền đem Lâm Tử Diễn thất sắc ảm đạm phụ trợ.
Anh nói: “Tôi là bạn trai của Mễ Nhiên, các người tìm cô ấy có việc gì sao?”
....chờ một chút! anh cùng cô không phải đã chia tay rồi sao?!
Bạn trai là cái quỷ gì?
Nhưng một câu đó của Lục Phỉ Nguyên làm tâm tư bất lương của Dư Anna lập tức kinh sợ. Cô ta lập tức nói: “Không có vệc gì, cũng chỉ là gặp, cho nên mời cô ấy uống một chén cà phê mà thôi.”
“Nếu không có việc gì nói, ta đây mang cô ấy đi.”
Nói, Lục Phỉ Nguyên liền chặt chẽ nắm lấy tay Mễ Nhiễm kéo đi.
“Được……” Dư Anna vừa rồi còn diễu võ dương oai, hiện tại liền cái gì cũng không dám phóng.
Nhưng là vừa ra khách sạn, Lục Phỉ Nguyên liền buông tay cô ra, lạnh như băng đối cô nói: “Như thế nào lại không có đầu óc như vậy, cùng người như dư Anna ăn cơm?!”
“Ách, tôi không biết làm một Hồng Nương lại có nguy hiểm lớn như vậy, đúng rồi, nghiệp vụ viên bị bắt cóc tỷ lệ là bao nhiêu?”
“Theo tôi được biết, chỉ có một người ngu ngốc là cô thôi.” Lục Phỉ Nguyên tức giận nói. Nhận được điện thoại của Thân Hạo, anh liền gián đoạn hội nghị, ngay sau đó chạy lại đây.
Ngay từ đầu, anh cũng tưởng dư Anna cùng Mễ Nhiên mua bán thông tin, nhưng nhìn đến bảo tiêu dưới lầu của khách sạn, anh liền ý thức được sự tình không đơn giản như vậy.
Vừa vặn, Mễ Nhiên đi tới bên cửa sổ lầu bốn, trừng mắt đi xuống nhìn xung quanh. Giống như chuẩn bị nhảy lầu, phía sau còn đứng mấy cái hắc y bảo tiêu, phỏng chừng là người giám sát cô.
Mễ Nhiên bị bắt cóc.
Lục Phỉ Nguyên vốn dĩ không nghĩ sẽ quản việc này, lại không thể không quản. Bởi vì bạn tốt Thân Hạo là giám đốc an toàn khu vực Bắc Kinh. Nghiệp vụ viên xảy ra cái gì ngoài ý muốn, bọn họ sẽ bị trừ tiền lương.
“Tôi đi lên tìm Mễ Nhiên, nếu tôi sau năm phút đồng hồ không có xuống dưới, ngươi thông tri tổng bộ mang vài người lại đây.”
“Bằng không tôi đi thôi?”
Thân Hạo đã từng đi nghĩa vụ, thân thủ so Lục Phỉ Nguyên tốt hơn một chút.
“Không cần, dư Anna không sợ ngươi, cô ta cũng sẽ không cố kỵ.” Nói xong, Lục Phỉ Nguyên liền mở ra cửa xe.
Cũng may hiện tại, anh an toàn đem cô rời khỏi.
Thái độ xin lỗi của Mễ Nhiên cũng thực thành khẩn: “Thực xin lỗi, lần này thật là phiền toái cho anh rồi.”
Lục Phỉ Nguyên nhìn bộ dáng cô rũ mi mắt, cũng vơi chút nộ khí. Lại nói tiếp cũng kỳ quái, từ khi tách ra lúc 5 năm trước về sau, bọn họ cơ bản chưa nói quá mấy câu. Mỗi lần đều là anh có lệ, cô tiếp, sau đó đề tài kết thúc, khách khí như những người xa lạ.
Làm ai cũng đều nhìn không ra, bọn họ từng là một đôi khế ước phu thê.
Nhưng lần ngoài ý muốn này của Mễ Nhiễm, anh tự mình tới cứu cô, thật sự không phải phong cách trước đây của anh
Mễ Nhiễm nói: “Buổi tối có muốn cùng nhau ăn một bữa cơm không? Coi như tôi bồi tội với anh.”
“Không cần.” Anh buổi tối còn muốn mở họp, vì thế liền đem Mễ Nhiên đưa về nhà.
Lên xe không lâu, Mễ Nhiễm lại hỏi: “Anh sao lại biết tôi cùng dư Anna ăn cơm?”
“Thân Hạo vừa lúc thấy được.” Dừng một chút, Lục Phỉ Nguyên hỏi lại cô: “Đối phương là người nào?”
“Người theo đuổi Tô Nguyệt Phinh, một đàn ông đã kết hôn, vọng tưởng muốn Tô Nguyệt Phinh làm vợ lẽ của anh ta…… Bệnh tâm thần!” Mễ Nhiễm nhịn không được liền nói tục, cuộc đời cô ghét nhất loại đàn ông có ba lòng hai dạ, thậm chí phun trào nói: “Những người đàn ông đã kết hôn mà còn dám xuất quỹ, thì nên đưa đi ngồi tù!”
Lục Phỉ Nguyên kỳ quái mà nhìn cô một cái ——Mễ Nhiên trước đây cũng không phải là như vậy, cô hâm mộ những kẻ có tiền ngoại thất, hận không thể chính mình cũng đi làm. Nếu không phải sợ cha mẹ biết, chỉ sợ Mễ Nhiên đã thực thi từ lâu.
Vì thế nói: “Hiện tại đàn ông trùng hôn có rất nhiều, cái này không tính là việc hiếm lạ gì.”
Mễ Nhiễm còn tưởng rằng vì anh cũng là đàn ông nên giải vây, vì thế cười lạnh nói: “Trùng hôn là đáng xấu hổ, nhưng là xã hội hiện tại, lại tập mãi thành thói quen. Đây là đàn ông sai, là xã hội này sai, không phải phụ nữ sai.”
“Cô thật sự cho rằng như vậy?”
“Đương nhiên,” Mễ Nhiễm bỗng nhiên nghĩ tới: “Đúng rồi, tôi còn phải gọi điện thoại cho Tô Nguyệt Phinh, làm cô ấy yên tâm một chút.”
“Xuống xe, tới nhà rồi.”
Nói xong, Lục Phỉ Nguyên mở cửa xe ra.
Truyện khác cùng thể loại
23 chương
85 chương
43 chương
54 chương
17 chương
91 chương