Kết hôn tuy đáng xấu hổ nhưng hữu dụng

Chương 11 : Kết hôn tuy đáng xấu hổ nhưng hữu dụng

CHƯƠNG 11: LÂY BỆNH Điện thoại đả thông. “Lâm Tử Diễn?” Tô Nguyệt Phinh lục lại trí nhớ: “Tôi nhận ra hắn, hắn là con của một vị khách hàng của cha mẹ tôi, nửa năm trước đã tới nhà của tôi làm khách.” “Việc đó là do hắn làm.” “......” Tô Nguyệt Phinh thật sự không thể tưởng tượng. Lâm Tử Diễn này, từ nửa năm trước gặp qua cô, về sau vẫn luôn đối cô nhớ mãi không quên, mỗi tháng đều hướng nhà cô mà chạy tới, muốn gặp mặt cô một lần. Nếu Lâm Tử Diễn là người tốt cũng liền thôi, nhưng là Lâm Tử Diễn rõ ràng đã kết hôn, cư nhiên lại muốn cùng cô trùng hôn, rõ ràng là đạo đức bại hoại, hoa hoa công tử. Tô gia toàn thể đem Lâm Tử Diễn ngăn cản ngoài cửa, nhưng là do Lâm Tử Diễn cố chấp không cam lòng, vì thế liền hướng phòng vẽ tranh của cô mà tới. Có một lần, Lâm Tử Diễn bỗng nhiên xông vào phòng vẽ tranh, định cưỡng hôn cô. Tô Nguyệt Phinh sợ tới mức báo cảnh sát, thế là cảnh sát liền đem Lâm Tử Diễn giữ lại hơn mười ngày. Từ đó về sau, Lâm Tử Diễn liền không hề tới quấy rầy cô nữa, Tô Nguyệt Phinh rốt cuộc cũng thở dài một hơi nhẹ nhõm, cho rằng chuyện này liền qua đi như vậy. Không nghĩ tới, tâm tư muốn trả thù của Lâm Tử Diễn lại sâu như vậy, biết được cô về sau có ký kết hôn ước, không tiếc mướn người phá hủy triển lãm tranh của Ôn Tuấn Nghiệp, còn nghĩ thông suốt muốn Anna chia rẽ bọn họ. Là một kẻ tâm lý biến thái chính hiệu. “Mễ Nhiên, đây là tôi sai, không nghĩ lại liên lụy tới cô rồi.” Tô Nguyệt Phinh thập phần tự trách. “Tính, cô cùng Ôn tiên sinh nói một câu, nghĩ cách giải quyết chuyện này liền tốt thôi.” Mễ Nhiễm cũng không dám nói cái gì, chính là cô gặp chút chuyện xui xẻo mà thôi, không phải ai sai, chỉ là vận khí không tôt thôi. Nói trở về, từ khi trở thành Mễ Nhiên, vận khí của cô đều kém như vậy, là một nữ phụ hám làm giàu cởi một con la hắc oa*(con lai giữa ngựa cái và lừa đực), còn trở thành  trò cười trong mắt mọi người, kể cả chủ nhiệm ( Lục Phỉ Nguyên ) đều cảm thấy cô thực chướng mắt, cái này nói xem có cái gì để nói lý lẽ đây. Cũng thừa nhận tâm lý cô có năng lực rất cường hãn, có thể vẫn luôn bình tĩnh như vậy. Đổi thành một cái thố ti hoa *(dây tơ hồng (chắc là cô gái có tính cách mềm yếu như dây tơ hồng)) xuyên tới, khẳng định muốn hỏng mất. ** Mấy ngày về sau, Mễ Nhiên liền nhận được điện thoại của Tô Nguyệt Phinh, cô nói cha mẹ đã cùng người Lâm gia liên hệ qua, lâm phụ lâm mẫu đáp ứng bọn họ tạm thời đem nhi tử đưa ra nước ngoài, không cho cái hỗn trướng đó quấy phá. “Đúng rồi, Mễ Nhiên, tôi cùng Ôn tiên sinh thương lượng qua, cuối tuần chúng ta đi Phần Lan chơi một chút, giải sầu.” Tô Nguyệt Phinh trong giọng nói cũng lộ ra mỏi mệt: “Gần nhất một đoạn thời gian, thật sự đã xảy ra quá nhiều sự tình. Không chỉ có Ôn tiên sinh anh ấy mệt, tôi cũng mệt mỏi. Chúng ta tưởng, vẫn là yêu cầu đi ra ngoài thả lỏng thả lỏng mới tốt.” “Cũng tốt, vậy để tôi an bài một chút cho hai người.” Mễ Nhiễm tắt điện thoại, liền nhìn đến trên máy tính thu được một phong bưu kiện. Mấy ngày hôm trước, cô gửi không ít bản thảo, qua nửa tháng, cuối cùng có tin tức tốt —— “Tác giả thân ái, chúng tôi nhận được bản thảo của cô, hiện tại chính thức thông báo cho cô, bài viết của cô đã được biên tập chọn.” Tinh thần Mễ Nhiễm lập tức tỉnh táo, gửi thêm cho biên tập chim cánh cụt, đối phương gửi tới một cái tin tức “Mễ tiểu thư, chúng tôi xem qua bài viết của cô, chất lượng thực không tồi. Nhưng đề tài không hot, cung đấu hiện tại đã không có người thích, cô có thể viết một ít tiểu tam thượng vị văn không?” “Cái gì cái gì?!” “Tiểu tam thượng vị, hiện tại người đọc liền yêu thích đọc cái này.” “Thật ngại quá, tôi chỉ biết viết đề tài cung đấu.” Làm một chính thức tiểu thuyết gia, cô biết tam quan trong sách đối với người trẻ tuổi ảnh hưởng rất lớn. Phát huy mạnh chính là chân thiện mỹ, đó chính là hảo tam quan, cũng khuyên nhân tâm hướng thiện. Nếu là đi ngược lại, đó chính là dẫn người lạc lối. Cho nên, cô cự tuyệt viết “Tiểu tam thượng vị.” ** Hai ngày sau, Mễ Nhiễm nhận được tiền nhuận bút đầu tiên, cô quyết định không gửi bài cho tạp chí xã. Mặt khác lại là sáng lập một con đường sáng tác riêng, để tránh lại bị người khác yêu cầu viết cái quỷ gì “Tiểu tam thượng vị”. Đương nhiên, đầu tiên cô nên mua một máy tính mới, đem máy trả lại cho Quý Như Hinh. Vẫn là câu nói kia, cô không nghĩ sẽ tham dự cốt truyện cẩu huyết kia, cho nên cùng nữ chính lui tới càng ít càng tốt. Quý Như Hinh đối với chuyện máy tính này của cô, còn cảm thấy không thể tưởng tượng: “Cô không cần sao?” “Không cần, tôi vừa vặn mua một cái mới.” Quý Như Hinh nghi hoặc gật gật đầu, chờ Mễ Nhiễm vừa đi, cô liền điều tra tư liệu của máy chủ. Mễ Nhiên “Việc xấu loang lổ”, Quý Như Hinh tin tưởng Mễ Nhiên nhất định là muốn dùng máy tính cùng Lục Phỉ Nguyên một lần nữa liên hệ, lấy tìm kiếm hợp lại. Cái tà tâm bất tử của nữ nhân hám làm giàu! Nhưng ngoài dự đoán chính là, Quý Như Hinh xem qua văn kiện cùng lịch sử tìm kiếm, thời gian nữa tháng, Mễ Nhiên chẳng qua tìm kiếm một ít trang web tạp chí, hòm thư cá nhân, căn bản cùng Lục Phỉ Nguyên không quan hệ. Tiết mục trong dự đoán của cô là “Nữ nhân hám làm giàu -Mễ Nhiên dây dưa Lục Phỉ Nguyên”, cũng không có trình diễn. Quý Như Hinh đều sửng sốt, Mễ Nhiên sao lại không có làm như vậy? cô tới liên minh còn không phải là vì Lục Phỉ Nguyên sao? Chẳng lẽ là cô suy đoán sai rồi? ** Về phương diện khác. Có máy tính mới, Mễ Nhiễm gõ chữ hiệu suất cao không ít. Nếu tạp chí ngôn tình không được, cô liền mở rộng phạm vi gửi bài. Dù sao cô chính là từ biên tập tạp chí đổi nghề thành người viết kịch bản, khẩu vị của các tạp chí xã 《 người đọc 》, 《 nảy sinh 》, 《 tri âm 》  khi nhận bản thảo đều rõ ràng. Vì thế cô dựa theo phong cách không giống nhau của mỗi cái tạp chí, viết văn không trùng, rất nhanh liền nhận được hồi đáp. “Mễ nữ sĩ tôn kính, bài viết của cô đã được tôi 《 người đọc 》tuần san chọn dùng, mời cô mau chóng liên hệ……” “Mễ nữ sĩ tôn kính, chúng tôi chân thành mời cô gia nhập《 nảy sinh 》 người viết kịch bản hàng ngũ trung …” …… Sự thật chứng minh, có một kiến thức chuyên môn vững quan trọng như thế nào, dù có xuyên, xem văn chương đều là cộng đồng yêu thích, có yêu thích liền có thị trường, có thị trường liền có cơm ăn. Cô tính tính, nửa tháng tổng cộng bán ra 7 bài, bao gồm 3 đoản văn, 2 bài bình luận văn, 1 văn xuôi còn có một bài viết về chuyến du lịch đến Iceland. Đây là nơi cô ấy đã đến thăm vào năm ngoái, ấn tượng khắc khá sâu, văn chương gửi bài cho《 lữ hành đoàn 》 tạp chí xã. Tạp chí xã cư nhiên lại chọn thiên này làm mở đầu sách. Nhiều vô số, lớn lớn bé bé, tổng cộng kiếm được 3 vạn đồng (~97tr vnđ)  tiền tiền nhuận bút. Cái này rốt cuộc đã giải quyết được vấn đề nhân sinh, cô còn có thể cầm một số tiền đi ra ngoài chơi một chút. Mễ Nhiễm cũng quyết định cho chính mình thả lỏng một chút. Gần đây phát sinh quá nhiều chuyện, cô cũng bắt đầu có chút mỏi mệt. Đại khái yêu cầu đi ra ngoài một chút, đình đình, mới có thể đem tâm thái điều chỉnh tốt. Phần Lan là một nơi tốt để đi, lữ hành 9 ngày 10 đêm, nếu vận khí tốt, có thể nhìn được ánh sáng cực Bắc. Lại nói tiếp, cô đối với cực quang có hứng thú là do từ khi còn nhỏ nghe bài hát kia 《Rạng đông》. Bởi vì ánh sáng cực Bắc tiếng Anh là Aurora,. Ở Bắc Âu trong thần thoại, rạng đông là đại biểu cho mặt trời mới mọc ở phương đông sáng sớm, nữ thần chưởng quản ánh sáng cực Bắc, ban cho nhân loại hy vọng tốt đẹp. Sinh hoạt hiện tại của cô rối tinh rối mù, liền hy vọng yêu cầu như vậy. Đương nhiên, thời điểm báo cáo, không cần phải nói có không,cô chỉ có một câu: “Lý sở trưởng, tôi tính toán cùng Tô Nguyệt Phinh bọn họ cùng đi Phần Lan lữ hành, giám sát tiến triển cảm tình của hai người bọn họ”. Lý sở trường nhìn cô một cái: “Là Tô Nguyệt Phinh cùng Ôn Tuấn Nghiệp giúp cái phí du lịch này?” Đi Phần Lan 9 ngày là do tơ hồng liên minh sắp xếp cho đôi tình lữ, nhưng là giá cả cũng thực cao, thấp cũng đã là 2 vạn (~65tr vnđ) không bớt. “Không phải, tự tôi sẽ trả bút phí du lịch này.” “Lời nói hùng hồn” của cô đã làm Tiểu Âu cùng A Đóa giật nảy mình. “Mễ Nhiên, cậu không sao chứ?” Tiểu Âu nhìn lại đây: “Cậu sẽ không tính làm xong cái này liền về quê kết hôn chứ?” “Đúng vậy, cậu trước đây ngay cả tiền thuê nhà đều trả không nổi, như thế nào hiện tại bỗng nhiên phải tốn hai vạn đi Phần Lan chơi?” “Cái này sao, bởi vì mình hiện tại có tiền a.” o(* ̄︶ ̄*). Mễ Nhiễm liền đem những cái thư tín bản thảo cho các cô xem, Tiểu Âu cùng A Đấu giật nảy mình. Đồng nghiệp hai năm, các cô chưa thấy qua Mễ Nhiên viết văn chương. Hiện tại, Mễ Nhiên lắc mình, biến hoá thành một tài nữ! “Ngoan ngoãn giao ra đây,” A Đóa một kích động lại nói ra thổ ngữ tới: “Cậu vì cái gì liền biến thành tác giả ? Bọn mình chưa bao giờ thấy cậu viết.” “Viết một thiên văn liền có 5000 đồng tiền (~16tr vnđ)?! Trâu như vậy?!” Tiểu Âu so với A Đóa còn kích động hơn: “Mễ Nhiên, dạy mình viết văn được không, mình cũng muốn đi gửi cậui kiếm tiền!” “Ha ha, mình cũng chỉ là chắp vá mà thôi……” Mễ Nhiễm tương đối khiêm tốn. Rất nhanh, cô lại liên hệ lần nữa Tô Nguyệt Phinh cùng Ôn Tuấn Nghiệp, chọn ngày tốt cùng đi Phần Lan. Lại là thời điểm đi tổng bộ trình báo lần nữa, Mễ Nhiễm nghe được thanh âm nghị luận xung quanh càng ngày càng lớn . Thân Hạo là một gia hỏa lắm mồm, lúc sau trở về liền khen chính mình dũng mãnh, anh hùng cứu mỹ nhân, đem cô nói thành một đứa trẻ đáng thương bất lực bị ma quái dìm sâu ( sự thật cũng là như thế này ), đem công lao cứu người của Lục Phỉ Nguyên đổ hết về mình. Kết quả lúc này, tổng bộ lại đồn đãi “Thân Hạo cùng Mễ Nhiên ở bên nhau.” Đương nhiên, so với CP Mễ Nhiên x Lục Phỉ Nguyên, Thân Hạo với Mễ Nhiên vẫn là có người chấp nhận, rốt cuộc hai người đều không đứng đắn giống nhau . Mặc kệ chuyện đó, Mễ Nhiễm giao nộp sáu vạn đồng tiền (~195tr vnd), liền nhận được 3 tấm phiếu lữ hành đoàn. Thời điểm quay đầu lại, nhìn thấy Thân Hạo, “Lão đại nghe nói cô tới đây, nói cô đến văn phòng anh ta một chuyến, anh ta có chuyện cùng cô nói.” “Oh, được.” Mễ Nhiễm không quên nói lời cảm tạ: “Thân Hạo, sự tình lần trước thật là cảm ơn anh, nếu không phải anh thông tri Lục chủ nhiệm, tôi liền khó nói.” “Hầy, không có gì, chuyện nhỏ không tốn sức ……” Thân Hạo mặt đều đỏ, lúc trước hắn thét to tới Lục Phỉ Nguyên là trảo “Phản đồ” tới. Không nghĩ tới Mễ Nhiên lại có tiết tháo như vậy, cư nhiên cự tuyệt tiền tài dụ hoặc của dư Anna. Kẻ sĩ ba ngày không gặp, từ hám làm giàu biến thành không nhặt của rơi. quả là ngoài dự đoán. ** Mễ Nhiễm đẩy cửa văn phòng. Lục Phỉ Nguyên ngồi ở trước máy tính, nhàn nhạt hỏi: “vụ án đánh phá có tiến triển sao?” “Không có, không có bắt được người gây án, bất quá có tám chín phần là cái người họ Lâm kia làm.” “Cái kia, báo cáo cô vừa viết trình lên……” Nói, Lục Phỉ Nguyên chú ý tới trên tay cô là 《 Phần Lan du lịch chỉ nam 》. Liền hỏi: “Cô là cùng Tô Nguyệt Phinh bọn họ cùng đi Phần Lan du lịch?” “Đúng, bất quá bọn họ chơi cái của bọn họ, tôi chơi của tôi, lộ tuyến của chúng tôi không giống nhau.” “Ai trả phí du lịch cho cô?” “Là tự tôi trả.” Vừa dứt lời, cô liền nhìn thấy sắc mặt Lục Phỉ Nguyên thay đổi. Tác giả có lời muốn nói: Chương sau bạn học tiểu Lục nhìn ra được Mễ Nhiễm không phải Mễ Nhiên. Kỳ thật phía trước ám chỉ đã rất nhiều, cũng đã tới lúc, lượng biến chất.