Kế hoạch mới của nữ phụ: tránh xa nam chính cùng nữ chính

Chương 2 : Xuyên không trong truyền thuyết? (phần 1)

Ngày XX tháng XX năm XX... Trời lãng đãng... Mây lãng đãng... Dòng người cũng.. lãng đãng... Trong một căn nhà trọ.... "Rầm... rầm... rầm" Một loạt tiếng gõ cửa... Và sau đó... "Hít... hà... hít...hà......." "Minh Nguyệttttttttt........." Phải, đó là cảnh tượng quen thuộc đến không thể quen thuộc hơn với mọi người sống ở khu này: cứ đến năm giờ chiều mỗi ngày, một bà cụ già-nhưng-chưa-hẳn-đã-già-và-có-uy-lực-tương-đương-một-con-sư-tử-Hà-Đông. Như 1 con rô bốt được lập trình sẵn, bà cụ "nhẹ nhàng" gõ cửa phòng của kẻ-mà-ai-cũng-biết-đấy gây náo loạn nơi công cộng, ô nhiễm bầu không khí trong lành nơi đây. Hắc hắc.. Hêlu, nhớ ta ko? Thực ồn ào nhỉ? Haiza.. Có lẽ bây giờ bạn chưa hiểu cái mô tê gì đúng ko? Chuyện là thế này: ta đã và đang sống ở nơi này 6 năm rồi, quen với bà chủ nhà 6 năm trời ròng rã rồi, thế mà bà vẫn bám dai như đỉa mỗi lần ta quên đóng tiền thuê nhà. Mà cũng chỉ mới 6 tháng chưa đóng thôi chứ nhiều gì đâu? Người đâu tính gì kì cục!? Vả lại, ta đang cháy túi đây này! Thẻ tín dụng có mỗi 6 con số không thôi mà! Haiza, làm người nghèo thực khổ mà...(dành 1 phút mặc niệm cho số tiền ít ỏi của ta) Nghĩ thế, ta trong lòng mặc niệm thêm 1 phút nữa về sự chậm trễ đóng tiền, sau đó vứt ngay ra sau đầu, tiếp tục sự nghiệp dở dang: cày truyện. Xem nào... Xem nào... "A!" Cuối cùng cũng thấy! Cảm ơn trời đất! Cuối cùng ta cũng tìm thấy một quyển có tên ta là "Đừng nghĩ anh sẽ thôi yêu em" Woa tên sến vl. Thế là ta bắt đầu đọc cuốn tiểu thuyết ấy... Thời gian chậm chạp trôi.... 5 phút.. 10 phút.. 30 phút.. 40 phút.. 43 phút.. "Bốp" "Viuuuuuuuu...." "Rầmmmm" Koong.. Koong.. Vâng, ta chính thức bị "knock out" ngay tại phút thứ 43. Quả là một thành tích đáng được nể phục và để đời. DM, máu chó, quá máu chó. Tiểu thuyết ghi là hay mà hệt như mấy cuốn tiểu thuyết bán ngoài chợ ko bằng. Này nhá, tiểu thuyết gì mà có nữ chính gì mà kiêu căng hống hách (ta nghĩ thế), hay dựa dẫm vào người khác nhưng lại đeo mặt nạ dịu dàng ngoan ngoãn, thế mà cũng được lọt vào mắt xanh của nam chính, nam phụ. Thế thì chắc chắn là do bọn nam chính, phụ ngu ngốc quá rồi. Chậc chậc! Đúng là nhờ bàn tay vàng của tác giả mà. Mà tên tác giả ngu ngốc không những ăn cắp tên của một thiếu nữ yểu điệu, khuynh nước khuynh thành, người gặp người thích, hoa gặp hoa nở,... Khụ khụ, lạc đề, lạc đề.. Tóm lại, tên tác giả kia ăn cắp tên của ta mà chưa trả tiền, TIỀN đấy biết không??? Chưa kể đến tên kia có mắt mà không thấy núi Thái Sơn,còn dám ghép tên của bổn tiểu thư vào 1 nữ phụ có số phận bi thảm nhất trong lịch sử những-số-phận-bi-thảm của nữ phụ nữa. Ta nhớ ko nhầm thì nữ phụ đó xuất hiện chap 5 chầu trời chap 7. Đệt mợ nó chứ. Mà nữ phụ này tốt bụng nhưng vì tình yêu mà mù quáng chuốc xuân dược nam chính thôi. Chậc, thế là nam chính hẹp hòi đã cấu kết cùng nữ chính xấu bụng hãm hại rồi sang Tây thiên, về với ông bà tổ tiên.. Há, nhanh-gọn-nhẹ quá ha. CMN, tác giả truyện này rõ ràng lừa tiền, lừa kim cương, lừa đống thời gian quý bàu như vàng như bạc của ta,... Á á á, ta muốn đi kiệnnnnn. Quá phẫn nộ, ta đã bình luận dài dằng dặc mà hầu hết là chửi cái tên tác giả vô duyên, vô giá, vô dạng, vô hình, vô lương tâm, vô đạo đức kia... rồi tắt máy tính, cầm thẻ tín dụng hôn chụt một cái rồi tắt đèn đi ngủ. Chắc là do sử dụng hết ca-lo đọc cuốn truyện nên ta vừa mới nằm đã ngủ. Trong mơ, ta thấy xung quanh mình toàn tiền với tiền, kim cương, vàng bạc... Chắc là ông trời nghe thấy cầu nguyện của ta đây mà. Há há ~$o$~.