Mọi người tại đây đều nhìn nhau, nhất thời im lặng không ai mở miệng nói. - Khụ, theo ta thấy, ba Đại Thánh Địa chúng ta nên thay phiên nhau phái người đến là hợp lý nhất. Lão giả Thanh Tu Thanh Lan Thánh Địa ho khan một tiếng, đề nghị. - Cũng được, Chỉ cần có thể thuận lợi phong tỏa thông đạo không gian, đến lúc đó có người đến đóng trú tuần tra là được rồi, không cần ba Đại Thánh Địa cùng liên hợp lại với nhau, Nam tử trung niên nhẹ nhàng gật đầu, đồng ý. Ba Đại Thánh Địa đã trở mặt với nhau, đám người cao tầng đều ngầm hiểu, liên minh chỉ được tạo ra do áp lực đè ép từ phía tộc Hắc Ma, hiện tại tộc Hắc Ma đã lui bình, chỉ cần xác nhận tình huống này là thật, hiển nhiên là bọn hắn sẽ không đứng chung một thuyền với kẻ địch. - Nếu đã thế, đầu tiên để Trục Vân Kiếm Phái chúng ta đóng trú tại đây đi. Mười năm sau, một trong hai tông môn các ngươi đến đây thay phiên chúng ta. Thiếu phụ áo trắng mở miệng nói. - Chuyện này giải quyết tại đây đi. Lão giả Thanh Tu cùng người trung niên đồng loạt nhất trí. Mấy ngày sau, trên quảng trường Vạn Pháp Các tại Thanh Lan Thánh Địa. Trên quảng trường rộng lớn, có một đài cao bằng đá xanh ước chừng mười trượng, phía sau đài cao là mặt ngọc bích màu trắng cực lớn, phát ra kim quang óng ánh, được khắc lên tràn ngập chữ nhỏ màu vàng. Trên đỉnh ngọc bích, được viết ba chữ to cổ triện kim sắc: Đồ Ma Bảng. Triệu Tiển được xếp đầu tiên, bên dưới viết: - Tru sát Thánh gia Hắc Ma tộc bốn tên, một trăm chín mươi bảy tên Thiên Vị, ban thưởng tổng cộng mười lăm vạn sáu nghìn ba trăm điểm Huyền Linh. Người xếp hạng phía sau chỉ được ban thưởng bốn vạn ba nghìn sáu trăm điểm, chênh lệch so với hắn thực sự quá lớn. Giờ phút này, hơn nghìn người đứng trên bãi đất trống toàn bộ đều trông mong nhìn lên đài cao. Trên đài cao có ba vị cường giả Thánh giai đang ngồi trên ghế dựa bằng gỗ tử đàn khắc rồng. Người ngồi giữa, lưng đeo trường kiếm, mặc áo lam, ngay thẳng chính trực, thoạt nhìn vô cùng uy nghiêm, đảm nhiệm chức chấp chưởng Thanh Lan Giới Luật Đường Nhạc hộ pháp. Bên trái hắn là một thiếu nữ dung mạo tuyệt đẹp, khí chất đoan trang, cung trang màu xanh nhạt như suối chảy, thanh lệ vô song, phu hợp với mỹ danh Hà Hoa Tiên Tử của nàng. Bên phải Nhạc hội pháp, là một lão giả mặc áo màu vàng, bên trên thêu kim long, khuôn mặt gầy gò, râu tóc bạc trắng, chính là người đã từng đảm nhiệm chức vụ trưởng lão phụ trách chỉ đạo để tử Thanh Lan kháng ma tại Phù Thạch Tinh Hải, Quan Sơn Hải. Ba người bình tĩnh ngồi trên ghê tử đàn, không nói với nhau câu nào, chẳng qua ánh mắt như nước nhìn về phía trước. Một tên trung niên mặc phục sức của đệ tử vạn năm thi lễ với ba người, sau đó đứng trước đài cao, lớn tiếng nói: - Hôm nay Hắc Ma tộc đã bại lui hoàn toàn, nhiệm vụ Đồ Ma Lệnh cũng sắp kết thúc công tác thống kê. Hôm nay là ngày cuối cùng, còn có đệ tử nào tham gia nhiệm vụ nhưng vẫn chưa nội lên? Dưới đài phát ra tiếng ầm ĩ, thanh âm nghị luận vang lên khắp nơi, nhưng không có ai lên đài. - Như vậy xem ra, người giữ vị trí đệ nhất chính là Triệu Tiển. Một nam tử yêu tộc trên trán có sừng nhọn ở dưới đài cao nói với người bên cạnh hắn, là một thanh niên người đầy lông trắng. Thanh niên bạch mao cũng ngửa đầu nhìn về phía ngọc bích màu trắng, gật nhẹ đầu: - Lần này ngươi xuất sắc nhất không những được thưởng ba mươi vạn điểm Huyền Linh, mà còn được diện kiến Thánh Chủ, được ngài ấy chỉ điểm. Ngài là một trong ba Thần Cảnh tại Di Dương Tinh Vực chúng ta đó, thật sự vô cùng ao ước! - Theo ta thấy, Triệu Tiển vốn là đệ tử thân truyền của Thánh Chủ, đưa cơ hội chỉ điểm cho hắn thực sự quá mức phung phí của trời, còn không bằng nhường lại cho người vị trí thứ hai. Tên nam tử yêu tộc kia đưa ra ý kiến. Người bên cạnh che miệng, nhỏ giọng nói: - Các ngươi không biết rồi, năm trước ta đi theo Đồ trưởng lão ra ngoài làm nhiệm vụ, đã từng nghe hắn nói, Thánh Chủ dường như tu luyện bận rộn vô cùng, không có ra ngoài, thời gian chỉ bảo cho Triệu Tiển cũng không nhiều. Triệu Tiển hiện giờ chỉ mang danh là đệ tử thân truyền của Thánh Chủ mà thôi. Hai người vừa trò chuyện xong, đã nghe thấy tên vạn năm đệ tử kia đã tuyên bố: - Giờ ngọ đã đến, phỏng chừng các vị đồng môn đều đã nộp hết Đồ Ma Lệnh rồi. Vậy ta tuyên bố, người đứng thứ nhất trong nhiệm vụ Đồ ma, chính là Triệu Tiển sư điệt. Mọi người phía dưới đài tỏ ra vô cùng hâm mộ, thanh âm tán thưởng vang lên không dứt. Đương nhiên vẫn có một ít ngữ điệu ghen ghét xen lẫn trong đó. Sắc mặt Triệu Tiển vô cùng lạnh nhạt, giống như không có gì vui sướng vinh hạnh, chậm rãi đi từng bước lên đài cao. Nhưng hắn vừa bước lên bậc đá đầu tiên, đã nghe bên phải đài cao truyền tới thanh âm: - Chậm đã, Đồ Ma Lệnh của ta chưa nộp lên. Thanh âm không lớn, ngữ khí cũng vô cùng bình thản, nhưng khi truyền vào trong tai mọi người làm cho không khí trong nháy mắt yên tĩnh. Sắc mặt Triệu Tiển lạnh lẽo, thân hình ngừng lại, đã thấy hào quang trên người Thạch Mục chớp động, từ trên không trung hạ xuống.