A! Gương mặt Chuyên Vũ Ma Tôn lộ ra vẻ thống khổ vô cùng, hai tay ôm đầu, lăn qua lăn lại trên mặt đất, miệng phát ra tiếng thét thảm thiết thê lương. Trận chiến giữa Yên La và Chuyên Vũ Ma Tôn diễn ra quá nhanh, cả Thạch Mục lẫn Cưu Thập La đều không kịp phản ứng, kết quả đã có. Thần sắc Thạch Mục vô cùng khiếp sợ, ánh mắt phức tạp nhìn về phía Yên La. Thực lực hiện tại của Yên La vượt xa tưởng tượng của hắn. - Bảo Hoa đại nhân, Chuyện Vũ sai rồi! Chuyên Vũ bị ma quỷ ám, to gan ra tay với ngài! Kính xin ngài có thể độ lượng, khoang dung cho Chuyên Vũ một lần! Chuyên Vũ Ma Tôn cố nén đau đớn, lập tức bò dậy, liên tục dập đầu với Yên La. Đối với lời cầu khẩn của Chuyên Vũ Ma Tôn, Yên La xem nhưng không thấy, sắc mặt vô cùng lạnh lùng nhìn hắn giãy giụa trong bất lực. Qua một khắc, Yên La mới vung tay lên, hào quang bảy màu trên trán Chuyên Vũ Ma Tôn mới yên tĩnh lại, không phát sáng nữa. Thân thể Chuyên Vũ Ma Tôn xụi lơ, mềm oặt nằm trên mặt đất, sau một lúc lâu mới có thể ngồi dây, sợ hãi nhìn Yên La. - Ngươi quy hàng Thiên Đình, chính là tội chết, nhưng niệm tình ngươi trước kia tuy lười biếng nhưng luôn cung kính nghe theo lời ta, hôm nay tha mạng cho ngươi. Giọng điệu Yên La trở lại vẻ nhàn nhạt. - Vâng vân, đa tạ Bảo Hoa đại nhân! Chuyên Vũ Ma Tôn mừng như điên, liên tục gật đầu. - Nhưng, tội chết có thể tha, nhưng tội sống khó tha, giao ma nguyên của ngươi ra đây. Yên La khẽ động tay, Thất Bảo Diệu Thụ ngay lập tức xuất hiện trước mặt Chuyên Vũ Ma Tôn. Gương mặt Chuyên Vũ Ma Tôn toát lên vẻ do dự, nhưng ngay sau đó lập tức mở miệng đọc chú ngữ, hắc quang trên người phòng ra mãnh liệt. Yên La khẽ động tay, Thất Bảo Diệu Thụ chạm vào mi tâm Chuyên Vũ Ma Tôn, kéo theo hào quang đen kịt bay ra, chui vào trong một nhánh khác của nó. Khí tức trên người Chuyên Vũ Ma Tôn tựa hồ thấp đi một ít, giống như nguyên khí bị hao tổn nặng nề. Sau mấy hơi thở, Yên La phất tay, Thất Bảo Diệu Thụ dời đi nơi khác, hắc quang cũng ngừng lại. Sắc mặt Chuyên Vũ Ma Tôn hơi tái nhợt, khí tức mờ mịt hơn trước, khó khăn lắm mới chạm bước trình đồ Thần Cảnh. Một nhánh cây trên Thất Bảo Diệu Thụ có hắc quang vờn quanh, hình thành một thân ảnh hư ảo trông giống như Chuyên Vũ Ma Tôn. Miệng Yên La lẩm bẩm, đánh ra từng đạo pháp quyết, chui vào thân ảnh mới thành hình. Hắc quang lóe lên, hư ảnh hình người lại chui vào trong Thất Bảo Diệu Thụ. Chuyên Vũ Ma Tôn chứng kiến cảnh này, thở dại, giống như đã cam chịu số phận. Trên người Yên La lưu chuyển hào quang thất thải, khí tức lại tăng lên thêm một chút. - Ta cho ngươi thời gian nửa canh giờ, thông báo chuyện quy hàng ta cho toàn bộ tộc Thượng Hùng, không được phép lề mề chậm trễ. Yên La phân phó nói. - Dạ! Chuyên Vũ Ma Tôn gật đầu đáp, thân thể to béo nhoáng lên, bay về phía Thành Ma Huyền. - Yên La, để hắn đi như vật có ổn không? Nếu hắn dùng thủ đoạn truyền tin cho Cổ Man tộc thì... Thạch Mục tiến lên một bước, hỏi. - Không sao, ta có thủ đoạn do thám tất cả hành động của hắn. Người này trừ hơi lười chút, bản tính lại không xấu, mấy năm nay mượn danh lười biếng của mình trốn biệt tại nơi này, có lẽ không làm chuyện gì phạm vào giới hạn của ta, nếu không ta sao có thể tha hắn dễ dàng vậy. Gương mặt Yên La không chút thay đổi giải thích sự tình. - Đúng rồi, ngươi vừa mới thu ma nguyên của tên Ma Tôn kia, vậy đó là vật gì, lần trước bọn Thích Vô Nhai cũng giao ma nguyên của bản thân ma nguyên cho ngươi? Thạch Mục gật nhẹ đầu, hỏi điều hắn thắc mắc từ lâu. - Thánh giai nếu muốn tiến giai Thần Cảnh sơ kỳ, phải cảm ngộ đại đạo thiên địa, việc này không phải hoàn thành trong một sớm một chiều được. Ngày xưa ta sống tại Côn Luân, chứng được bày loại ma niệm rồi thành Thần, niệm hóa Thất Bảo, tự thành Diệu Thụ. Bảy người này mỗi người được ta truyền thụ một đạo, dùng chính những cảm ngộ này hóa Thần, vì vậy ta muốn thu hồi lại toàn bộ ma nguyên, khôi phục lại một phần tu vi. Yên La liếc nhìn Thạch Mục, truyền âm giải thích. Thạch Mục nghe vậy, nháy mắt hiểu rõ, chẳng trách Yên La lại cố chấp quay về Hắc Ma Tinh Vực như thế. - Thế nhưng, trước đó Vân Lý Ma Tôn nói hai trong bảy đại Ma Tôn đã ngã xuống, ma nguyên của bọn họ không phải cũng tiêu tán sao? Thạch Mục chợt nghĩ đến chuyện này, thông qua thần niệm hỏi lại Yên La. - Không. Ta cảm ứng được Ô La, La Sát Ma Tôn không hoàn toàn vẫn lạc. Yên La trả lời chắc chắn. Thạch Mục gật đầu, không nói thêm nữa. Nửa canh giờ trôi qua nhanh như chớp mắt, Chuyên Vũ Ma Tôn từ Thành Ma Huyền bay đến, sau lưng hắn là mười tên tộc Hắc Ma, đều có tu vi Thánh giai. - Bái kiến Bảo Hoa Thánh Tổ! Chuyên Vũ Ma Tôn dẫn đầu quý xuống hành lễ với Yên La. Những Thánh giai Hắc Ma tộc đứng phía sau thấy vậy cũng quý xuống lạy theo. Sắc mặt mỗi người khác nhau, không thể lý giải nổi tình huống hôm nay, chẳng biết đã xảy ra chuyện gì rồi. - Tất cả nghe lệnh, kể từ hôm nay, bộ tộc Thược Hùng ta tách ra khỏi Thiên Đình, trở về dưới sự chỉ huy của Bảo Hoa Thánh Tổ, nghe theo những gì ngài ấy phân phó! Chuyên Vũ Ma Tôn quát. - Tham kiến Bảo Hoa Thánh Tổ! Tất cả mọi người giật mình, nhưng vẫn nhận thức được tình hình hiện giờ đã thay đổi, liền đồng loạt cung kính gọi. Phần lớn bọn họ đều là những Thánh giai đã tiến cảnh gần nghìn năm, hiển nhiên không biết Yên La là ai, nhưng đã thấy Chuyên Vũ Ma Tôn bị hàng phục, nên họ không phát biểu ý kiến gì thêm.