Hotboy Ác Ma: Ăn Sạch Cô Bé Ngọt Ngào
Chương 267
Editor: Nguyetmai
Điềm Tâm sợ tới mức run rẩy toàn thân, không kiềm được muốn chảy nước mắt, nhưng lại liều mạng mà nhịn xuống.
Lúc cô tỉnh lại, đã không còn thấy bóng dáng chiếc xe SUV đáng nghi kia nữa rồi.
Điềm Tâm cắn chặt môi dưới, gọi điện thoại cho Trì Nguyên Dã hết lần này tới lần khác, rồi lại nghe được giọng nữ lạnh băng truyền đến từ đầu bên kia điện thoại hết lần này tới lần khác, "Xin lỗi, số điện thoại quý khách vừa gọi đã tắt máy..."
Kỳ lạ, quá kỳ lạ!
Bình thường mà nói, không phải là nên bắt cóc nữ sinh sao?
Vì sao Trì Nguyên Dã lại bị người ta đánh ngất xỉu bắt đi?
Chẳng lẽ người bắt cóc Trì Nguyên Dã là kẻ thù của nhà họ Trì, hay là…
Điềm Tâm rối loạn, tất cả lý trí dường như bị rút ra hết trong nháy mắt. Huhu, rốt cuộc cô nên làm cái gì bây giờ?
Rốt cuộc Trì Nguyên Dã đi đâu rồi?
Rất nhanh sau đó, Thất Tịch, Hàn Hữu Thần, Kim Thánh Dạ lái xe tới.
"Điềm Tâm, em không sao chứ?" Kim Thánh Dạ xuống xe trước, trên khuôn mặt đẹp trai dịu dàng tràn đầy lo lắng.
Điềm Tâm liều mạng lắc đầu, "Em không sao, nhưng không thấy Trì Nguyên Dã đâu cả."
"Cậu đừng sốt ruột. Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì vậy? Cậu nói từ từ thôi." Thất Tịch vỗ sau lưng của Điềm Tâm, cố gắng trấn an cảm xúc của Điềm Tâm.
Mặt Hàn Hữu Thần vẫn giữ được vẻ bình tĩnh, anh đút hai tay vào túi quần, đi một vòng quanh xe của Trì Nguyên Dã, tầm mắt dừng lại trên ống xả khói, hơi cúi người xuống, cẩn thận quan sát.
Điềm Tâm ôm ngực, bởi vì cảm xúc dao động quá lớn, cho nên nói chuyện có chút lắp ba lắp bắp: "Mình, mình cũng không biết nữa, mình và Trì Nguyên Dã mua đồ xong đi ra, anh ấy muốn lái xe đi, sau đó, sau đó phát hiện xe không khởi động được. Anh ấy đi xuống kiểm tra, mình ở trên xe nhìn điện thoại, sau đó thoáng cái đã không thấy bóng dáng của anh ấy nữa rồi."
"Xe bị hư?" Thất Tịch không tin hỏi lại.
Trì Nguyên Dã yêu xe nhất, gần như tháng nào cũng đi bảo dưỡng xe định kỳ, huống chi đây là chiếc xe thể thao mấy chục triệu, làm sao có thể dễ dàng hư được?
"Ống xả khói bị người ta động vào." Hàn Hữu Thần đứng dậy, kết luận, "Tất cả đều có kế hoạch trước, Nguyên Dã không khởi động xe được, nhất định sẽ xuống xe kiểm tra. Sau đó, mấy người núp trong bóng tối liền xông lên đánh úp trói Nguyên Dã đi."
Tại sao có thể như vậy chứ?
"Là ai làm đây? Kẻ thù của nhà họ Trì ư?" Điềm Tâm nước mắt lưng tròng hỏi.
"Bây giờ còn không biết." Kim Thánh Dạ lắc đầu.
"Cho dù là ai đi nữa, thì lá gan của kẻ đó cũng lớn quá rồi." Thất Tịch tức giận nói, "Cậu chủ nhà họ Trì mà cũng dám bắt cóc, chán sống rồi chắc?"
"Trì Nguyên Dã sẽ không sao chứ? Chúng ta mau báo cảnh sát đi!" Điềm Tâm sốt ruột đến sắp khóc rồi.
"Hình như phải đợi đến sau khi mất tích 24 giờ, mới có thể lập án?" Thất Tịch lo âu mở miệng.
Hàn Hữu Thần lấy điện thoại, khuôn mặt đẹp trai trầm xuống, "Anh đi tìm người, bảo bọn họ lập tức lập án đuổi theo."
Kim Thánh Dạ gật đầu, "Anh đi thông báo với vệ sĩ nhà họ Trì, cùng nhau đi tìm Nguyên Dã."
Thất Tịch an ủi Điềm Tâm, "Cậu yên tâm đi, chắc chắn Trì Nguyên Dã sẽ không sao đâu, không ai dám động đến anh ấy đâu."
Điềm Tâm không biết phải nói gì.
Tại sao lại như vậy? Tại sao ông trời lại tàn nhẫn rút đi trụ cột duy nhất lúc này của cô chứ?
"Điềm Tâm, em vừa nói thấy một chiếc xe SUV đáng nghi, vậy em còn nhớ rõ biển số xe không?" Kim Thánh Dạ hỏi.
Truyện khác cùng thể loại
188 chương
60 chương
121 chương
10 chương
129 chương