Hồng Mông Linh Bảo Tác giả: daoky Chương 429 Trung Hiếu bị đuổi giết vào tận cửa Tô Bích-Quyên như sống lại thời tuổi ấu nhi, từ khi lên mười hai vì mị lực của mình ngày càng trở nên cô độc, không muốn gặp mặt ai vì lúc nào cũng che mặt khiến người không hiểu nhìn vào đều cho là khinh người hay ngấm ngầm đoán tới đoán lui khiến cho nàng không thoải mái nên phần nhiều thời gian nàng dành để tu luyện, và nghiên cứu âm luật đàn cầm. Bích-Quyên trong lúc Minh luyện chế kiếng đeo tâm trí nàng còn hơi chịu ảnh hưởng của khúc Trời đất mới, nàng xem quá trình chế luyện ngưng luyện của Minh không hiểu, lúc ngưng tụ quang năng nàng bị ánh sáng làm cho choáng không hiểu gì cho đến lúc xong, nhận kính vẫn còn nửa tin nửa ngờ tự hỏi, chẳng lẽ bác trai ngưng khí luyện bảo chính là đôi mắt kiếng này. Nàng đeo kính vào nhìn sự vật chung quanh với đôi mắt khác, bay đến chỗ Tĩnh Minh lại phát hiện nơi đó có thêm người, bỗng nàng phát hiện bên trái phía xa có một hồ nước rộng, gần giữa hồ có một nhà thủy tạ rất mát mắt, liền đổi ý bay đến đó với ý định xem dung nhan mình khi đeo kiếng thay đổi ra sao. Nhà thủy tạ vắng người, nhờ nước hồ khiến chung quanh mát mẻ Bích-Quyên cảm thấy rất thoải mái dễ chịu, nàng ra mé cúi đầu nhìn xuống soi thấy khuôn mặt đeo kiếng, vẻ buồn trên mặt biến đổi thành vẻ trí thức, tinh thông. Nàng lấy tay gỡ kiếng xuống xem kỹ lại liền ngạc nhiên cảm thấy khí tức từ kiếng phát ra rất dễ chịu hợp với thể chất của mình. Nàng tự hỏi chẳng lẽ đây cũng là tiên bảo cấp cao sao mình không đánh giá được. Chẳng lẽ bác trai tuỳ tiện ngưng quang luyện một hồi lại có thể luyện ra kiện bảo vật so với tiên khí cực phẩm còn cao hơn... Lúc này nàng mới nhớ lại tình cảnh bác trai biểu diễn vừa rồi, tuyệt đối rung động, luyện tiên bảo khí sư nàng đã biết quá trình luyện chế của họ nhưng chưa từng nghe luyện tiên bảo khí sư có thuật luyện khí thần kỳ như bác trai, ngưng quang thành chân luyện bảo. Nàng tò mò lấy máu nhận chủ, kiếng đeo phát quang rồi biến thành quang nhập thể biến mất. Bích-Quyên niệm động, trên mặt kiếng đã đeo lên. Nàng soi mặt xuống mặt hồ xem đi coi lại mấy lần trong lòng khoan khoái quên cả động tĩnh chung quanh..Bỗng từ đáy hồ tiếng nước xoáy động ầm ầm khiến Bích-Quyên giật mình kinh hô tim đập loạn lên, một cột nước dâng lên cao nước xoáy cơn lốc khí thế cực mạnh dọa người, nàng trợn mắt nhìn phát hiện trong đó một cô gái đẹp áo vàng nhạt đang cưỡi một con rùa đang nhìn nàng vẫy tay hỏi: - Chị dâu! Muốn đi chơi một vòng không? Muốn thì lên đây. - Cô là ai? - Ồ! Chị chưa biết em. Em là em út nhỏ nhất trong nhà Khiết-Tâm. Chị dâu là Bích-Quyên phải không, mau vào đây đi chơi thú lắm.. Bích-Quyên cảm thấy khí tức con rùa vàng cường mãnh dường như đã nội liễm đi nhiều, nàng không cảm thấy tia đe dọa áp bức nào, thấy Khiết-Tâm gọi mời mấy lần liền bay thẳng vào cột nước xoáy cơn lốc trong lòng không khỏi nghĩ, chắc ta bị uớt hết quần áo mất, nàng định bố trí lồng khí bỗng cột nước mở ra một cánh cửa ngay trước mặt mình nên nàng bay vào thấy mình cùng Khiết-Tâm đứng trên mai rùa.. Trước đây không lâu Khiết-Tâm ngồi chơi trong nhà Thủy tạ, gặp phải Kim Quy từ dưới hồ ngoi lên biến thành một Rùa yêu tinh nữ nhân, nàng giật mình kinh hãi sau đó Rùa yêu tinh mới tự giới thiệu khiến nàng mới biết, thì ra một trong ba con thần kim quy vâng lệnh lão ba của nàng ở quanh quẩn chung quanh cung điện trấn thủ mà nàng bây giờ mời biết. Khiết-Tâm hay chơi đùa nhưng cũng thu được nhiều lợi ích của con rùa thần này. Trong khi Khiết-Tâm cùng Tô Bích-Quyên cưỡi rùa đi dạo trong hồ. Minh cập nhật tất cả tin tức của các nguyên thần trong ngọc bội. Riêng Tăng Hòa được nguyên thần của chàng hỗ trợ cho trong những khó khăn ban đầu, hắn tu trận của Trận Tông tu vi đã đạt đến cảnh giới hoàng tiên hậu kỳ, tiên trận đạt đến cấp sáu. Hắn được tứ trưởng lão của Trận tông vừa lòng nên nhận lão làm sư phụ. Nguyên thần thấy hắn đã có chỗ dựa không cần mình hỗ trợ nữa nên báo hắn một tiếng rồi rời khỏi, trở về dung hợp với bổn nguyên thần. Minh xem lại những gì Tăng Hoà học được xem có dùng được không, cuối cùng thu hoạnh được vài hệ trận pháp hữu ích. Tru tiên trận, một huyết sát trận quy mô phức tạp không chỉ đưa nạn nhân vào chỗ chết, còn khủng bố tinh thần, hành hạ thể xác, hấp thu sinh lực, thọ nguyên nạn nhân khiến cho nạn nhân chết chậm một cách sợ hãi, tra tấn đến cùng cực. Minh xem qua liền tỏ vẻ chán ghét không muốn nhìn. Trận pháp thứ hai, đúng ra là một hệ thống huyễn ảo trận pháp, thành những tiên thú, yêu ma thú và tiên nhân cực ác, làm đề tài cho các thí sinh khảo luyện. Cuối cùng một sơ đồ luyện chế tiên bảo tháp, Thi Luyện Tháp ba mươi sáu tầng đòi hỏi trình độ luyện khí sư rất cao. Có điều luyện bảo sư cấp thấp chỉ luyện được tháp gồn một số những tầng thấp. Cho đến nay chỉ luyện ra được một kiện ba mươi sáu tầng của chính tác giả chủ nhân soạn ra Thí Luyện Trận Tháp quyết. Minh đọc xong hệ trận pháp này liền bị lôi cuốn, ngứa tay muốn thử, nên đắm chìm nghiên cứu chín tầng thấp không còn biết chuyện bên ngoài nữa. Minh bế quan nghiên cứu không lâu, bỗng khu thông đạo rung động rồi một thân ảnh bay vào Hồng Mông Linh Châu giới thông đạo, mọi người thần thức thăm dò đều giật mình, thân ảnh vừa qua thông đạo liền rơi xuống, lộ rõ ra một thanh niên trên người đầy vết thương ngoài da, quần áo đầy máu rách nát tàn tạ như cánh bướm. Mỵ-Điệp, Thùy-Nhung và Hồng-Linh đồng thời hô: - Trung Hiếu! - Rần! Thông đạo lại động một lần nữa, bốn người lạ ba nam một nữ lọt vào tầm thần thức của mọi người, ba nam vận áo choàng đen viền đai trắng, nữ ngược lại vận áo choàng trắng viền đai đen. Nữ tử vừa vào đã cười thé thé một tràng dài, thân ảnh loé nên tay biến trảo hướng Trung-Hiếu cách không chụp tới. Trung-Hiếu lập tức cả thân người bị trụ hết nhúc nhích, bỗng hai bạch ảnh léo lên, một đạo chỉ quang mang xanh biếc bắn thẳng vào trảo của nữ tử áo trắng mới đến phá tan lực hấp lực chiêu trảo. Nữ tử nhanh kịp thời thu tay lại nghiêng người né sang một bên, ai dè chỉ quang vừa đến đã thu lại rồi.. - Hai đạo hữu là ai, sao dám nhúng tay vào việc Cực Lạc Tông chúng tôi. - Cực Lạc Tông uy danh lớn lắm hay sao, khiến tôi không dám nhúng tay? Các vị lỗ mãng dám xông vào tận nơi đây thật là chán sống. - Đây là đâu, Cực Lạc chúng tôi trước nay vẫn làm việc như thế, nhưng chưa thất thủ bao giờ. - Sư nương mấy tên Cực Lạc tông gặp con, hỏi chuyện con không muốn trả lời, họ liền cho là khinh thường họ nên xông vào đánh giết, bị con đánh cho một trận tơi bời, không ngờ chẳng bao lâu sư trưởng của bọn chúng đến bênh vực, nên đánh tiếp, bọn sư trưởng thua rồi lại đến ba tên kia cũng không làm ăn gì được, cuối cùng không biết con mẹ này từ đâu đến, cảnh giới, thực lực nhìn không thấu đến đánh, con đánh không lại mới chạy, rồi chợt nhớ ngày gìờ hẹn nên vể đây, không ngờ bọn họ đuổi không tha. - Cực Lạc Tông thật oai phong, nhưng dưới mắt ta toàn là đồ chó đẻ súc sinh. Ta vừa sĩỉ nhục khinh thường Cực Lạc Tông các ngươi rồi đấy. Có giỏi lại đây giết ta đi? Bốn người nhìn lại thấy một thanh niên áo vàng, lưng giắt ngọc tiêu lăng không dắt tay một nữ tử áo trắng bay lại.. - Ngươi là ai mà đứng trước uy danh Cực Lạc Tông dám hách dịch thách thức? Hồng-Linh thấy Tĩnh-Minh ra mặt, nàng biết rõ thằng nhỏ thực lực cao hơn hẳn bốn tên Cực Lạc Tông nên an tâm nói: - Con xử lý chuyện này, ta về trước. Hai độ kiếp kỳ, một đại thành kỳ, còn nữ tử kia hoàng tiên trung kỳ, kém Tĩnh-Minh một cấp. - Mẹ cứ yên tâm để con lo! Hồng-Linh biến mất trước mặt mọi người, sau đó Trung-Hiếu cũng không còn thấy. Nàng đã dùng ẩn thân thuật đem Trung-Hiếu thuấn di về tầng hai lo chữa thương rồi. Thấy Hồng-Linh mang anh Rần đi rồi, Tĩnh-Minh khinh khỉnh hất cằm: - Tiên tử có màn cực lạc nào mau trổ ra đi nào, nếu không chẳng còn cơ hội nào nữa. Nhắc lại ba tên áo đen đều là những nhân vật rường cột của Cực Lạc Tông, Bội Thương Tùng đại thừa kỳ đã độ kiếp thành công chỉ chờ vài ngày nữa là phi thăng lên tiên giới, Thạch Kiên và Mộc Đức đều là độ kiếp kỳ tu chân giả, hôm nay Cực Lạc Tông đang đón tiếp Tiên sứ của bổn tông từ Tiên giới hạ phàm, chẳng dè mới chào hỏi khách sáo một lúc đã nghe đệ tử kêu cứu, đầu tiên tưởng đối phương là tay lơ mơ dễ giải quyết nên chỉ mình Mộc Đức xuất hiện ra tay, không ngờ thần thông quái dị của đối phương khiến lão bó tay bát lực. Đối phương chẳng thèm công kích, đứng thủ mấy thế quái dị nhưng phát tán ra áp lực chẳng những khiến mình cảm thấy mất hết chiến ý, chân tay như bị dây lưới vô hình trói buộc, chẳng khác nào bỗng dưng thành cá trên thớt mặc cho đối phương làm thịt. Chưa giao thủ đã cảm thấy thua, Mộc Đức kinh hoàng vội cầu cứu, khiến hai sư huynh Thạch Kiên và Bội Thương Tùng trợ giúp, còn Thanh Nguyệt tiên sứ đứng xem. Chẳng ngờ hai người nhập trận cũng bị gặp tình trạng Mộc Đức... trong lòng không khỏi chửi thầm, Tà môn quỷ thuật... Thì ra trước khi vào Tu Chân Giới Rần ta bị Mai Tinh đánh bại dưới kiếm thế rất đau đớn, mất thể diện trước sư phụ, các sư nương nên Rần lục lọi khắp nơi Tu Chân giới, dùng ẩn thân thuật vào không biết bao nhiêu tàng kinh các của các tông môn, gần một năm cố gắng khổ cực cuối cùng tìm ra một môn quyết tương tự có thể tranh thắng được với môn kiếm của Mai Tinh. Rần rất rõ nếu tu luyện thì nên về Hồng Mông Linh Châu giới tốt nhất, muốn tôi luyện thần trí lịch lãm Tu Chân giới, nên sau khi đắc thủ một quyển Thất Diệu Kinh Rần trở về Hồng Mông Linh Châu giới ẩn dấu kín đáo bế quan tham luyện. Thất Diệu Kinh dạy bảy thế thủ, giải thích nguyên lực thể sóng như vạn tỉ sợi tơ chập lại với nhau đủ hình dạng, có thể thủ có thể nhận xét lực công kích của đối phương để phá hay phản công. Rần khổ luyện hơn mười năm trong Hồng Mông Linh Châu giới tiểu thành, tu vi tăng vọt đến hợp thể hậu kỳ, mới đi Tu Chân giới nghiệm chứng môn Thất Diệu thế, cùng đao pháp mới được. Đao pháp của Rần nguyên từ Tạc Đao, trong lúc chàng lục lọi môn quyết để khống chế kiếm thế của Mai Tinh, chàng tiện tay thu thậpp không ít đao quyết khác về nghiên cứu, biến đổi đao pháp của mình thêm sắc bén, công nhiều thủ ít, nhất là mấy chiêu cuồng đao phối hợp với Cổ Loa Quyết cơn lốc.. ra giang hồ đánh đâu thắng đó. Thanh Nguyệt tiên sứ cuối cùng ra tay, Rần kinh hãi vì đối phương vừa bộc phát khí thế đã phá giải bẻ gẫy Diệu thế của mình. Khi nhìn lại phát hiện đối phương chỉ là một cô gái đẹp khiến Rần càng ngạc nhiên.. - Cô nương là ai? Mộc Đức cười đắc ý nói: - Ngay Cực Lạc tông Thanh Nguyệt tiên sứ cũng không nhận thức, mau chịu chết đi cho bớt đau đớn. - Chưa chắc ai chết ai phải chịu đau đớn mà lên mặt? Thanh Nguyệt ít nói ra tay ngay, bàn tay tát một chiêu khiến Rần bị bất ngờ không kịp né, chàng lấy đao sử dụng bao nhiêu vốn liếng đem ra hết cũng không thể chạm được vạt áo của đối phương, trong khi nàng kia bàn tay lúc trảo lúc, quyền, lúc chưởng, chỉ đánh trúng liên tục. Cũng may Thanh Nguyềt tiên sứ chưa sử dụng sạt chiêu, dường như muốn trò mèo vờn chuột lập uy gỡ gạt cho mấy tên Cực Lạc Tông rồi giết. Quả nhiên sau một hồi, nàng sử dụng sát chiêu. Rần cảm thấy rõ ràng tu vi đối phương cao hơn mình rất nhiều, nên dùng ẩn thân thuật thuấn di chạy trốn nhưng không hiểu sao lần này không tác dụng, vừa dừng chân đã thấy bốn người xuất hiện trước mặt. Cuối cùng thuấn di chạy thẳng vào Hồng Mông Linh Châu giới, Rần hy vọng lúc này sắp đến ngày xum họp gia đình, sư nương và các sư nương hẳn là đang ở đó có thể cô gái đẹp sát tinh này.