Đỗ Phù vẫn một mực im lặng, bà ta la hét dãy dụa đẩy cô ra. Lạc Tư Nhiên khuôn mặt tối sầm mất kiên nhẫn, bàn tay dùng lực mạnh nắm tóc bà ta nhấn vào chậu nước đầy trước mặt. Cổ Lập Minh giật mình bước lại nói: "chị bình tĩnh đi cứ tiếp tục sẽ chết người thật đó...". Lạc Tư Nhiên dường như không quan tâm đến những lời nói của Cổ Lập Minh mà tiếp tục dùng sức nhấn bà ta vào chậu nước, cho đến khi bà ta như không thể thở được nữa cô mới buông tha cho bà ta. "Trả lời tôi !" Lạc Tư Nhiên ánh mắt sắc lạnh nhìn vào mắt bà ta khiến cả người bà ta không ngừng run rẫy và lập tức trả lời lại ngay. "Được..được..tôi nói..xin cô tha cho tôi..tôi nói hết". Ngay cả Cổ Lập Minh cũng bất ngờ, đúng như Lạc Tư Nhiên dự đoán rằng Đỗ Phù không bị điên, bà ta cố ý giả điên khùng bao nhiêu năm nay. Năm xưa, vào ngày tai nạn của Kim Vi Ánh quả thật bà ta có mặt tại hiện trường và thêm một người phụ nữ nữa cũng ở đó. Lúc ấy Đỗ Phù đang trên đường về nhà thì nghe một cái "rầm" từ phía sau, chiếc xe mất kiểm soát lao như điên vào thanh sắt cứng ở đường cao tốc. Đỗ Phù khi đi lại thì Kim Vi Ánh vẫn còn sống, một người phụ nữ đứng ở đó mái tóc rũ rượi ở cạnh nhìn Kim Vi Ánh. Đỗ Phù đi lại định gọi cấp cứu đến thì bị cô ta ngăn lại người phụ nữ đó còn nói rằng "tôi sẽ giúp cô ấy..cô đi trước đi". Đỗ Phù cứ nghĩ cô ta nói thật nên dù khá lo lắng vẫn phải rời đi, không ngờ Kim Vi Ánh đã chết ngay sau khi Đỗ Phù đi. Lạc Tư Nhiên tay chân run lên, ánh mắt đờ ra. Cổ Lập Minh đi lại đưa tấm ảnh của Mạch Huệ Lam ra trước mặt bà ta hỏi: "phải bà ta không ?". Đỗ Phù lắc lắc đầu: "không phải người này". Lạc Tư Nhiên ngạc nhiên hỏi lại: "bà còn nhớ hình dáng người đó ra sao không ?". Đỗ Phù: "mắt người đó màu xanh..tóc màu nâu đậm tôi không nhớ tên nhưng tôi biết người đó liên quan đến nhà họ Lục". Sau khi Lạc Tư Nhiên định rời đi, bà ta lại lên tiếng nói thêm gì đó. "Cô Lạc..tôi biết cô là vợ của Lục Dạ Thần". Lạc Tư Nhiên kinh ngạc: "sao bà biết ?". Đỗ Phù trông bình tĩnh hơn: "vì tôi cũng là người có lỗi trong cái chết mẹ cô..tôi muốn khuyên cô tránh xa cậu ta ra..thật sự nhà họ Lục rất đáng sợ". "Bao gồm vụ hoả hoạn một năm trước ?" Cổ Lập Minh lạnh giọng lên tiếng. "Tôi không rõ.." Đỗ Phù ngập ngừng trả lời. "Thả bà ta ra đi" Lạc Tư Nhiên để lại một câu rồi rời đi khỏi đó.