[Hồi Ký] Cấp 3, Anh Và Em

Chương 143 : Đêm giao thừa

Buổi tiệc tất niên diễn ra vui vẻ, bọn tôi ăn chơi thả ga suốt cả buổi tối đó. Do thấy tôi không được vui vì chuyện của em nên tụi nó cũng biết ý không hỏi han đá động gì tới chuyện này nữa. Nhỏ MNgọc la không đi đã giờ cũng có mặt tại đây, vừa uống vừa liếc tôi nữa chứ. Kệ nhỏ, tôi cùng thằng A và thằng Đ đấu tửu, kết quả là 3 thằng huề nhau khi hai kết special hết sạch. Đúng là sức uống trâu bò thật, uống bia như uống nước lã vậy, hau dễ sợ @@ Đám con gái thì chơi sock hơn, chơi 2 chai chuối hột 1lít rưỡi, hậu quả là nhỏ Thy cho chó ăn chè tại chổ, còn chị em nhỏ Linh thì nói lảm nhảm luôn, duy chỉ có nhỏ MNgọc là khá tỉnh táo hơn được chút thôi. Dễ sợ bọn con gái thật. Tụi nó uống chi cho lắm khiến con trai tụi tôi phải thay nhau chăm cho mấy nhỏ, để chút nữa còn đi xem bắn pháo bông nữa ấy chứ @@. Kêu nhân viên làm 4 ly nước chanh, mấy nhỏ uống dô mới tỉnh táo được hic, mặt đứa nào đứa nấy ngáo dễ sợ luôn vậy. Mấy nhỏ này say hết nên bọn tôi đành phải ở lại nhà hàng, chờ mấy nhỏ tỉnh tỉnh chút rồi đi xem pháo bông luôn. Uống bia nhiều thì nước nó sẽ nhiều, mà nước nó nhiều thì mình cần phải xả nước cứu thân =]] cơ mà cái WC tầng này lại bị hư đang sữa chữa nữa chứ, nên tôi với thằng A đành xuống dưới lầu mà đi cứu lấy bản thân:)) Trút hết nổi buồn, tôi bước ra ngoài. Nổi hứng tò mò, tôi đưa mắt nhìn khắp tầng này 2 này. Khách khứa cũng khá đông, hầu như bàn nào cũng kín chổ cả. Thấy nhà hàng này làm ăn có vẻ ngon cơm, chẳng lẽ tôi đầu tư vốn mở 1 cái nhà hàng nữa ở đây luôn sao ta. Dù sao cái nhà hàng ngoài Hà Nội cũng kiếm lời khá tốt, chắc tôi lại mở tiếp 1 nhà hàng ở đây hoặc ở ngoài kia nữa vậy. Mãi mê ngắm nhìn khung cảnh của tầng này, bất chợt tôi dừng mắt lại tại 1 bàn khách khá đông, có vẻ là 1 gia đình. Tôi dừng mắt tại đây, vì 1 lí do rất đơn giản mà thôi, tôi thấy bóng hình em ở đấy. Em đang cùng gia đình ăn tất niên ở đây, chỉ cách tôi có 1 tầng lầu mà tôi lại chẳng hề hay biết. Hôm nay em đẹp lắm, lung linh hiền dịu trong bộ váy màu hồng, có vẻ như em rất thích mặc váy thì phải, vì đa số lúc nào tôi đi cùng em cũng thấy em mặc váy cả. Còn kia chắc là gia đình em, khá là đông, nhưng mà... người con trai kia là ai? Một thằng con trai đang ngồi kế bên em, nhìn nó chẳng có nét gì giống với gia đính em cả, vậy nó là ai? Một suy nghĩ thoáng qua, tôi lại tiếp tục đứng đó quan sát. Thằng đó đúng như dự đoán của tôi, nó chẳng phải là thành viên trong gia đình em, nhưng có điều nó ngồi đó chung với gia đình em, và có thêm gia đình của nó cũng ở đó nữa thì phải. Nhìn giống như đi coi mắt nhỉ? -tôi nghĩ thầm. Em ngồi kế thằng đó, lâu lâu lại gắp đồ ăn cho nó nữa. Rồi nó nói gì đó khiến cả bàn cười ồ lên, còn em thì đỏ mặt bẽn lẽn. Là sao vậy? Bất giác đôi bàn tay tôi nắm chặt lại, sững sờ. 1 cảm giác giống như là bị lừa dối hiện diện trong tâm trí tôi, nhưng 1 suy nghĩ khác lại chống đối. Có thể đấy chỉ là người quen của gia đình em thôi, có thể... _Mày làm sao thế -thằng A vỗ vai tôi hỏi _Tao... không sao đâu -tôi lắp bắp. _Nói! Nó trừng mắt đe dọa tôi, nó quá hiểu tôi nên không khó để biết có chuyện gì đó đã xảy ra với tôi. Tôi không đáp lại nó, chỉ đưa mắt nhìn về phía bàn của em. Nó cũng nhìn theo. Một hình ảnh tôi không muốn thấy lại xuất hiện trước mắt tôi, đúng là chạy trời không khỏi nắng mà. Em làm rớt 1 cái chén vì bất cẩn, cái chén rớt xuống đất vỡ ra tan tành. Em cuối người xuống nhặt lấy mảnh vỡ, 1 hành động thường thấy, thằng kia cũng cuối xuống nhặt cùng em. Nhìn mặt nó hí hửng lạ thường. Bỗng dưng em rút tay lại khỏi mảnh vỡ, chắc em bị đứt tay mất rồi, vì thấy em khẽ nhăn mặt lại. Nóng ruột, tôi nhóm người định bước vào, chẳng hiểu sao thằng A lại cản tôi nữa. Có lẽ nó cũng hiểu là tôi không nên xuất hiện trong đó thì phải, vì nếu có xuất hiện tôi cũng chỉ là người thừa mà thôi. Thằng kia vội vàng lấy khăn giấy lau tay em, thấy cũng ân cần lắm, em thì đỏ mặt cả lên, nhưng cũng để yên cho thằng kia lau vết thương trên tay. Thôi vậy, tôi kéo thằng A về lại trên lầu, đầu óc trở nên trống rỗng. _Mày đừng để tâm, tao nghĩ Thư không phải như vậy đâu -thằng A cất lời. _Ừ tao biết, tao đâu để tâm tới... _Mày đừng giấu tao! Tao hiểu mày quá mà... mày về rồi hỏi lại nhỏ xem sao. _Ừ thôi vào trong đi, hôm nay vui tao không muốn bận tâm điều gì cả -tôi nói. _Haizz ừ tùy mày vậy, vào thôi. Hai thằng tôi đẩy cửa vào trong, không khí sôi nổi của những đứa đang say bên trong khiến tôi không còn nổi bận tâm nào nữa, giờ chỉ còn việc chăm sóc mấy đứa say xỉn kia là đủ mệt rồi:))) 11h hơn, cả đám kéo nhau ra bờ kè chờ ngắm pháo bông, cùng với dòng người bon chen chật kín cả đường đi. 12h đã điểm, từng đợt pháo sáng được bắn lên bầu trời, báo hiệu năm cũ đã qua đi, 1 năm mới lại đến, hi vọng năm nay sẽ tốt đẹp hơn, không u ám như mọi năm nữa. _Lại nghĩ về Thư à -nhỏ MNgọc loạng choạng bước về phía tôi. _Ừ không biết giờ này cô ấy đang ở đâu nữa, không biết cô ấy có đang ngắm pháo bông như tụi mình không nữa -tôi vọt miệng nói ra. _Hừ đúng trong đầu anh chỉ có mình nhỏ Thư hà -nhỏ trề môi. _Kệ tôi đi. _Anh vô tâm lắm. _Hử vô tâm? Vậy là sao? _Anh chỉ biết có mình người anh yêu mà thôi, anh chẳng biết quan tâm đến những người bên cạnh gì cả... _... _Mà thôi đi, người ngu ngốc như anh thì biết cái gì cơ chứ haha _Cô say rồi -tôi lầm bầm _Hừ tôi không say, tôi không hề say, người say là anh.... Nhỏ lèm nhèm, lúc này nhỏ đứng hết vững luôn rồi, chắc giờ này nhỏ thấm rượu rồi đó mà. Đỡ nhỏ ra xe, bọn tôi chia nhau ra đưa mấy nhỏ về. Tôi đưa nhỏ về nhà mẹ, vì hôm nay tôi ngủ bên đây luôn. Thằng A đưa nhỏ Thy về nhà rồi về dưới quê ăn tết luôn. Đưa nhỏ về phòng mà tôi mệt cả người luôn vậy, đúng đưa mấy đứa say xỉn về tới chỗ ngũ vất vả thật chứ. Quăng nhỏ lên giường, kéo chăn đắp cho nhỏ luôn. Định cởi đồ cho nhỏ dễ ngủ mà sợ nhỏ cho ăn vả nên thôi =]] Nhìn nhỏ lúc ngủ đúng là dễ thương thật, người ta nói con gái đẹp nhất là khi ngủ, quả đúng là không sai mà. Nhỏ rất đẹp, nhất là khi nhỏ đang say như thế này, má nhỏ phúng phính đỏ ửng lên nhìn yêu lắm cơ. Nhìn nhỏ lúc ngủ khiến tôi không thể cưỡng lại được, cuối xuống hôn trộm lên đôi môi của nhỏ. _Ngủ ngon nhé nhỏ khó ưa -tôi nói, rồi quay lưng trở về phòng của mình luôn. Ngày mai rồi trời lại sáng.