[Hồi Ký] Cấp 3, Anh Và Em
Chương 142 : Lỗi hẹn
Ngồi kiểm tra sổ sách lát thì dt rung, là em gọi, khiến tôi suýt chút nữa nhảy cẫng lên vì vui mừng.
_Alo anh nghe nè.
_Mấy nay anh ăn tết có vui không?
_Không vui gì hết trơn nè.
_Sao vậy anh?
_Không có em nên không vui chứ sao, hức.
_Hì thôi nào, nay em về với anh rồi đây hihi.
_Ừ tối nay đi chơi với anh nha em.
_Dạ, vậy mấy giờ anh rước em vậy?
_7h nha em, đi chung nguyên đám luôn.
_Dạ anh.
Tắt máy, tâm trạng tôi trở nên lâng lâng khó tả. Cũng phải thôi, gần cả tuần lễ rồi tôi mới được nghe thấy tiếng nói của em, điều đó còn gì bằng trong hoàn cảnh này nữa:))))
Vui vẻ làm nốt công việc của quán cafe, rồi lại chạy sang các quán khác của gia đình để xem sổ sách mọi thứ, với lại cần có 1 sự chuẩn bị tốt nhất để đón chào xuân tới. Tết này các quán được mở cửa suốt, không đóng cửa nghĩ tết, vì đây là lúc kím nguồn lợi nhuận cao nhất trong năm, nhưng chủ yếu là trước giao thừa thôi, còn qua mùng thì chỉ có bar là đông khách, còn các quán khác chỉ lác đác không nhiều, do đa số khách hàng đi về quê ăn tết hết rồi.
Ngày tết nên số nhân viên xin nghĩ tết khá là nhiều, may mà tôi dụ dỗ được mấy đứa chịu ở lại mà cày trong dịp tết, tất nhiên là lương ngày x2 thì mới được =]]
Đến trưa thì tôi trở về nhà mẹ, tại hôm nay giao thừa cũng phải về chuẩn bị với mẹ nữa chứ.
_Về rồi à -nhỏ MNgọc ra mở cửa cho tôi
_Mẹ đâu rồi?
_Ba với mẹ đi mua đồ rồi, anh vào nhà đi.
Nhỏ né ra cho tôi chạy xe vào, rồi nhỏ đóng cửa lại, bước theo sau lưng tôi.
_Nhỏ Mai sao rồi?
_Về nhà rồi, cũng trả tiền rồi luôn -nhỏ thở hắt ra nói
_Ủa vậy sao nhỏ đó la không có nhà? -tôi thắc mắc
_Chuyện dài dòng lắm, chẳng qua sau khi anh đi thì mấy chị em tôi tâm sự, rồi tôi đưa nhỏ về nhà luôn chứ sao.
_Kể nghe coi.
_Là vầy: nhỏ đó cãi nhau với bố, rồi bỏ vào bar của mình mà chẳng hề đem theo dt, bóp tiền, cả giấy chứng minh cũng không đem luôn. Rồi diễn ra sau đó thì anh biết rồi đó. Khi nhỏ bình tĩnh lại thì tôi khuyên bảo nhỏ, rồi nhỏ đó mới dẫn tôi về nhà lấy tiền trả. Tôi đưa nó về mà bố nó cứ cảm ơn rối rít luôn đấy - nhỏ giải bày.
_Chà, lại thêm 1 đứa thích bỏ nhà ra đi à? -tôi lấy tay xoa cằm ra chiều thú vị
_Hừ khoái lắm à -nhỏ liếc tôi
_Ờ khoái chứ, trả tiền cho tôi là oke rồi haha.
_Chỉ biết có tiền! -nhỏ trề môi
_Hừ tiền của a2 à. Tôi không có tiền bù vào đó đâu -tôi nói
_Anh mà không có tiền chắc tôi ăn xin mất -nhỏ lườm.
_Thôi bỏ qua đi. Tối nay đi chơi không mắm?
_Thôi chẳng hứng thú, tôi ở nhà cho khỏe thân. -nhỏ nói
_Kệ cô.
Bỏ nhỏ đứng đó dậm chân, tôi lên phòng của mình luôn. Nằm dài ra giường, tôi nhắm mắt thả mình vào giấc mơ luôn.
Đến khi mặt trời khuất bóng tôi mới chịu thức dậy, cuống cuồng mà lo thay đồ chạy đi rước em. Lúc này cũng hơn 6h mất rồi. Đang đi thì thằng A gọi tới, tấp xe vào lề nghe nó nói luôn.
_Gì thế mày?
_Lát rước nhỏ Thư rồi qua nhà hàng Rex luôn nha, lầu 3 ấy, phòng vip3, cảm đám đang bên này đây.
_Oke tao tới ngay đây.
Tắt máy, tôi lại lao nhanh trên đường để đi rước em. Hồi hộp mong muốn được chở em đi chơi, dù lúc trước đã nhiều lần chở em đi chơi nhưng mà lúc đó cả hai đứa tôi chỉ là hai người bạn mà thôi, còn bây giờ thì khác rồi. Đến bây giờ khi quen em rồi tôi mới có cảm giác hồi hộp đến vậy.
Bất chợt dt của tôi lại rung lên, phải tấp xe vào lề để nghe dt. Là số máy của em, chắc em hối tôi đi nhanh đây mà, tôi nghĩ là vậy.
_Anh nghe nè em.
_Anh ơi giờ em phải đi cùng gia đình rồi, chắc em không đi cùng với an được rồi hichic.
_Sao vậy em?
_Hic ba em kêu em phải đi với gia đình, em xin lỗi, em... hức -em bật khóc.
_Thôi nè, đừng khóc nữa nghe anh nói nè.
_Hức... dạ
_Em đi với gia đình đi, đừng khóc nữa đó.
_Hức... còn anh thì sao?
_Trời thì anh đi với tụi nó, em cứ đi với gia đình đi đừng lo cho anh -cố ra vẻ bình tĩnh tôi ra lệnh cho em.
_Hức em xin lỗi... mình đi chơi sau nha anh... hức hức.
_Ngốc này, tết nhất mà cứ khóc nhè hoài.
_Hức.
_Thôi em đi chuẩn bị đi, anh đi đây.
_Dạ anh đi chơi vui vẻ.
Tắt máy, tôi đứng chết sững bên vệ đường, tay nắm chặt lấy cái dt. Bật cười thành tiếng khiến nhiều người đi đường hướng mắt nhìn tôi như 1 gã điên trên đường phố. Quay đầu xe chạy về phía nhà hàng Rex, tâm trạng tôi từ đang lâng lâng trên mây phút chốc lại bị kéo xuống địa ngục, lại không được gặp mặt em để cùng đón chào năm mới nữa rồi:(((
Xe tôi lao nhanh trên đường, sẵn sàng tạt ngang đầu bất cứ chiếc xe nào giành đường với tôi.
Mất thêm 10p chạy xe bạt mạng thì tôi đến được điểm hẹn, tôi bước đi như người mộng du, chẳng buồn quan tâm đến mọi chuyện diễn ra xung quanh. Lúc này tôi buồn, rất buồn khi năm học cuối cùng của cấp 3 lại 1 lần nữa không đứng đón chào năm mới cùng với người yêu thật sự.
Mở cửa bước vào trong, thấy cũng đông đủ phết ấy nhỉ.
_Vào đây mày! Sao đến trể thế?- thằng Đ hỏi
_Còn nhỏ Thư đâu?
_Thư bận rồi, không đi được -tôi nói một cách bất đắc dĩ.
Thấy vẻ mặt của tôi, chắc tụi nó cũng biết chuyện gì xảy ra nên không hỏi nữa, chỉ đẩy tôi về chổ ngồi mà thôi. Mất cái này thì được cái kia, ít nhất cũng có những người bạn tốt vẫn luôn ở bên cạnh tôi, ngay lúc tôi buồn...
Truyện khác cùng thể loại
11 chương
32 chương
11 chương
33 chương
55 chương
89 chương