Cửa chính ở đằng kia, nam chủ mời
Chương 1 : Xuyên vào nữ phụ rồi
“Ưm.” Linh Đan cảm giác cơ thể mình mát lạnh, cô nhớ trước khi ngủ mình có mặc đồ đàng hoàng cơ mà. Linh Đan cố đưa tay tìm cái mềm đắp lại nhưng cánh tay như không phải của cô nữa nó vô lực không thể nhúc nhích.
“Ngô… Ư… A…” Linh Đan lại nhận thấy môi mình như ai đang mút, liếm nó, còn thân thể mình như được một bàn tay sờ mó, vuốt ve. Miệng cô lại vang lên những tiếng rên ám muội khiến cô rùng mình. Không cô phải thoát ra, nhưng một lần nữa cô vô lực mặ kệ cho người nào đó đụng chạm thân thể mình.
“Ha, ngoan rên lên nữa đi.” Một giọng nói khàn đục phả bên tai Linh Đan kèm theo đó mùi hương bạc hà của đàn ông xông vào mũi khiến cô nhíu mày khó chịu. Sau đó cô cảm thấy có vật thể vừa to vừa lớn đâm vào huyệt động nhỏ của bản thân mà ra vào khiến cô không chịu nổi mà hét lên.
Linh Đan chịu không được liệu mạng mở mắt nhưng bao vây cô lại là bóng tối vô tận.
“Chào cô Linh Đan.” Một giọng nói trong như ngọc phát ra từ không trung khiến Linh Đan giật mình quay người lại.
Trước mặt cô hiện giờ là một cô gái mặc váy trắng vô cùng xinh đẹp. Cô gái có đôi mắt màu nâu đỏ đậm buồn, mày lá liễu thanh thoát, hàng mi tựa cánh quạt xòe dài cong vút, chiếc mũi cao thẳng nhỏ nhắn, đôi môi đỏ chum chím tựa anh đào, hai má lúm đồn tiền đáng yêu thoắt ẩn thoắt hiện theo lời nói cô gái tất cả kết hợp một cách thật hoàn mỹ trên gương mặt trái xoan trắng nộn. Mái tóc đen dài xõa ngang lưng khẽ lay động, dáng người cân đối đầy sức quyến rũ. Nhìn cô gái bây giờ tựa như thiên tiên trên trời vậy.
“Cô là…” Linh Đan nheo mắt nhìn cô gái áo trắng trước mặt.Theo đánh giá của cô thì cô gái này so sánh với nhan sắc cô trước kia chỉ hơn chứ không kém.
“Tôi là Phàn Minh Hoa, là chủ nhân của thân thể hiện tại của cô à mà phải là trước đây cơ.” Cô gái áo trắng khẽ cười rồi nói tiếp. “ Lúc trước tôi nhu nhược nghe lời của Phàn Minh Vy nên sau này mới có kết cục thảm thương như cô đã biết. Tôi không còn cơ hội để sữa chữa nó nữa, cũng may tôi gặp cô. Tôi mong cô giúp tôi sống tiếp và tạo nên một cái kết có hậu nhé. Tôi sẽ trao cho cô kí ức của tôi. Cảm ơn cô nhiều.” Nói xong cô gái không đợi cô trả lời mà xoay người biến mất.
“Ê tôi chưa đồng ý mà.” Linh Đan sau khi tiếp thu hết những gì cô gái áo trắng kia nói thì thấy cô ta biến mất lúc ấy cô mới sực nhớ rằng mình chưa đồng ý mà. Bỗng nhiên Linh Đan cảm thấy đau đầu kèm theo đó là một đoạn phim ngắn chạy qua.
Lúc Linh Đan mở mắt sau cơn đau đầu thì trời đã gần sáng, cô nhìn quanh không cần đoán cũng biết đây là phong ở khách sạn đi. Cô lại nhìn sang bên cạnh lại thấy một chàng trai tầm 18 hay 19 tuổi đang nằm bên mình. Chắc là do kiệt sứ chứ gì? Linh Đan thầm nghĩ. Lại nhìn thấy vẻ mặt anh ta đỏ au đầy khó chịu theo như phán đoán của một bác sĩ lâu năm như cô thì anh ta bị bỏ thuốc và thủ phạm không ai khác chính là cô ý lộn là Phàn Như Hoa trước kia nha.
Mặc kệ đau đớn ở hạ bộ, Linh Đan cố gắng đi vào nhà tắm. Nhìn mình phản chiếu trên gương cùng kết hợp với nhũng gì cô gái áo trắng kia nói thì cô chắc chắn đã xuyên không rồi. Xuyên đâu không xuyên lại xuyên nhầm vào nữ phụ trong bộ truyện cô mới đọc trong thời gian rãnh trước khi thực hiện nhiêm vụ. Mà thôi đằng nào cũng xuyên rồi, cứ xem như trời trả báo cho việc trước kia cô làm sát thủ giết nhiều người đi.
“Vào.” Linh Đan đưa tay sờ vào vết bớt hình phượng hoàng ở dưới vành tai nói nhỏ. Cũng may vết bớt cùng xuyên với cô chứ không cô lại khóc vì tiền kiếm được chưa tiêu mà phải xuyên rồi. Sau khi cô sờ lên vết bớt thì có một đạo ánh sáng xanh bao phủ lấy cô rồi cô cũng biến mất theo đạo ánh sáng đó.
Vào trong không gian cô bắt đầu đi vào ngôi nhà gỗ ở giữa vườn thay đồ, dù sao thì mấy bộ đồ vài miếng vải của Phàn Minh Hoa trước kia cô mặc không nổi. Không gian trong vết bớt là một khu vườn nhỏ. Ở đây có cả ôn tuyền, một dòng suối nhỏ cùng các loại thuốc quý từ độc đến chữa bệnh, ngoài ra còn có các loại cây quý hiếm từ hoa đến cây ăn quả nữa. Nói nhỏ nhé! Người ta đi làm kiếm tiền rồi gửi ngân hàng hay tiết kiệm, còn Linh Đan thì đem vô đây cất (chắc woj cướp ngân hàng đây mà) nhưng mà số tiền rất lớn nha mua hàng chục siêu xe còn dư nữa là. Cho nên nó không xuyên cùng cô chắc cô sẽ chết vì tiếc của quá.( Cô là người yêu tiền hơn mạng mà).
Sau khi tắm rửa rồi chọn cho mình bộ đồ ưng ý cô bước ra khỏi không gian đi đến bên người đàn ông nằm trên giường mặt còn đỏ au kia cho anh ta một viên thuốc vào miệng rồi bỏ đi.
Nếu cô không nhầm theo như truyện thì anh ta sẽ người tỉnh trước rồi bỏ đi để lại một xấp tiền cùng lời nhắn đầy khinh thường. Đương nhiên cô sẽ không để nó xãy ra rồi. Nhưng cô đây mặc dù tỉnh trước đi trước nhưng không như anh ta đâu mà cho cô sẽ cho anh ta uống giải xuân dược kèm theo tác dụng phụ là đi ngoài suốt 4 tiếng đồng hồ nha. Ta là người tốt bụng mà.
Truyện khác cùng thể loại
91 chương
24 chương
31 chương
21 chương
9 chương
21 chương
40 chương
17 chương