Hoàng tử rắn

Chương 50 : Chương 12.2

Chàng phủ môi mình lên môi nàng và Lucy quên mất mình đang nghĩ gì. Môi chàng thật ấm và dịu dàng trái ngược với bộ râu lởm chởm đang cọ lên cằm nàng. Bằng cách nào đó mà cả hai sự đụng chạm trái ngược ấy đều mang lại sự khiêu khích và quyến rũ như nhau. “Thế em sẽ chiều chuộng tân lang này thế nào đây,” chàng thì thầm vào tai nàng, “giờ em làm anh thức giấc rồi, hmm?” Chàng ép hông mình vào người nàng. Lucy ngọ nguậy, di chuyển bên cạnh chàng không ngừng, rồi yên lặng trong hơi thở gấp khẽ phát ra một tiếng rên – rất nhẹ, nhưng chàng vẫn nghe thấy. “Anh xin lỗi”. Simon bật rời khỏi người nàng. “Chắc em nghĩ anh là một con quỷ đói khát. Có đau lắm không? Có lẽ ta nên sai người hầu đến chăm sóc em. Hoặc là…” Lucy tỳ tay lên môi chàng. Nàng không biết phải nói sao. “Shh.. Em ổn mà”. “Nhưng chắc chắn là nàng…” “Thật mà”. Lucy nhắm mắt lại và lặng lẽ kéo chăn qua đầu. Có phải tất cả đàn ông đều thành thật với vợ mình không nhỉ? “Em chỉ đau một chút xíu thôi”. Chàng nhìn nàng vô vọng. “Cảm giác rất tuyệt”. Nàng hắng giọng. Làm sao để chàng quay lại đây? “Khi anh nằm bên em”. “Vậy thì tới đây”. Nàng nhích lại gần hơn, nhưng khi nàng sắp mặt đối mặt với chàng thì chàng lại khẽ quay nàng lại, để lưng nàng áp vào ngực mình. “Dựa đầu vào đây”. Chàng duỗi tay ra để làm gối cho nàng. Nàng lại cảm thấy ấm áp hơn nữa, nằm gọn trong lòng và được thân thể chàng ôm ấp thật dễ chịu, cảm giác an toàn biết bao. Chàng co chân lên bọc lấy nàng và khẽ rên rỉ. Sự căng cứng của chàng chống vào lưng nàng, mãnh liệt, nóng bỏng. “Anh vẫn ổn chứ?” Nàng thì thầm. “Không”. Chàng cười khúc khích, nhẹ giọng khổ sở. “Nhưng anh vẫn sống sót được”. “Simon–” Chàng ôm siết lấy ngực nàng. “Anh biết tối qua đã làm thương tổn em”. Ngón cái của chàng nghịch đầu vú nàng. “Nhưng nó sẽ không còn như thế nữa”. “Không sao mà–” “Anh muốn cho em thấy”. Lucy căng thẳng. Chính xác thì, nàng đã đòi hỏi điều gì đây? “Anh sẽ không làm em đau” chàng thì thầm vào tai nàng. “Cảm giác sẽ rất tuyệt. Thư giãn đi. Anh sẽ đưa em lên tận thiên đường. Em là một thiên thần mà.” Tay chàng vuốt ve xuống nửa dưới thân mình nàng, cù dọc xuống phía dưới bụng nàng, chạm vào đám tóc loăn xoăn ở nơi ấy. “Simon, em không nghĩ là—” “Shh–”. Chàng để những đầu ngón tay dạo chơi chạm vào vùng loăn xoăn rậm rạp nữ tính của nàng. Nàng run rẩy và lạc lối. Cảm ơn chúa vì chàng không nhìn vào mặt nàng. Cuối cùng, nàng nhắm mắt lại. “Mở ra đi, em yêu”, chàng lại thì thào bên tai “Nơi này của em mềm mại quá. Anh muốn được chiều chuộng em”. Chắc chắn là chàng sẽ không… Chàng chen đầu gối vào giữa hai đùi nàng, tách chúng ra. Tay chàng lần tìm vào những nếp gấp nữ tính của nàng, kích thích chúng. Nàng nín thở, chờ đợi. “Anh muốn hôn em ở đây”. Chàng vuốt ve. “Lướt lưỡi qua, nếm em, ghi nhớ vị của em, nhưng ta nghĩ bây giờ còn hơi sớm.” Đầu óc nàng đông cứng đóng băng lại khi nàng cố gắng tưởng tượng. Hông nàng cố né đi. “Shh… Cứ vậy đi… Không đau đâu, sẽ không bị tổn thương nữa … Thật đó….” tay chàng đã chạm tới cái nụ dấu kín dưới những nếp gấp…”Anh sẽ làm nàng thấy rất thích, rất dễ chịu.” Chàng xoay xoay mân mê chỗ da thịt ấy. “Nhìn anh này.” Nàng không thể. Nàng thậm chí không nên để chàng làm vậy. Chắc chắn đây không thể là việc mà vợ chồng thường làm. “Thiên thần của anh, nhìn anh đi…” chàng ngân nga.” Anh muốn thấy đôi mắt đẹp của em”. Nàng miễn cưỡng quay đầu lại. Hé mở mí mắt. Chàng đang nhìn nàng chăm chú, đôi mắt màu xám bạc sáng lấp lánh khi ngón tay chàng đùa giỡn ấn xuống. Môi nàng hé mở. “Chúa ơi,” chàng rên rỉ. Rồi chàng hôn nàng, lưỡi cuốn vào sâu hơn trong khi những ngón tay chàng vuốt ve nàng ngày một khẩn trương. Nàng muốn di chuyển hông lên, để cảm nhận trọn vẹn những ngón tay ấy. Thay vì vậy, nàng cong lưng lên, cọ xát vào chàng. Chàng lầm rầm gì đó và cắn vào môi dưới nàng. Nàng thấy mình ướt rượt, thấm đẫm, làm những ngón tay chàng trơn tuột. Chàng đẩy cái vật cứng dựng đứng vào bên trong nàng. Nàng không thể kiểm sóat được hơi thở của mình, không nghĩ nổi một điều gì. Nàng không nên để mặc ọi việc xảy ra. Không phải trước chàng. Chàng luồn lưỡi vào miệng nàng, quay cuồng cuốn lấy nó. Chàng là phù thủy với đôi mắt màu xám bạc làm nàng mụ mị. Nàng mất hết kiểm soát. Nàng mút chặt lấy lưỡi chàng và đột nhiên điều đó xảy ra. Nàng rướn người lên và thấy áp lực làm mình bùng nổ ngây ngất. Rồi chàng chuyển động chậm dần, ngẩng đầu lên để nhìn nàng, nhưng nàng không quan tâm. Hơi ấm tràn ngập nàng, trải ra từ giữa cơ thể nàng. Thật quá tuyệt vời.