Hoàng tử lạnh lùng và cô nhóc ngổ ngáo
Chương 20 : Liên tiếp bất ngờ làm quân ghi điểm
Kelvin giờ này đang ở Mĩ vì phải qua đó gấp (2 ngày là về) để giải quyết chuyện công ti cho mẹ. Được Kel an ủi nên nó cũng chẳng lo lắng lắm. Chớp nhoáng thời cơ, hắn phải hành động trước thôi.
Sáng sớm hôm sau, nó đang ngồi nhâm nhi gói snack đắt tiền(thông cảm, lâu rồi em ý mới đc ăn hãng đắt tiền). My My hớn hớn chạy vào, ném cho nó tờ báo với nhãn CAFE SÁNG
Nó uể oải(lúc nào chả thế):
-Mụ thừa biết tui không thích đọc báo mà.
My My nhét cái tờ báo vào tay nó:
-Đọc đi
Nó dở ra, nhìn qua nhìn lại:
-Có gì đâu?
My My thốt lên, ấn cái đầu ngu ngốc của nó vào:
-Trang 5, mục 3 dòng thứ 21
Ặc, công nhận con nhóc My My này nhớ dai kinh lên. Nó vừa nghĩ vừa lần theo manh mối mà My chỉ dẫn.
[TẬP ĐOÀN ĐỖ MINH DO ÔNG ĐỖ MINH VƯƠNG LÀM CHỦ TỊCH ĐÃ PHÁ SẢN ĐỘT NGỘT VÀO TRƯA NGÀY HÔM QUA.
THEO NGUỒN ĐÁNG TIN CẬY THÌ DO CON GÁI ÔNG VƯƠNG LÀ ĐỖ NGỌC HUYỀN ĐÃ GÂY RA LỖI VỚI CẬU CHỦ CỦA JK
Nó tái mặt lại, đẩy My My ra. Nó chạy xuống phòng Trưởng Hội Học Sinh (hắn là trưởng hội ạ).
.....::: Phòng Trường Hội Học Sinh :::.....
-Thế hôm qua sao?
-Sao là sao?
-Thì cái tập đoàn Đỗ Minh ý
-À, phá sản
Tiếng hắn và Phong trò chuyện văng vẳng. Nó chạy nhanh vào:
-Chuyện này là sao?
Nó hỏi một câu thẳng thừng rồi chìa tờ báo ra cho hắn coi.
-À, thì trả thù cho em đó.
Nó gật gật đầu:
-À, thì ra là thế. *quát* Nhưng anh có phải làm lớn chuyện này ra không, em có bị sao đâu mà anh phải làm thế. Đây là công gây dựng của ông Đỗ hàng bao nhiêu năm trời. Chỉ 30 giây anh đã hủy hoại nó.
Nó tuôn cho hắn một tràng. Hắn xanh mặt lại:
-Rồi,được được ngồi xuống đây đã
Rồi hắn ra hiệu cho Phong. Phong đi ra ngoài, tầm 1 phút thấy trở lại. Nó được hắn quạt *sướng thế* ngồi cười hề hề.
Bụp
Rảnh rỗi sinh nông nỗi, lợi dụng cái TV ở đây nên bật lên xem luôn. Bật ngay chương trình Thời Sự:
-Thật nhanh chóng, tính từ khi phá sản đến giờ là 13p24 giây mà tập đoàn Đỗ Minh đã hòa giải với cậu chủ JK. Bây giờ, tập đoàn đã được phục hồi.
Nó sửng sốt: Nhanh thế cơ á
----------
Giờ ra chơi, như thường lệ, hắn cứ kè kè bên nó làm nó hâm lên. Bước lên bục cao nhất của canteen. Cái bục này có tên là KM(nhớ kĩ vào đó), hắn nói thật to, thật rõ.
-Từ bây giờ, tôi-Hoàng Quân và Kelvin tức Việt Kha chính thức theo đuổi Trần Ngọc Hoài Băng
Tất cả mấy trăm cặp mắt dán vào nó. Nó chạy lên, bịt miệng:
-Anh nói gì thế hả?
Hắn cười mơn trớn:
-Cái bục này chỉ dùng cho anh thôi, em không có quyền đứng đây đâu. Mà phải đứng ở kia.
Hắn chỉ vào một cái bục gần đó, có chữ MK, bên dưới có chú thích: (Honey của KM). Nó xanh mặt, đi xuống hùng hổ.
----
Từ giờ đó, phút đó nó đã trở thành tâm điểm
Truyện khác cùng thể loại
20 chương
11 chương
44 chương
39 chương