Hoàng tử điện hạ đích ngạo phi

Chương 16 : Đắc thắng trở về

Edit: dark Angel Beta: LuckyAngel An Ny chạy đến cùng một lúc với Y Ân, Khắc Lý híp đôi mắt nhỏ lại, đang đứng ngoài đại sảnh răn dạy một nữ phó sắc mặt nhợt nhạt, phía sau cầm một bình rượu, bả vai lo lắng co rúm lại, biểu tình giống như sắp khóc. Khắc Lý nhìn thấy bọn họ, lắp bắp kinh hãi, hiển nhiên hắn không dự đoán được, hai tên bình dân không đáng xem này thế nhưng thân thể khoe mạnh lại có tài năng. Lúc trước nhị hoàng tử điện hạ đặc biệt cho bọn họ tiến vào thao trường, hắn còn cười thầm trong bụng, chờ xem hai tên bình dân hạ đẳng này bị chê cười. Hiện tại, hắn đang cố trừng to đôi mắt nhỏ, nhìn chằm chằm vào tượng sư tử vàng trong tay bọn họ, thanh tỉnh nhận thức, chỉ cần bọn họ tiến vào đại sảnh, bọn họ sẽ thành thị vệ bên cạnh hoàng tử điện hạ, chăm sóc cuộc sống hàng ngày của điện hạ, có nghĩa là sau này bản thân mình phải nịnh bợ lại bọn họ. Tuy rằng trước mắt mình là sủng thần của nhị điện hạ, nhưng minh thương dịch trộm (*), ám tiễn nan phòng (**), trước khi bọn họ có cơ hội dùng công báo tư thù, ngầm đâm trước một đao. (*) minh thương dịch trộm: người ngoài sáng dễ bị trả thù – chắc thế (**) ám tiễn nan phòng: đề phòng bị đâm lén Nghĩ đến đây, hắn vỗ vỗ gương mặt béo, lập tức cười nịnh nọt, chỉ vào đại sảnh, khẽ di chuyển thân hình nịnh nọt, giả vờ bộ dáng khiêm tốn lễ độ. “Chúc mừng hai vị được tuyển chức thị vệ. Điện hạ chờ đã lâu.” Hắn âm thầm cầu nguyện, chỉ mong bọn họ quên đi mình đã đối với bọn họ vô cùng ngạo mạn. An Ny bĩu môi, gian thần điển hình, về sau vẫn nên cẩn thận, hơi đẩy Y Ân đang ngây ngốc. Y Ân thấy Khắc Lý bỏ bộ dáng kiêu ngạo cùng thái độ ương ngạnh, có vẻ ôn hòa lễ phép, nhất thời có chút không thích ứng được, chỉ có thể khẽ đáp lời. “Đại nhân, nô bộc không dám nhận, thật là không dám nhận.” “Tốt lắm, ngươi đi xuống đi. Lát nữa chuẩn bị rượu ngon dâng cho điện hạ.” Khắc Lý hướng về phía nữ phó duy nhất phất tay, đối phương như trút được gánh nặng, nhanh chóng chạy đi. An Ny cùng Y Ân nhìn thoáng qua, nhún vai, đi theo bước chân của Khắc Lý vào đại sảnh. Trong đại sảnh rộng lớn đang ca múa mừng cảnh thái bình, vũ nữ mặc váy ngắn lõa lồ, đôi môi đỏ mọng kiều diễm, xoay tròn eo nhỏ, cấp cho đám người cái nhìn mười phần mị nhãn. Tầm mắt các nàng đều đang hướng đến một người. Thân hình to lớn của Mạc Đế Sâm đang dựa vào nhuyễn tháp, đôi mắt màu tím tà cười nhìn chằm chằm vào những vật xinh đẹp trước mắt, tay mân mê chén vàng trong tay, không hề phát hiện chén rượu ngon đã tràn ra ngoài, tẩm ướt vạt áo trước. An Ny nhịn không được liếc mắt xem thường, cái gì cao cao tại thượng hoàng tử điện hạ, căn bản chính là sắc lang chỉ nhìn thấy mỹ nữ liền vui. Khắc Lý cho bọn họ đứng ở một góc của đại sảnh, mang thân thể béo núc đi trình báo. Trong đại sảnh, trừ bỏ nhị điện hạ khiến nàng phản cảm, còn có ba thân ảnh khác. Trong đó, một chính là của người đã chạm mặt ở trên đường Kiệt Tây Tạp. Hắn hiển nhiên không có hứng thú với ca múa, khẽ khép mi mắt, ngón tay nhu thuận gõ bàn, khẽ uống một ngụm kim bôi, tựa hồ như đang trầm tư cái gì, vài sợi tóc màu vàng rơi xuống trán, càng thêm mấy phần nhu hòa. Cùng ngồi ăn với hai vị hoàng tử còn có một nam tử khác, mái tóc màu nâu, dựa theo quần áo hoa lệ cùng khí chất tôn quý tựa hồ cũng là vị hoàng tử. Hắn nhíu mày, bưng lên chén rượu thị nữ vừa rót đầy uống một hơi cạn sạch, chính là hướng hai vị hoàng tử ánh mắt lộ ra tia không kiên nhẫn, nhưng rất nhanh lại tiếp tục trừng mắt, bưng chén rượu lên, một chén lại một chén uống hết. Loại rượu dùng chén cùng loại với chung rượu nhỏ của Trung Quốc, cho nên hắn cũng không uống đến say mèm, chỉ là ánh mắt hiện ra một màn sương mù đầy men say. Ngồi ở vị trí thấp hơn hoàng tử là một gã võ tướng cao lớn uy mạnh, đôi mày rậm, ánh mắt sáng ngời, vỗ về chén rượu, câu được câu không mở miệng nói chuyện, không thể bỏ qua chính là hắn vô hình chung tản mát ra phong phạm trầm ổn của một vị đại tướng. An Ny đoán rằng người đó chính là chủ nhân của tướng quân phủ – Khải Tư Đặc Lặc tướng quân.